Chương 349. Con đường làm giàu!
Mã Vân Đằng cho rằng Thiết Cốt Phái đã tới chơi, chi bằng để cho các đệ tử luận bàn với nhau một chút, dùng võ thay lời giao lưu.
Đương nhiên.
Hắn cũng rõ ràng.
Đệ tử Thiết Cốt Phái vô cùng cường hãn, nếu không đệ tử Thánh Tuyền Tông vì cái gì sẽ thua thảm hại như vậy đâu.
Nhưng ngàn vạn lần không nghĩ tới sau năm vòng luận bàn, đệ tử nhà mình thua còn thảm hơn cả Thánh Tuyền Tông, hoàn toàn không có chút sức lực đánh trả!
Cũng thường thôi.
Từ lúc khiêu chiến Thánh Tuyền Tông trở về đã hơn một tháng.
Quân chưởng môn tuy là sự vụ nhiều không xuể, khó tránh khỏi xao lãng việc tu luyện, nhưng các đệ tử của hắn thì không chút thư giãn.
Dạ Tinh Thần đã đột phá đến Võ Sư thất phẩm.
Tiêu Tội Kỷ, Tô Tiểu Mạt, Lý Phi và Điền Thất đã bước vào Võ Sư lục phẩm!
Bọn đệ tử này đều trưởng thành dưới các loại tài nguyên sung túc, mỗi một lần tấn thăng phẩm cấp đều có sự tăng trưởng sức mạnh trên diện rộng, cho nên mỗi người đều cực kỳ khủng bố!
Đừng nói là Thương Sơn Phái.
Nếu như lại đi khiêu chiến Thánh Tuyền Tông, đệ tử của bọn hắn chắn chắn sẽ bị ngược đến hoài nghi nhân sinh!
"Quân chưởng môn."
Mã Vân Đằng chắp tay nói:
"Thực lực đệ tử quý phái đúng là rất cường hãn, Mã mỗ vạn phần bội phục!"
Mặc dù đệ tử thua rất thê thảm, bất quá người ta đại nghĩa không có để trong lòng.
Huống hồ.
Thánh Tuyền Tông cũng đã thua, mình thua thì có cái khỉ gì phải mất mặt đâu.
Quân Thường Tiếu khiêm tốn nói:
"May mắn, may mắn thôi."
Mã Vân Đằng nói:
"Quân chưởng môn, Mã mỗ có một yêu cầu hơi quá đáng."
"Mời nói."
Quân Thường Tiếu nói.
Mã Vân Đằng hơi chút do dự, nói:
"Mời người có thể giúp đệ tử chúng ta, soi đường dẫn lối một chút điểm khó giải trong võ học."
"Không thành vấn đề."
Quân Thường Tiếu sảng khoái nói.
Hắn từng luyện chế ra không ít Động Sát Phù từ Phù Chú Các, đến nay vẫn còn quăng đầy trong không gian giới chỉ.
Trên sân luyện võ bày ra một cái bàn, Quân Thường Tiếu ngồi ngay ngắn thẳng lưng, bày ra bộ dáng của một đại sư võ học.
Đệ tử Thương Sơn Phái xếp thành một hàng dài, trong ánh mắt bọn hắn tràn đầy sự hưng phấn.
Chưởng môn Thiết Cốt Phái này đã từng chỉ điểm cho Mã trưởng lão, có sự lý giải võ học vô cùng thâm hậu, cho nên được hắn chỉ điểm là một niềm vinh hạnh to lớn!
"Người kế tiếp."
Sau một lúc, Quân chưởng môn hô to.
Tên đệ tử Điểm Thương Sơn Phái vừa được chỉ điểm trước đó, hắn rời đi cùng với đầy sự vui sướng trong lòng.
Sau khi trải qua một phen chỉ điểm, hắn có nhận biết sâu sắc về khuyết điểm và võ học của bản thân, một khi vượt qua bức tường này, con đường võ đạo sẽ tiết kiệm được một quãng đường không ngắn.
"Sư huynh."
Bên trong đình mát phía xa, Điền Thất suy sụp nói:
"Chưởng môn có sự lý giải võ học cao thâm như vậy, vì cái gì chưa từng thấy người chỉ điểm chúng ta."
"Đúng thế."
Lý Phi gãi đầu nói:
"Có lúc ta đến hỏi một chút thắc mắc về công pháp, kết quả bị chưởng môn dùng dăm ba câu đuổi đi."
Bọn họ không biết Quân chưởng môn cũng rất muốn chỉ điểm, nhưng cái Động Sát Phù này quá hố người, nó có thể cực kỳ hữu dụng với võ học trên Tinh Vẫn đại lục, nhưng cũng cực kỳ vô dụng với võ học trong khu mua sắm!
Tô Tiểu Mạt nói:
"Dựa theo thực lực hiện tại của chúng ta, ngoại trừ bản thân tự tu luyện mạnh hơn, chưởng môn còn có thể dạy cái gì nữa?"
Câu nói này đã chạm đến lý tưởng.
Hệ thống có võ học đơn giản dễ học, tự bản thân lĩnh ngộ đã đủ.
Quân Thường Tiếu hoàn toàn không cần phải chỉ điểm, thay vào đó chỉ cần không ngừng cung cấp tài nguyên, để bọn hắn không ngừng phát triển bản thân.
"Người kế tiếp."
"Người kế tiếp."
"..."
Quân chưởng môn như một vị đại sư võ đạo ra vẻ chín chắn, giải thích từng điểm khó giải cho đệ tử Thương Sơn Phái.
Dạ Tinh Thần bị một màn này chấn động sâu sắc.
Hắn vẫn luôn lắng tai nghe nhiều người nói ra công pháp của mình, bản thân còn chưa kịp tiến hành phân tích, thế mà chưởng môn đã có thể giải đáp cùng đưa ra góp ý một cách chuyên nghiệp.
Nếu như bản thân không có trình độ võ đạo thâm hậu, tuyệt đối không thể làm được như thế!
Thân là Dạ Đế trọng sinh, ưu thế của hắn chính là sự lĩnh ngộ cực cao với võ đạo!
Kết quả lại bị Quân Thường Tiếu chấn động không nói nên lời, điều này đã đủ chứng minh Động Sát Phù trên phương diện võ học, còn bá đạo hơn hẳn một tên Võ Đế.
Đương nhiên.
Tất cả đều giới hạn trong công pháp phẩm cấp thấp.
Dù sao Quân Thường Tiếu sử dụng chỉ là sơ phẩm Động Sát Phù.
Nếu như phẩm chất công pháp ngày càng tăng lên, Dạ Tinh Thần đương nhiên sẽ cho thấy sự cường hãn của một tên Võ Đế hàng thật giá thật.
Quân chưởng môn cứ như vậy ngồi bên trên sân luyện võ chỉ điểm từ buổi sáng đến tận hoàng hôn, trong khoảng thời gian đó tiêu hao tận 10 tấm Động Sát Phù.
Mấy ngàn tên đệ tử Thương Sơn Phái đều đạt được lợi ích không nhỏ, tất cả đều hoàn toàn tin phục trình độ võ học của hắn.
Đâu chỉ riêng bọn hắn.
Rất nhiều trưởng lão cũng mò tới thỉnh giáo, sau khi từng người hiểu rõ xong liền không khỏi kính nể, nói:
"Quân chưởng môn thật đúng là đại sư võ đạo mà!"
"Con đường võ đạo thâm sâu như trời xanh biển rộng, Quân mỗ cũng chỉ hiểu chút râu ria mà thôi."
Quân Thường Tiếu nói.
"..."
Mọi người co giật khóe miệng.
Một tên đại sư võ đạo chỉ dám dùng từ ‘hiểu chút râu ria’ để hình dung bản thân, vậy thì cấp độ hiện tại của mình, ngay cả râu ria cũng không chạm tới.
Quân Thường Tiếu và các đệ tử ở năm ngày tại Thương Sơn Phái, trong khoảng thời gian đó không ít lần trao đổi và nghiên cứu đạo phát triển môn phái với Mã Vân Đằng.
"Quân chưởng môn."
Mã trưởng lão nói:
"Một môn phái muốn giữ vững hưng thịnh không suy, không bị đứt gãy sự cường đại, đệ tử môn phái là trọng yếu nhất, điểm này quý phái đã phù hợp."
"Vẫn còn?"
Quân Thường Tiếu nói.
Mã Vân Đằng hơi chút ngẫm nghĩ rồi nói:
"Sau đó còn phải ổn định nguồn kinh tế, chỉ có như thế mới đủ sức tìm lấy càng nhiều tài nguyên võ đạo."
"Thế nào gọi là nguồn kinh tế?"
Đã là trao đổi tất nhiên phải có yếu tố thầy-trò-bạn, Quân Thường Tiếu đóng vai một học sinh khiêm tốn đang nghiêm túc nghe lời giảng.
Đổi lại là trưởng lão khác, rất có thể sẽ không đưa ra được lời đề nghị tốt cho hắn.
Nhưng Mã Vân Đằng quản lý chủ yếu là nguồn thu nhập kinh tế, cho nên vừa mở miệng liền trúng vấn đề mấu chốt, nói:
"Có sản nghiệp buôn bán trong thành trì."
"Chuyện này..."
Quân Thường Tiếu bắt đầu suy ngẫm.
Mặc dù hắn có sự hợp tác bền vững với Ngải gia, mỗi tháng buôn bán đan dược có thể thu hoạch được không ít tài lực, nhưng dựa theo môn phái không ngừng phát triển, đệ tử ngày càng đông đúc, đương nhiên tiền chi tiêu cũng càng nhiều.
"Mã mỗ cho rằng..."
Mã Vân Đằng nói:
"Trong thế giới lấy võ làm đầu này, phương thức kiếm tiền tốt nhất chính là buôn bán các loại đan dược, vũ khí, linh thạch. Nếu như Quân chưởng môn có thể chọn một trong ba hạng mục, cộng thêm nguồn cung cấp dồi dào, việc kiếm đầy bồn đầy bát là điều nằm trong tầm tay."
Quân Thường Tiếu chắp tay nói:
"Nghe một lời của Mã trưởng lão, hơn mười năm đọc sách!"
Nói thẳng ra.
Hắn rất động lòng với chuyện có sản nghiệp trong thành trì.
Luyện Dược Các luyện chế ra đan dược không thể cho người đời biết, vì thế không thể buôn bán với số lượng lớn, đồng nghĩa số lượng bán ra không cách nào tăng lên.
Nếu như sản nghiệp mọc lên như nấm lan rộng khắp quận Thanh Dương, một khi nó nổi danh chẳng khác nào bản thân có nguồn thu nhập ổn định.
"Đinh! Chúc mừng chủ nhân hoàn thành nhiệm vụ ẩn (được lợi không nhỏ), nhận được 200 điểm cống hiến môn phái."
"Đinh! Điểm cống hiến môn phái: 2300/5000."
“..."
Quân Thường Tiếu co giật khóe miệng.
Nghiên cứu con đường phát tài với người khác, thế mà cũng có thể hoàn thành một cái nhiệm vụ ẩn, chuyện này quá bất ngờ ngoài ý muốn!
Ở lại thêm hai ngày tại Thương Sơn Phái, Quân Thường Tiếu dẫn các đệ tử lên đường rời đi.
Trước khi đi, Mã Vân Đằng không quên nhắc nhở nói:
"Quân chưởng môn, còn có tám ngày nữa là ngày mừng thọ Thượng Quan lão gia tử, đến lúc đó đừng quên đến mừng thọ."
"Ừm."
Quân Thường Tiếu chắp tay nói:
"Cáo từ."
Nói xong, hắn dẫn các đệ tử xuống núi, gọi ra thú cưỡi dùng tốc độ nhanh nhất trở về môn phái.
Sau khi trở về Thiết Cốt Phái, Quân chưởng môn vẫn luôn suy nghĩ vấn đề xây dựng sản nghiệp, bản thân nên buôn bán cái gì cho phải đây?
Đan dược? Không được!
Đan dược bên trong Luyện Đan Các quá mức nghịch thiên, cầm đi buôn bán nhất định sẽ bị lũ trộm cướp nhớ thương.
Vũ khí? Cũng không ổn!
Trên Tinh Vẫn đại lục, dù chỉ là sơ phẩm Hàn Phong Kiếm cũng đã vô cùng chói mắt.
Phù chú lại càng không cần phải nói.
Trên thế giới này chưa từng tồn tại cái đồ chơi này, cầm ra buôn bán khẳng định sẽ gây ra sóng to gió lớn, thậm chí có thể còn bạo tạc hơn cả Tố Thể Đan!