Vạn Cổ Đệ Nhất Tông (Bản Dịch-Full)

Chương 389 - Chương 389. Đạo Đãi Khách Của Long Gia!

Chương 389. Đạo đãi khách của Long gia!
Long Tử Dương là con trai của Long Tử Dương, trong mắt của hạ nhân thì chính là thiếu gia, không ai dám đắc tội.

Loại thiếu gia vì nguyên nhân nào đó không thể tu luyện, thường thường sẽ bị các hạ nhân não tàn mỉa mai phế vật, chuyện này rất hiếm gặp trên Tinh Vẫn đại lục.

Cho nên tên thủ vệ đến bẩm báo, không chỉ có xưng “Tử Dương thiếu gia”, ngay cả ngữ khí cũng rất cung kính.

Long Phá Thiên đứng dậy, nói:

"Tên tiểu hỗn đản (nhóc khốn kiếp) kia trở về rồi?"

Thân là người làm cha, có ai không yêu hài tử của mình đâu chứ. Bất quá trước mặt nhiều trưởng lão như vậy, chỉ có thể bày ra bộ dáng tức giận, nói:

"Đã về thì tốt rồi, bắt nó lại cho ta, dùng gia pháp để hầu hạ!"

"..."

Tất cả trưởng lão dâng lên hắc tuyến trên trán (xụ mặt) trong nháy mắt.

Nếu như gia pháp Long gia ta chỉ là bị đánh đòn, một khi chuyện này truyền ra ngoài, chẳng khác nào muốn người ta cười đến rụng răng.

"Gia chủ!"

Thủ vệ nói:

"Tử Dương thiếu gia dẫn theo không ít người trở về, hiện tại đã tiến vào nội viện!"

"Dẫn theo không ít người?"

Long Phá Thiên khẽ giật mình, cất bước đi ra đại sảnh.

Mấy tên trưởng lão Long gia cũng vội vàng theo sau, trong lòng khó chịu thầm nghĩ:

"Tiểu tử thối này chẳng lẽ quên mất, người ngoài không thể tùy tiện bước vào Long gia hay sao!"

Long gia là một trong tam đại gia tộc ở thành Long Dương.

Nếu so về thực lực với Thánh Tuyền Tông hoặc Thương Sơn Phái, tuyệt đối chỉ có mạnh hơn chứ không yếu.

Gia tộc cấp độ này, không phải tùy tiện có thể muốn đến là đến, muốn đi là đi.

Cho dù có là gia chủ của gia tộc có quy mô nhỏ đến chơi, cũng phải ngoan ngoan đợi thông báo.

Chuẩn xác hơn là có thể đến, nhưng không thể thở dài rời đi.

Long Tử Dương đã tự tiện dẫn theo người vào gia môn, chuyện này có hơi phiền phức!

May mắn hắn có một người cha bao bọc làm gia chủ, nếu không chẳng phải gia pháp hầu hạ đơn giản như vậy, thay vào đó chính là cực hình hầu hạ, phục vụ tận tình không thôi.

Nội viện.

Quân Thường Tiếu dẫn theo các đệ tử đứng ở bên trên sân luyện võ.

"Long gia này đúng là rất có đại khí nha!"

Tô Tiểu Mạt đứng ở phía sau, nhìn loạn bốn phía tựa như con mắt có chút không đủ dùng, tinh thần bị rúng động sâu sắc khi nhìn thấy bốn bề đều là kiến trúc dát vàng xa hoa.

Điền Thất và Lý Phi cũng bày ra bộ dáng như đang đi tham quan.

Lục Thiên Thiên và Dạ Tinh Thần đều như là người đã trải qua một đời, một người tiếp tục băng lãnh, một người tiếp tục cao ngạo.

Lý Thanh Dương cũng đang quan sát, đồng thời khắc ghi một số kiến trúc không tệ ở trong lòng, còn thầm nghĩ lần cải tạo môn phái sau đó, bản thân có thể lấy ra tham khảo.

Thấy chưa, đây chính là tính giác ngộ!

Không cho người này chức vụ đại tổng quản, thật đúng là nhân tài không được trọng dụng mà!

"Xem tiền đồ của các ngươi kìa.."

Quân Thường Tiếu nói:

"Toàn bộ đều đứng thẳng tắp cho bổn tọa."

"Vâng!"

Đám người Tô Tiểu Mạt ngẩng đầu ưỡn ngực, hai tay vòng phía sau, thẳng tắp giống như bị đóng đinh.

"Chưởng môn."

Long Tử Dương nói:

"Đệ tử đi thông báo một chút."

Chưởng môn?

Thủ vệ tiến vào cùng đám người, từng tên trợn tròn mắt.

Tên thiếu niên nhìn như chỉ có mười tám mười chín tuổi này, kết quả chính là chưởng môn của một môn phái?

Hơn nữa.

Thiếu gia bỏ nhà ra đi lâu như vậy, chính là vì đã gia nhập môn phái sao?

"Khà khà.."

Ngay lúc này, Long gia chủ dẫn theo các trưởng lão đi tới từ đại sảnh.

Sau khi y nhìn thấy nhi tử trở về, ngay lập tức to tiếng quát mắng:

"Thằng ranh ngang ngược, trong khoảng thời gian này trốn ở cái hố nào rồi!"

"..."

Quân Thường Tiếu giật giật khóe miệng.

Cái hố đó, còn không phải là Thiết Cốt Phái ta sao?

"Phù phù!"

Long Tử Dương vừa nhìn thấy Long Phá Thiên, hai chân bỗng nhiên mềm nhũn, trực tiếp quỳ trên mặt đất.

Tuổi thơ của hắn rất thảm, động một chút là bị gia chủ dùng gậy đánh đòn, tăng trưởng theo độ tuổi, thân hình không chỉ có cao lớn, ngay cả cái mông cũng bị đánh cho đầy đặn.

Không tin sao?

Thử xốc lên đồng phục của hắn, các ngươi có thể nhìn thấy đường cong nhỏ trên mông Long Tử Dương.

Nguyên nhân là gia giáo quá nghiêm khắc, Long Tử Dương có một tâm lý sợ hãi mãnh liệt đối với phụ thân, hơn nữa vào những lúc người kia nổi giận, đương nhiên dọa cho hai chân của hắn sẽ không còn nghe lời.

Sắc mặt Quân Thường Tiếu trầm xuống nói:

"Tử Dương, bổn tọa đã từng nói, hai đầu gối của nam nhi không lạy trời, không quỳ đất, chỉ kính với phụ mẫu sinh dưỡng ngươi."

Hắn muốn các đệ tử đều có cốt khí lẫn thái độ.

Dù đối phương có là chủ của một gia tộc, dù bản thân có là tiểu bối đi nữa, tuyệt đối không thể quỳ xuống!

"Chưởng môn."

Long Tử Dương nhỏ giọng nói:

"Người kia chính là phụ thân ta..."

"Phụ thân cũng không thể..."

Phụ thân?

Quân Thường Tiếu ngay lập tức biến mất bộ mặt nghiêm túc, giả vờ thưởng thức kiến trúc hùng vĩ, nói:

"Vậy thì tiếp tục quỳ đi."

Thái độ này, con meo nó chuyến biến quá nhanh rồi!

"Tử Dương."

Long Phá Thiên nhìn Quân Thường Tiếu một cái rồi lướt sang đám người Lý Thanh Dương, bày ra bộ mặt khó coi nói:

"Ngươi trốn nhà rời đi lâu như vậy, làm sao trở về còn dẫn theo nhiều người như vậy, chẳng lẽ quên mất Long gia là nơi nào sao?"

"Phụ thân!"

Long Tử Dương vội vàng nói:

"Người này là..."

Vừa muốn mở miệng, một tên trưởng lão Long gia ở phía sau quát mắng:

"Loại môn phái tầm thường này, há có thể bước chân vào Long gia ta, còn không mau cút ra ngoài."

Quân Thường Tiếu lại giật giật khóe miệng.

Đại gia tộc, chẳng lẽ đều cường thế như vậy sao?

"Thật có lỗi."

Quân Thường Tiếu thả lỏng tay nói:

"Từ trước đến nay bổn tọa đều là bước đi, không biết lăn là như thế nào, không bằng ngươi thử làm mẫu được không?"

"Phụt!"

Liễu Uyển Thi che miệng nhỏ cười lanh lãnh.

Chưởng môn rất biết nói chuyện đùa!

Tên trưởng lão Long gia kia trợn mắt nói, nói:

"Tiểu tử, ngươi đang muốn khiêu khích lão phu sao?"

"Ấy không không."

Quân Thường Tiếu giơ hai bàn tay lên, đưa ra ngón giữa, bộ mặt tràn đầy sự khinh bỉ, nói:

"Đây mới gọi là khiêu khích."

Chính xác.

Đưa ra ngón giữa hướng về người ta, hoàn toàn chính là khiêu khích!

Trên Địa Cầu, chuyện hướng ngón giữa với người khác vô cùng mẫn cảm, có thể dẫn đến đánh nhau túi bụi.

Tinh Vẫn đại lục tuy không có động tác đưa ra ngón giữa tràn ngập ý nhục nhã, bất quá trưởng lão Long Gia có thể nhìn ra từ nét mặt của Quân Thường Tiếu, người này rõ ràng đang nhục nhã mình!

Trước cửa nhà mình, còn dám lớn lối như thế!

Chuyện này có thể nhẫn nhưng không thể nhịn!

"Vù vù!"

Hai ống tay áo trưởng lão Long gia không gió vẫn động, trong nháy mắt bạo phát ra tu vi Võ Tông lục phẩm, một nguồn linh lực cuồn cuộn tràn ra ngoài, cùng với đó là đầy sự tức giận của gương mặt già nua kia!

"Xoát! Xoát!"

Tiêu Tội Kỷ nhanh chân ngăn cản ở trước người chưởng môn, đồng thời ngầm câu thông với Kiên Thiết Thuẫn trong không gian giới chỉ, chuẩn bị sẵn sàng cho bất kỳ tình huống nào.

Trách nhiệm khiên thịt của Thiết Cốt Phái, bất kể lúc nào cũng không thể để chưởng môn bị thương, chính là nghĩa vụ của mình!

Lý Thanh Dương, Lý Phi và Điền Thất cũng theo sát tới.

Lục Thiên Thiên khẽ nhíu mày, bàn tay trắng nõn mà rét lạnh đã lặng yên gác lên chuôi kiếm.

Ngược lại con hàng Dạ Tinh Thần không có bất kỳ động tác gì cả, đơn thuần chỉ nhìn về phía trưởng lão Long gia đang bạo phát tu vi, nét mặt đầy khinh thường nói:

"Phàm phu tục tử."

Long Tử Dương hoảng loạn.

Hắn vội vàng nói:

"Phụ thân, người này là..."

"Tử Dương."

Quân Thường Tiếu ngắt lời nói:

"Đây chính là đạo đãi khách đặc biệt của Long gia ngươi, bổn tọa đã đến thì đương nhiên phải lĩnh giáo một chút."

Nói xong, hắn vung tay lên quát:

"Lui ra."

"Xoát!"

Đám người Tiêu Tội Kỷ và Lý Thanh Dương lui về phía sau.

"Tiểu bối ngông cuồng, dám diễu võ giương oai ở Long gia ta, thật đúng là ăn trúng gan hùm mật gấu!"

Trưởng lão Long gia lạnh giọng quát lớn, cả người gã bạo phát tu vi ngày càng cường hãn.

Long Tử Dương co giật khóe miệng.

Nhị trưởng lão của ta ơi, chưởng môn thế mà từng ngược một tên Võ Vương nhị phẩm đấy, nếu người cảm thấy bản thân mạnh hơn một tên Võ Vương, vậy thì cứ tiếp tục làm màu đi.

"Long Ngâm..."

"Đợi một chút!"

Nhị trưởng lão đã giơ hai tay lên, vừa chuẩn bị thi triển võ học của Long gia, kết quả Long Phá Thiên đưa tay cản lại, nói:

"Các hạ tự xưng là bổn tọa, có vẻ như thân phận hẳn là không thấp đâu nhỉ?"

"Cũng không cao."

Quân Thường Tiếu nói:

"Chủ một môn phái thôi."

Chủ một môn phái?

Trưởng lão Long gia nhất cười nở nụ cười lạnh.

Người trẻ tuổi kia nhìn như chỉ có mười tám mười chín tuổi, thế mà có thể đứng đầu một phái, chuyện này khoác lác cho ai xem đây.

Hay vẫn là nói, nguyên nhân là chưởng môn Thiết Cốt Phái trẻ tuổi, danh tiếng lại vang xa, cho nên rất nhiều tiểu tử vẫn chưa mọc đủ lông kéo nhau bắt chước, tùy tiện tìm vài người thành lập một môn phái hay sao?

Long Phá Thiên nói:

"Môn phái nào?"

Hắn rất hiểu nhi tử của mình, nó chắc chắn sẽ không vô duyên vô cớ dẫn theo người xa lạ trở về.

Những người trẻ tuổi này không đơn giản, có thể là được dẫn theo, kéo trở về góp một phần sức lực không tệ cho gia tộc.

Con trai ta rốt cuộc đã trưởng thành.

Đi ra ngoài ngao du một chuyến còn dẫn theo mấy thiếu tiên khí thế không tệ trở về, góp thêm gạch ngói cho gia tộc.

"Thiết Cốt Phái."

Quân Thường Tiếu nhàn nhã báo danh.

Bất quá Long Phá Thiên và các trưởng lão Long gia nghe xong, ngay lập tức từng người như bị điện giật.


Bình Luận (0)
Comment