Vạn Cổ Đệ Nhất Tông (Bản Dịch-Full)

Chương 401 - Chương 401. Không Cần Quá Vất Vả, Chú Ý Nhiều Đến Nghỉ Ngơi!

Chương 401. Không cần quá vất vả, chú ý nhiều đến nghỉ ngơi!
Sau khi cơm nước xong xuôi, Hề Tịnh Toàn muốn đi dạo một vòng Thiết Cốt Phái.

Quân Thường Tiếu đích thân dẫn đường, dẫn nàng ta thăm quan ngoại viện rồi đến nội viện, thậm chí còn đi một chuyến dược viên.

Hề Tịnh Toàn không nhìn thấy, Lệ nhi và đệ tử Diệu Hoa Cung có thể nhìn thấy, hơn nữa đi đến mỗi nơi, nhìn cực kỳ tỉ mỉ.

Bọn họ rất hiếu kỳ, Thiết Cốt Phái này rốt cuộc có gì khác số đông, có thể đào tạo ra đệ tử cường hãn như vậy?

Rất đáng tiếc.

Cái nên nhìn Quân Thường Tiếu để bọn họ nhìn đủ, cái không nên nhìn tuyệt đối không thể nhìn được.

“Cung chủ.”

Lệ Nhi thấp giọng nói:

“Thiết Cốt Phái rất bình thường, không có điểm gì đặc biệt.”

“Đệ tử thì sao?”

Hề Tịnh Toàn nói.

“Chuyện này...”

Lệ Nhi hơi trầm mặc, nói:

“Cấp bậc mặc dù thấp nhưng hơi thở rất hùng hậu, cũng coi là hạt giống đáng giá bồi dưỡng.”

Trong lúc thăm quan, nàng gặp không ít đệ tử Thiết Cốt phái, mặc dù tu vi mỗi người chỉ là Võ Đồ nhưng đại bộ phận đều là bậc trung cao đẳng.

Nhìn như một môn phái bình thường, có thể đào tạo ra nhân tài như vậy, thực sự khó bề tưởng tượng.

“Dược viên thì thế nào?”

Hề Tịnh Toàn hỏi.

Một thế lực lớn mạnh, nhất định phải có đan được, then chốt của luyện chế đan được nằm ở chỗ dược liệu.

Diệu Hoa Cung không chỉ có dược viên, còn có không ít Dược Liệu Sư cao cấp phụ trách quản lý, có thể nói là quy mô không nhỏ, dược liệu sản xuất hoàn toàn đủ để cung cấp cho cả tông môn.

Lệ Nhi nói:

“Dường như mới có hơn mười mẫu, dược liệu trồng đều thuộc loại rất bình thường.”

Hề Tịnh Toàn nói:

“Bổn cung vừa đến dược viên liền cảm nhận được linh khí dày đặc, nếu như bên trong không trồng dược liệu cao cấp, tuyệt đối không thể hội tụ đến mức như vậy.”

Không hổ danh là tông chủ một tông môn.

Chuyên nghiệp!

Lệ Nhi nói:

“Thật sự rất bình thường, đều là một vài dược liệu loại linh khí không tính quá cao cấp.”

Nàng không có tận lực giấu diếm, dược liệu trồng trong dược viên, trong mắt đệ tử tông môn tứ lưu này, quả thật không tính là quá cao cấp.

Nhưng Lệ Nhi sao có thể nghĩ đến, Ngụy lão quản lý dược viên, chính là một Dược Liệu Sư tuyệt đỉnh thâm tàng bất lộ.

Dược liệu hắn trồng ra, chỉ dựa vào mắt thường nhìn so với loại trên đường phố, không có gì khác biệt nhưng linh lực bao hàm bên trong lại cao gấp hơn mười lần.

Gọi hết Dược Liệu Sư của Diệu Hoa Cung đến đây, chỉ cần tùy ý kiểm tra linh khí bên trong một gốc dược liệu, đều sẽ tự mình vô cùng hổ thẹn.

“Hề cung chủ.”

Đúng lúc này, Quân Thường Tiếu đi đến, cười nói:

“Bổn tọa đã sắp xếp xong phòng ốc, đường xa vạn dặm đến, có cần nghỉ ngơi hay không?”

“Được.”

Hề Tịnh Toàn và các đệ tử tạm thời ở lại Thiết Cốt Phái.

Ngày thứ hai, sáng sớm.

m nhạc sống động truyền ra từ “ma phẩm máy phát nhạc”, gây ra chấn động khiến các đệ tử Diệu Hoa Cung vừa thức dậy rửa mặt súc miệng, ngay lập tức đồng loạt chạy đến cửa nội viện.

Trên sân luyện võ.

Quân Thường Tiếu dẫn dắt đệ tử nhảy theo nhạc.

Lệ Nhi lông mày chau lại, nói:

“Đường đường là chưởng môn một môn phái, lại làm những động tác khiến người khác xấu hổ như vậy, không sợ bị người khác chế nhạo sao?

Động tác xấu hổ?

Hề Tịnh Toàn nói:

“Lệ Nhi, Quân chưởng môn đang làm gì vậy?”

Lệ Nhi nghĩ một lúc, không chút cảm tình nói:

“Dẫn đệ tử nhảy múa.”

“A?”

Hề Tịnh Toàn kinh ngạc nói:

“Nhảy múa?”

Lệ Nhi chán ghét nói:

“Cung chủ, người này quá không chú ý đến thân phận, đệ tử cho rằng hay là chúng ta nhanh chóng trở về tông môn đi.”

“Cùng đệ tử hòa mình thành một, cũng cùng đệ tử nhảy múa, Quân chưởng môn đáng yêu quá.”

Hề Tịnh Toàn nói.

Cung chủ của ta ơi.

Hắn rốt cuộc đã cho người uống thuốc mê gì!

“Chuyền bóng, chuyền bóng!”

“Lý Thượng Thiên, ngươi chuyền bóng lên trời rồi!”

“Sút cầu môn!”

“Cạch, vì cái gì ngươi lại đá vào mặt sư đệ!”

Sau khi thể dục buổi sáng kết thúc, Tô Tiểu Mạt dẫn đệ tử bắt đầu một trận thi đấu bóng đá, hai bên ngươi đến ta đi, đá rất náo nhiệt.

Đệ tử Diệu Hoa Cung chưa từng nhìn thấy loại vận động kỳ quái này, đứng ở ngoài sân hiếu kỳ nhìn bọn họ chạy đi chạy lại trên sân luyện võ, cùng nhau tranh cướp một quả bóng nhỏ.

Nói thật.

Tướng mạo đệ tử Diệu Hoa Cung không kém.

Đứng bên ngoài quan sát, tuyệt đối là hoa xinh tô sắc.

Có mỹ nữ quan sát, đệ tử Thiết Cốt Phái giống như sôi máu chó, đá bóng cực kỳ có khí thế.

Nam nhân a.

Đương nhiên thích thể hiện bản thân ở trước mặt nữ nhân, đây là hormone nam tính!

“Hề cung chủ, người chuẩn bị ở Thiết Cốt Phái ta bao lâu.”

Quân Thường Tiếu đặt hai tay lên hàng rào ngoài đại điện, nhìn đệ tử đá bóng, trên mặt nở nụ cười nhẹ như gió xuân.

Tư thế này, kết hợp với khuôn mặt này.

Hợp lý là nhân vật nam chính đẹp trai đến nghịch thiên, trong hoạt hình tình cảm yêu đương tình trường.

Đáng tiếc, Hề Tịnh Toàn ở bên cạnh không nhìn thấy.

Nàng vén lọn tóc đen đang tung bay theo gió, nói:

“Không khí ở Thiết Cốt Phái các ngươi rất tốt, nếu như không phải ta bận rộn tông môn sự vụ, thật rất muốn ở đây vài ba năm.”

Quân Thường Tiếu xoay người lại, đồng thời dựa vào hàng rào nói:

“Tông môn sự vụ, không nhất thiết phải do tự mình làm, có thể giao cho đệ tử thu xếp.”

Đừng hỏi ta vì sao.

Bởi vì hắn chính là làm như vậy.

Hề Tịnh Toàn lắc đầu nói:

“Tông môn không phải là môn phái, rất nhiều chuyện nhất định phải do bổn cung giải quyết, nếu không thời gian sau sẽ lộn xộn.”

Quân Thường Tiếu nói:

“Không cần qua vất vả, chú ý nhiều đến nghỉ ngơi.”

Lời này quá dịu dàng, quá ngọt ngào, Hề Tịnh Toàn nghe xong thì mặt cũng đỏ lên.

“Đúng rồi.”

Quân Thường Tiếu nói:

“Ngươi vì sao lại thích dùng tóc mái che đi một bên mắt.”

“Ta có thể không trả lời vấn đề này chứ?”

Hề Tịnh Toàn đáp.

“Có thể.”

Quân Thường Tiếu nói:

“Ta chỉ tùy tiện hỏi.”

“Soạt!”

Đột nhiên, hắn giơ tay ra, bắt lấy quả bóng vui vẻ hướng về phía Hề Tịnh Toàn.

Cô nàng đẹp như vậy mà cũng dám đá, Lý thật chán sống Phi, hôm nay bổn tọa nhất định hiểu vì cái gì ass lại màu hồng!

“Soạt!”

Quân Thường Tiếu sút bóng, quả bóng vui vẻ như viên đạn bay đi.

Lý Phi nhún vai, bất lực nói:

“Thôi xong.”

Đùng!

Quả bóng vui vẻ trúng vào mặt hắn, sau đó cả người lẫn bóng hoa lệ lăn vào trong cầu môn.

Hề Tịnh Toàn thật sự không phải là cô nàng mê muội.

Lần này nàng đến Thiết Cốt phái, mục đích chủ yếu là muốn thăm dò một chút, những đệ tử này vì cái gì lại cường hãn như vậy.

Kết quả, ngoại trừ biết được bọn họ thường ngày sẽ nhảy múa, và chơi một loại vận động gọi là “bóng đá”, thì cái gì cũng không thăm dò ra.

“Xem ra.”

Trong gian phòng, Hề Tịnh Toàn nói:

“Quân chưởng môn không muốn để chúng ta biết quá nhiều, cố ý giấu gì đó.”

“Đệ tử sớm đã nói.”

Lệ Nhi nói:

“Thiết Cốt Phái thật sự có điểm khác biệt, cung chủ đến viếng thăm cũng không nhìn ra.”

“Chỉ là...”

Hề Tịnh Toàn nói:

“Cũng không phải là đi một chuyến phí công, ít nhất Quân chưởng môn muốn đến viếng thăm Diệu Hoa Cung chúng ta.”

Nếu như Quân Thường Tiếu biết khẳng định sẽ rất suy sụp.

Một câu “ta đi”, vậy mà lại thật sự làm nàng nhớ rõ trong lòng, bản thân lại hứa nhanh nhất hai ba tháng, chậm nhất hai ba năm, tiết mục này không đi không được!

Hề Tịnh Toàn ở lại Thiết Cốt Phái ba ngày, sau đó quyết định khởi hành trở về Diệu Hoa Cung.

Khi sắp rời đi, nàng lại mở miệng hỏi:

“Quân chưởng môn, tông môn luận đạo một tháng sau, người sẽ tham gia chứ?”

“Tông môn luận đạo?”

Quân Thường Tiếu ngượng ngùng nói:

“Ta chưa nghe qua, đương nhiên sẽ không tham gia.”

Hề Tịnh Toàn nói:

“Đây là một việc trọng đại mà cao tầng thế lực các phương trao đổi luận đạo, được tổ chức ở Hoa Sơn, dựa vào danh tiếng của Thiết Cốt Phái hiện nay, chắc chắn đủ tư cách để tham gia.”

Quân Thường Tiếu ngạc nhiên nói:

“Hoa Sơn?”

Hệ thống đáp:

“Không chỉ có Hoa Sơn, còn có Thái Sơn, Tung Sơn, Hoành Sơn, Hằng Sơn nữa.”

“Con meo nó.”

Quân Thường Tiếu nói:

“Ngũ nhạc sơn đều có đủ, có phải là trùng hợp không vậy?”

“Tinh Vẫn đại lục vô cùng rộng lớn, núi non sông hồ nhiều không đếm xuể, tên núi trùng với thế giới chủ nhân từng sống là điều rất bình thường.”

Hệ thống giải thích nói.

“...”

Quân Thường Tiếu nói:

“Bổn tọa có hơi bận rộn, sợ rằng không thể tham gia.”

Đừng nói đến Hoa Sơn luận đạo, cho dù có là Hoa Sơn luận kiếm, cũng không bằng ở môn phái tu luyện, chỉ dạy đệ tử.

Huống hồ.

Loại hoạt động của các đại lão tông môn tụ hợp, khẳng định các kiểu ra oai quá đáng, khoác lác quá đáng, đi cũng không có ý nghĩa gì.

“Đinh! Nhiệm vụ phụ phát động.”

Quân Thường Tiếu kéo cửa sổ hệ thống ra, nhiệm vụ viết -------- Tham gia Hoa Sơn luận đạo, nghiên cứu thảo luận đạo võ học với chưởng môn các phái (chưa hoàn thành)

“Hề cung chủ.”

“Hoa Sơn ở nơi nào?”


Bình Luận (0)
Comment