Chương 442. Tập thể cùng đột phá Võ Sư!
Đinh! Đinh! Đinh!
Tiếng thông báo Võ Sư Đan luyện chế thành công kêu từ sáng đến tối, lại từ nửa đêm kêu đến tờ mờ sáng.
Tiếng kêu này cực kỳ ồn ào!
Nhưng Quân Thường Tiếu nghe mà lòng thấy sướng lân lân, ngủ đến quên trời quên đất, thẳng đến giờ tập luyện buổi sáng mới dậy, tung tăng hớn hở nhảy chân sáo đến.
Tận đến giữa trưa, toàn bộ hơn bốn ngàn viên Võ Sư Đan đã luyện chế hoàn tất.
Tuy là tiện tay lấy ra một viên từ không gian giới chỉ, Quân Thường Tiếu lẩm nhẩm nói:
“Sau khi dùng càng dễ đột phá Võ Sư, nếu như thứ này bị truyền ra bên ngoài, tuyệt đối sẽ gây ra náo động cực lớn.”
Không chần chừ nữa, Quân Thường Tiếu triệu tập toàn bộ đệ tử Võ Đồ đỉnh phong tới, sau đó phân cho mỗi người một viên.
Số Võ Sư Đan còn lại được cất giữ ở Dược Đường, cũng định ra quy định, phải đột phá Võ Đồ đỉnh phong mới được nhận.
“Uống viên đan này thực sự có thể đột phá lên Võ Sư sao?”
“Chưởng môn đã nói như vậy, hẳn là thật rồi!”
“Lập tức đột phá Võ Sư, có chút kích động à nha!”’
Đệ tử Võ Đồ đỉnh phong nhận được Võ Sư Đan, nhao nhao quay lại phòng ngủ, sau đó cực lực áp chế sự kích động, nuốt xuống viên đan dược.
Vị cũng ngon á.
Có chút ngọt, lại chút thơm.
Hô hô ————
Dần dần, khu phòng của đệ tử ở nội viện, một cỗ khí thế thăng cấp từ trong phòng bốc lên, tụ tập giữa không trung hình thành một cảnh tượng khá là ngoạn mục.
Quân Thường Tiếu đứng trên đại điện, mắt thấy một cảnh đệ tử ầm ầm đột phá này, trên nét mặt hắn thoáng hiện nụ cười rạng rỡ.
Các đệ tử bảo bối đột phá, cảm giác này còn thích hơn chính mình thăng cấp.
“Quá là khó tin!”
Dạ Tinh Thần đang lĩnh ngộ kiếm quyết ở sân luyện võ nội viện, thấy khí thế thăng cấp hội tụ lại, trong mắt con hàng này hiện rõ sự ngỡ ngàng, khó tin.
Cảnh tượng nhiều người đến vậy cùng lúc đột phá, hắn thân là Võ Đế cũng chưa từng thấy qua.
Đương nhiên.
Tại Tinh Vẫn đại lục, cảnh tượng tập thể đại đột phá cũng không phải chưa từng xảy ra.
Ví dụ như động thiên phúc địa, khiến khu vực đột ngột xuất hiện thuộc tính thiên địa thần thánh, Võ Tu đang ở đó nhao nhao được lợi.
Nhưng mà cảnh dựa vào đan dược để đồng loạt đột phá thế này, chắc chắn trước nay chưa từng có!
Khí thế thăng cấp vĩ đại tiếp tục tụ lại gần một canh giờ rồi dần dần lắng xuống, đệ tử dùng Võ Sư Đan đồng loạt bước vào Võ Sư Cảnh!
………
Uỳnh!
Uỳnh!
Trong phòng huấn luyện, đệ tử vừa đột phá Võ Sư đang ầm ầm oanh kích máy khảo nghiệm, Lý Thanh Dương đứng bên cạnh phụ trách thống kê.
“Chưởng môn.”
Khảo nghiệm xong xuôi, Lý Thanh Dương nói:
“Các đệ tử đã đột phá lên Võ Sư, sức mạnh trung bình đạt khoảng bốn vạn cân.”
Giang Tà kinh ngạc nói:
“Đều là Võ Sư cao đẳng á!”
Võ Sư nhất phẩm có lực khoảng ba vạn cân, thuộc về trung đẳng, khoảng bốn vạn là cao đẳng, năm vạn thuộc về cực đẳng, sáu vạn là siêu đẳng rồi.
Trên Tinh Vẫn đại lục, có thể đạt đến Võ Sư cao đẳng trước giờ chỉ có linh căn thượng phẩm.
Cơ mà nhóm đệ tử Thiết Cốt Phái vừa đột phá, trung phẩm cũng chỉ là thiểu số, đại bộ phận đều là phàm phẩm.
Nhìn mà xem, như vậy có bao nhiêu cường hãn!
Cũng không lạ gì khi Giang trưởng lão kinh ngạc không thôi.
“Thật là thoải mái.”
Quân Thường Tiếu tựa trên ghế, cả mặt đều là nét cười.
Có thể huấn luyện một đám đệ tử tư chất không cao thành Võ Sư cao đẳng, chuyện này khiến hắn cảm thấy đầy tự hào.
Hệ thống tạt hắn một gáo nước lạnh, nói:
“Chủ nhân cách mục tiêu biến Thiết Cốt Phái thành tông môn mạnh nhất, thời hạn còn chín mươi chín năm.”
“Nếu như ngươi là một người thật đứng trước mặt ta lúc này.”
Quân Thường Tiếu mặt mày dữ dằn nói:
“Lão tử nhất định sẽ cho ngươi một bộ full combo quyền cước, đánh cho ngươi không nhấc nổi thân lên.”
“Tiếc thật.”
Hệ thống nói:
“Chủ nhân đánh không tới, đánh không được.”
Quân Thường Tiếu lười so đo với nó, lẩm nhẩm nói:
“Cảnh giới của đệ tử tăng lên rồi, giờ chỉ việc đợi quận Chân Dương đánh tới thôi.”
……
Ngoài trừ Diêu Mộng Oánh ra, hai ngàn năm trăm hai mươi tư đệ tử Thiết Cốt Phái, toàn bộ đều đạt cấp độ Võ Sư trở lên!
Dù có là tông môn ngũ lưu cũng không nhiều Võ Sư đến vậy!
Đương nhiên.
Như vậy cũng không biểu thị Thiết Cốt Phái mạnh.
Bởi vì chỉ có đệ tử sở hữu thực lực mạnh, nhưng sức chiến đấu cấp cao lại thiếu hụt.
Đừng nói Võ Vương, chỉ nói đến Võ Tông thì trước mắt chỉ có vỏn vẹn hai người, có thể nói là ít đến thảm thương, một là Quân Thường Tiếu, hai là Tiết Nhân Quý.
Nếu như nói Võ Sư đỉnh phong, Thiết Cốt Phái thực sự đúng là có không ít.
Mấy người đệ tử nội môn như Lý Thanh Dương và Chung Nghĩa sau này mới nhập môn, đều đã đã đạt đến cấp độ này.
Chỉ tiếc là không có Võ Tông Đan, họ chỉ có thể dựa vào làm sâu sắc tham ngộ của bản thân với võ đạo, từ đó mới có thể đột phá.
Cũng không lâu nữa.
Bởi vì tư chất của bọn họ không tệ.
Thấy chưa.
Không đến vài ngày, Dạ Tinh Thần đang kẹt ở Võ Sư đỉnh phong, đầu tiên dùng khí toàn trong cơ thể tôi luyện thành linh hạch, đường đường chính chính đạp vào Võ Tông Cảnh.
Uỳnh!
Trong phòng huấn luyện, một quyền nặng nề xuất ra.
Máy khảo nghiệm hiện ra giá trị lực, con số đạt tới 28 vạn cân.
“Không tệ, không tệ.”
Dạ Tinh Thần rất hài lòng.
Kiếp trước bước vào Võ Tông nhất phẩm, hắn mất năm năm, mà hiện giờ chỉ mất một năm đã đạt được.
Thêm nữa, hồi đó không có bất cứ võ kỹ nào phụ trợ, chỉ đạt được cỡ 20 vạn cân, như bây giờ sức lực còn cao hơn trước tận 8 vạn cân!
Có thể nói tốc độ trưởng thành nhanh hơn, tiềm năng cũng mạnh hơn.
Nguyên nhân cũng là do tu luyện ở Thiết Cốt Phái.
Dạ Tinh Thần nhớ lại ngày trước mình bị ép tới, lại còn bị uy hiếp đủ kiểu, không khỏi nghĩ thầm:
“Nếu như ngày đó bổn đế lựa chọn rời đi, trong vòng một năm có thể từ Khai Mạch đột phá đến Võ Đồ, đã là chuyện rất không tệ rồi.”
Thực lực tăng tiến chỉ là một lý do, lý do thứ hai là việc tu luyện Dịch Cân Kinh cùng các loại võ học, mang tới cho hắn lợi ích phi thường lớn!
Lúc này, nếu như Quân chưởng môn đuổi Dạ Tinh Thần đi, con hàng này nhất định sẽ không rời bỏ, nhất định sẽ ôm cột gào thét nói:
“Ta không đi, ta không đi, ta tuyệt đối không đi!”
Uỳnh!
Đột nhiên có âm thanh truyền đến.
Dạ Tinh Thần xoay người nhìn sang, phát hiện Quân Thường Tiếu đứng trước máy khảo nghiệm, đánh ra một quyền với 60 vạn cân.
Võ Tông đỉnh phong có thể đánh ra lực lượng như này, nhất định chỉ có cấp bậc siêu đẳng mới làm được!
Dạ Tinh Thần tuy kinh ngạc nhưng cũng không sao ngưỡng mộ, bởi hắn có thừa tự tin, đợi đến lúc bản thân đột phá đến Võ Tông đỉnh phong, chắc chắn cũng có thể đánh ra 60 vạn cân.
……..
Trên một đỉnh trên ngọn núi cao vút, Lục Thiên Thiên vận bạch y như tiên phiêu nhiên đứng đấy, hai đầu mày có chút chau lại.
"Thiên Thiên, đợi đến lúc ngươi bước chân vào Võ Tông Cảnh, thì mới có thể đi Đông Bắc Lư Châu tìm kiếm Cực Huyền Băng Đàm, dựa vào tư chất và thể chất của ngươi, kết hợp với Thái Huyền Băng Tâm Quyết, nhất định có thể nhanh chóng nâng cao tu vi."
"Nhưng cũng phải nhớ lấy, nhất định phải giữ tâm lặng như nước, khi tiến vào Cực Huyền Băng Đàm nếu tâm cảnh bị dao động, ắt sẽ bị hàn băng vạn năm ăn mòn đến đau khổ không muốn sống.”
(Băng Đàm: hồ băng)
Bên tai vang lên giọng nói khàn khàn, già nua khiến ưu sầu nơi đầu lông mày Lục Thiên Thiên càng thêm đậm, thầm nghĩ:
“Thái trưởng lão, hiện giờ ta tuy đã đột phá Võ Tông Cảnh, nhưng thuỷ chung vẫn không thể làm được tâm lặng như nước chân chính.”
Là điều gì đã khiến mình thuỷ chung không thể một lòng vì đạo, không thể tham ngộ cảnh giới tâm lặng như nước của Thái Huyền Băng Tâm Quyết.
"Đang nghĩ gì thế?"
Có âm thanh từ phía dưới truyền lên.
Quân Thường Tiếu chẳng biết từ lúc nào đã ngồi trên tảng đá, trên mặt hắn mang theo nụ cười mỉm, mê hoặc chết người không đền mạng.
Chính là hắn sao?
Gương mặt xinh đẹp Lục Thiên Thiên lần nữa khôi phục vẻ băng lãnh ngày xưa, nói:
"Chưởng môn, ta muốn ra ngoài lịch luyện."
"Bao lâu?"
Quân Thường Tiếu hỏi.
Lục Thiên Thiên nhìn về hướng đông bắc, mơ hồ nói:
"Có lẽ là mười năm, cũng có lẽ là một trăm năm."
Mười năm, rồi còn một trăm năm?
Khóe miệng Quân Thường Tiếu co giật nói:
"Chuyện này có khác gì thoát ly môn phái?”
"Chưởng môn không phải từng nói, ta mãi mãi là đại đệ tử Thiết Cốt Tranh Tranh Phái còn gì."
Lục Thiên Thiên nói:
"Cho nên dù là rời đi bao lâu, ta mãi mãi vẫn là đại đệ tử Thiết Cốt Tranh Tranh Phái."
"Thật sự muốn xuất ngoại lịch luyện sao?"
"Thật."
Quân Thường Tiếu nhún vai, nói:
"Bổn tọa tôn trọng lựa chọn của ngươi."