Vạn Cổ Đệ Nhất Tông (Bản Dịch-Full)

Chương 447 - Chương 447. Tư Thái Vô Địch!

Chương 447. Tư thái vô địch!
Hổ Uy Quân được đào tạo bởi Đào Nguyên đã xông pha trăm trận, có thể coi là đội quân tinh nhuệ hàng đầu Tây Nam Dương Châu.

Thế nhưng, trước mặt lang kỵ binh của Thiết Cốt Phái, hoàn toàn không thể đỡ nổi một đòn.

Đây là điều rất bình thường.

Mặc dù Hổ Uy Quân được trang bị đầy đủ, bất quá thực lực cá nhân cũng chỉ tầm Võ Đồ lục thất phẩm, song tất cả thành viên của Lang Kỵ Đường đều là Võ Sư, hơn nữa còn là cao đẳng!

Lúc trước không dùng bất kỳ võ học nào làm kiểm tra sức mạnh, toàn bộ bộc phát khoảng 45 ngàn cân.

Kết hợp với Cụ Phong Lang và các loại trang bị như Bá Vương Thương, một lang kỵ binh đấu với mười binh sĩ Hổ Uy Quân là chuyện cực kỳ dễ dàng!

Quân Thường Tiếu dám phái một ngàn người đối mặt với đại quân ba vạn người, chính là dựa vào sự áp chế tuyệt đối về thực lực và trang bị, bằng không bọn họ đã thành thật giữ vững thành trì, mặc cho bọn chúng đến công thành rồi.

Cộp cộp cộp!

Cộp cộp cộp!

Hổ Uy Quân không vì phòng tuyến bị rách mà rối loạn trận tuyến, nhiều binh sĩ nhanh chóng thu lưới, áp sát vây quanh 'trường mâu'.

Đào Nguyên thấy thế liền yên tâm lại, nói:

"Bị Thiết Dũng Trận bao vây, chỉ có ngàn người há có thể rời đi!"

Thực lực của Lang Kỵ Đường làm cho hắn ta kinh ngạc không thôi.

Nhưng chung quy nhân số vẫn quá ít, một khi rơi vào vòng vây tầng tầng lớp lớp, kết quả chính là làm bao cát mà thôi.

"Giết!"

"Giết!"

Chung Nghĩa chỉ huy đội quân đổi đầu mâu, giết về khu vực kỵ binh vừa tập hợp, bởi vì thực lực mạnh, còn có trang bị hoàn mỹ, quả thực như đến chỗ không người!

"Roạt!"

"Roạt!"

Càng ngày càng có nhiều kỵ binh Hổ Uy Quân bị đánh bật xuống ngựa!

Rất nhanh, thành viên của Lang Kỵ Đường ép mở một đường máu thoát ra từ vòng vây!

Trong quá trình đó, bên quân địch nhất định sẽ tiến hành phản kích.

Tuy là trường thương và trường mâu có thể đâm trúng mục tiêu, nhưng lại bị Kiên Thiết Thuẫn cản lại.

"Xoẹt! Xoẹt! Xoẹt!"

Hai mươi binh sĩ Hổ Uy Quân cầm trường đao, rót linh lực vào thân đao, xuất ra ánh đao chém mạnh tới.

"Keng! Keng!"

Mấy đệ tử Thiết Cốt Phái lọt vào vây công đột nhiên vung Bá Vương Thương, trực tiếp chém gãy mấy thanh trường thanh phía trước, nhưng không có cách nào để ý sau lưng!

Đào Nguyên cười lạnh.

Đây chính là kết cục khi dám tùy tiện xông tới!

Keng! Keng! Keng!

Sáu bảy thanh trường đao chém hết vào phía sau đệ tử Thiết Cốt Phái, ngay lập tức vang lên âm thanh leng keng.

Nụ cười của Đào Nguyên cứng lại.

Binh sĩ Hổ Uy Quân vừa chém cũng trợn tròn mắt!

"Chết!"

Soạt -------

Đệ tử Thiết Cốt Phái đỡ được mấy đao, sau đó xoay người quét qua, đánh bay toàn bộ binh sĩ đang ngẩn người!

Bên kia.

Cũng có không ít thành viên bị địch vây trước sau!

Nhưng mà bất luận là đao thương kiếm kích, hay búa rìu câu xiên, đều khó tổn thương họ mảy may, trái lại còn bất ngờ nện kẻ địch một trận!

Nguyên nhân do đâu?

Bởi vì bọn họ mặc Nhuyễn Ti Giáp, đao thương bất nhập!

Các thành viên Lang Kỵ Đường còn cho Hổ Uy Quân mặt mũi, không mở Kết Ấn Tráo, bằng không mặc cho bọn chúng công thế nào để không thể áp sát.

"Giết!"

Chung Nghĩa hét to, Cụ Phong Lang tăng hết tốc lực, Bá Vương Thương trong tay vung sang hai bên không ngừng, những nơi đi qua từng binh lính phe địch đều bị gạt bay ra ngoài!

Đây, tuyệt đối là mãnh tướng!

Oành!

Oành!

Thành viên Lang Kỵ Đường theo sát đội trưởng, vẫn giữ nguyên trận hình mũi thương, cuối cùng mở một đường máu giữa tầng tầng vây khốn!

Cơ mặt Đào Nguyên đã cứng đờ.

Bị Thiết Dũng Trận của mình bao vây nhưng một ngàn đệ tử Thiết Cốt Phái vẫn có thể đánh ra ngoài, thật sự quá tổn thương lòng tự trọng mà!

Nhưng mà.

Trò hay chỉ vừa mới bắt đầu!

Khi Tiết Nhân Quý vẫy cờ, Chung Nghĩa lại đổi đầu mâu dẫn các thành viên giết lên với tư thái vô địch, rất có ý vị 'Thường Sơn Triệu Tử Long, Trường Phản Pha vào ra bảy lần'!

"Ẩu...!"

"Ẩu...!"

Ầm! Ầm! Ầm!

Cụ Phong Lang chạy như bay, dùng thân thể to khỏe đánh bay tất cả chiến mã.

Các thành viên Lang Kỵ Đường cưỡi sói, Bá Vương Thương trong tay nhiều lần đâm ra, lóe lên vô số ánh thương, gạt ngã lính bên địch xuống mặt đất!

Cho đến khi Chung Nghĩa dẫn người lao ra khỏi đám loạn quân, hai vạn thiết kỵ đã tử thương bốn năm ngàn người!

Đào Nguyên triệt để ngu người!

Đội quân tinh nhuệ hắn ta dốc sức chế tạo đứng thứ ba trong cuộc so đấu quân đoàn, vậy mà đối mặt với một ngàn đệ tử Thiết Cốt Phái lại giống như cỏ dại, bị người ta tùy ý cắt chém!

Nếu thay bằng bất kỳ binh đoàn nào của quận Thanh Dương, Hổ Uy Quân cũng có thể nghiền ép đến cùng, duy chỉ có ở trước mặt Lang Kỵ Đường, hoàn toàn không đáng chú ý.

Ví dụ như, một Võ Đồ tay không đánh với một Võ Sư thực lực mạnh trang bị đầy đủ.

Đừng nói là tổn thương hắn, có thể chạm đến góc áo đã rất trâu bò!

Có độc giả cho rằng, chiến trường sẽ chết người.

Đúng vậy.

Chiến tranh vô tình, chiến tranh tàn khốc, thương vong là điều không thể tránh khỏi.

Nhưng khi Lang Kỵ Đường lấy tư thái vô địch xuất hiện, thương vong phải có này đã bị phủ định, tất cả nhờ vào sự nỗ lực của Quân trong khoảng thời gian này.

Huống hồ.

Với tính cách của Quân Thừng Tiếu, tuyệt đối không đánh một trận không nắm chắc, dám lấy một ngàn người đối kháng ba vạn quân, khẳng định lòng tin đã tràn đầy.

"Giết!"

"Giết!"

Chung Nghĩa lại chỉ huy đội quân xông lên chém giết!

Lần này biến thành trận hình tam giác, các thành viên thu hồi Bá Vương Thương, lấy ra Hàn Phong Kiếm!

Soạt! Soạt! Soạt!

Cụ Phong Lang lao vút đi, tốc độ như gió!

Hàn Phong Kiếm được rót linh lực, lóe lên vô số kiếm quang lóa mắt, lang kỵ binh tàn nhẫn thu gặt Hổ Uy Quân như 'lúa mạch' ở đằng trước!

Lần chiến đấu này, tổn thất hơn hai ngàn người!

Lại qua vài lần xông lên, thương vong của Hổ Uy Quân liên tục tăng cao, đã đến một nửa quân số!

Đào Nguyên quyết không cho phép đối phương đánh tiếp như thế, hắn ta phẫn nộ vẫy chiến kỳ, một vạn bộ binh xông nhanh tới, trong tay cầm một loại binh khí dài đặc biệt, ở phần đầu có móc câu!

Đây là Loan Câu Mâu, dùng để khắc chế kỵ binh.

Soạt! Soạt! Soạt!

Một vạn bộ binh dồn dập giơ Loan Câu Mâu.

"Ngu xuẩn."

Quân Thường Tiếu lạnh lùng nói.

"Ẩu...!"

"Ẩu...!"

Chung Nghĩa dẫn mọi người giết đến lần nữa, tuy thấy được vũ khí hình thù kỳ quái kia, dán sát mặt đất có thể quét chân sói, cũng chỉ cười lạnh một tiếng, hô to: "Tiến lên!"

Soạt! Soạt! Soạt!

Cụ Phong Lang tăng tốc, lao đi nhanh hơn!

Mười ngàn bộ binh thấy thế, lập tức ý thức được Lang Thú hung hãn như vậy, nếu bản thân đến gạt chân chúng, nhất định sẽ tạo ra lực xung kích cực lớn!

Đào Nguyên cũng nhận ra, vội quát: "Thu hồi vũ khí."

Đã muộn.

Cụ Phong Lang lao tới cực nhanh.

Chi trước của chúng nó va mạnh vào móc câu, cơ thể cứng rắn không những không thụ thương, trái lại đánh bay rất nhiều tên lính ra bên ngoài!

Nhìn từ trên cao có thể thấy, ngay khoảnh khắc lang kỵ binh giống như một cơn lũ áp sát bộ binh, trong nháy mắt đánh bay một mảng lớn, trận hình cũng bị khuấy loạn cả lên!

Có binh sĩ Hổ Uy Quân bị Cụ Phong Lang giẫm lên, trên ngực hiện ra một đống lổ máu!

Một cước của lang thú trung ngũ lục phẩm, dù có là Võ Sư ngũ lục phẩm cùng cấp còn không thể chịu nổi, huống hồ là một đám Võ Đồ yếu ớt!

Giết!

Giết!

Tiếng hô “giết” vang rung trời, khí thế vô cùng áp đảo!

Trên chiến trường này không chỉ có Lang Kỵ Đường trình diễn, trong lầu canh Tiêu Tội Kỷ cũng đang nã súng liên tục, từng tên kỵ binh bị bắn hạ.

Vút!

Đạn lại bay ra, chuẩn xác bắn vào ngực một binh lính.

"A ha ha ha!"

Lý Thượng Thiên vô cùng kích động nói:

"Xà ca, ta bắn trúng, ta bắn trúng rồi!"

Khóe miệng Độc Xà co giật.

Người thì bắn trúng đấy, nhưng ngươi có biết nhà ngươi trúng một tên, dùng bao nhiêu băng đạn không!

"Thử lại lần nữa!"

Lý Thượng Thiên kìm nén niềm hưng phấn, giơ súng bắn tỉa QBU-88 định bắn một kỵ binh, sau một chốc ngắm bắn ngắn ngủi thì quyết đoán bóp cò!

Vút!

Viên đạn sáng rực bắn tung ra!

Thế nhưng, không bắn trúng mục tiêu định ra, trái lại vọt tới sau lưng Chung Nghĩa.

Lý Thượng Thiên: "..."

Độc Xà: "..."

Sau khi giết một tên tính, Chung Nghĩa xoay người mắng to: "Đừng đánh người một nhà!"

Vút!

Đúng lúc này, lại có một viên đạn sáng bất ngờ bắn tới, xoẹt qua trước mắt hắn, trực tiếp bắn nát đầu kỵ binh xông đến từ phía sau.


Bình Luận (0)
Comment