Vạn Cổ Đệ Nhất Tông (Bản Dịch-Full)

Chương 450 - Chương 450. Nện Bay Võ Vương Tứ Phẩm!

Chương 450. Nện bay Võ Vương tứ phẩm!
Quân Thường Tiếu đột phá Kiếm Võ Song Vương, các châu các quận đều bàn tán về chuyện này, trong thời gian này chắc chắn sẽ không yên tĩnh.

Nhiều thế lực và đại gia tộc cũng đã bắt tay điều ra, Kiếm Võ Song Vương đột phá ở quận Thanh Dương, đến tột cùng là loại người thế nào!

Quân chưởng môn của chúng ta đang hưởng thụ cảm giác sảng khoái sau khi đột phá, hướng mắt về phía Võ Vương của quận Chân Dương đang sững người ở cánh rừng nhỏ ngoài thành.

Ngay lúc đầu, người này và Giang Tà đang đánh ngang tay trong rừng, ngay lúc khí thế thăng cấp lan tỏa, cả hai đều bị chấn động mạnh mẽ, không còn tâm tư chiến đấu!

Giang trưởng lão vội vàng giẫm Túng Vân Bộ đáp xuống cổng thành, vừa lúc thấy được toàn bộ quá trình hai chùm sáng phóng thẳng lên trời.

"Lão đầu."

Quân Thường Tiếu nói:

"Hai ta đến chiến một trận chứ?"

Bởi vì đột phá Kiếm Võ Song Vương, nên trong lúc nói chuyện tự nhiên có khí thế vương giả tràn ra ngoài!

Võ Đồ, Võ Sư hay Võ Tông chung quy chỉ là cảnh giới tầng hạ hoặc trung.

Võ Vương chính là đường ranh rất lớn, mọi phương diện đều sẽ biến đổi, kể cả giọng điệu và khí thế.

Võ Vương của quận Chân Dương cau mày.

Một tên Võ Vương vừa đột phá, lão tuyệt đối chẳng để trong lòng.

Thế nhưng, đây chính là Kiếm Võ Song Vương vừa ra đời!

Những cường giả cao cấp trên Tinh Vẫn đại lục, có ai không biết sức chiến đấu của Kiếm Võ Song Vương ngự trên cả Võ Vương lẫn Kiếm Vương!

"Soạt!"

Quân Thường Tiếu nhảy lên, bay ra khỏi tường thành.

Thực lực tăng lên dẫn đến thân pháp cũng nâng cao, hắn vừa nhảy một cái cảm giác như đang bay lên!

"Bịch!"

Cả người vững vàng đáp xuống trước mặt Võ Vương, nói:

"Muốn dùng nắm đấm, hay dùng kiếm?"

"..."

Khóe miệng Võ Vương của quận Chân Dương kịch liệt co giật.

Dùng nắm đấm thì ngươi là Võ Vương, dùng kiếm thì ngươi là Kiếm Vương, ta chọn kiểu quái gì bây giờ!

Đây chính là ưu điểm của Kiếm Võ Song Vương, kiểu quái gì cũng chơi được!

"Quân chưởng môn."

Võ Vương lạnh lùng nói:

"Lần này tới chiến, quận Chân Dương chúng ta đã thất bại, lão phu xin cáo từ trước!"

Đối mặt với Kiếm Võ Song Vương, khiến vô cùng chột dạ.

"Không được."

Quân Thường Tiếu nói:

"Phải cùng bổn tọa đánh một trận, nếu ngươi thắng thì có thể dẫn Đào tướng quân đi."

Không đánh thì sao?

Ép ngươi phải đánh!

Khoan hãy nói, ngay lúc lời của hắn vừa dứt, Võ Vương của quận Chân Dương đã động tâm.

Lần này tới công thành Thanh Dương, nhiệm vụ là bảo vệ người hiện đang bị bắt làm tù binh - Đào Nguyên, nếu mình trở về một mình, chắc chắn sẽ bị trách hỏi!

"Đã như thế."

Lão quả quyết nói:

"Hôm nay lão phu sẽ đấu với Kiếm Võ Song Vương một trận."

"Dùng nắm đấm, hay là kiếm?"

"Nắm đấm!"

...

Rừng cây nhỏ bên ngoài thành Thanh Dương.

Quân Thường Tiếu và Võ Vương của quận Chân Dương đứng cách nhau khoảng 20 mét.

Người quan sát cuộc chiến ở khoảng cách gần chỉ có mỗi Giang Tà, các đệ tử Thiết Cốt Phái đứng trên tường thành phía xa theo dõi.

"Mới đột phá đã giao thủ với Võ Vương, Quân chưởng môn đúng là anh dũng!"

Tạ Quảng Côn bội phục nói.

Quân Thường Tiếu nói:

"Bắt đầu được chưa?"

Võ Vương của quận Chân Dương bày tư thế chiến đấu, thầm nghĩ:

"Người này tuy là Kiếm Võ Song Vương, nhưng chỉ vừa đột phá mà thôi, ta là Võ Vương tứ phẩm ắt hẳn có năng lực đánh một trận!"

Từ hai chữ 'ắt hẳn' có thể thấy, lão không có nắm chắc.

Đâu còn cách nào khác.

Kiếm Võ Song Vương uy danh quá mức vang dội!

Không có tu vi Võ Vương cao phẩm áp chế, thực sự rất khó đối mặt.

"Vù vù!"

Quân Thường Tiếu bạo phát tu vi võ đạo, khí thế hùng hậu lan tỏa trong nháy mắt.

Võ Vương của quận Chân Dương vội vàng nói:

"Quân chưởng môn, đã nói là dùng nắm đấm, đến lúc đó đừng có vận dụng lực lượng kiếm đạo đấy!"

Quân Thường Tiếu nói:

"Yên tâm đi, đối phó với loại Võ Vương như ngươi, không đến mức phải khiến bổn tọa vận dụng kiếm đạo đâu."

Võ Vương của quận Chân Dương nghe xong liền phẫn nộ.

Ngươi là Kiếm Võ Song Vương, ngươi rất trâu bò, nhưng cũng không thể xem thường người khác như vậy được!

Vù vù!

Dưới cơn tức giận, lão cũng bạo phát ra tu vi Võ Vương của mình.

Tuy rằng thanh thế cũng rất lớn, nhưng so với Quân chưởng môn thì bất luận khí thế hay là độ tinh thuần, đều có thể thấy được sự chênh lệch rõ rành rành trước mắt.

Giang Tà kinh ngạc nói:

"Chưởng môn vừa mới đột phá, vì sao lại có thể phóng thích tu vi hùng hậu như vậy?"

Bởi vì, trong đan điền người ta có tới hai linh thạch!

Đồng thời bộc phát, khẳng định cao hơn một linh hạch!

Quân Thường Tiếu có song linh hạch không chỉ khí thế hùng hậu hơn hẳn, ngay cả khả năng bay liên tục cũng mạnh hơn.

Dù hiện tại hắn vừa mới đột phá, khó có thể đánh bất phân cao thấp với Võ Vương tứ phẩm trước mắt, bất quá cũng có thể dựa vào linh lực dồi dào, khiến đối phương tiêu hao đến sức cùng lực kiệt.

Có thể nói, Quân chưởng môn của chúng ta không chỉ có ưu thế của Kiếm Võ Song Vương, mà còn có ưu thế song linh hạch.

Tuyệt đối gánh vác nổi hai chữ 'yêu nghiệt'.

"Lão đầu."

Quân Thường Tiếu nói:

"Bổn tọa sắp ra tay."

Hắn càng nói như vậy, Võ Vương của quận Chân Dương càng bất an.

"Xoẹt!"

Bỗng nhiên, Quân Thường Tiếu đạp Tung Vân Bộ tiến lên, tốc độ cực nhanh, cảm giác tựa như bóp nát Tăng Tốc Phù!

"Không ổn!"

Võ Vương của quận Chân Dương hơi biến sắc mặt, ngay lập tức giơ hai tay cản trước người, linh lực hùng hậu ngưng tụ thành tường khí!

Ầm ------

Tiếng nổ vang lên, tạo ra từng sóng khí cuồn cuộn.

Quân Thường Tiếu xuất hiện trước mặt lão, quyền phải chứa vạn quân lực lượng, không chỉ phá nát tường khí, mà còn đánh vào cánh tay đối phương, mơ hồ có thể thấy được không gian đang lay động!

Bịch! Bịch! Bịch!

Võ Vương của quận Chân Dương liên tục lùi lại, khó khăn lắm mới đứng vững được, sự hoảng sợ đã xuất hiện trong mắt.

Sức lực một quyền này, ít nhất phải trên 2 triệu 500 ngàn cân!

Chỉ vừa đột phá nhưng đã có sức mạnh kinh khủng như vậy, người này tuyệt đối là Võ Vương cấp bậc siêu phẩm... Không, phải là Kiếm Võ Song Vương cấp bậc siêu phẩm!

"Soạt!"

Quân Thường Tiếu lại xuất hiện trước mặt lão, bất ngờ đập tay xuống.

Thoạt nhìn qua loa, song sức mạnh trong đó lại không ngừng tăng lên, cho đến khi đánh vào vai phải, đã đột phá 3 triệu cân!

Võ Vương của quận Chân Dương chỉ là Võ Vương tứ phẩm cao cấp, sức mạnh bạo phát cũng mới đến 2 triệu 250 nghìn cân, vì thế cả người bị đánh bay ra ngoài, liên tục đánh gãy hơn hai mươi cây đại thụ!

"Phụt!"

Sau khi ngã xuống, lão phun ra một ngụm máu.

"..."

Tạ Quảng Côn đứng trên tường thành, khóe miệng gã run rẩy dữ dội.

Đó là một Võ Vương hàng thật giá thật đấy, kết quả lại bị Quân chưởng môn vừa đột phá đánh cho tung bay!

"Chết... Chết tiệt!"

Võ Vương của quận Chân Dương cố gắng đứng dậy, lau vết máu tràn ra bên khóe miệng, hai tay đột nhiên mở rộng, nhanh chóng dẫn dắt thiên địa thuộc tính hội tụ quanh người.

"Hửm?"

Quân Thường Tiếu nói:

"Muốn thi triển át chủ bài sao?"

Vù vù!

Trong một chốc, thiên địa thuộc tính từ bốn phương tám hướng lao tới, hội tụ trong lòng bàn tay Võ Vương của quận Chân Dương, hình thành một cầu sáng rực rỡ ngưng tụ từ ba loại thuộc tính.

"Đây là..."

Giang Tà khẽ cau mày nói:

"Cực phẩm cao giai Tam Phân Tụ Nguyên Quyết?"

Vù vù!

Cầu sáng tụ trong lòng bàn tay Võ Vương của quận Chân Dương càng lúc càng mãnh liệt.

Quân Thường Tiếu đứng tại chỗ không nhúc nhích, trong mắt hắn là sự hờ hững đầy khinh thường.

Trước kia đều là người khác coi thường hắn, bây giờ bước vào cảnh giới Kiếm Võ Song Vương, hắn lại xem thường một Võ Vương tứ phẩm!

"Bộp!"

Võ Vương của quận Chân Dương bước lên trước một bước, khóe mắt như muốn nứt toạc, quát:

"Tam Phân Tụ Nguyên Quyết!"

"Vù vù!"

Đoàn năng lượng trong lòng bàn tay được hội tụ từ ba loại năng lượng, mang theo sức mạnh cường thế đánh về phía Quân Thường Tiếu.

Trong lúc ấy.

Cuồng phong gào thét, cỏ cây tán loạn!

Tạ Quảng Côn đứng đằng xa chấn động tâm thần, thầm nghĩ:

"Nếu như là mình, e rằng mười cái mạng cũng chẳng đủ chết!"

Gã nhìn sang Quân Thường Tiếu, thấy đối phương đang đứng tại chỗ, chỉ thấy được bóng lưng giống như vương giả cao cao tại thượng!

Lẽ nào... Muốn đỡ đòn sao?


Bình Luận (0)
Comment