Chương 456. Hắn là Kiếm Võ Song Vương!
Một Võ Vương tứ phẩm và một Võ Vương tam phẩm thi triển thuật hợp kích, sức mạnh sản sinh ra trong nháy mắt cực kỳ khủng bố, đến mức phiến đá lát nền ngoài viện cũng bị chấn vỡ nát!
Cùng lúc đó, dư uy sinh ra do sóng linh lực dao động hình thành từng đợt sóng gợn lan tràn ra bốn phương tám hướng, chấn những võ giả xung quanh lùi lại bảy tám bước.
Bọn hắn cố gắng ổn định thân thể, dòng máu trong cơ thể lại kịch liệt sôi trào cả lên!
Trời ạ..!
Lực lượng dư uy này thật đáng sợ!
Trong mắt Du tông chủ và trưởng lão Thương Sơn Phái đều biểu lộ sự lo lắng, sợ rằng Quân Thường Tiếu sẽ trọng thương!
Các cao thủ của hai tông môn thuộc quận Chân Dương hả hê cười lạnh.
Lực lượng mạnh như thế, lại do Võ Vương tam tứ phẩm liên thủ công kích, tên nhãi đáng ghét kia nhất định sẽ chết, không thể nghi ngờ gì nữa!
Ào ào!
Cuồng phong tiếp tục gào thét cuốn đi bụi đất xung quanh, khu vực giao chiến dần dần hiện ra, chỉ thấy Thủy Đình Phong và Trang Dũng bảo trì tư thế oanh kích, từng đợt linh lực cường hãn toả ra.
Nhưng mà.
Khiến cho người ta khó tin vào mắt mình là Quân Thường Tiếu vẫn đứng ở nơi đó, bất quá một bộ bạch y giờ này lại bị áo giáp ngăm đen thay thế.
Hai Võ Vương thuộc Linh Nguyên Tông xác thực đã đánh trúng mục tiêu, nhưng không có đánh trúng thân thể, thay vào đó là đánh vào áo giáp!
“Sao. . . Làm sao có thể!”
Ánh mắt Trang Dũng toát lên sự kinh ngạc.
Mình và Đại trưởng lão hợp lực đánh tới, cường độ sức mạnh tuyệt đối đạt 400 vạn cân, dù có là Võ Vương đỉnh phong cao đẳng cũng không thể trực tiếp chống đỡ, vậy có sao hắn có thể bình yên vô sự như vậy!
Sắc mặt Thủy Đình Phong cũng rất khó coi.
Bất quá, y lấy lại tinh thần nhanh hơn Trang Dũng, trong nháy mắt phán đoán nguyên do đối phương có thể đứng thẳng, khẳng định liên quan đến bộ áo giáp kia!
Phải nhận một lực lớn như vậy mà vẫn bình yên như không, đây hẳn là trang bị phòng ngự có phẩm chất cực cao?
Sai rồi.
Đây không phải trang bị, mà chính là khải giáp được ngưng tụ ra bởi linh lực của Quân Thường Tiếu, bởi vì linh lực của hắn vô cùng hùng hậu, không những không khác mấy so với giáp thật, mà còn có thể thay đổi màu sắc theo ý muốn!
Mã trưởng lão bị đánh trọng thương khiến hắn phi thường tức giận, cho nên khải giáp hóa thành màu đen đại diện cho tử vong và chết chóc.
Nhìn thấy Quân Thường Tiếu bình yên vô sự đứng thẳng, Du tông chủ và các trưởng lão Thương Sơn Phái, không những kinh hồn khiếp vía, mà còn âm thầm thở phào một hơi!
Có vẻ như.
Quân chưởng môn còn mạnh hơn mình tưởng tượng!
Vút!
Ngay lúc này, Quân Thường Tiếu đột ngột quay người, trung phẩm Hàn Mang Kiếm trong tay chém vỡ không gian, hình thành vô số kiếm khí nối nhau như dải lụa thướt tha!
“Lùi!”
Thủy Đình Phong và Trang Dũng cùng lúc bước thân pháp huyền diệu rút lui về sau, mặc dù gian nan tránh được kiếm khí lạnh lẽo vô cùng, bất quá sau lưng đã ướt đầm mồ hôi lạnh.
Vũ khí của người này có thể chém Võ Vương Đoạn Thủy Các dễ như ăn bánh, tuyệt đối không phải thứ tầm thường!
Trang bị cao cấp, tu vi cường hãn, hắn đến cùng là thần thánh phương nào!
“Soạt!”
Quân Thường Tiếu cất bước tiến lại, ánh mắt khóa chặt trên người Trang Dũng, quanh thân trong nháy mắt tràn ngập kiếm thế lạnh lẽo.
Mạnh đến mức nào sao?
Toàn bộ ngoại viện Thương Sơn Phái lập tức bị bao phủ trong hơi thở sắc bén, khiến người ta cảm nhận được một loại sát ý đáng sợ!
Ngay lúc Quân Thường Tiếu đang lao tới Trang Dũng, dưới kiếm thế đang tràn ngập không gian kia, phảng phất như trong nháy mắt liền hóa thành một thanh lợi kiếm không thể che giấu sự sắc bén!
Ông! Ông! Ong!
Dưới kiếm thế lạnh lẽo vô cùng đang bao trùm khắp nơi, kiếm trong tay của rất nhiều võ tu đang kịch liệt run rẩy, tựa như muốn quỳ lạy vương giả!
Nhìn thấy cảnh tượng quỷ dị như vậy, hai mắt Du tông chủ dần dần trừng lớn, khó mà nén sự hoảng sợ nói:
“Kiếm. . . Kiếm Vương!”
Thần sắc Thủy Đình Phong khiếp đảm nói:
“Hắn. . . hắn là Kiếm Võ Song Vương!”
Kiếm Võ Song Vương?
Tất cả mọi người đang có mặt ở đây đồng loạt há hốc miệng, ánh mắt nhìn Quân Thường Tiếu như nhìn thấy quái vật!
Loại cường giả cấp bậc Kiếm Võ Song Vương này, Tinh Vẫn đại lục năm ngàn năm nay đã không thấy bóng… Khoan đã, mấy ngày trước còn mới xuất hiện ở quận Thanh Dương...
Vậy đợi chút!
Cao thủ của hai tông môn thuộc quận Chân Dương đột nhiên giác ngộ, bây giờ mình đang ở Thương Sơn Phái, chính là địa phận của quận Thanh Dương.
Thiếu niên tuổi tác không lớn này, đầu tiên bạo phát khí thế Võ Vương, bây giờ lại bạo phát khí thế Kiếm Vương, tóm lại vài ngày trước người tấn cấp Kiếm Võ Song Vương hẳn là hắn?
“Không thể tin nổi, thật không thể tưởng tượng nổi!”
Vương Đông Lâm bị thương trợn tròn hai mắt.
Trước đây không lâu trời sinh dị tượng, báo hiệu có Kiếm Võ Song Vương hạ phàm, hắn và Mã Vân Đằng từng bàn luận liệu có phải là Quân chưởng môn hay không?
Kỳ thật, hắn và Mã trưởng lão khi đó chỉ là ôm một chút hy vọng mong manh, hy vọng tồn tại cường hãn đến vậy sẽ là Quân Thường Tiếu, bởi vì chỉ có hắn mới gánh nổi hai chữ “yêu nghiệt”.
Khi hắn bạo phát ra khí thế Kiếm Vương, Vương Đông Lâm mới chân chính ý thức được, điều đó không còn là suy tâm vọng tưởng, tất cả đều là thật, Quân chưởng môn cũng không phải là người gánh nổi hai chữ này, mà hắn vốn dĩ đã là yêu nghiệt!
Mạnh đến mức phi nhân loại!
......
Riêng việc Quân Thường Tiếu bạo phát ra tu vi Võ Vương đã khiến mọi người khiếp sợ không thôi, kết quả hắn lại phóng xuất ra tu vi Kiếm Vương, dọa cho mọi người giật nảy cả mình, giật đến toàn bộ đều ngây ngẩn!
Thủy Đình Phong và Trang Dũng rốt cuộc cũng hiểu ra, người trẻ tuổi nhìn qua chỉ là Võ Vương nhất phẩm, nhưng lại có sức chiến đấu khủng bố đến thế, hóa ra là một Kiếm Võ Song Vương!
“Soạt!”
Hai người còn đang rúng động, Quân Thường Tiếu đã giậm một bước trên đất, cả người nhảy lên mấy chục trượng trên không trung, cảm giác như sóng vai cùng mặt trời!
Trang Dũng bị khóa chặt mục tiêu, trong lòng gã không ngừng run lên, sắc mặt đại biến lùi gấp về sau.
Nhưng mà.
Gã chưa lùi được bao nhiêu bước thì cảm giác kiếm ý tràn ngập quanh mình như sóng biển áp xuống, đè ép bản thân phải giảm tốc độ, hai chân nặng trịch tựa như vác thái sơn!
“Đây là...”
Tâm trí Trang Dũng hãi hùng đến cực hạn.
Trong hiểu biết của gã, có thể dùng khí thế để trói buộc người khác, chỉ có khí vực của Võ Hoàng mới có thể làm được!
Võ giả đột phá Võ Vương có thể ngưng tụ linh khí hình thành tường khí, cũng có thể dùng linh niệm để dò xét mọi thứ xung quanh.
Võ giả đột phá Võ Hoàng không những có thể ngự không phi hành, còn có thể phát ra linh lực hình thành khí áp trói buộc mục tiêu, được xưng là khí vực.
Quân Thường Tiếu nhảy lên không trung, thao túng kiếm ý tràn ngập xung quanh hình thành lực lượng áp chế, mặc dù khá giống khí vực của Võ Hoàng, nhưng thực tế lại là thức thứ hai của Lăng Thần Kiếm Quyết, Quyết Thế!
Chiêu này trước khi hắn đột phá tuy cũng đã lĩnh ngộ nhưng chưa dùng thuần thục, sau khi tiến vào cảnh giới Kiếm Võ Song Vương thì ngay lập tức có lý giải sâu sắc hơn về nó!
Đầu tiên là Thất Huyền Hà Quang Phá, tiếp đó vận dụng Linh Khải hóa áo giáp, bây giờ lại thi triển thức thứ hai của Lăng Thần Kiếm Quyết.
Hôm nay Quân chưởng môn tung liên hoàn chiêu!
Nói thật.
Thời điểm hắn còn là Võ Tông, giao thủ với người khác tuy là rất kịch liệt, nhưng chung quy vẫn thiếu cái gì đó.
Bây giờ đã bước vào Kiếm Võ Song Vương, bất kỳ chiêu thức gì dù tuỳ tiện thi triển ra, đều có cảm giác long trời lở đất, liền hiểu ra lúc trước thiếu cái gì: sự rung chuyển!
Chỉ có rung chuyển thì không được, còn phải có lực sát thương!
“Soạt!”
Quân Thường Tiếu nhảy lên không trung, dùng kiếm thế trói buộc Trang Dũng, ánh mắt hắn lóe sự tàn nhẫn lạnh lùng, nói:
“Hôm nay lão tử lại sát vương!”
Sắc mặt Trang Dũng bị trói buộc đã hãi hùng đến kịch biến, trong lòng gã lập tức dâng lên cảm giác đứng bên bờ vực sinh tử!
Mình.... phải chết sao?
Không! Không! Không!
Trang Dũng trừng lớn đến muốn rách cả mí mắt, linh lực trong cơ thể điên cuồng trào ra, hình thành một tường khí gần như đã thực chất hoá!
“Oong!”
Cùng lúc đó, bên ngoài tường khí lại có một đạo kết giới trong suốt hình vòm cung hiện lên.
Hai tầng phòng ngự đều đã bố trí xong xuôi.
Soạt! Soạt! Soạt! Soạt! Soạt! Soạt! —— —— —— —— ——
Đúng vào lúc này, Quân Thường Tiếu treo mình giữa không trung, Hàn Mang Kiếm trong tay lập tức chém xuống, kiếm khí dày đặc từ trên trời giáng xuống, hình thành khí thế mưa kiếm!
Nhất Tự Khoái Quyết! (một chữ nhanh)
Một phát, năm trăm kiếm!