Vạn Cổ Đệ Nhất Tông (Bản Dịch-Full)

Chương 464 - Chương 464. Tầng Thứ Ba Của Tháp Rèn Luyện!

Chương 464. Tầng thứ ba của Tháp Rèn Luyện!
Đào Nguyên bị bỏ đói vài ngày, sau khi được ăn một bữa cơm mỹ vị nhân gian, hắn ta có cảm giác mình sắp bay lên trời.

Nhưng Thiết Cốt Phái lại khiến cho Đào Nguyên cảm thấy xoắn xuýt.

Nói thật, hắn ta vốn một lòng ở trên chiến trường, không hề có suy nghĩ gia nhập môn phái.

Nhưng hắn ta chẳng biết vì sao lại bị nhốt vào ngục giam, sau đó được cứu ra bởi Quân chưởng môn, đồng thời còn chiêu đãi nhiệt tình như vậy, vì thế không nỡ thẳng thắn trực tiếp từ chối.

"Như vậy đi.”

Quân Thường Tiếu nói:

"Đào tướng quân cứ ở chỗ một đoạn thời gian đã.”

Hắn không nóng lòng chiêu mộ người này, vì vậy nên mong là đồ ăn của Dụng Liễu Uyển và không khí trong môn phái, có thể chậm rãi cảm hóa được Đào Nguyên.

Từ từ rồi nói.

Chiêu này thật sự rất có tác dụng đấy.

Mỗi ngày ở Thiết Cốt Phái, Đào Nguyên đều thấy được các đệ tử vui vẻ tập thể dục lúc sáng sớm, vui vẻ tu luyện, hắn ta âm thầm sợ hãi than thở.

"Thật sự khó mà gặp được môn phái sung sướng thế này.”

"Đào tướng quân.”

Một ngày nào đó, Quân Thường Tiếu nói:

"Hôm nay thành viên Lang Kỵ Đường của ta có một buổi diễn tập quân sự, ngươi có muốn đến xem không?”

Diễn tập quân sự sao?

Đào Nguyên lập tức động tâm.

Hắn đi theo Quân Thường Tiếu vào Thiết Cốt Sơn, đứng ở trên ngọn núi.

Ở phía dưới, Tiết Nhân Quý vung chiến kỳ lên, ngàn thành viên Lang Kỵ Đường cưỡi Cụ Phong Lang xuất hiện trên bãi cỏ trống trải.

"Đây là…”

Đào Nguyên cả kinh nói:

"Cụ Phong Lang!”

Quân Thường Tiếu cười nói:

"Đó chính là Lang Kỵ Đường của Thiết Cốt Phái ta, tương tự như tướng quân thống lĩnh kỵ binh."

Ánh mắt Đào Nguyên ngưng trọng nói:

"Đệ tử của quý phái cưỡi lang thú cao cấp như vậy, tuyệt đối sẽ trăm trận trăm thắng, không gì không cản được.”

Quân Thường Tiếu cười cười, thầm nghĩ:

"Hổ Uy Quân của ngươi cũng bị ta đánh cho quân lính tan tác còn gì.”

"Xoát!”

Tiết Nhân Quý phất chiến kỳ.

"Xoát!”

"Xoát!”

Ngàn tên Lang Kỵ Binh giết đến, trong quá trình di chuyển không ngừng biến đổi trận hình, khiến cho Đào Nguyên cả kinh không khép được miệng.

Những đệ tử này đã có Cụ Phong Lang cưỡi rồi, vậy mà còn thuần thục vận dụng trận hình, đúng là không thể tin nổi!

Nếu như đánh với Hổ Uy Quân của mình, chắc chắn bên mình sẽ thua đến thảm hại!

Đương nhiên.

Điều mà Đào Nguyên để ý nhất, chính là Tiết Nhân Quý đang chỉ huy Lang Kỵ Binh.

Quân Thường Tiếu nói:

"Đào tướng quân, đó là đường chủ Lang Kỵ Đường chúng ta, y cũng là một bộ đội xuất ngũ có nghiên cứu về binh pháp, nếu ngươi cảm thấy hứng thú thì có thể thảo luận với hắn.”

"Có hứng thú!”

Đào Nguyên nói thẳng.

Quân Thường Tiếu cho rằng cơ hội đã đến, hắn sắp xếp cho Đào Nguyên gặp Tiết Nhân Quý để cả hai cùng thảo luận.

Hai người cùng nhau tìm tòi nghiên cứu thảo luận đến tận đêm khuya!

Đào Nguyên là một nhân tài trong giới quân sự, mặc dù đã bộc lộ tài hoa nhưng vẫn còn kém xa Thượng Tướng Ngũ Tinh.

Chỉ mới nói chuyện một ngày thôi, Đào Nguyên đã bội phục sát đất về tài dùng binh của Tiết Nhân Quý.

Mà Tiết Nhân Quý cũng rất thưởng thức Đào Nguyên.

Hai người càng trò chuyện càng thân quen, hận không thể kề gối nói chuyện cả đêm thâu.

Một ngày nào đó, bọn họ nghiên cứu thảo luận xong.

Đào Nguyên chắp tay nói:

"Tiết đường chủ đúng là một đại tướng tài giỏi, vãn bối được không ít lợi ích.”

Tiết Nhân Quý cười cười nói:

"Đào tướng quân cũng là người khiêm tốn hiếu học, nếu như có thể gặp được danh sư dạy dỗ, chắc chắn tương lai sau này sẽ trở thành Thượng Tướng Ngũ Tinh.

Thượng Tướng Ngũ Tinh sao?

Trong ánh mắt Đào Nguyên lập tức lóe lên ánh sáng vô hạn.

Thân là một tướng quân, điều mà hắn ta quan tâm không phải là lúc nào trở thành Võ Vương, Võ Hoàng hay cao hơn nữa là Võ Đế, thứ khiến hắn ta muốn có nhất chính là lúc mình còn sống nhận được quân hàm Thượng Tướng Ngũ Tinh, bởi vì đó là một huân chương chứng minh thực lực của hắn.

"Đào tướng quân.”

Tiết Nhân Quý nói:

"Tha thứ ta nói thẳng, mặc dù Bạch Thụy Hổ cũng được xem là danh tướng một phương, nhưng năng lực lại có hạn, nếu như ngươi đi theo hắn thì sẽ hạn chế tài hoa của mình trong tương lai.”

"…”

Đào Nguyên trầm mặc.

"Mà lại.”

Tiết Nhân Quý lại nói:

"Theo ta được biết, người tên Bạch Thụy Hổ này có lòng dạ hẹp hòi, rất hay ghen tỵ, nếu như tài hoa của Đào tướng quân được người quận Chân Dương biết đến, chắc chắn sẽ khiến cho người kia ngửi được mùi nguy hiểm.”

Quân Thường Tiếu đang dùng linh niệm để nghe lén, hắn sờ mũi một cái rồi nói:

"Kế ly gián này của Tiết đường chủ thật là đẹp.”

Đào Nguyên luôn trầm mặc không nói.

Tính cách của Bạch Thụy Hổ thế nào, hắn ta cũng quá hiểu rõ.

Tiết Nhân Quý chân thành nói:

"Đào tướng quân, nếu như không được thì ngươi cứ ở lại Thiết Cốt Phái ta, hai chúng ta bắt tay với nhau chế tạo Lang Kỵ Binh, để cho bọn họ trở thành binh đoàn mạnh nhất Tinh Vẫn đại lục.”

Quân đoàn mạnh nhất Tinh Vẫn đại lục sao?

Câu nói này, khiến nhiệt huyết trong người Đào Nguyên bùng cháy lên.

Bất kỳ một danh tướng nào, đều có cùng mơ ước chính là tạo ra một binh đoàn mạnh nhất đại lục.

Tiết Nhân Quý tiếp tục nói:

"Có lẽ Đào tướng quân cũng biết điều kiện để trở thành Thượng Tướng Ngũ Tinh chứ?”

"Biết.”

Đào Nguyên nói.

Người muốn nhận được quân hàm Thượng Tướng Ngũ Tinh, chắc chắn phải có một quân đoàn lớn do bản thân chăm chú bồi dưỡng.

Năm đó Tiết Nhân Quý đã chế tạo một quân đoàn siêu cấp ở Trung Tôn Châu tên là Nhân Quân, đây là một quân đoàn có chiến lực trên bảng xếp hạng của Tinh Vẫn đại lục, bọn hắn luôn chiếm vị trí thứ ba trên bảng xếp hạng, vì thế Tiết Nhân Quý mới được trao tặng quân hàm Thượng Tướng Ngũ Tinh.

Bạch Thụy Hổ thống lĩnh quân đoàn Bạch Hổ cũng có chút danh tiếng, cho nên mới nhận được quân hàm Thượng Tướng Tam Tinh nhưng năng lực của hắn có hạn, rất khó trở thành Thượng Tướng Tứ Tinh, chứ đừng nói đến Ngũ Tinh xa vời kia.

Cho dù Đào Nguyên có Hổ Uy Quân không tệ nhưng độ cao nhất cũng chỉ đến đó, hoàn toàn không giúp hắn ta đạt được quân hàm cao hơn.

Mặc dù Lang Kỵ Đường thuộc về thế lực môn phái, nhưng cũng có thể đệ trình trở thành quân đoàn, như vậy tiềm lực sau này sẽ rất to lớn!

"Chưởng môn có nói...”

Tiết Nhân Quý nói:

"Nếu như Đào tướng quân gia nhập Thiết Cốt Phái,vậy thì có thể đảm nhiệm chức vị phó đường chủ Lang Kỵ Đường.”

Đào Nguyên trầm mặc một lúc, nói:

"Để ta suy nghĩ thêm.”

"Được.”

Quân Thường Tiếu nhếch miệng cười rộ lên.

Theo sự quan sát của hắn, chắc chắn trong lòng Đào Nguyên đang rất muốn ở lại rồi, chỉ cần chờ thêm một thời gian nữa là được.

Quả nhiên.

Sau khi cân nhắc mọi thứ, Đào Nguyên đi đến đại điện lần thứ hai, chắp tay nói:

"Quân chưởng môn, ta nguyện ý gia nhập Thiết Cốt Phái.”

Quân Thường Tiếu vui mừng lấy ra giấy nhập môn, cũng ghi tên lên trên đó.

Hiện tại vẫn còn hiệu lực của chiến bài, không phải lo lắng Đào Nguyên tự ý rời khỏi môn phái nữa rồi.

Sau đó Quân chưởng môn nói:

"Đợi thêm một thời gian nữa bổn tọa sẽ bổ nhiệm ngươi nắm chức Phó đường Chủ, bây giờ ngươi tạm thời làm đệ tử quan môn trước đi.”

"Được!”

Kết quả là, ở trước cổng chính không chỉ mình Hà Vô Địch đứng, còn có thêm một Đào Nguyên nữa.

Bọn họ một người chọn một cánh cửa, sau khi trời tối, mỗi người phụ trách đóng một cánh cửa lại, đảm bảo sự công bằng cho hai bên.

"Tên kia..?”

Đào Nguyên muốn tìm chết nói:

"Cũng là đệ tử quan môn sao?”

Sau khi chiêu mộ được Đào Nguyên, Quân Thường Tiếu bắt đầu kế hoạch, làm thế nào để chiến đấu với quận Chân Dương và hai tông môn tứ lưu vào ba tháng sau.

Mạnh lên.

Trở nên càng mạnh hơn!

Ngày hôm sau, Quân Thường Tiếu cẩn thận sắp xếp [hệ thống phân phối môn phái], bắt đầu quá trình cho đệ tử dùng số lượng lớn Linh Thạch và Tụ Khí Đan chất lượng tốt hơn, giúp bọn họ tăng nhanh tiến độ đột phá!

"Lê đường chủ.”

Quân Thường Tiếu nói:

"Ngươi tạm thời quản lý môn phái sự vụ, bổn tọa muốn bế quan tu luyện một đoạn thời gian.”

"Ừm!”

Lê Lạc Thu nói.

Sau khi sắp xếp ổn thỏa mọi chuyện, đầu tiên Quân Thường Tiếu tu luyện một lúc trong Tụ Linh Trận, sau đó hắn đứng dậy đi về Tháp Rèn Luyện.

Hắn không vào tầng thứ nhất luyện thân thể, cũng không tu luyện thân pháp ở tầng thứ hai, Quân Thường Tiếu trực tiếp bước lên tầng ba chưa bao giờ đi vào!

"Bịch!“

Một chân vừa đặt vào tầng này, thuộc tính thiên địa đã bao phủ khắp cả khu vực.

"Hô!”

Quân Thường Tiếu hít một hơi, nói:

"Chủ đề rèn luyện của tầng thứ ba này là gì đây?”

"Ký chủ thử đánh một quyền xem.”

Hệ thống nói:

Xoát!

Quân Thường Tiếu vung ra một quyền, kinh ngạc nói.

"Linh năng tiêu hao nhanh thật!”

Hệ thống nói:

"Tầng thứ ba có thể làm cho chủ nhân nhanh chóng tiêu hao hết linh lực, sau đó nhanh chóng hồi phục, cứ lặp đi lặp lại nhằm tăng độ tinh thuần của linh hạch.

"Thật sao?”

Quân Thường Tiếu bắt đầu đánh quyền không ngừng, với số năng lượng ở trong hai linh hạch, dù ở bên ngoài hắn có đánh như vậy hai ngày hai đêm cũng chẳng sao, nhưng bây giờ chỉ mới đánh hai canh giờ ở đây, linh lực đã bị hao hết không còn một mống.

Vù vù!

Hắn ngồi xếp bằng xuống, vận chuyển Dịch Cân Kinh.

Thuộc tính tồn tại trong tầng thứ ba hiện ra như đại dương, chỉ vẻn vẹn vài phút đã bổ sung xong!

Quân Thường Tiếu kinh ngạc nói:

"Nếu như mà đang đánh nhau với người khác mà bị hao hết linh lực, mình chạy vào đây bổ sung một chút, chẳng phải sẽ có thể tiếp tục chiến đấu?”

Hệ thống nói:

"Chủ nhân suy nghĩ nhiều rồi, chỉ có bản thân tiêu hao linh lực ở nơi này, như vậy tốc độ mới có thể khôi phục nhanh như vậy.”


Bình Luận (0)
Comment