Vạn Cổ Đệ Nhất Tông (Bản Dịch-Full)

Chương 469 - Chương 469. Thiên Địa Bất Diệt, Ma Đạo Trường Tồn!

Chương 469. Thiên địa bất diệt, ma đạo trường tồn!
Tà tu, Ma tu.

Đó chính là hai nghề nghiệp cực đoan trên Tinh Vẫn đại lục.

Phương thức tu luyện của Tà tu đều là bàng môn tà đạo, dùng đầu cơ trục lợi làm chính.

Còn Ma tu lại khác.

Bọn họ tu luyện Ma kỹ chân chính, hấp thu ma khí trong thiên địa.

Nếu như lấy ví dụ, vậy thì Tà tu tương tự Võ tu, ngược lại Ma tu lại giống như Kiếm tu, cả hai đều là tồn tại cực kỳ hiếm thấy.

Nghe nói vạn năm trước, Tinh Vẫn đại lục có rất nhiều Ma tu, cũng xuất hiện không ít thế lực Ma môn có thế chống lại tông môn đỉnh phong.

Nhưng mà phương thức tu luyện của Ma tu còn cực đoan hơn cả Tà tu, vì vậy bọn chúng mới trở thành kẻ địch của danh môn chính phái, vì ngăn ngừa người đời sau rơi vào mê hoặc, bọn người này liên minh với nhau tuyên bố ra Đồ Ma Lệnh.

Đó là một trận chiến kéo dài trăm năm, nghe nói có cả Võ Đế tham gia.

Người đời sau kể lại khoảng thời gian đó được gọi là cuộc chiến Chính Ma.

Cao thủ chính phái nhiều như mây, bên Ma môn suy yếu không địch nổi mạnh, kết quả dần dần bị diệt trừ, cho đến ngày nay toàn bộ đại lục đã không còn Ma môn tồn tại.

Tất nhiên.

Nhổ cỏ không trừ tận gốc, gió xuân thổi đến lại tái sinh.

Có không ít Ma tu may mắn sống sót, bọn chúng ẩn cư trong núi rừng hoặc che giấu tung tích, sinh sống trên Tinh Vẫn đại lục.

Đồ Ma Lệnh đến nay vẫn còn hiệu lực.

Chỉ cần là người trong chính phái, một khi phát hiện Ma tu hoặc Ma môn, chắc chắn phải dốc toàn lực tiêu diệt.

Vì thế cứ cách một đoạn thời gian, trên giang hồ sẽ có tin tức có Ma tu hoặc Ma môn bị phát hiện, sau đó bị các cao thủ bao vây tiêu diệt.

Vì sao phải nói đến những chuyện này?

Bởi vì Diêu Mộng Oánh thức tỉnh Tiên Thiên Ma Thể.

Người có được loại thể chất này tất nhiên chính là Ma tu, hơn nữa còn là một trong những tồn tại siêu việt trong số Ma tu!

Ngụy Lão cau mày nói:

"Vạn năm trước, tông chủ của Ma Đế Tông cũng có thể chất Tiên Thiên Ma Thể, dùng lực lượng một người không phân thắng bại với Cửu Đại Võ Đế, nghe nói người này được xưng là cường giả đệ nhất Tinh Vẫn đại lục đấy!”

“Ta cũng có nghe nói qua.”

Giang Tà nói:

"Chỉ tiếc dù tu vi của Ma Đế có cao đến đâu, cũng khó chống lại được nhiều kẻ thù, sau đó bị Cửu Đại Võ Đế giết chết trên Ma Sơn."

Đám người Lý Thanh Dương chưa từng nghe qua những chuyện này, nhưng cũng rất sợ hãi thán phục một người có thể đánh với Cửu Đế, đó chính là tồn tại siêu việt mà bọn họ chỉ có thể nhìn lên.

Lại nói.

Cửu Đế những năm đó bao gồm cả Dạ Tinh Thần sao?

Cũng không phải.

Con hàng này có thể trở thành một trong Cửu Đế, cũng chính là nhờ dính chút phúc khí của cuộc chiến với Ma Đế.

Mặc dù Ma Đế chết ở Ma Sơn, nhưng lại kéo theo luôn hai Võ Đế chôn cùng, nhờ vậy nên Dạ Tinh Thần mới có thể cảm ngộ được vận khí thiên địa, thành tựu đế vương võ đạo.

Chư Đế Thượng Cổ tranh bá, chia cắt Tinh Vẫn đại lục thành mười ba châu.

Ở mảnh thiên địa này có cấm chế nào đó tồn tại, chỉ có chín người mới có thể leo lên Đế Vị, được hưởng sự cúng bái của chúng sinh.

Một Võ Đế chết đi, đế vận sẽ hòa vào thế gian, tìm kiếm Võ tu thích hợp khác lên xưng đế.

Dạ Tinh Thần chính là tân nhiệm Võ Đế sau cuộc chiến Chính Ma kia.

Còn những người chưa trở thành Võ Đế thì sao?

Bọn họ cũng có cơ hội thành Võ Đế, bất quá phải thông qua khiêu chiến một trong Cửu Đế, nếu chiến thắng thì có thể thay thế người thua.

Võ Thánh chiến Võ Đế, đó là chuyện không thực tế.

Vì vậy từ thời thượng cổ đến nay còn chưa có ai có thể rung chuyển được địa vị của Cửu Đại Võ Đế, ai cũng phải nghẹn khuất chờ bọn họ vẫn lạc.

Có lẽ mảnh thiên địa này không muốn có cuộc chiến cấp Võ Đế, nên đã phong tỏa mọi đường tắt để bước lên cảnh giới này, nhưng cái gì cũng có ngoại lệ, đó chính là Ma tu không đi theo con đường chính.

Vào vạn năm trước, Ma tu sinh ra một nhân vật khoáng thế kỳ tài.

Hắn có Tiên Thiên Ma Thể, trải qua mấy trăm năm tu luyện, đánh phá ràng buộc của thế giới trở thành Ma Đế, dùng một tay sáng tạo ra Ma Đế Tông vang danh bốn bể.

Kẻ khác phải xếp hàng chờ Võ Đế qua đời mới có cơ hội.

Người này lại làm lơ quy tắc thiên địa để đột phá lên chỗ cao hơn.

Như vậy sao đám người ngoài kia có thể chịu đựng được!

Vì vậy Võ tu trên Tinh Vẫn đại lục đoàn kết lại, mở ra Đồ Ma Lệnh.

Mặc dù mở miệng là lấy khẩu hiệu trảm yêu trừ ma, nhưng thực tế là lo lắng để mặc Ma tu mạnh lên sẽ mang đến tai họa ngập đầu cho Võ tu.

Chuyện của vạn năm trước, ai đúng ai sai đã không còn quan trọng.

Điều quan trọng nhất lúc này là, trước khi Ma Đế chết đi đã ngửa mặt lên trời cười to, nói:

"Thiên địa bất diệt, Ma Đạo trường tồn, Bản Đế sẽ đưa Thiên Ma Thần Thể gieo xuống thế gian, sau này thức tỉnh sẽ trọng chấn uy phong của Ma môn ta!”

Giọng nói này kèm theo vô tận Đế uy, còn mang theo Ma khí bàng bạc.

Gần như toàn bộ bầu trời rung chuyển, thậm chí bao phủ cả toàn bộ đại lục, quấy rối tâm trí của sinh linh.

Căn cứ vào sử sách ghi lại, đó là thần thông mà Ma Đế trước khi chết đã sử dụng, hắn dùng Tiên Thiên Ma Thể cắm vào thần trí của thế nhân, để cho một ngày nào đó nảy mầm, đơm hoa rồi kết trái.

Thiên địa bất diệt, ma đạo trường tồn.

Câu nói này đã trở thành trụ cột tinh thần cho những Ma tu may mắn sống sót.

Bọn họ cực khổ chờ đợi Tiên Thiên Ma Thể thức tỉnh, hy vọng người kia có thể giúp Ma Tông đông sơn tái khởi.

Sau khi Ma Đế vẫn lạc hơn một ngàn năm, một thiếu niên sinh sống bình thường trong núi, hắn ngoài ý muốn thức tỉnh Tiên Thiên Ma Thể, từ đó đi vào con đường Ma tu.

Cái này đúng là đủ điều kiện trở thành nhân vật chính đấy.

Chỉ tiếc thân phận Ma tu của hắn bị bại lộ, sau đó bị chính phái truy cùng giết tận, kết cục bị chết oan uổng.

Từ đó về sau đã có bảy người thức tỉnh Tiên Thiên Ma Thể, bọn hắn có người chết đi trong quá trình trưởng thành, có người may mắn sống sót đi tụ tập Ma tu gây dựng lại Ma Tông, kết quả bị bại lộ rồi ngã xuống.

Bởi vì cứ một khoảng thời gian thì có Tiên Thiên Ma Thể xuất hiện, vì vậy trên sử rách có ghi chép rất rõ ràng.

Tất nhiên Ngụy Lão và Giang Tà cũng đã nghe chuyện này.

Thời điểm quanh người Diêu Mộng Oánh tràn ngập ma khí, cả hai người liền phán đoán ra, đây tuyệt đối là biểu hiện đúng với ghi chép Tiên Thiên Ma Thể giác tỉnh!

"Phiền phức, phiền phức rồi.”

Ngụy Lão chau mày nói:

"Nha đầu này có Tiên Thiên Ma Thể, chính là kẻ địch của toàn bộ Tinh Vẫn đại lục.”

Giang Tà nâng cằm lên, nói thầm:

"Tám người trước đều là nam, không ngờ người thứ chín lại là nữ, lại là một tiểu muội bảy tám tuổi.”

Lý Thanh Dương cũng ý thức được tiểu sư muội mình đã thức tỉnh Tiên Thiên Ma Thể, không phải là chuyện gì tốt lành, hắn vội vàng nói:

"Ngụy Lão, chúng ta nhanh chóng thông báo với chưởng môn đi!

"Dùng truyền âm thuật liên hệ đi.”

Ngụy Lão nói.

Giang Tà vội vàng thi triển võ kỹ, chỉ tiếc rằng Quân chưởng môn của chúng ta đã đi xa quá xa, hoàn toàn không cách nào liên lạc được.

Ngụy Lão lại nói:

"Nha đầu này thức tỉnh Tiên Thiên Ma Thể không có dị tượng gì quá lớn, có lẽ người bên ngoài còn chưa biết, chúng ta đừng để chuyện này bại lộ, chờ chưởng môn về đã rồi tính.”

"Cũng được.”

Giang Tà đồng ý nói.

Lại nói về Quân Thường Tiếu, hắn cưỡi Cụ Phong Lang Vương đi khoảng một ngày đường, chạy đến quận ngũ đẳng của Diệu Hoa Cung, đồng thời tiến vào một thành trì có tên là Khoái Nhạc Thành.

Thực lực quận ngũ đẳng rất cường hãn, cho dù chọn một thành trì phổ thông cũng có quy mô nhân số, thậm chí là cường giả nhiều gấp mấy lần thành Thanh Dương.

Quân chưởng môn vừa mới đi vào đã trợn tròn mắt.

Bởi vì đường phố trên Khoái Nhạc Thành được trang trí theo kiểu của nơi trăng hoa, có nhiều mỹ nữ trang điểm lộng lẫy đứng vứt ánh mắt dụ hoặc ở trước cửa.

"Chỗ này đúng là mảnh đất vui sướng nhất của đàn ông.”

Quân Thường Tiếu lắc đầu, hờ hững với lời mời gọi của các mỹ nữ, lựa chọn một nhà trọ ở lại.

"Các ngươi có nghe nói gì không?”

"Dư nghiệt Ma môn vụng trộm quay về Ma Sơn, gặp ngay cường giả tông môn, hai bên đánh nhau kinh thiên động địa!”

"Chuyện lớn như vậy, tất nhiên là ta đã nghe rồi.”

"Cái tên tự xưng là tông chủ thứ ba mươi sáu kia của Ma Đế Tông, thực lực chỉ mới bước vào Võ Hoàng, lại dám mở miệng muốn giao thủ với cường giả tông môn nhất lưu, đúng là không biết tự lượng sức mình.”

Quân Thường Tiếu ngồi ở vị trí bên cạnh cửa sổ, không có việc gì nên nghe bọn hắn thảo luận, trong lòng nhịn không được thầm nói:

"Trong mắt bọn hắn, Võ Hoàng cũng chỉ mới là gà tơ, võ giả của cái quận ngũ đẳng này thật là trâu bò.”

Hắn chỉ là thuận tiện nghe ngóng một chút, sau một đêm dừng chân liền lên đường, tiến thẳng đến chân núi của Diệu Hoa Cung.


Bình Luận (0)
Comment