Vạn Cổ Đệ Nhất Tông (Bản Dịch-Full)

Chương 483 - Chương 483. Lấy Một Địch Ba!

Chương 483. Lấy một địch ba!
Tứ trưởng lão Linh Nguyên Tông ồn ào, kết quả bị trực tiếp miểu sát bởi Thất Huyền Hà Quang Phá của Quân Thường Tiếu.

Đám người Bạch Thụy Hổ lập tức trừng to hai mắt.

Trường Tôn Phương Hoa và Lãnh Tinh Nguyệt đứng trên tường thành thì cả mặt đơ ra!

Tên kia giết Võ Vương nhị phẩm, cũng quá dễ dàng rồi!

Cũng đành chịu thôi.

Dưới áp chế của Kiếm thế, tứ trưởng lão Linh Nguyên Tông căn bản trốn không thoát, lại không có cách nào phản kháng, chỉ có thể đứng ngây tại chỗ nhận lấy cái chết!

Lần đầu Quân Thường Tiếu sử dụng Kiếm thế ở Thương Sơn Phái, chỉ có thể miễn cưỡng trói buộc Võ Vương.

Bây giờ tu vi tăng lên, kiến thức về kiếm đạo càng thêm sâu sắc, đối mặt với Võ Vương cấp thấp, một lần nữa bạo phát ra Kiếm thế, tuyệt đối có thể so với khí vực của Võ Hoàng!

“Bịch!”

Tứ trưởng lão Linh Nguyên Tông ngã xuống mặt đất.

“Vương trưởng lão!”

Tam trưởng lão Linh Nguyên Tông trừng Quân Thường Tiếu muốn rách cả mí mắt, trong mắt nổi lên sát ý mãnh liệt!

“Có ý kiến?”

Quân Thường Tiếu nói:

“Tới, chúng ta đánh một trận.”

Rất ngông cuồng.

Rất kiêu căng!

Tam trưởng lão Linh Nguyên Tông trầm giọng nói:

“Tiểu tử, ngươi giết người của Linh Nguyên Tông ta, thù này không chết không thôi!”

Hắn mặc dù phẫn nộ, bất quá lý trí tương đối tỉnh táo.

Có thể miểu sát Tứ trưởng lão, người này có thực lực mạnh phi thường.

Mình đui mù xốc nổi ứng chiến, khẳng định mười phần nguy hiểm, cho nên chỉ có thể buông lời đe dọa.

Quân Thường Tiếu nhún nhún vai, vẻ mặt không cảm xúc gì, nói:

“Đâu phải chưa từng giết người, cho rằng bổn tọa sợ các ngươi sao?”

Đâu phải chưa từng giết người?

Thần sắc tam trưởng lão Linh Nguyên Tông kinh hãi, chợt nhớ tới gì đó, sau đó hốt hoảng nói:

“Thủy trưởng lão và Trang trưởng lão là do ngươi giết?!”

Quân Thường Tiếu bất ngờ, hỏi lại:

“Ngươi không biết à?”

Hắn cảm thấy mình bị cường giả Võ Hoàng của Linh Nguyên Tông truy sát, chắc hẳn thân phận cũng sớm đã bại lộ.

Chính là vì nguyên do này, hắn mới quyết định thẳng tay miểu sát tứ trưởng lão Linh Nguyên Tông, dù sao hai bên cũng có thù hận, dù sao hắn cũng đã giết hai tên rồi, giết thêm mấy tên nữa cũng chẳng vấn đề gì.

Kỳ thật Linh Nguyên Tông tạm thời không biết hung thủ là ai, Thái trưởng lão mặc dù đã gặp hắn nhưng cũng không biết thân phận thật sự.

Trong mắt hai Võ Vương Đoạn Các cũng nổi lên sự phẫn nộ và sát ý.

Một trưởng lão và rất nhiều đệ tử nhà mình, cùng với người của Linh Nguyên Tông đi Thương Sơn Phái, kết quả đi mãi vẫn chưa trở về, khẳng định là đã bị hắn giết chết!

Ba tên Võ Vương phẫn nộ trừng to mắt.

Quân Thường Tiếu nói:

“ y cha.. lửa giận không nhỏ đâu nha.”

“Nếu vậy thì...”

Hắn dừng lại cân nhắc chút, nói:

“Cũng đừng nói bổn tọa bắt nạt người khác, ba người các ngươi cùng lên đi.”

Một người khiêu chiến ba Võ Vương?

Quá là phách lối!

“Ngông cuồng!”

Lửa giận trong mắt trưởng lão hai tông môn càng lớn!

Bị một tên tiểu bối xem thường như thế, thân là một vương giả võ đạo, khẳng định rất khó có thể tiếp nhận!

“Trương trưởng lão, Triệu trưởng lão.”

Tam trưởng lão Linh Nguyên Tông trầm giọng nói:

“Quân chưởng môn đã nói như vậy, nếu như không đáp ứng thì quả là thất lễ.”

“Không sai!”

Trương trưởng lão Đoạn Thủy Các lên tiếng:

“Quân chưởng môn nhất định muốn lấy một địch ba, chúng ta nhất định phải đáp ứng tới cùng!”

Quân Thường Tiếu miểu sát Võ Vương nhị phẩm, bất cứ ai trong bọn hắn cũng không có tự tin dám đơn thân độc đấu, nếu như cùng xông lên ngược lại có tỷ lệ thắng sẽ lớn hơn!

Soạt!

Soạt!

Soạt!

Ba người cùng nhau phi thân lên, hạ xuống trước sân bãi, đồng thời bạo phát toàn bộ tu vi Võ Vương.

Hô hô!

Một cỗ khí thế nặng nề tràn ngập chiến trường trong nháy mắt, khiến Tạ Quảng Côn đang trên tường thành phát run trong lòng!

Trường Tôn Phương Hoa lạnh giọng nói:

“Một người đấu ba Võ Vương, tiểu tử kia thật đúng là ngông cuồng tự đại.”

Lãnh Tinh Nguyệt nói:

“Thực lực mặc dù không tệ nhưng vẫn là tuổi đời non trẻ, không biết tự lượng sức mình.”

Hề Tịnh Tuyền bỗng cười nói:

“Ngược lại bổn cung lại cảm thấy, Quân chưởng môn dám lấy một địch ba, hẳn là một đại trượng phu xương cốt cứng rắn.”

Trường Tôn Phương Hoa và Lãnh Tinh Nguyệt câm nín.

Xem ra cung chủ thật sự chết mê chết mệt tên kia, vô luận hắn làm cái gì cũng đều cho là đúng!

...

Đứng đối diện ba Võ Vương đang bạo phát toàn bộ thực lực, Quân Thường Tiếu không nhanh không chậm đang hỏi thầm:

“Ba người này có thực lực thế nào?”

Hệ thống nói:

“Một vị Võ Vương ngũ phẩm, hai vị Võ Vương tam phẩm.”

“Như vậy thì bằng một tên Võ Vương thập nhất phẩm rồi.”

Quân Thường Tiếu thầm đáp.

Hệ thống: “...”

Cộng gộp cảnh giới của người ta lại, thông minh quá nhờ!

“Quân chưởng môn.”

Tam trưởng lão Linh Nguyên Tông lạnh giọng nói:

“Có thể bắt đầu chưa?”

Nhiều người nhìn như vậy, lại còn là ba đánh một, khẳng định phải chú ý phong độ, miễn cho có người ở sau lưng nói này nói kia.

“Bắt đầu đi!”

Quân Thường Tiếu chắp tay sau lưng, nói:

“Bổn tọa cho các ngươi xuất chiêu trước.”

Thật quá ngông cuồng!

Trường Tôn Phương Hoa và Lãnh Tinh Nguyệt vốn không vừa mắt tên kia, tròng mắt của hai người lập tức trợn trắng, đồng thời nghĩ thầm người đời sau mà dám kiêu căng như thế, sớm muộn gì cũng sẽ nếm mùi thất bại.

Không đến ‘sớm’ hay ‘muộn’ gì, ngay bây giờ luôn!

Ba Võ Vương liên thủ, nhất định có thể ngược hắn đến không chỗ nào lành lặn!

Ánh mắt trưởng lão Linh Nguyên Tông lấp lóe lửa giận, liếc mắt truyền ý cho hai trưởng lão Đoạn Thủy Các, sau đó tự mình thi triển võ kỹ, nguồn linh lực năm màu lập tức tụ lại!

Vù vù —— —— ——

Linh lực bành trướng, cuồng phong gào thét!

Ba Võ Vương đồng loạt động thủ, thanh thế có thể nói là khủng bố!

Binh sĩ quân đoàn Bạch Hổ ở đầu tiền tuyến, trong mắt từng người hiện rõ sự sợ hãi, sau đó không thể bất giác lui về sau hơn mười bước!

Bọn hắn lo lắng mình bị dư uy đánh trúng, chết oan chết uổng.

Từ xưa đến nay, số tiểu quỷ vì thần tiên đánh nhau mà gặp hoạ, ngẫm lại cũng không ít lắm đâu.

“Lên!”

Tam trưởng lão Linh Nguyên Tông quát to.

Cùng lúc đó, hắn đầu tiên bước bộ thân pháp vọt tới, song quyền dưới nguồn linh lực không ngừng rót vào, trong nháy mắt từ hư không đánh ra mấy chục quyền!

Bá Ẩn Quyền.

Quyền pháp cực phẩm sơ giai!

Hô hô!

Quyền ảnh dày đặc hình thành khí thế dời núi lấp biển áp tới!

Trưởng lão Linh Nguyên Tông bên này vừa động thủ, hai trưởng lão Đoạn Thủy Các cũng bước nhanh tới, sau đó từ hai phương vị khác hội tụ linh lực đánh sang.

Vút! Vút!

Hai luồng năng lượng hùng hậu, hóa thành luồng sáng như đao khí!

Đây là võ kỹ độc môn của Đoạn Thủy Các - Trừu Đao Đoạn Thủy, phẩm cấp mặc dù không bằng Bá Ẩn Quyền, nhưng cũng là võ học linh lực hóa hình hiếm thấy!

Uỳnh! Uỳnh! Uỳnh!

Đùng!

Đùng!

Đầu tiên là quyền ấn dày đặc lao về phía Quân Thường Tiếu, cát bụi dưới tác động của năng lượng bạo tạc bị cuốn lên mù mịt, theo sát sau đó là hai chiêu Trừu Đao Đoạn Thủy, càng cuốn đến mức có thể nói bụi đất che phủ ngập trời!

“Ríttt..!”

Rất nhiều binh sĩ hít một hơi khí lạnh.

Loại lực lượng này, nếu như đổi thành mình chống đỡ, vậy tuyệt đối có thể bị nghiền ép thành pate!

Trường Tôn Phương Hoa và Lãnh Tinh Nguyệt cùng nhau lắc đầu.

Ba loại võ kỹ từ ba vị trí khác nhau đánh tới, tên kia vậy mà đứng tại chỗ bất động.

Hắn cho rằng có thể dùng linh lực hình thành tường khí trực tiếp đón đỡ sao?

Một Võ Vương ngũ phẩm cùng hai Võ Vương tam phẩm, sức mạnh bạo phát cộng lại ít nhất phải đạt sáu bảy trăm vạn cân, dù là Võ Vương đỉnh phong cũng chưa chắc có thể đỡ được.

Dần dần.

Bụi đất ngập trời lắng xuống.

Thân ảnh Quân Thường Tiếu từ từ hiện ra.

Hắn vẫn đứng ở đó?

Trường Tôn Phương Hoa và Lãnh Tinh Nguyệt mặt đối mặt nhìn nhau, ánh mắt hiện lên sự kinh ngạc.

Coi như tường khí bằng linh lực có thể chống được công kích ba Võ Vương, ít ra cũng phải lùi mấy bước chứ? Vì cái gì vẫn bình yên đứng tại chỗ là cái quỷ gì vậy?

Víu!

Một trận gió thổi tan màn bụi mỏng, ngay lập tức có thể thấy rõ ràng, Quân Thường Tiếu không những đứng ở nguyên vị trí cũ, quanh người còn bao phủ một bộ khôi giáp ánh màu đỏ rực, quả thực là khí thế hiên ngang, uy vũ bất phàm!

“Đây là...”

Trường Tôn Phương Hoa và Lãnh Tinh Nguyệt ngạc nhiên.

Các nàng nhìn khôi giáp Quân Thường Tiếu khoác trên người, nhất thời khó mà xác định, đây rốt cuộc là trang bị hay là chí bảo?


Bình Luận (0)
Comment