Vạn Cổ Đệ Nhất Tông (Bản Dịch-Full)

Chương 494 - Chương 494. Huynh Đệ Họ Ninh!

Chương 494. Huynh đệ họ Ninh!
Hai Võ Vương trốn ở chỗ tối đã bị bại lộ, bọn họ có độ tuổi tương tự nhau, khuôn mặt cũng khá giống nhau, có lẽ là huynh đệ ruột thịt.

Bọn họ xin gia nhập Thiết Cốt Phái, điều này khiến Quân Thường Tiếu hoàn toàn ngu người.

Ngay khi vừa ra khỏi nhà, ngay lập tức có hai Võ Vương xin gia nhập, chuyện này cũng quá kỳ diệu quá đi mất.

Hay là nói, ca đây đã mạnh đến mức độ đỉnh điểm, nên cao thủ khắp nơi tranh nhau đến làm tiểu đệ của ca?

Trong tình huống bình thường.

Quân chưởng môn chắc chắn phải có suy nghĩ nghi ngờ, hai người này có phải đến để nằm vùng hay không?

Nhưng Thiết Cốt Phái có cấm chế tồn tại, nếu như dám tiết lộ tình báo, hoặc trong lòng sinh ý phản bội, sẽ trực tiếp bị xóa đi trí nhớ, nên cũng không cần lo lắng gì nhiều.

Quân chưởng môn nói:

"Hai người các ngươi đều là Võ Vương, hẳn là có chút danh tiếng trên giang hồ?”

Người áo đen lớn tuổi hơn chắp tay nói:

"Ta gọi là Ninh Độc Tỉnh, đệ đệ ta là Ninh Độc Túy, bởi vì cơ duyên xảo hợp đột phá đến cảnh giới Võ Vương, cho nên không có danh tiếng gì trên giang hồ cả.”

Ninh Độc Tỉnh.

Ninh Độc Túy.

Mọi người đều say, chỉ mình ta tỉnh? Mọi người đều tỉnh, chỉ mình ta say?

Cái tên này thật là có cá tính.

Ninh Độc Tỉnh nói:

"Hai người chúng ta nghe nói Quân chưởng môn có can đảm chống lại đại quân Quận Chân Dương, là một trượng phu đầu đội trời chân đạp đất, chúng ta muốn đến tìm ngài nương tựa, xin hãy thu nhận chúng ta!

"Hóa ra là thế.”

Quân Thường Tiếu hiểu rõ.

Nhưng các ngươi muốn xin gia nhập, cũng đâu cần phải đứng ở chỗ bí mật chạy ra đánh lén?

Thật ra hai huynh đệ nhà này muốn thăm dò một chút, nên dù có bạo phát ra nhiều linh lực nhưng cũng không có sát khí.

"Xét trên cái tên của các ngươi, ta cho phép gia nhập Thiết Cốt Phái.

Quân Thường Tiếu lấy ra bảng nhập môn luôn mang theo bên người.

Thiết Cốt Phái thiếu những võ tu có thiên phú trác tuyệt, bỗng nhiên có hai Võ Vương tìm tới tận cửa, đương nhiên phải nhiệt liệt hoan nghênh rồi.

Xét trên cái tên bọn họ?

Ninh Độc Tỉnh và Ninh Độc Túy nhìn nhau, trên mặt hai người có chút đặc sắc.

"Đinh! thành viên môn phái: 5002-10000.”

"Đinh! Điểm cống hiến môn phái: 5002-10000.”

Sau khi thu nhận hai người, Quân Thường Tiếu nhân tiện nói:

"Đi thôi, theo bổn tọa trở về Thiết Cốt phái."

"Vâng!”

Hai huynh đệ Ninh gia chắp tay nói.

Từ trong giọng điệu có thể xem thấy, bọn họ đã xem mình là đệ tử của Thiết Cốt Phái.

Điều này khiến Quân chưởng môn nhịn không được nói thầm, hai người này có thật lòng muốn đến dựa dẫm vào mình hay không?

Đại ca Ninh Độc Tỉnh có tính cách phóng khoáng hơn hẳn, lại còn giỏi ăn nói, về phía em trai Ninh Độc Túy lại lạnh lùng, từ đầu đến cuối không hề nói một câu.

"Bây giờ các ngươi có cảnh giới gì?”

Trên đường về, Quân Thường Tiếu dò hỏi.

"Bẩm chưởng môn.

Ninh Độc Tỉnh nói:

"Bây giờ hai người chúng ta đều là Võ Vương ngũ phẩm.”

Chậc chậc.

Hai tán tu không môn không phái, kết quả không chỉ tu luyện được đến Võ Vương, mà còn đột phá ngũ phẩm, chắc chắn có nhiều cơ duyên lớn không tầm thường lắm đây.

Nhắc đến cơ duyên, Quân chưởng môn liền nghĩ đến con cá chép Nhâm Sơn kia.

Có phải nhờ hắn gia nhập vào Thiết Cốt Phái, mới có thể đưa đến vận may lớn, ngay cả Võ Vương cũng muốn đầu nhập vào đây chăng?

"Chưởng môn.”

Trong đại điện, Lý Thanh Dương ngạc nhiên truyền âm nói:

"Hai Võ Vương này thật sự nhặt được trên đường sao?”

"Ừm.”

Quân Thường Tiếu nói.

"...”

Khóe miệng Lý Thanh Dương co giật.

Chưởng môn đi một chuyến đến thành Hồ Dương, sau đó bỗng nhiên dẫn theo hai Võ Vương quay về, nói ra có ai dám tin.

Giang Tà truyền âm nói:

"Chưởng môn, ta đã từng nghe tên của hai người kia, hình như là nhân sĩ ở Đông Nam Dương Châu, từng hành tẩu trên giang hồ một thời gian dài, được xưng là Ninh Thị Song Trộm.”

Quân Thường Tiếu kinh ngạc nói:

"Bọn họ là đạo tặc sao?”

Giang Tà nói:

"Bọn họ chuyên cướp của người giàu chia cho người nghèo, nên mới bị gọi là trộm, nhưng sau đó lại đắc tội với quá nhiều người, nên không thể tiếp tục lăn lộn ở Đông Nam Dương Châu, cho nên mới bắt đầu phiêu bạt bốn phương, được dân chúng tôn xưng là Ninh Thị Song Hiệp.”

Võ Vương có danh tiếng lớn như thế!

Chỉ cần hơi có chút danh tiếng, chắc chắn sẽ có người nhận ra.

"Hóa ra là vậy.”

Quân Thường Tiếu tỉnh ngộ.

Lúc này hắn mới hiểu rõ, vì cái gì hai anh em nhà kia lại chạy đến đầu quân cho hắn.

Vì cái gì?

Bởi vì bọn họ muốn bảo vệ thành Thanh Dương, bảo vệ vô số dân chúng.

Hai người nhà họ Ninh đều là kẻ chuyên hành hiệp trượng nghĩa, chắc là bọn họ đã bị hành động của mình khiến cho cảm động, vì thế tự nguyện hạ mình đến làm đệ tử Thiết Cốt Phái.

"Ài...”

Quân Thường Tiếu thầm nghĩ.

"Nếu như trên đời này có nhiều người hiệp nghĩa thế này, bổn tọa sẽ còn phải lo mình không chiêu mộ được người tài giỏi đâu chứ?”

"Chủ nhân nghĩ nhiều rồi.”

Hệ thống nói:

"Loại người này giống như vảy rồng lông phượng ấy, trên Tinh Vẫn đại lục cực kỳ hiếm thấy.”

Quân Thường Tiếu không quan tâm đến nó, chỉ nói với người trước mặt:

"Thanh Dương, ngươi phụ trách sắp xếp cho hai người này.”

"Vâng.”

Lý Thanh Dương dẫn theo huynh đệ Ninh Thị vào trong nội viện, cũng giới thiệu những công việc trong môn phái cho bọn họ biết.

"Võ Vương sao?”

"Thiết Cốt Phái chúng ta càng ngày càng lợi hại, ngay cả cường giả như vậy cũng tình nguyện bái vào môn phái!”

"Chúng ta tuyệt đối không thể làm cho chưởng môn mất mặt được, phải nỗ lực tu luyện cho thật tốt!”

Các đệ tử Thiết Cốt Phái nghe nói đến đây, đều nhỏ giọng thảo luận.

Trước đây bọn họ đều có xuất thân bình thường, chưa bao giờ nghĩ đến chuyện mình có thể ở chung một môn phái với cường giả Võ Vương, lại còn được tiếp xúc với khoảng cách gần như vậy.

Dược viên.

Nhờ việc Ngụy Lão mở rộng, Dược viên đã có quy mô trên ngàn mẫu.

Quân Thường Tiếu đi đến nơi này, nhìn thấy linh khí nồng nặc hội tụ ở bên trên, ánh mắt hắn hiện lên niềm tự hào vô hạn.

Thiết Cốt Sơn vốn dĩ là nơi chim không thèm ị, vậy mà dưới sự quản lý của hắn đã thay đổi nghiêng trời lệch đất, thật đúng là có cảm giác thành tựu!

"Chờ xem.”

Quân chưởng môn âm thầm thề.

"Ta sẽ khiến ngọn núi vô danh này phát triển thành thánh địa Võ Đạo, khiến tất cả mọi người phải đến đây cúng bái.”

Hệ thống nói:

"Mục tiêu này có độ khó ngang bằng với chuyện đưa môn phái trở thành tông môn mạnh nhất đại lục Tinh Vẫn đấy!”

"Khó mới có tính khiêu chiến.”

Quân Thường Tiếu nói.

Không phải là mở màn liền chơi chế độ địa ngục còn gì?

Nếu lão tử đã có vận mệnh như vậy, khẳng định sẽ không từ bỏ, tuyệt đối sẽ không khuất phục!

"Ngụy Lão.”

Quân Thường Tiếu nói:

"Ta có một số hạt giống cao cấp, người chia ra rồi trồng xuống mở trên một mảnh vườn đi.”

"Ừm.”

Ngụy Lão nhận lấy hạt giống, nhìn kỹ một lần.

"Cần mất thời gian bao lâu mới có thể thành thục?

Quân Thường Tiếu hỏi.

Ngụy Lão nói:

"Một tháng.

Một tháng sao?

Cũng không phải là quá dài, hoàn toàn có thể đợi được.

Ngụy Lão cũng không trực tiếp trồng hạt giống lên dược viên thay vào đó là trước hết quay về ngâm trong nước ươm mầm hạt giống.

Quân Thường Tiếu quay trở về đình viện.

Lúc này, bên tai hắn vang lên tiếng nhắc nhở.

Ngải Thượng Nghễ cho rất nhiều dược liệu có sẵn, từ đó có thể trực tiếp luyện chế trung phẩm Tụ Khí Đan, cho nên trên đường trở lại môn phái, hắn cũng đã bắt đầu luyện chế.

Trong thư phòng.

Tiểu Long Long còn đang ngủ say, không có dấu hiệu thức tỉnh.

Quân Thường Tiếu ngồi xuống, lấy ra trung phẩm Tụ Khí Đan vừa mới luyện chế thành công từ không gian giới chỉ, linh niệm bao phủ xung quanh, hắn nói thầm:

"Linh khí thật nồng hậu.”

Dược liệu mà Ngải Thượng Nghễ cho đều thuộc loại thông thường, nên lúc luyện chế thành đan dược cũng chỉ là đan dược phổ thông, không thể tăng lên vượt qua 30 lần.

"Cứ để cho đệ tử nội môn dùng những đan dược này trước đi.”

Ngày hôm sau, Quân Thường Tiếu vừa có ý định trong đầu, hắn lập tức luyện chế thêm vài trăm viên trung phẩm Tụ Khí Đan, sau đó vận chuyển toàn bộ vào trong máy phân phối đan dược.

Sân luyện võ.

Giai điệu sống động của bản nhạc vang lên.

Quân Thường Tiếu dẫn theo đệ tử nhảy múa, huynh đệ Ninh Thị vừa mới đến Thiết Cốt Phái cảm thấy có hơi xấu hổ, vì vậy sau khi hai người nhảy xong, lập tức hận không thể tìm một cái lỗ nào đó để chui vào.

Không còn cách nào khác.

Bài thể dục buổi sáng chính là hoạt động đặc sắc nhất của Thiết Cốt Phái, dù có là Võ Vương thì cũng phải tham gia.


Bình Luận (0)
Comment