Vạn Cổ Đệ Nhất Tông (Bản Dịch-Full)

Chương 534 - Chương 534. Tìm Đồng Môn Yếu Nhất Luận Bàn Một Chút!

Chương 534. Tìm đồng môn yếu nhất luận bàn một chút!
Bởi vì chưởng môn đã phân phó từ trước, nên Lý Thanh Dương dẫn ba mươi chín học sinh đi làm thủ tục nhập môn.

"Quân lão sư.”

Bốp!

Quân Thường Tiếu tát lên ót Hoắc Linh một cái, nói:

"Từ hôm nay trở đi, gọi bổn tọa là chưởng môn!”

"Vâng!”

Hoắc Linh ôm đầu hét lớn:

"Chưởng môn!”

"Thanh Dương.”

Quân Thường Tiếu nói:

"Những người này là đệ tử mới nhập môn, ngươi đi sắp xếp bọn họ.”

"Vâng!”

Lý Thanh Dương dẫn theo một đám sư đệ đi vào một viện mới được cải tạo, hắn chia ra phòng ở và đồng phục xong, dặn dò:

"Sáng mai tập hợp ở sân luyện võ.”

"Đa tạ sư huynh.”

Hoắc Linh nhếch miệng cười nói:

Đợi đến lúc Lý Thanh Dương vừa đi, những đệ tử đến từ học phủ lập tức chấn kinh bàn tán.

"Những đệ tử Thiết Cốt Phái mà chúng ta gặp được trên đường, hơi thở ai nấy cũng rất là hùng hậu!

"Chắc chắn thực lực bọn họ còn mạnh hơn cả Liễu sư tỷ!”

"Ở bên ngoại viện, những đệ tử trẻ tuổi đang trừng phạt người kia, chắc chắn có thực lực là Võ Tông cao phẩm!”

Những công tử có tư chất phi phàm này cứ nghĩ nếu vào được Thiết Cốt Phái, có thể một lần so tài với đệ tử phổ thông, kết quả giờ mới hiểu được là mình hoàn toàn không so nổi!

"Thôi đi!”

Sở Tu Nam khinh thường nói:

"Ta cũng không tin toàn bộ Thiết Cốt Phái này không có người bình thường!”

Nói xong, hắn nhanh chân đi ra phía ngoại viện.

"Sở thiếu gia, ngươi muốn đi đâu vậy!”

"Tìm đồng môn để luận bàn!”

"…”

Mọi người co giật khóe miệng.

"Sở thiếu gia!”

Nhưng vào lúc này, Hoắc Linh cả kinh nói:

"Cẩn thận!”

Sở Tu Nam khẽ giật mình.

Bốp ——

Bóng đá vui vẻ từ bên ngoài viện bay nhanh vào, hung hăng đập vào mặt hắn, khiến cả người Sở Tu Nam lõm sâu ở trên tường.

"Shh!”

Mọi người hít một hơi khí lạnh.

"Đáng ... đáng giận…”

Ở trong một góc ngoại viện, Sở Tu Nam che khuôn mặt bị nện cho sưng đỏ, giận dữ nói:

"Vậy mà dám đánh lén ta, đúng là quá bị ổi!”

“Sở thiếu gia.”

Hoắc Linh nói nhỏ:

"Đệ tử trong Thiết Cốt Phái đều rất mạnh, ngươi tuyệt đối đừng chạy đi tìm người ta luận bàn!”

Nói nhảm!

Tất nhiên ta sẽ không ngốc đến mức đó!

Muốn khiêu chiến, cũng phải khiêu chiến người yếu nhất trong môn phái.

Hả?

Ngay lúc này, Sở Tu Nam nhìn một đệ tử đứng ở cửa ra vào, hắn ngạo nghễ nói:

"Có lẽ tên đệ tử này là đệ tử quan môn, ta có thể dùng hắn làm thử nghiệm đầu tiên!”

Vừa nói, hắn vừa đứng dậy bước sang.

"Môn phái do Thất Huyền Thánh Tôn sáng tạo đúng là không tầm thường, không tới mấy ngày nữa thì ta có thể đạt đến Võ Sư đỉnh phong rồi."

Hà Vô Địch nói thầm trong lòng.

Võ tu đến từ thượng giới này có tư chất thật mạnh, bị nhiều lần hành hạ làm cho rớt cấp, vậy mà vẫn có thể đạt đến cảnh giới này!

Cho dù Dạ Tinh Thần ở thời kỳ đỉnh phong đi nữa, cũng không đáng nhắc đến trước mặt y!

Vì Hà Vô Địch là người từng trải, biết bản thân thăng cấp quá nhanh sẽ bị người khác nghi ngờ, cuối cùng dẫn đến phiền toái không đáng có, nên y luôn sử dụng Ẩn Tu Thuật che giấu cảnh giới.

Bên ngoài y chỉ có thực lực Võ Sư lục phẩm.

Không thể che giấu toàn bộ, cũng không thể khiêm tốn quá mức, nếu không chưởng môn sẽ nghĩ mình là một tên quá tầm thường mất.

Hà Vô Địch có thể sử dụng Ẩn Tu Thuật che giấu tu vi, cảm thấy xúc động muốn rơi lệ.

Y đã tu luyện nhiều võ học ở vị diện cao đẳng, bây giờ đến đại lục Tinh Vẫn lại không thể lấy ra tu luyện, chỉ có thể tu luyện mỗi cái võ học này, lại còn dùng vào việc ẩn con meo nó giấu tu vi nữa chứ!

"Hầy!!

Hà Vô Địch thở dài không thôi.

"Này!”

Đột nhiên, bên tai vang lên giọng nói:

"Canh cổng, chúng ta luận bàn chút thấy thế nào?”

Canh cổng?

Hà Vô Địch khẽ giật mình, sắc mặt y lập tức trở nên âm trầm.

"Tiểu sư đệ.”

Y hơi nghiêng đầu đi đến, nói:

"Nhớ kỹ, ta là đệ tử quan môn, không phải đệ tử canh cổng.”

(Đệ tử quan môn có 2 nghĩa, một là đệ tử đóng cổng, hai là đệ tử cuối cùng của chưởng môn)

Đệ tử quan môn?

Khó trách vừa rồi bọn họ vừa bước vào, hắn thuần thục đóng cửa lại luôn.

"Phụt há há!”

Sở Tu Nam nhịn không được ôm cây cột bên cạnh, cất tiếng cười to nói:

"Hóa ra là đệ tử đóng cửa nha!”

Hắn đang cười nhạo mình?

Một tên sư đệ mới đến đã dám cười nhạo mình?

Có thể nhẫn nhịn, nhưng không thể nhẫn nhục!

Hà Vô Địch nhảy dài đến, bỗng nhiên túm chặt cổ áo Sở Tu Nam, hung hăng ném qua vai, sau đó cưỡi lên người hắn, liên tục đánh xuống, đánh một trận tơi bời!

Oanh! Oanh!

Nắm đấm đánh vào thịt, chiêu nào cũng hung tàn khốc liệt!

Đám người Hoắc Linh đứng ở phía xa, trợn mắt há hốc miệng!

Hóa ra trong Thiết Cốt Phái, dù có là một đệ tử phụ trách đóng cửa đi nữa, thực lực cũng mạnh như vậy!

"A?”

Quân Thường Tiếu vừa bước ra đại điện, nhìn thấy Hà Vô Địch đang bạo ngược, nói thầm:

"Hình như hơi thở của tên này hơi mạnh thì phải.”

Mặc dù bây giờ đệ tử đông đúc, hắn không thể lúc nào cũng nhìn thấy được, nên đôi khi cũng không hiểu quá nhiều về cảnh giới võ đạo của đệ tử.

"Chưởng môn.”

Lý Thanh Dương nói:

"Bây giờ Hà sư đệ có cảnh giới Võ Sư lục phẩm.”

Quân Thường Tiếu kinh ngạc nói:

"Tốc độ nhanh như vậy sao?”

Mặc dù tài nguyên và thực lực của môn phái rất mạnh, nhưng kẻ liên tục bị mất trí nhớ lại có thể đột phá được đến mức độ này, thật đúng là làm người ta không thể tưởng tượng nổi!

Hệ thống nói:

"Có lẽ đệ tử này giống như Dạ Tinh Thần, tu luyện loại vũ kỹ nào đó trên Thần phẩm.”

"Có khả năng là vậy.”

Quân Thường Tiếu đeo lên kính râm chống nắng, khóa chặt mục tiêu là Hà Vô Địch, mở ra vòng phân tích.

Tu vi: Võ Sư cửu phẩm.

Tư chất: Linh căn Siêu thần phẩm.

Lực lượng: 10 Vạn cân.

Nhìn thấy đánh giá về linh căn, Quân chưởng môn kinh ngạc nói:

"Còn có linh căn cao hơn cả linh căn Thần phẩm?”

Hệ thống nói:

"Cấp bậc linh căn cao nhất của đại lục Tinh Vẫn là linh căn Thần phẩm.”

"Linh căn Siêu thần phẩm kia có nghĩa là gì?”

"Có lẽ y cũng giống như chủ nhân, không phải là người của thế giới này.”

Quân Thường Tiếu cả kinh nói:

"Y cũng là người xuyên không sao?”

Hệ thống nói:

"Người sở hữu loại tư chất siêu phàm thế này, chỉ xuất hiện ở vị diện cao đẳng thôi, có lẽ y đến từ thượng giới.”

Quân Thường Tiếu trầm mặc.

Hắn đến đại lục Tinh Vẫn lâu như vậy, tất nhiên là hiểu rõ nơi mình đang đứng chỉ là một vị diện nhỏ trong vũ trụ bao la, xung quanh có rất nhiều vị diện cao đẳng, được người đời xưng là thượng giới.

May mà hệ thống phát động nhiệm vụ chính tuyến chỉ là, muốn hắn phát triển tông môn trở thành thế lực mạnh nhất đại lục Tinh Vẫn, nếu như đổi thành tông môn mạnh nhất vũ trụ thì chắc chắn không cách nào hoàn thành, lẳng lặng chờ đợi cái chết trăm năm sau cho nhanh gọn.

"Không đúng!”

Quân Thường Tiếu nâng cằm lên nói:

"Y phát ra hơi thở là Võ Sư lục phẩm, vì cái gì cảnh giới lại đạt đến Võ Sư cửu phẩm được?”

"Có lẽ hắn sử dụng một loại tâm pháp nào đó, che giấu tu vi.”

Hệ thống nói.

Quân Thường Tiếu nói:

"Có thể tránh được sự nhìn lén của linh niệm, nếu như thật đúng là tâm pháp, vậy đây chắc hẳn là một tâm pháp vô cùng thần kỳ.”

Mặc dù môn phái đã có danh tiếng lớn nhưng chung quy vẫn sẽ có người hoài nghi, nếu như mình và đệ tử có thể học được loại tâm pháp này, như vậy sẽ không quá mức kinh hãi thế tục.

Quật khởi nhanh trong thời gian ngắn, chắc chắn sẽ làm cho nhiều thế lực lớn đặt dấu chấm hỏi nghi ngờ.

Bây giờ chưa có phiền phức, đó là vì môn phái còn chưa lọt vào ánh mắt bọn chúng, nếu sau này danh tiếng càng lớn, tất nhiên sẽ trở thành tiêu điểm của sự chú ý.

Đệ tử môn phái áp chế tu vi đến trình độ có thể chấp nhận được, chắc chắn trăm lợi không một hại.

Trước cổng chính.

Sở Tu Nam tìm người yếu nhất để luận bàn, nay bị ngược đến mặt mũi bầm dập, muốn chết không được muốn sống không xong.

Đáng đời.

Tìm ai chẳng được, cứ hết lần này đến lần khác lại tìm tới Hà Vô Địch!

Mặc dù tu vi của y không cao nhất môn phái, nhưng tư chất tuyệt đối chính là người mạnh nhất.

Cho dù tu vi có bị giảm một cảnh giới, vẫn đủ đánh cho vị công tử thế gia tâm khí cao ngạo này, một trận không phân biệt được Đông Tây Nam Bắc.

"Vô Địch.”

Quân chưởng môn đứng trước đại điện, cười tươi phất tay với y, nói:

"Ngươi đến đây một lát.”

Nụ cười này cực kỳ quái dị, trong lòng Hà Vô Địch lập tức dâng lên cảm giác không hay.


Bình Luận (0)
Comment