Chương 544. Tập tục!
Loại đồ chơi như trận pháp này, thật sự rất là huyền diệu.
Cho dù chỉ là trận ngăn cách đơn giản nhất, nhưng chỉ cần sử dụng một cách thích hợp, cũng có thể phát huy được tác dụng không thể tưởng tượng nổi.
Vì thế Quân chưởng môn mới có tính toán muốn bồi dưỡng trận pháp sư.
Mặc dù tư chất của hắn có thể nâng cao thông qua dịch tư chất trận pháp, nhưng dù gì thì hắn cũng là người đứng đầu một môn phái, không thể lúc nào cũng tự mình ra tay được.
Àii..
Nếu như trong khu mua sắm có bán loại dịch tư chất trận pháp thì thật tốt.
Hệ thống nói:
"Chủ nhân có thể đổi mới khu mua sắm mà.”
Đậu phộng!
Nó lại xúi giục mình dùng điểm cống hiến.
Nhưng hôm nay chiêu mộ được cả trăm đệ tử, điểm cống hiến cũng tăng lên gần đến hạn mức rồi, hắn nghĩ một lúc rồi lôi ra khu mua sắm của hệ thống.
Sau khi mua lại Vạn Kiếm Quy Tông, khu mua sắm trung cấp đã chẳng còn vật phẩm gì đáng giá, cho nên hắn quả quyết đổi mới khu mua sắm trung cấp.
"Đinh! Điểm cống hiến: 9890/10000.”
Hầy —— ——
Quân Thường Tiếu hít thở sâu một hơi, nói thầm:
"Mong là sẽ có đồ tốt xuất hiện.”
Bởi vì không thể biết trước được cái gì, cho nên mỗi lần hắn đổi mới đều có cảm giác như mình đang đánh cược, vừa nôn nóng lại vừa mong chờ.
"Con meo ngươi!”
Sau khi xem hết vật phẩm, Quân Thường Tiếu sụp đổ nói:
"Không một món gì hữu dụng luôn!”
Trong khu mua sắm sơ cấp không kiếm được một món ra hồn, mà bây giờ có thêm 5 điểm may mắn, kết quả đổi mới khu mua sắm trung cấp cũng chẳng được gì, vận khí này đúng là cứt chó thật!
Nếu muốn tiếp tục đổi mới khu mua sắm, hắn phải mua một món đồ.
Nói đúng hơn là.
Mỗi lần đổi mới phải lãng phí hết một lượng điểm cống hiến.
Quân Thường Tiếu đau thịt, đau răng, đau toàn thân.
"Không đi qua mưa gió há có thể nhìn thấy cầu vồng, ta tin tưởng chủ nhân sẽ làm được!
Vào những lúc tiêu hao điểm cống hiến để đổi mới khu mua sắm, thì nó mới mở miệng nhiệt tình cổ vũ hắn, mà không phải độc miệng tổn thương.
Con em nó.
Ta không tin!
Quân Thường Tiếu nhìn lại một vòng khu mua sắm, sau cùng cắn răng dùng 1000 điểm cống hiến mua một bình keo xịt tóc, có hiệu quả cố định tóc không bị bung loạn.
Nguyên nhân mua sắm là.
Đầu có thể rơi, nhưng kiểu tóc không thể loạn.
"Hầy —— ——”
Quân Thường Tiếu thở một hơi thật dài, lại tiếp tục đổi mới khu mua sắm trung cấp.
"Đinh! Điểm cống hiến: 8790/10000.”
"Con meo ngươi!”
Sau khi nhìn một lượt, Quân Thường Tiếu đập đầu vào tường, khóc không ra nước mắt, nói:
"Lại không có món gì ra hồn, điểm may mắn này rốt cuộc có tác dụng gì chứ?”
Hệ thống nói:
"Đừng nản lòng thoái chí, dựa theo cái nhịp độ này, nếu nếu tiếp tục đổi mới chắc chắn sẽ có hàng tốt xuất hiện.”
"Ta tin ngươi mới là lạ!”
Quân Thường Tiếu nói.
Không đổi, không chơi nữa!
"Trừ phi sau này chủ nhân không dùng khu mua sắm trung cấp nữa, nếu không thì vẫn phải đổi mới, đã như thế vậy thì sao không thoải mái đổi mới ngay và luôn?”
Hệ thống bắt đầu cho uống canh gà bổ não.
Nghe vậy cũng có chút đạo lý.
Được!
Chơi tới lần nữa rồi thôi!
Quân Thường Tiếu lại mua một cái máy sấy đa năng, không chỉ có thể sấy tóc, còn có thể cạo ria mép.
Gội đầu, sau đó lại sấy tóc.
Làm một kiểu tóc đẹp trai, sau đó bôi keo xịt tóc lên.
Hoàn cmn mỹ!
"Đinh! Điểm cống hiến: 7690/10000.”
Quân chưởng môn lần thứ ba đổi mới khu mua sắm, con mắt hắn đã rưng rưng nước mắt.
Hao phí mất 2300 điểm cống hiến môn phái trong thời gian ngắn, vậy mà chỉ mua được mấy vật dụng hằng ngày, đúng là lòng đau như cắt, nước mắt đầm đìa.
Cũng may.
Lần thứ ba đổi mới không làm cho hắn thất vọng.
Hàng thứ nhất đã có vật phẩm hữu dụng xuất hiện, tên là vòng tay cộng hưởng trận pháp.
Cộng hưởng là sao?
Hắn nhấn vào xem chi tiết.
Cái gọi là vòng tay cộng hưởng trận pháp, chính là đeo nó vào thì có thể kết nối cộng hưởng với mục tiêu được chỉ định từ trước, từ đó có thể khống chết tất cả trận pháp mà hắn đã bố trí.
"Ta còn tưởng đâu, cộng hưởng là sự hiểu biết về trận pháp cho nhau chứ.”
Quân Thường Tiếu lắc lắc đầu nói:
"Phế phẩm.”
"Hữu dụng là đằng khác.”
Hệ thống nói.
"Nếu như chủ nhân đi ra bên ngoài, vậy thì phải mở đại trận hộ phái suốt cả ngày hoặc là luôn đóng nó lại, nhưng nếu đệ tử trong phái có vòng tay cộng hưởng trận pháp, vậy thì chỉ cần tùy hoàn cảnh mà đóng hay mở trận pháp.
"Nói rất có lý!”
Quân Thường Tiếu nói.
Đại trận hộ phái vốn được mua từ trong khu mua sắm, vì vậy đau đầu nhất là thời điểm mở nó cần phải tiêu hao điểm cống hiến.
Nếu ngày nào cũng mở thì đó là chuyện không thực tế, còn nếu cứ mãi đóng nó lại, ngay lúc bản thân không ở môn phái lại có cường giả đến gây chuyện, vậy thì càng thêm phiền phức rồi.
"Mua!”
Hắn tiêu hao 1000 điểm cống hiến mua hai chiếc vòng tay cộng hưởng với trận pháp.”
Đây là hai chiếc vòng tay tinh xảo, phía trên mỗi chiếc có khắc hai chữ chủ-phó.
Quân Thường Tiếu đeo lên vòng tay chủ, một bộ còn lại, nói thầm”
"Chiếc vòng còn lại nên để cho ai đeo đây?”
Ngay từ đầu hắn còn muốn tuyển chọn Lý Thanh Dương. Nhưng một nam nhân tặng vòng tay cho nam nhân khác, chuyện này quá kích thích.
"Thiên Thiên không có ở đây, bằng không giao cho nàng là xong chuyện.”
Quân Thường Tiếu tự nhủ.
"Chưởng môn.”
Lê Lạc Thu đi vào từ bên ngoài, nói:
"Có thể chia thêm mấy phòng huấn luyện thân pháp cho Tế Vũ Đường ta được không?”
Ánh mắt Quân Thường Tiếu lập tức phát sáng.
Ngoài việc chấp hành nhiệm vụ đặc thù, nữ nhân này mỗi ngày đều ở trong môn phái, nếu ta đưa chốt mở đại trận hộ phái cho nàng, tuyệt đối chính là sự lựa chọn tốt nhất.
"Lê đường chủ.”
Quân Thường Tiếu cười nói:
"Ở chỗ ta có một chiếc vòng tay, nếu như ngươi thích thì có thể lấy đeo.”
Lê Lạc Thu khẽ giật mình nói:
"Ngươi tặng vòng tay cho ta?”
"Có vấn đề gì sao?”
Quân Thường Tiếu nói.
"Đương nhiên là có vấn đề.”
Lê Lạc Thu nói:
"Trên đại lục Tinh Vẫn có một tập tục, đó là vào lúc đính hôn thì nhà nam sẽ tặng vòng tay cho nhà gái, dùng nó làm tiêu chí cho tình yêu thương bền vững.”
"Còn có loại tập tục như thế này?”
Quân Thường Tiếu ngạc nhiên.
Lê Lạc Thu chớp chớp mắt vài cái, cười nói:
"Chưởng môn tặng vòng tay cho ta, chẳng lẽ là có ý gì đó với ta sao?”
"Không!”
Quân Thường Tiếu nói:
"Một chút cũng không có!”
Lê Lạc Thu cười nói:
"Vậy nên, chưởng môn phải dành tặng cho nữ nhân trong lòng mình đi.”
"Nữ nhi giang hồ không quan tâm đến mấy chuyện nhỏ đó, lại nói trước đây bổn tọa cũng từng tặng vòng tay, ngươi đừng quan tâm đến tập tục này nọ nữa.”
Quân Thường Tiếu nói.
"Ngươi từng tặng cho người nào?
"Lục Thiên Thiên.”
Lê Lạc Thu kinh ngạc nói:
"Vòng tay trên tay nàng là do chưởng môn tặng?”
"Đúng vậy.”
Quân Thường Tiếu nói.
Lê Lạc Thu thầm nghĩ:
"Lục Thiên Thiên có xuất thân bất phàm, chắc chắn phải biết tập tục tặng vòng tay này, nếu nàng đã nhận vậy đúng là chuyện mờ ám rồi đây.”
"Đừng lằng nhằng nữa, mau đeo vào đi.”
Quân Thường Tiếu ném vòng tay qua, đồng thời nói cho nàng biết tác dụng của nó.
"Hóa ra là vậy, ta còn nghĩ làm sao vô duyên vô cớ, chưởng môn tặng vòng tay cho ta làm gì?
Lê Lạc Thu có xuất thân là sát thủ nên chẳng quan tâm đến tập tục gì đó, nàng vui vẻ đeo vòng tay vào.
Khoan nói.
Cả hai nhanh chóng thành lập kết nối cộng hưởng.
Lê Lạc Thu đi ra khỏi đại điện, hơi suy nghĩ một chút, đại trận hộ phái vốn đang ở trạng thái nghỉ ngơi, bỗng nhiên bắt đầu khởi động.
"Đinh! Điểm cống hiến môn phái: 6680-10000.
Véo!
Trận pháp đóng lại.
Véo!
Trận pháp lại mở ra.
"Đinh! Điểm cống hiến môn phái: 6670-10000.
Lê Lạc Thu còn muốn thử mấy trăm lần.
Quân Thường Tiếu vội vàng chạy ra ngăn cản, hắn bất lực nói:
"Lê đường chủ, đại trận hộ phái này không thể tùy tiện lấy ra chơi đùa được, bằng không ca-lo của ta sẽ bị đốt cháy liên tục đấy!”
"Chưởng môn, Ca-lo là cái gì?
...
Trên một ngọn núi tuyết đọng quanh năm, Lục Thiên Thiên đứng đón gió, bởi vì trên người nàng mặc một bộ y phục màu trắng, nên giống như đang hòa làm một với trời đất.
Không biết đã qua bao lâu.
Nàng thu hồi ánh mắt nhìn về phía Tây Nam, vô thức nhìn xuống chiếc vòng tay mình đang đeo.
"Sau khi đột phá Võ Tông, vòng tay tăng phúc chẳng còn hiệu quả nữa.”
Lục Thiên Thiên nhẹ nhàng tháo vòng tay xuống, nàng vốn dĩ muốn ném nó vào trong không gian giới chỉ, nhưng bỗng nhiên lại có hơi do dự, sau cùng đeo lại trên tay.
Soạt!
Nhẹ nhàng bay xuống giống như tiên tử thoát tục, hướng nàng đang đi chính là Đông Bắc Lô Châu băng tuyết đầy trời.