Chương 575. Ta không ngại bẩn tay!
Lăng Vũ Phòng vừa xuất hiện, trước tiên xát muối lên vết thương, sau đó lại nói Vạn Cổ Tông thành Quá Cố Tông, loại người này rất có thực lực trong công cuộc khẩu nghiệp.
Nói thật.
Từ khi xuyên không đến nay, đây là lần đầu tiên hắn gặp phải loại nhân vật này.
Nếu như không ngược hắn ta đến mức tôn nghiêm nát bét, sao mà xứng với sự quan tâm của bao người xem!
“Vạn Cổ Tông ta rất hoan nghênh chư vị tới nghiên cứu, thảo luận võ học, bất quá...”
Quân Thường Tiếu ngừng một chút, rồi nói:
“Lăng công tử là tự thân đến, hay là để người khác tới?”
Lăng Vũ Phòng cười nói:
“Để biểu đạt sự tôn trọng, đương nhiên là cao thủ Tây Vận Châu ta hướng quý tông thảo luận học hỏi.”
Tên này mặc dù phách lối, nhưng cũng không phải đồ ngốc.
Những chuyện liên quan đến Vạn Cổ Tông, hắn ta ít nhiều cũng đã nghe nói đến, lần này đến đây khiêu chiến, bản thân chắc chắn sẽ không đưa đầu chịu trận.
Quân Thường Tiếu lắc đầu nói:
“Lăng công tử, ngươi mang đến những người này không được.”
Không được?
Hai Võ Hoàng và mười Võ Vương cùng nhíu mày.
Lăng Vũ Phòng cười nói:
“Được hay không, chỉ sau khi luận bàn mới biết được, Quân tông chủ đừng vội kết luận quá sớm.”
“Không được là không được.”
Quân Thường Tiếu nói.
Sắc mặt cao thủ Tây Vận Châu khó coi.
Bị một tên trẻ tuổi xem thường như thế, khẳng định không thể nhẫn nhịn!
Lăng Vũ Phòng cười nói:
“Quân tông chủ có vẻ rất tự tin nha.”
“Nếu như vẫn muốn luận bàn, bổn tọa nhất định sẽ chơi tới cùng.”
Quân Thường Tiếu nói:
“Sinh Tử Đài này là võ đài khiêu chiến của tông môn ta, Lăng công tử có thể cho người đi lên đánh một trận.”
“Đã là như vậy.”
Lăng Vũ Phòng cũng không muốn lằng nhằng lôi thôi nữa, nói:
“Vậy cung kính không bằng tuân mệnh.”
Hắn ta phất tay.
“Soạt!”
Một người trẻ tuổi thân hình cao lớn nhảy lên đài, chắp tay nói:
“Đệ tử nội môn Hành Vân Tông, Ngô Quỳ khiêu chiến!”
Người này dáng vẻ khôi ngô, hai cánh tay thô cứng, vừa nhìn đã biết ngoại gia công phu(*) phi thường cường hãn.
(*) Ngoại gia công phu: các bộ công pháp để rèn luyện thân thể, vd như quyền pháp chưởng pháp vv
“Ngọc Hoa.”
Quân Thường Tiếu thản nhiên nói:
“Xuất chiến đi.”
“Vâng!”
Ánh mắt Dương Ngọc Hoa hừng hực leo lên đài.
Hắn không nghĩ tới rằng vào trường hợp này, tông chủ sẽ để cho mình là người thứ nhất xuất chiến!
...
Quân Thường Tiếu và Hồng Liên quận chúa đi xuống, giao lôi đài cho Dương Ngọc Hoa và Ngô Quỳ.
Võ tu đến xem náo nhiệt, nhìn chằm chằm lôi đài không rời mắt.
Hành Vân Tông tại Tây Vận Châu là một tông môn tứ lưu rất có danh vọng, thực lực của đệ tử nội môn khẳng định không tệ, trận chiến này hẳn là rất đặc sắc!
Đương nhiên.
Thân là người Tây Nam Dương châu, bọn họ càng hy vọng đệ tử Vạn Cổ Tông có thể giành thắng.
Chỉ bất quá.
Người ta không ngại vạn dặm xa xôi đến gây sự, đệ tử xuất chiến há có thể tầm thường, khả năng thắng chỉ sợ hơi thấp...
Uỳnh!
Trên lôi đài truyền đến nổ vang, trận đấu đã bắt đầu.
Võ giả xem chiến đồng loạt mở to hai mắt nhìn, bởi vì tên đệ tử Hành Vân Tông gọi là Ngô Quỳ liên tiếp rút lui, miễn cưỡng đứng vững ở cạnh mép đài, sắc mặt dữ tợn dị thường.
Soạt!
Dương Ngọc Hoa sải bước lao đến, quyền phải mang theo linh lực cương mãnh lao đến!
Uỳnh —— —— ——
Bịch bịch bịch!
Ngô Quỳ lùi lại lần nữa, cuối cùng lảo đảo từ trên đài ngã xuống, sau đó ‘phụt’ một tiếng phun ra ngụm máu, trong mắt nổi lên sự sợ hãi.
“...”
Toàn bộ võ giả coi náo nhiệt trợn tròn mắt.
Hai quyền đã đánh nội môn đệ tử Hành Vân Tông văng ra ngoài, thổ huyết, đệ tử nội môn Vạn Cổ Tông này cũng quá khủng bố rồi!
“Cảm ơn đã nhường.”
Dương Ngọc Hoa chắp tay nói.
Lăng Vũ Phòng vuốt vuốt sợi tóc trước trán, nghĩ thầm:
“Vạn Cổ Tông này quả nhiên có chút năng lực, khó trách phụ thân lại cho nhiều cao thủ tới như vậy.”
...
Trận chiến đầu tiên, Dương Ngọc Hoa thắng.
Trận chiến này khiến võ giả xem náo nhiệt hoàn toàn không kịp tỉnh táo, bởi vì bắt đầu quá nhanh, kết thúc cũng quá nhanh!
Còn nhanh hơn nữa là.
Lăng Vũ Phòng vừa cho người thứ hai xuất chiến.
Hai bên vừa báo danh tính, đệ tử tông môn Tây Vận Châu đã bị một cước của Lý Thượng Thiên đạp bay ra ngoài.
Sau đó.
Mấy đệ tử ngoại môn Tư Mã Trọng Đạt, Thôi Bất Kiện lần lượt xuất chiến.
bọn họ phần lớn cos tu vi Võ Tông nhị tam phẩm, cho dù đối thủ là Võ Tông ngũ lục phẩm cũng có thể đấm phát chết luôn.
Uỳnh!
Lại một tên đệ tử tông môn Tây Vận Châu bị một quyền của Hoắc Linh đánh bay ra ngoài.
Trong mắt Hồng Liên Quận chúa đầy vẻ ngạc nhiên.
Thực lực Hoắc học đệ này không cao, gia nhập Vạn Cổ Tông cũng chưa được bao lâu, cớ sao lại như thể biến thành một người khác!
Quân Thường Tiếu nói:
“Lăng công tử, ngươi dẫn theo nhiều người đến đây, nếu như cho từng người ra sân sẽ phải đánh rất lâu, vì thế đừng lãng phí thời gian của mọi người, trực tiếp để Võ Vương ra sân đi.”
Sắc mặt Lăng Vũ Phòng khó coi dị thường.
Theo kế hoạch của hắn ta, đầu tiên dùng đệ tử tông môn ngược đệ tử Vạn Cổ Tông một trận, sau đó mới để Võ Vương xuất trận, không nghĩ tới lên bao nhiêu thua bấy nhiêu, căn bản không thể ngăn cản!
“Tôn trưởng lão.”
Lăng Vũ Phòng phất phất tay, nói:
“Xuất chiến đi.”
“Rõ!”
Tôn trưởng lão Hành Vân Tông nhảy lên lôi đài, phóng thích khí thế của Võ Vương ngũ phẩm.
Võ giả Tây Nam Dương Châu lập tức lo lắng.
Năm tông môn tứ lưu hợp sức điều động tới mười tên Võ Vương, Vạn Cổ Tông có thể chống đỡ được sao?
“Tông chủ.”
Ninh Độc Túy vẫn thường trầm mặc ít nói, mở miệng nói:
“Ta xin xuất chiến.”
“Đi đi.”
Quân Thường Tiếu đáp.
Soạt!
Ninh Độc Túy đáp xuống lôi đài, chắp tay nói:
“Trưởng lão Vạn Cổ Tông, Ninh Độc Túy!”
“Ninh Độc Túy?”
Tôn trưởng lão cười lạnh nói:
“Một trong hai tên cướp họ Ninh của Đông Nam Thủy Châu? Hạng người cướp gà trộm chó cũng có thể trở thành trưởng lão tông môn, quả thật đúng là trò cười cho thiên hạ.”
Ánh mắt Ninh Độc Túy lạnh đi.
Lăng Vũ Phòng nói:
“Quân tông chủ, để loại người này làm Trưởng lão, không sợ bị người trong giang hồ chê cười hả?”
Võ giả Tây Nam Dương Châu thấp giọng xôn xao bàn tán.
Đông Nam Thủy Châu hai tên trộm họ Ninh, bọn hắn đã từng nghe qua, không nghĩ tới lại là trưởng lão Vạn Cổ Tông.
Cho người có lai lịch không tốt đảm nhiệm chức vị quan trọng của tông môn, khẳng định sẽ bị nói xấu sau lưng.
“Lăng công tử.”
Quân Thường Tiếu nói:
“Người của tông môn ta, không nhọc lòng ngươi phải quan tâm.”
“Hừ.”
Tôn trưởng lão thản nhiên nói:
“Theo lão phu thấy, Quân tông chủ đã chiêu mộ hạng người này, trong tông môn khẳng định còn chứa chấp không ít kẻ từng làm việc ác, coi thường pháp lệnh.”
Ninh Độc Túy nói:
“Muốn đánh thì cứ đánh, đừng nói lời thừa thãi.”
Tôn trưởng lão khinh thường nói:
“Nếu không phải lên lôi đài, lão phu thật không muốn so tài với nghề trộm cướp như ngươi, tránh cho bẩn hai tay.”
“Soạt!”
Ninh Độc Túy không chịu nổi, cất bước đi tới.
Linh lực hùng hậu bộc phát, lập tức hình thành quyền ảnh dày đặc!
Trước khi gia nhập tông môn hắn là Võ Vương ngũ phẩm, bây giờ vẫn là cấp độ ngũ phẩm, mặc dù không đột phá nhưng từng sử dụng Tố Thể Đan, Tôi Linh Đan và các phương pháp tôi luyện, sức mạnh tăng lên cực kỳ rõ rệt!
Uỳnh!
Uỳnh!
Trên lôi đài, một trận cuồng oanh tạc loạn!
Bịch bịch bịch!
Tôn trưởng lão cũng là Võ Vương ngũ phẩm, thế nhưng hoàn toàn không chịu nổi sức mạnh bùng nổ kia, chỉ có thể khổ không thể tả!
“Binh —— —— “
Lão vừa đứng vững, nắm đấm mang theo linh lực cuồn cuộn của Ninh Độc Túy đánh thẳng vào mặt lão.
“Hộc!”
Một loạt quyền cước này rất mạnh, không những đánh cho Tôn trưởng lão máu tươi phun tung toé, ngay cả hai hàng răng cũng bay hết ra ngoài!
“Phù phù!”
Tôn trưởng lão ngã xuống sát đường biên của lôi đài, đầu óc bị đánh cho choáng váng.
Ninh Độc Túy đi tới, y như người bình thường đánh lộn, thẳng thừng cưỡi trên người lão, giơ nắm đấm nói:
“Ta thì không ngại bẩn tay.”
Binh!
Binh!
Linh lực khuếch tán, mặt đất chấn động.
Sau một trận điên cuồng hành hạ như hoa rơi mưa tuôn, Tôn trưởng lão bị Ninh Độc Túy đánh thành đầu heo, đánh cho ngất luôn tại chỗ.
“...”
Mọi người đồng loạt co giật khóe miệng.
Đây là trận giao thủ cấp độ Võ Vương cơ mà!
Kết quả không những không trình diễn được trận đấu đặc sắc gây cấn, ngược lại càng giống một người trưởng thành đang bắt nạt một đứa trẻ!