Chương 627. Chương 627
Chương 627: Để lộ tình tiết!
Trên không, một kết giới khổng lồ như mặt gương hiện ra mờ ảo, nếu có người muốn bay thẳng vào trong là chuyện tuyệt đối không có khả năng.
Quân Thường Tiếu bực bội, phóng xuất linh niệm dung nhập vào trận pháp, cố gắng phá giải kết giới, thế nhưng hắn vừa mới chạm vào trận tuyến, ngay lập tức có cảm giác như bị đánh thẳng vào linh hồn, vậy nên vội vàng thu lại!
Cấp bậc của trận pháp này khá cao!
"Hề cung chủ."
Quân Thường Tiếu nói:
"Chúng ta đi bộ nhé."
"A... Được..."
Hề Tịnh Tuyền nhỏ giọng đáp, nhưng mà gương mặt đã đỏ bừng.
Cơ thể nàng mất thăng bằng ngã xuống, sau đó được Quân Thường Tiếu ôm vào lòng, tuy lúc đáp xuống thì mau chóng tách ra, nhưng cái cảm giác khác thường khi tiếp xúc giữa nam nữ, lại chẳng dễ tiêu tan như thế.
"Quân tông chủ..."
Trên đường đi, Hề Tịnh Tuyền nhỏ giọng hỏi:
"Gần đây không có ai khác sao?"
"Không có."
Quân Thường Tiếu nói:
"Hoàn toàn vắng vẻ."
"Vậy thì tốt, vậy thì tốt."
Hề Tịnh Tuyền nghĩ thầm, nhất là khi nhớ lại lần đụng chạm vừa rồi, trên gương mặt lại dâng lên cảm giác nóng ran.
Nàng từ nhỏ luôn sống trong Diệu Hoa Cung, xung quanh đều là sư tỷ sư muội, dĩ nhiên chưa từng tiếp xúc thân mật với nam nhân bao giờ.
"Hề cung chủ, người không sao chủ?"
Quân Thường Tiếu thấy sắc mặt nàng hơi khác thường, mẹ nó rốt cuộc cũng biết quan tâm!
"Không... Không sao..."
Hề Tịnh Tuyền vội vàng cúi đầu.
Quân Thường Tiếu ngẩng đầu lên, nhìn trận pháp bên trên, lẩm bẩm nói:
"Nơi hoang vu này hẳn là có rất ít người tới, cớ sao lại có trận pháp ở đây chứ?"
Hề Tịnh Tuyền nói:
"Có lẽ là do đại tông môn đến trước bày ra, không cho những cường giả khác dễ dàng chạy tới khu vực chí bảo xuất thế."
"Ùm."
Quân Thường Tiếu cười lạnh, nói:
"Thiên tài địa bảo, người hữu duyên sẽ được, làm như vậy quả thực là vô sỉ."
Tuy nói là vậy.
Nhưng có ai lại không muốn độc chiếm đồ tốt, còn hơn là chờ người khác đến cướp với mình.
Hai người một thú đi bộ giữa vùng đất hoang vu, đi khoảng hơn mười phút, một cái hố sâu khổng lồ xuất hiện trước mắt.
Cái hố giống như hình thành từ thiên thạch va chạm.
"Hề cung chủ."
Quân Thường Tiếu nói:
"Trước mặt có một cái hố rất lớn, liệu có phải là nơi xuất hiện hiện tượng khác thường không?”
Hề Tịnh Tuyền lắc đầu, nói:
"Nó đã có từ vạn năm trước, chính là kết quả của cuộc chiến giữa vị cường giả kia và Thôn Thổ Thánh Thú."
"Không phải chứ?”
Quân Thường Tiếu ngạc nhiên nói:
"Sức phá hoại lớn đến vậy sao?"
Hệ thống nói:
"Cường giả cảnh giới Võ Đế đánh nhau, không đánh đến mức không gian mất khả năng phục hồi đã là may rồi."
"Lợi hại, lợi hại."
Quân Thường Tiếu nghĩ thầm:
"Nếu ta có thể trở thành Võ Đế, giữa trời đất này còn lo ngại ai nữa?"
Đi vòng qua hố sâu cực lớn, tiếp tục tiến về phía trước, dần dà những rừng đá kỳ quái như mỏm núi lần lượt hiện ra.
"Có người!"
Quân Thường Tiếu luôn phóng xuất linh niệm, bỗng cảm nhận được rất nhiều võ giả đang tụ tập trong rừng đá.
Nơi này, ắt hẳn là chỗ chí bảo xuất thế.
Quả nhiên.
Vừa tới gần rừng đá quái dị, lập tức nghe thấy một võ giả nhỏ giọng nói:
"Đại ca, đây chẳng phải là khu vực phát ra hào quang xuyên trời trời à, tại sao không tìm thấy gì cả?"
"Cường giả của các tông môn đến trước còn không biết, ngươi hỏi ta thì ta biết hỏi ai."
Người được gọi là đại ca nói.
Có khoảng hai ba nghìn tán tu đứng bên ngoài, tu vi khá thấp, càng sâu bên trong thì càng cao.
"Chư vị."
Ở bãi đất trống trong cùng, một lão giả mặc trường bào đỏ rực nói:
"E rằng chúng ta đi một chuyến tay không rồi, nơi này không có chí bảo sản sinh."
"Trong giọng nói ẩn chứa hơi thở hệ Hỏa nồng đậm."
Hề Tịnh Tuyền thấp giọng nói:
"Chắc là trưởng lão của Liệt Diễm Thánh Tông?"
"Tông môn nhị lưu sao?”
Lấy thánh tông đặt tên, đó phải là cấp bậc nhất nhị lưu.
Một ngày nào đó, Vạn Cổ Tông cũng sẽ đạt đến trình độ ấy, cũng có thể đặt tên là 'Vạn Cổ Thánh Tông'.
Tuy rằng lão giả đang nói chuyện này là trưởng lão Liệt Diễm Thánh Tông, nhưng mà Quân Thường Tiếu cũng không đặt trong mắt, bởi vì hơi thở hệ hỏa của lão ta thực sự quá quá yếu.
Hắn là người sở hữu Thánh Viêm Thể mạnh mẽ nhất trên đại lục, đương nhiên có tư cách khinh thường một Võ Hoàng hệ Hỏa.
"Lý trưởng lão."
Có người nói:
"Động tĩnh lớn như vậy, làm sao lại không có chí bảo ra đời chứ."
"Có lẽ nào bị người khác nhanh chân đến trước rồi không?'
"Theo lời võ giả Nam Hoang Châu, dị tượng còn chưa chấm dứt, cường giả của Liệt Diễm Thánh Tông và những tông môn khác đã chạy tới, vậy mà vân chưa có người lấy được sao?"
"Vậy thì quá lạ rồi!"
Võ giả các thế lực khắp nơi đều buồn bực.
Quân Thường Tiếu dẫn Hề Tịnh Tuyền đi tới.
"Vị tiểu hữu này."
Một võ giả thấp giọng nói:
"Bên trong đều là đại lão, không thể tùy tiện đi vào."
Quân Thường Tiếu mỉm cười, tiếp tục đi lên trước.
Võ giả đó lắc đầu nói:
"Sao hắn ta lại không nghe chứ?"
"Ha ha."
Tán tu bên cạnh nói:
"Trương lão đệ, hạng người không biết tự lượng sức mình trên đời này còn thiếu sao?"
Tất cả mọi người đều đang nghĩ tới chí bảo, chẳng ai quan tâm đến Quân Thường Tiếu tiến vào.
Quân tông chủ đứng lại, tầm mắt lướt qua hơn mười võ giả ở đây, phát hiện trong đó có sáu người mang hơi thở Võ Hoàng, còn lại đều là Võ Vương!
Thảo nào không ai bên ngoài dám đi vào, cường giả bực này, cản bản là không thể trêu chọc nổi.
"Quân tông chủ!"
Lão giả trước kia muốn liên thủ tới chào hỏi.
Mọi người rối rít nhìn lại, trong mắt chứa vẻ sửng sốt không thể thấy rõ.
Tiểu tử kia trẻ tuổi như vậy, vậy mà đã là chủ của một tông môn, sợ rằng cũng không phải là danh môn đại phái gì.
"Lão Cát."
Một vị Võ Hoàng nói:
"Ngươi biết người này sao?"
Lão Cát cười nói:
"Không chỉ mình lão hủ biết đâu, chắc chắn các ngươi cũng từng nghe danh rồi."
"Ồ?"
Có người tò mò hỏi:
"Hắn là ai?"
Lão Cát cười nói:
"Vị này chính là tông chủ Vạn Cổ Tông nổi danh giang hồ gần đây."
"Gì cơ!"
"Hắn là Quân Thường Tiếu?"
Ai nấy đều hết sức ngạc nhiên.
Tất cả các võ giả ở ngoài đều trợn tròn hai mắt.
Võ giả họ Trương vừa khuyên nhủ Quân Thường Tiếu đừng đi vào, trong nháy mắt cũng tràn ngập sự khó tin trong mắt.
Thảo nào không để ý đến mình, hóa ra là tông chủ Vạn Cổ Tông danh tiếng vang xa gần đây!
Còn gã võ giả 'không biết tự lượng sức mình' kia thì xấu hổ cúi thấp đầu.
Tin tức liên quan đến tông môn tam giáp mới xuất hiện này, chỉ cần không phải là người vừa bế tử quan xong, bất cứ tán tu có chút thực lực đều sẽ nghe biết!
"Nghe nói tông chủ Vạn Cổ Tông là Kiếm Võ Song Vương."
Một vị Võ Hoàng quan sát Quân Thường Tiếu, nghi ngờ hỏi:
"Vì cái gì trên người lại không lộ ra chút hơi thở nào?"
Quân Thường Tiếu không giải thích, thay vào đó đưa mắt nhìn mảnh đất trống không xa trước mặt.
Nơi đó có một cái hố nhỏ trũng xuống, độ sâu khoảng nửa trượng.
Khắp chốn hoang vu này đều lồi lồi lõm lõm.
Chẳng qua, hố nhỏ này ẩn chứa hơi thở quỷ dị, khiến hắn phán đoán nó tuyệt không phải thứ tầm thường.
"Quân tông chủ."
Lão Cát truyền âm nói:
"Ngươi đang nhìn nơi đó, chính là chỗ phát sinh hiện tượng khác thường."
"Hả?"
Quân Thường Tiếu nói:
"Vì sao không có biến hóa gì cả?"
"Không biết."
Lão Cát nói.
"Đinh! Nhiệm vụ phụ khởi động."
Âm thanh gợi ý bất thình lình vang lên lên tai.
Quân Thường Tiếu thuần thục kéo bảng hệ thống ra, nhiệm vụ phụ mới xuất hiện là -- Cấm địa sắp mở ra, xin chủ nhân hãy đi vào đó trong vòng 30 phút.
Cấm địa sắp mở ra?
Thế là sao?
Chẳng lẽ... nơi này không có chí bảo, mà nó được cất giấu trong một khu vực cấm nào đó, chẳng qua chưa đến lúc nên không có hiện ra hay sao?
Hệ thống cạn lời nói:
"Nhiệm vụ phụ đang để lộ tình tiết!"