Chương 630. Xác chết trong hầm mộ
Chương 630: Xác chết trong hầm mộ
Bốn, năm trăm chiếc không gian giới chỉ, mỗi chiếc có mười vạn hạt giống dược liệu.
Không được, không được.
Môn toán của Quân tông chủ không được khá cho lắm, ai đó tới tính giúp với!
Chất lượng dược liệu trong không gian giới chỉ rất tốt, phẩm chất dĩ nhiên không thấp, có thể gieo trồng để luyện chế đan dược!
Chờ đã!
Liệu nơi này có khả năng là một ảo cảnh nào đó, trong lòng mình nghĩ gì thì sẽ biến hóa ra thứ đó?
Quân Thường Tiếu véo mặt mình một cái thật đau.
Đau thì đau thật nhưng mà cảnh tượng trước mắt vẫn còn hiện rõ, khiến hắn không xác định được rốt cuộc nó là thật hay giả.
Kệ đi.
Lấy trước rồi tính sau!
Đang định cất sạch vào không gian giới chỉ, đột nhiên có cơn gió lạnh thổi ngang tai, giống như có người thổi một hơi sau lưng!
Quân Thường Tiếu quay đầu, trước mắt là một gương mặt gần như méo mó, làn khói kỳ lạ phun ra từ lỗ mũi, cặp mắt trống rỗng vô hồn, không hề cảm nhận được bất cứ hơi thở sự sống nào.
Cương thi?
Hay là quỷ!
"Má ơi!"
Đùng đùng đùng!
Kẻ tóc tai bù xù chẳng biết lại gần từ lúc nào, ngay lập tức bị đánh bay ngược ra ngoài.
Quân Thường Tiếu dẫn dắt Hề Tịnh Tuyền vội vàng lùi về sau.
Một kẻ như 'cương thi' đột ngột xuất hiện sau lưng, linh niệm hoàn toàn không phát hiện ra sự tồn tại, mặc cho hắn từng xem nhiều phim ma cũng cảm thấy sởn tóc gáy!
Kẹt kẹt kẹt!
Đất xốp nứt ra, một đôi tay khô quắt thò ra ngoài, sau đó một người ăn mặc nhếch nhác, đầu tóc rối bù bò lên.
Hình ảnh này giống hệt cảnh tượng vô số xác sống bò ra từ bãi tha ma!
Ở Ma Lĩnh Cốc cũng từng gặp phải tình huống tương tự, nhưng ít ra nó vẫn là mãnh thú, còn đây chính là xác người chính hiệu!
Cộp cộp cộp!
Đám xác sống này rũ xuống hai tay, nghiêng nghiêng vẹo vẹo di chuyển tới đây.
Quân Thường Tiếu đứng che trước mặt Hề Tịnh Tuyền, nói:
"Hề cung chủ đừng sợ, có ta ở đây rồi."
Ngươi ta có nhìn thấy gì đâu, sợ cái đầu nhà mi!
"Xoạt!"
Phía sau vang lên tiếng xé gió, một xác sống với vẻ mặt dữ tợn lao về phía hắn.
Ầm!
Quân Thường Tiếu đấm một quyền, song chỉ có thể đánh đối phương văng ra xa, phần ngực lại chẳng có chút vết xước.
"Phòng ngự mạnh vậy ư?"
Xác sống kia lại đánh tới, dường như không hề cảm nhận được đau đớn.
"Xoẹt."
Quang mang lóe lên, Hàn Mang Kiếm rời vỏ, ngay lập tức tạo ra vô số kiếm ảnh, tàn nhẫn chém về phía xác chết.
Keng! Keng! Keng!
Kiếm khí chém vào cơ thể tựa như đánh phải tấm sắt, ngay tức khắc vang lên âm thanh kim loại cọ xát, chỉ thiếu điều bắn tia lử tung tóe!
Quân Thường Tiếu giật giật khóe miệng, nói:
"Đây là người hay tảng đá thế?'
Soạt! Soạt!
Nhưng đúng lúc này, hai bên lại có xác chết lao tới.
Quân Thường Tiếu lập tức ôm lấy Hề Tịnh Tuyền, đạp Tung Vân Bộ tránh đi, sau đó đặt nàng ở khu vực an toàn, hai tay bốc lên ngọn lửa nóng bỏng, lạnh lùng nói:
"Để ta xem các ngươi có thể chịu được bao nhiêu!"
Vù vù!
Ngọn lửa cực nóng phun trào, cấp tốc ngưng tụ thành vô số quyền ấn hỏa lực, đập mạnh về phía hai cái xác!
Oành!
Oành!
Tiếng nổ vang lên.
Hai xác sống bị nổ bay ra ngoài, trang phục trên người bốc cháy, thế nhưng da thịt lộ ra ngoài chỉ bị cháy xám, không hề xuất hiện vết thương chí mạng.
"Được lắm, được lắm!"
Quân Thường Tiếu siết chặt hai tay, triệu hồi Xích Tinh Tuyệt Viêm đánh ra quyền ấn lần nữa.
Một kích này không chỉ chứa linh lực khổng lồ, mà còn dẫn theo sự bùng nổ hệ Hỏa, đánh trúng một xác sống trực tiếp xuyên thủng ngực!
Quân Thường Tiếu cười thỏa mãn.
Thế nhưng, nụ cười nhanh chóng cứng đờ, bởi vì thây khô bị xuyên thủng một lỗ, kết quả vẫn có thể đứng lên!
"Ngươi là “tiểu cường” à!"
(Con gián đánh mãi không chết trong phim của Châu Tinh Trì)
Quân tông chủ tuyệt vọng than thở.
"Nói thừa."
Hệ thống nói:
"Người ta vốn đã chết rồi, há có thể chết nữa đâu chứ!"
"Được, được lắm!"
Quân Thường Tiếu u ám nói:
"Vậy thì hóa thành tro luôn đi!"
"Xoạt!"
Hai chân chuyển động, hai tay phủ kín ngọn lửa hừng hực, sau đó quăng thật mạnh, trong nháy mắt bao phủ toàn bộ xác sống, bắt đầu đợt thiêu cháy khủng khiếp nhất!
Xích Tinh Tuyệt Viêm là ngọn lửa thần phẩm bạo liệt nhất, một khi dính lên người thì sẽ bị đốt cháy cực kỳ mãnh liệt.
Xác sống sbị ngọn lửa thiêu đốt tựa như người lửa, da thịt cứng rắn dần dần bị đốt đến tan chảy, cho đến khi hóa thành tro bụi!
Cơ thể có mạnh mẽ đến cỡ nào, cũng không thể chống lại ngọn lửa thần phẩm.
Xoẹt!
Xoẹt!
Cùng lúc đó, hơn mười xác sống cũng nhào tới từ ba hướng khác!
"Tất cả đều biến mất cho ta!"
Vù vù!
Xích Tinh Tuyệt Viêm bùng nổ, hơn nửa sơn động bao phủ bởi lửa đỏ, như thể biến thành một vùng biển lửa!
Đây là lần đầu tiên Quân Thường Tiếu bộc phát ngọn lửa mạnh nhất một cách toàn diện như thế, uy thế mạnh tới mức Hề Tịnh Tuyền phải rúng động!
Dù không thể dùng mắt chứng kiến cảnh tượng hùng tráng này, nhưng từ hơi thở hệ Hỏa táo bạo tràn ra cũng có thể xác định, bất luận cường độ hay độ tinh khiết, tuyệt đối mạnh hơn trưởng lão Liệt Diễm Thánh Tông gấp n lần!
Tách tách tách!
Dưới nhiệt độ nóng bỏng của ngọn lửa, âm thanh lửa cháy vang lên lách tách không ngừng, những cái xác dần bị thiêu thành tro trong biển lửa!
Xoạt!
Ngọn lửa rút lại, hơn bốn mươi xác sống quanh đó đều bị đốt cháy thành tro.
Xích Tinh Tuyệt Viêm, khủng khiếp là thế!
Quân Thường Tiếu vội vàng cất toàn bộ không gian giới chỉ trước, kéo theo Hề Tịnh Tuyền vào trong một lối đi khác, nghĩ thầm:
"Đầu tiên là y thuật, giờ là hạt giống dược liệu, e rằng khu hầm mộ này thật sự có liên quan đến Bách Diện Y Thánh."
Hệ thống nói:
"Ta vừa tra xét sách sử, trong đó có ghi rằng nơi Bách Diện Y Thánh xuất hiện lần cuối cùng, chính là Nam Hoang Châu."
Người này luôn luôn sưu tập tin tức trên đại lục, đương nhiên lịch sử tài liệu cũng không bỏ sót.
"Thế sao?"
Tin tức này rất quan trọng, khiến cho suy đoán của Quân Thường Tiếu càng kiên định, dù cho chủ nhân của phần mộ này không phải là Bách Diện Y Thánh, vậy thì cũng sẽ có liên quan đến y.
Đương nhiên.
Không thể nói chuyện này cho Hề Tịnh Tuyền, lỡ như nàng bị kích thích đến mức suy sụp, vậy thì phiền phức to.
"Hơn nữa."
Hệ thống nói:
"Căn cứ vào tư liệu ít ỏi được ghi chép, Bách Diện Y Thánh đến Nam Hoang Châu, chính là vì chữa trị cho người vợ mắc bệnh nặng của mình."
Quân Thường Tiếu ngạc nhiên nói:
"Không phải y được xưng là Y Thánh sao? Ngay cả bệnh của vợ mình cũng không chữa được à?"
Hệ thống nói:
"Chuyện này không ai biết chân tướng."
Quân Thường Tiếu không hỏi nhiều nữa, dẫn theo Hề Tịnh Tuyền tiến sâu vào đường hầm.
Hắn vừa rời đi, ngay lập tức cao thủ của các tông môn cũng xông vào từ đường hầm phía sau, người nào người nấy đều cực kỳ chật vật, trang phục bị hư hại nhiều chỗ, dường như vừa trải qua một hồi ác chiến.
Hộc hộc.
Mọi người dừng lại, thở hổn hà hổn hển.
"Chết tiệt!"
Trưởng lão Liệt Diễm Thánh Tông tức giận nói:
"Tại sao khu hầm mộ này lại lắm xác chết cứng rắn như thế?"
Không khó đoán ra.
Đám người cũng gặp phải xác chết cực mạnh.
Thế nhưng, Quân Thường Tiếu cũng đến đây theo lộ tuyến vừa rồi, vì sao không chạm mặt?
Nói ra thì rất dài.
Tóm lại, Quân Thường Tiếu và đám người kia tuy cùng tiến vào từ cửa hang, nhưng bởi vì bên trong tồn tại một loại cấm chế nào đó, nên không có đi cùng một con đường.
Bằng không hai bên nối gót nhau đi vào, vậy thì người sau sớm đã đuổi kịp, chứ không phải cách nhau xa thế này.
Khu vực mà mấy người Cát Lão đi vào, cũng có nhiều sách cổ về y dược, cho nên mọi người lầm tưởng là bí tịch võ học để rồi tranh đoạt với nhau.
Trong lúc tranh cướp, một bầy xác chết bỗng nhiên xuất hiện.
Mọi người không còn cách nào khác, đành liên thủ đối phó kẻ địch, hao phí biết bao sức lực mới đánh tan đối phương, đồng thời tới được sơn động như vườn thuốc này.
"Hả?"
Trưởng lão Liệt Diễm Thánh Tông chợt nhíu mày lại, nói:
"Nơi này còn lưu lại hơi thở ngọn lửa cực mạnh!"
Gã là Võ Hoàng hệ Hỏa, thế nên có sự nhận biết rất mạnh với thuộc tính cùng loại.
Chậm rãi dò xét và phân tích, gã lập tức biểu hiện sự chấn động xen lẫn kinh hãi, nói:
"Võ giả phóng thích hệ Hỏa này, sự lĩnh ngộ ngọn lửa tuyệt đối cao hơn mình!"
Là ai?
Trưởng lão Liệt Diễm Thánh Tông bỗng nghĩ đến Quân Thường Tiếu, dẫu sau hắn và cung chủ Diệu Hoa Cung đã đến đây trước tiên.
Nghe đồn, người này cũng là võ giả hệ Hỏa, nhưng chỉ mới đạt cảnh giới Vương giả, vì cái gì lại có sự lĩnh ngộ ngọn lửa mạnh hơn cả mình!
"Lạ thật."
Cát Lão cau mày nói:
"Vì sao ở đây không có gì cả?"
Những nơi Quân tông chủ từng đi qua, nếu như còn thừa ít đồ cho các ngươi, vậy thì đó là một chuyện quá khác thường.