Vạn Cổ Đệ Nhất Tông (Bản Dịch-Full)

Chương 697 - Chương 697. Chương 697. Mới Tới Trung Tôn Châu Thì Gây Chuyện

Chương 697. Chương 697. Mới tới Trung Tôn Châu thì gây chuyện


Tây nam Dương Châu.



Thành tích tốt nhất của tông môn tham gia long hổ tranh bá là vòng loại đào thải, cho nên Dịch Thiên Hành hi vọng Vạn Cổ tông có thể đánh phá lời nguyền này, thuận lợi tiến vào vòng thứ hai.



- Dịch quán chủ.



Quân Thường Tiếu trầm ngâm nói.



- Mong muốn này cũng quá thấp rồi nhỉ?



Đã mang đệ tử tham gia long hổ tranh bá thì phải muốn giành vô địch, tiến vào vòng thứ hai chính là thắng lợi, đúng là có hơi xem thường người ta đó!



- Đương nhiên.



Dịch Thiên Hành nói.



- Nếu như tông môn của Quân tông chủ có thể lấy thành tích tốt hơn thì còn gì bằng!



Thật ra hắn rất coi trọng Vạn Cổ tông, nhưng tông môn dự thi ở Trung Tôn Châu đúng là quá nhiều, tấn cấp đến vòng thứ hai là chắc chắn rồi, kế tiếp có tỷ lệ rất cao sẽ trở thành đối thủ của Quân tông chủ vòng sau. Nếu quả thật gặp được, chỉ sợ vô cùng phiền phức.



Cho nên Dịch Thiên Hành đang cầu khẩn, đối thủ vòng thứ nhất mà Vạn Cổ tông gặp được không phải tông môn Trung Tôn Châu, có cấp độ càng cao thì càng phải tiếp tục tránh đi.



Tông môn ở châu khác tham chiến cũng nghĩ như vậy. Không có người nào nguyện ý ở vòng thứ nhất, vòng thứ hai gặp được tông môn Trung Tôn Châu, nếu không sẽ bị đánh đi về nhà.



- Phần lớn tông môn ở châu khác đều ở tầng thứ tam, tứ lưu, đúng là không có tính khiêu chiến.



Đi trên đường, Quân Thường Tiếu lấy bảng danh sách dự thi ra , cẩn thận đọc, thầm nói.



- Muốn chiến đấu thì vẫn nên chiến với tông môn Trung Tôn Châu đi, như thế mới thú vị!



Người khác đều đang cầu khẩn không gặp được, Quân Thường Tiếu thì lại chờ mong gặp, cái này đúng là không ai bằng. Đương nhiên, Quân tông chủ nghĩ rằng, nếu như vòng thứ nhất gặp được tông môn Trung Tôn Châu, tốt nhất là tầng thứ tam, tứ lưu, tuyệt đối đừng là nhất, nhị lưu.



Cũng không phải là sợ, mà chính là loại tông môn đẳng cấp cao này, ở tầng thứ càng cao gặp được mới thú vị.



Hệ thống giội nước lạnh nói.



- Bắt cặp đối thủ ở long hổ tranh bá đều là lựa chọn ngẫu nhiên, có lẽ kí chủ may mắn, ở vòng thứ nhất gặp được tông môn nhất lưu đó.



- Không quan trọng.



Quân Thường Tiếu nói.



- Đã muốn trở thành quán quân vô địch thì sớm muộn cũng sẽ gặp tông môn cấp bậc này.



- Ngược lại, kí chủ nghĩ rất thoáng, hi vọng chuyến đi này không phải đi du lịch.



Hệ thống nói.



- Ngươi biến đi.



Từ tây nam Dương Châu đến Trung Tôn Châu cách một khoảng, nhưng bởi vì thời gian tương đối dư dả nên Quân Thường Tiếu không vội vã đi đường, mà lại đi thưởng thức phong cảnh dị giới ở ven đường.



Lý Thanh Dương và bọn người Tiêu Tội Kỷ vẫn đang ở trạng thái nhiệt huyết dâng trào. Làm đệ tử tông môn, thi đấu quy cách cao nhất đại lục Tinh Vẫn, chắc chắn sẽ có thiên tài hội tụ, có thể giao thủ với bọn hắn, tất nhiên sẽ rất kích thích!



Tại Bách Hợp Thánh Tông, bọn đệ tử tinh nhuệ mạnh nhất những tông môn này cũng không xuất thủ, cho nên bọn họ vô cùng chờ mong có thể cùng với đệ tử tông môn nhất nhị lưu trình diễn long hổ tranh bá!



Ngay cả Dạ Tinh Thần trải qua mưa to gió lớn cũng vô cùng chờ mong. Chỉ có Hà Vô Địch tỉnh táo nhất, bời vì hắn đến từ thượng giới, không có chút hứng thú nào với thi đấu ở hạ giới này.



Nửa tháng sau.



Một đoàn người tiến vào bên trong Trung Tôn Châu.



Hô!



Đứng ở bên trong bãi cỏ, Tô Tiểu Mạt thở một hơi thật dài, hoảng sợ nói.



- Tông chủ, thuộc tính thiên địa ở nơi này thật là nồng nặc! Nơi này có rất nhiều mảnh đất linh khí hồi phục, cường độ linh khí cao hơn Châu khác nhiều.



Lý Thanh Dương nói.



Quân Thường Tiếu nâng cằm lên, thầm nghĩ.



- Nếu như tông môn xây dựng ở Trung Tôn Châu, có linh khí mạnh mẽ như vậy, tốc độ thăng cấp của đệ tử sẽ nhanh hơn.



Hệ thống nói.



- Kí chủ tính di dời tông môn à?



- Không có.



Quân Thường Tiếu nói.



Thiết Cốt Sơn cũng là mảnh đất linh khí hồi phục, trình độ linh khí cũng không kém hơn Trung Tôn Châu, hắn chắc chắn sẽ không tốn công tốn sức di dời. Người thường đi chỗ cao, nước thường chảy chỗ thấp. Hết lần này tới lần khác, Quân tông chủ của chúng ta yêu mến Thanh Dương Quận, thế là định ở nơi đó phát triển lâu dài. Huống chi, hắn còn có một dã tâm rất lớn!



Đó chính là biến khu vực tông môn thành trung tâm đại lục, tạo ra thánh địa võ đạo mà người hướng tới! Năm đó tại Hắc Phong Trại, Quân Thường Tiếu từng nói, phải thích ứng không phải tính cách của ta, ta sẽ khiến Tinh Vẫn đại lục phải thích ứng với ta.



Hiện tại, thế nhân đang coi trung tâm đại lục là Trung Tôn Châu, tương lai ta sẽ làm mới định nghĩa này, tây nam Dương Châu, Thanh Dương Quận, Thiết Cốt Sơn mới thật sự là trung tâm đại lục!



Càng đi vào bên trong Trung Tôn Châu, cường độ linh khí liên tục tăng lên, chuyện này không chỉ khiến bọn người Lý Thanh Dương nhiệt huyết sôi trào, mà nơi đây Linh lực càng dồi dào thì càng có thể sinh ra thiên tài có thực lực mạnh mẽ! Thế là bọn họ có thể giao thủ thoải mái rồi!



Rất nhanh, trên đường đi, mọi người lần lượt nhìn thấy linh tán võ tu. Theo cách ăn mặc mà xem, hẳn là người địa phương Trung Tôn Châu, khí tức phát ra rất không tệ, rất khó nhìn thấy tầng thứ Vũ Đồ!



- A?



Có người cũng nhìn thấy bọn người Quân Thường Tiếu, thấp giọng nói.



- Những người này ăn mặc yêu diễm, hẳn không phải là thế lực Trung Tôn Châu.



- Long hổ tranh bá sắp bắt đầu, có thể là tông môn Châu khác đấy.



- Ăn mặc loè loẹt như thế, còn không phải tới làm pháo hôi sao.



Là võ giả Trung Tôn Châu thì cảm giác ưu việt ắt hẳn cao hơn Châu khác, huống chi long hổ tranh bá kỳ trước, số lần tông môn của bản Châu đoạt được vô địch nhiều nhất, đương nhiên càng có cảm giác ưu việt.



Quân Thường Tiếu không để ý bọn họ, lấy địa đồ ra nhìn về phía địa điểm được đánh dấu, thầm nói.



- Đi một ngày nữa chắc có thể đến đích rồi.



Lộc cộc, lộc cộc!



Đột nhiên, tiếng vó ngựa từ phía sau truyền đến.



- Người trước mặt tránh hết ra!



Thanh âm bá đạo truyền tới, đó là một đội gồm mấy chục nhân mã đang từ phía sau phi nhanh mà đi, quanh thân phát ra thanh thế vênh váo mà hung hăng!



Quân Thường Tiếu nhíu mày, quan lộ rộng như vậy, cần phải tránh ra sao? Vả lại, từ trận thế đối phương vọt tới mà nhìn, nếu như không tránh ra thì sẽ đụng vào.



- Khẩu hiệu giao thông trên đường có ngàn vạn điều, an toàn là điều đầu tiên, chạy không có quy tắc, thân nhân nước mắt hai hàng, bọn họ không biết à?



- Không biết hả? Vậy được, hôm nay nói cho bọn hắn biết đi!



- Tội Kỷ.



Quân Thường Tiếu lạnh lùng nói.



Hệ thống suy sụp nói.



- Mới tới Trung Tôn Châu đã gây chuyện!



Chíu!



Tiêu Tội Kỷ đột nhiên ngừng chân, Thổ hệ linh năng cẩn trọng bạo phát, đột nhiên hắn xoay người, xoay cánh tay phải đảo qua phía sau!



Vù vù - - - - Thổ hệ linh năng kéo theo ánh sáng, tựa như hóa thành một cái cây to lớn!



- Không tốt!



Võ giả vọt tới, đột nhiên biến sắc!



Oanh! Oanh!



Mấy chục thớt ngựa bay nhanh đến bị quét văng ra ngoài, võ giả cưỡi ở phía trên, giẫm thân pháp chật vật rơi trên mặt đất. Võ giả đi ở trước quay đầu lại, vừa rồi thấy hình ảnh Tiêu Tội Kỷ chỉ dựa vào lực lượng một người đã có thể quét bay toàn bộ đội kỵ mã, trong nháy mắt hắn trợn trừng mắt!



Cái tên tuổi tác không lớn này, thực lực khẳng định không tầm thường!



- Là người Tào gia Kim Lăng Quận! Có trò vui nhìn rồi!



Thấy rõ đám võ giả lảo đảo rơi xuống đất kia, người qua đường đến thấp giọng nghị luận.



Kim Lăng Quận là một trong 13 quận ở Trung Tôn Châu, Tào gia là đại gia tộc số một số hai bên trong quận, thực lực chỉnh thể không kém hơn tông môn tam, tứ lưu. Tông môn ngoại lai cũng dám chủ động công kích bọn họ, tuyệt đối là tìm đường chết!



- Mẹ nó!



Nam tử lúc nãy quát to, giờ phút này ánh mắt hắn lấp lóe lửa giận, nói.



- Ăn tim gấu gan báo hay sao mà dám cản đường Tào gia chúng ta!



Xoát!



Tô Tiểu Mạt xuất hiện trước mặt hắn, chân phải đánh trên mặt hắn, đạp bay ra xa mấy chục trượng. Sau đó thản nhiên hạ xuống, lạnh lùng nói.



- Miệng sạch sẽ chút đi.



- Muốn chết à!



Keng! Keng! Keng!



Mười mấy tên võ giả Tào gia phẫn nộ rút ra binh khí!



Một giây sau đã dừng lại tại chỗ!



Bời vì, Lý Thanh Dương và đám người Lý Phi đã đề phòng, kiếm trong tay đặt trên cổ bọn họ. Không thể nghi ngờ, chỉ cần động một cái thì đầu lập tức rơi xuống. Tên võ giả bá đạo bị Tô Tiểu Mạt đá bay ra ngoài kia thống khổ đứng lên, bụm mặt, cả giận nói.



- Các ngươi là ai!















Bình Luận (0)
Comment