Chương 702. Chương 702. Miễn cưỡng có tư cách.
Hiệu suất của ban tổ chức long hổ tranh bá rất nhanh, chỉ vẻn vẹn vài ngày, hội trường chính của cuộc giao đấu đột ngột từ mặt đất mọc lên.
Đài quan chiến phân ra rất nhiều đẳng cấp, có cung cấp cho võ giả phổ thông xem, có cung cấp cho gia tộc và tông môn xem, còn có khu vực đại lão tông môn dự thi. Lấy thân phận tông chủ của Quân Thường Tiếu, đủ để làm khách quý.
Cùng lúc đó, tại châu thành cửu đại quận lần lượt dựng lên hình ảnh trận pháp. Đây chính là một đại công trình vô cùng tốn tiền, bởi vì mỗi trận pháp đều cần số lượng lớn trận pháp sư đến liên thủ bố trí.
Đương nhiên, thành trì thiết lập hình ảnh trận pháp thì phải đưa cho ban tổ chức phí phát sóng. Mỗi lần long hổ tranh bá tiếp sóng tình hình thực tế này, đều có một khoản thu nhập rất không tệ.
Quân Thường Tiếu đứng ở đình viện, nhìn hình ảnh trận pháp to lớn, nói.
- Nếu như có thể tiến hành tài trợ, đưa lời tuyên truyền chiêu mộ Vạn Cổ tông, chắc chắn sẽ hấp dẫn không ít người ghi danh.
Ý nghĩ này rất ra dáng người Địa Cầu.
Đáng tiếc, chuyện lớn như thế không cho phép quảng cáo, nếu không thì làm một thông báo quảng cáo, chắc chắn rất phiền toái.
- Quân tông chủ.
Đường Nhân đi tới, kinh ngạc nói
- Hôm nay là ngày báo danh, sao ngươi còn chưa đi đăng ký?
Thực ra mấy tháng trước, Dịch Thiên Hành đã báo danh Vạn Cổ tông lên rồi, bây giờ sắp bắt đầu thi đấu, ban tổ chức cần hạch thẩm tông môn dự thi có đến hay không.
- Không vội, không vội.
Quân Thường Tiếu nói.
- Lúc này người đến nhiều lắm, chờ một lát nữa.
- Đường mỗ vừa lúc quen biết người phụ trách báo danh.
Đường Nhân nói.
- Có thể để Quân tông chủ không cần xếp hàng báo danh.
Quân Thường Tiếu nói.
- Vậy thì đi thôi.
Báo danh xét duyệt ở vào lúc giao đấu tràng vừa lập xong. Giờ phút này, rất nhiều tông môn cao tầng đã hội tụ ở nơi này, đang theo trình tự chờ đợi ban tổ chức xét duyệt.
- Đây không phải Lý trưởng lão sao? Đã lâu không gặp.
- Tu vi của Tống tông chủ càng thêm hùng hậu nhỉ!
Các đại lão tông môn khó tránh khỏi gặp được người quen, cho nên nhiệt tình bắt đầu giao lưu. Không bao lâu, Đường Nhân mang theo Quân Thường Tiếu đi vào chỗ ghi danh, sau đó tiến vào trong một cái lều vải được dựng lâm thời.
Bên trong có không ít người, đều là đến chen ngang xét duyệt.
- Cái này…
Đường Nhân nhất thời có hơi cứng ngắc.
Vốn cho rằng, có thể bằng vào nhân mạch của mình giúp Quân tông chủ sớm thông qua xét duyệt, không ngờ tông môn đi đường tắt không ít.
- Đây không phải Đường gia Nhị công tử sao?
Một người thanh niên cười nói.
Hai lão giả đứng ở bên cạnh phát ra khí tức hùng hậu.
Bọn họ là trưởng lão Kim Hoàng thánh tông tới tham gia long hổ tranh bá, bởi vì không phải tông môn Trung Tôn châu nên cố ý tìm dòng chính Nghiêm gia đi cửa sau, hi vọng nhanh chóng thông qua xét duyệt.
- Nghiêm công tử.
Đường Nhân ngoài cười nhưng trong không cười nói.
Nghiêm gia là gia tộc võ đạo trong hoàng thành, thực lực mạnh mẽ.
Từ trước đến nay Nghiêm công tử không chào đón dòng chính gia tộc đếnlàm ăn, không có việc gì thì ưa thích dùng lời nói nghẹn chết người. Nếu không có trở ngại lẫn nhau thì đều là người ở trong thành, lại cúi đầu không gặp ngẩng đầu thấy, Đường Nhân không thèm để ý hắn.
- Đường nhị thiếu.
Nghiêm công tử cười nói
- Vị này là?
- Bằng hữu của Đường mỗ.
Đường Nhân thản nhiên nói.
- Ồ?
Nghiêm công tử cười nói
- Đường nhị thiếu dẫn hắn tới nơi này, chẳng lẽ cũng là tông môn cao tầng tham gia long hổ tranh bá?
Quân Thường Tiếu nói.
- Không sai.
Hai tên trưởng lão Kim Hoàng thánh tông sau lưng nghe vậy, ánh mắt nhất thời hiện lên hoảng hốt.
- Người trẻ tuổi kia nhiều lắm chỉ tầm hai mươi, sao là tông môn cao tầng được chứ?
- Các hạ đến từ môn phái nào?
Nghiêm công tử nói.
Quân Thường Tiếu nói.
- Ngươi không có tư cách biết, muốn hỏi cũng phải để người lớn nhà ngươi tự mình đến hỏi.
Trong lúc ngắn ngủi nói chuyện với nhau, hắn nhìn ra Nghiêm công tử có chút tự cao tự đại, lời nói ra mang theo trêu tức, là hạng người vô cùng muốn ăn đòn. Đối phó với loại người này, phương pháp tốt nhất là không cần nói nhảm nhiều lời, trực tiếp cào hắn.
- Ta không có tư cách?
Nghiêm công tử tâm cao khí ngạo, trong mắt nhất thời dâng lên lửa giận.
- Vị bằng hữu này.
Một trưởng lão Kim Hoàng Thánh Tông thản nhiên nói
- Không biết lão phu có tư cách biết hay không?
- Ngươi là người phương nào?
- Trưởng lão Kim Hoàng thánh tông nhị lưu, Đoạn Tự Thủ.
- Miễn cưỡng có tư cách.
- Miễn cưỡng?
Sắc mặt Đoạn Tự Thủ trầm xuống, lạnh lùng nói
- Vị tiểu hữu này cực kỳ phách lối, không biết xuất thân từ tông môn lớn nào?
- Cũng không lớn.
Quân Thường Tiếu nhún vai, nói.
- Đơn giản là một Vạn Cổ tông nho nhỏ.
- Vạn Cổ tông?
Đoạn Tự Thủ cả kinh nói
- Ngươi là Quân Thường Tiếu!
Xoát!
Quân Thường Tiếu mở quạt giấy, nói.
- Không sai, chính là Quân mỗ.
Phía trên mặt quạt không có bất kì trang trí bắt mắt gì, vẻn vẹn viết bốn chữ —— đẹp trai bức người.
Không thể nghi ngờ, đây là Quân tông chủ tự mình chuẩn bị. Ngày thường để ở không gian giới chỉ, lúc không có việc gì lấy ra khoe khoang một chút. Võ giả ở đó nhìn thấy bốn chữ phía trên mặt quạt, nhất thời dâng lên xúc động muốn đánh hắn.
- Thì ra là Quân tông chủ.
Đoạn Tự Thủ cười lạnh nói.
- Thất kính, thất kính.
Kim Hoàng Thánh Tông đến từ Đông Hạo Châu, thời gian trước Vạn Cổ tông đi khiêu chiến Bách Hợp Thánh Tông cũng ngược các đại đệ tử tông môn nơi này một lần, chắc là khiến rất nhiều thế lực ghi hận rồi đây.
Nghiêm công tử khinh thường nói.
- Ta tưởng đại nhân vật trâu bò gì, hóa ra chỉ là tông chủ tông môn ngũ lưu.
Vạn Cổ tông hắn đã nghe nói qua, không thể phủ nhận, trong khoảng thời gian này bên đó đã làm rất nhiều sự việc không tưởng tượng được. Nhưng lần này tông môn tới tham gia long hổ tranh bá không thiếu nhất, nhị lưu, hoàn toàn đủ để nghiền ép tông môn mới xuất hiện này.
Ví như Kim Hoàng Thánh Tông.
Chỉnh thể thực lực mạnh hơn Bách Hợp Thánh Tông, người ta mời mình hỗ trợ còn khách khí, chỉ là một tông môn ngũ lưu, dũng khí từ đâu tới cho rằng mình không có tư cách biết hắn xuất từ môn phái gì?
- Tiếp tục.
Nhưng vào lúc này, lão giả ngồi tại trong lều vải hô.
Nghiêm công tử lạnh lùng nhìn Quân Thường Tiếu một chút, xong mang hai tên trưởng lão Kim Hoàng Thánh Tông tiến đến xét duyệt.
- Quân tông chủ.
Chờ sau khi thông qua chứng nhận, Đoạn Tự Thủ đi ngang qua, thấp giọng nói.
- Tốt nhất ngươi nên cầu nguyện, đừng gặp được Kim Hoàng Thánh Tông ở vòng thứ nhất.
- Ồ.
Quân Thường Tiếu đáp một tiếng.
Đoạn Tự Thủ vung tay áo rời đi.
Lúc Nghiêm công tử đi ngang qua cũng cố ý dừng lại, hắn nhìn Quân Thường Tiếu, lại nhìn Đường công tử, lắc đầu nói.
- Đường gia Đại công tử kết giao bằng hữu đều là tông môn nhất, nhị lưu, Đường Nhị công tử lại giao hảo với loại tông môn này, thật là không thể so sánh.
- Nghiêm công tử.
Đường Nhân cười nói
- Chuyện của ta, cũng không nhọc ngươi hao tâm tổn trí.
Làm người lăn lộn trên thương trường, đương nhiên cảm xúc sẽ không dễ bị đả động.
- Quân Thường Tiếu.
Nghiêm công tử thản nhiên nói
- Hi vọng phần phách lối và ngạo nghễ của ngươi có thể duy trì đến khi long hổ tranh bá kết thúc, cũng hy vọng ngươi có thể vui vẻ rời đi, mà không phải mặt mày xám xịt mang đệ tử chạy đi.
Quân Thường Tiếu nói.
- Bổn tọa sẽ không để cho Nghiêm công tử thất vọng, nhất định kiên trì đến sau cùng, nhất định vui vẻ rời đi.
- Hừ.
Nghiêm công tử cười lạnh một tiếng, ngay sau đó xoay người rời đi.
- Đường công tử.
Quân Thường Tiếu sờ mũi một cái, nói.
- Hình như tên này muốn ăn đòn.
Đường Nhân nói.
- Quân tông chủ không cần để ý.
Cũng không lâu lắm đã đến phiên Quân Thường Tiếu, hắn đi lên, đưa tín vật đại biểu cho tông môn và danh ngạch đệ tử, chuẩn bị báo cáo từng cái.
Chỉ vài ngày, sau long hổ tranh bá chính thức bắt đầu.
Sau khi về đến phủ đệ, Quân Thường Tiếu tiếp tục nghiên cứu tư liệu các đại tông môn, cũng cố ý tìm Kim Hoàng Thánh Tông, nhìn thấy đối phương thuộc Đông Hạo Châu thì hiểu vì sao thái độ đối với mình lại âm dương quái khí như vậy.
- Aiz.
Mang Tiêu Tội Kỷ đi khiêu chiến Bách Hợp Thánh Tông, xem như đã đắc tội tông môn Châu này.
Vài ngày sau, hội trường long hổ tranh bá giăng đèn kết hoa, vô cùng náo nhiệt. Trên đường phố đông đúc, rất nhiều võ giả tranh nhau tràn vào, tựa như hồng thủy.
Hôm nay là ngày long hổ tranh bá mở ra, Quân Thường Tiếu cố ý diện y phục, đi bước chân chữ bát, mang đệ tử nghênh ngang hướng đến hội trường.
- Tông chủ.
Con mắt Tô Tiểu Mạt rất tinh, chỉ phía trước nói.
- Người Diệu Hoa Cung cũng tới!
Quân Thường Tiếu nhìn lại chỗ người đông tấp nập, thấy Hề Tịnh Tuyền được Lệ Nhi nâng, xong lắc đầu nói
- Có thể thấy, Thanh Tâm Thánh Liên cũng không chữa khỏi tật mắt nàng.