Chương 703. Chương 703. Giải đấu lớn sắp tới.
Nhìn Hề Tịnh Tuyền có hơi yếu đuối, đi trong đám người đông tấp nập tựa như một viên minh châu sáng chói, hiện lên vẻ sặc sỡ loá mắt.
Võ giả đi ngang qua đều vô ý nhìn qua, cũng sợ hãi thán phục tướng mạo nàng. Chỉ là, sau khi nhìn thấy ánh mắt nữ nhân này vô hồn vô thần thì không khống chế được mà suy đoán, có phải con mắt có vấn đề gì hay không.
- Khó trách được nâng đi.
- Aiz. Nữ nhân đẹp như vậy mà thân thể lại mang tật, thật khiến người ta đau lòng.
- Lệ Nhi.
Đi trên đường, Hề Tịnh Tuyền thấp giọng nói.
- Có thấy Quân tông chủ hay không?
Diệu Hoa Cung cũng không có tham gia long hổ tranh bá, nhưng Vạn Cổ tông có tham gia, cho nên sau khi nàng biết được tin tức này thì lập tức chạy tới.
- Cung chủ.
Lệ Nhi im lặng nói.
- Ngươi cũng đã hỏi tám trăm lần đấy!
- Có đâu nào!
Hề Tịnh Tuyền tính toán ở trong lòng, nói.
- Ta nhớ hình như mới tám mươi lần mà thôi. Lệ Nhi.
Từ khi cung chủ gặp được tên kia thì luôn nhớ mãi không quên, chẳng lẽ thật sự có cảm tình ư?
- Lệ Nhi.
Hề Tịnh Tuyền nói.
- Ngươi nhìn kỹ một chút.
Lệ Nhi qua loa nói.
- Cung chủ, quá nhiều người.
Nói đến đây, Lệ Nhi chợt im bặt.
Bởi vì khi ánh mắt nàng nhìn lướt qua một chỗ thì thấy Quân Thường Tiếu đang đi tới!
- Hề cung chủ.
Quân Thường Tiếu nói.
- Trùng hợp như vậy, chúng ta lại gặp nhau tại Đại Tôn hoàng thành rồi.
Nghe được thanh âm quen thuộc, Hề Tịnh Tuyền vội vàng xoay người qua, trên mặt mang theo sự vui vẻ, nàng mỉm cười, nói.
- Quân tông chủ!
Lệ Nhi.
- …
Lúc trước cung chủ nhất quyết phải đi Bách Hợp Thánh Tông, bị các trưởng lão cưỡng ép ngăn lại thì vẫn luôn rầu rĩ không vui, bây giờ gặp được tên kia thì lập tức mỉm cười, đây tuyệt đối là động chân tình rồi.
- Hề cung chủ.
Quân Thường Tiếu truyền âm nói.
- Thanh Tâm Thánh Liên không có tác dụng sao?
- Ừm.
Hề Tịnh Tuyền nói.
Quân Thường Tiếu an ủi.
- Đừng nản chí, sớm muộn gì bệnh này cũng sẽ trị tốt thôi.
Hề Tịnh Tuyền cười nói.
- Ta đã quen rồi.
- Đúng ròi.
Nàng tỏ vẻ xin lỗi nói.
- Lúc trước ngươi mang đệ tử khiêu chiến Bách Hợp Thánh Tông, ta vốn muốn đi qua trợ uy, nhưng sự vụ trong tông môn bận rộn làm chậm trễ.
Trên thực tế, nàng vô cùng muốn đi, nhưng lại bị Trưởng Tôn Phương Hoa và Lãnh Tinh Nguyệt cưỡng ép cản lại, lý do là ân oán giữa tông môn người ta, sao chúng ta có thể tham dự được?
Được thôi, vậy thì ta không đi.
Nhưng lần này đi Trung Tôn châu, các ngươi cũng không thể lại cản đường đúng không?
Trưởng Tôn Phương Hoa và Lãnh Tinh Nguyệt không cản, dù sao long hổ tranh bá là chuyện lớn nhất đại lục, đến xem náo nhiệt cũng rất bình thường.
Quân Thường Tiếu nói.
- Không sao.
Có phần tâm này thì đủ khiến hắn rất cảm kích.
- Hề cung chủ.
Quân Thường Tiếu nói.
- Long hổ tranh bá lập tức sẽ bắt đầu, bổn tọa muốn mang đệ tử đi tập hợp, xin cáo từ trước.
Hề Tịnh Tuyền cười nói.
- Đệ tử quý tông nhất định có thể lấy được thành tích tốt!
- Cảm ơn.
Quân Thường Tiếu mang đệ tử một bước đi trước.
- Sư huynh.
Trên đường, Lý Phi thấp giọng nói.
- Hình như Hề cung chủ này rất yêu thích tông chủ.
Tô Tiểu Mạt nói.
- Ta đã sớm nhìn ra rồi!
- Hề cung chủ cũng rất xứng với tông chủ của chúng ta.
Lý Phi nói.
Bốp.
Quân Thường Tiếu đánh đầu hắn một cái, nói.
- Long hổ tranh bá bắt đầu ngay kia kìa, đặt ý nghĩ ở chỗ quan trọng đi.
- Vâng!
Lý Phi che đầu nói.
Hội trường long hổ tranh bá.
Sau khi Quân Thường Tiếu đưa ra yêu bài dự thi thì được chuyên gia chỉ dẫn đi vào.
Như thi đấu Thanh Dương quận, trận đấu chưa bắt đầu, tất cả đệ tử dự thi đều sẽ được an trí tại mấy khu vực đặc biệt.
- Quân tông chủ.
Người dẫn đường nói.
- Đệ tử đã được an bài thỏa đáng, mời theo ta tiến về đài quan chiến.
- Ừm.
Trước khi Quân Thường Tiếu đi thì nhìn về phía chúng đệ tử, dặn dò.
- Đã tham gia thì chơi nghiêm túc, không được lơ là!
- Vâng!
Chúng đệ tử cùng kêu lên.
Long hổ tranh bá, thiên tài hội tụ, chắc chắn bọn họ sẽ nghiêm túc đối đãi!
Long Tử Dương nắm quyền, ánh mắt nóng rực nói.
- Có hơi kích động rồi đấy.
- Ta cũng thế.
Tống Huyền Chu nói.
Nghĩ đến việc ngay lập tức bọn họ sẽ được chiến đấu cùng với các tông môn thiên tài trước mắt bao người, bọn họ có hơi không thể khống chế tâm trạng của mình!
Càng kích động hơn bọn hắn còn có võ giả các quận thành tây nam Dương Châu. Tuy hình ảnh trận pháp không khởi động, vẫn đang trống, nhưng phía dưới sớm đã tấp nập người.
Đợt trước cũng có rất nhiều người quan sát. Nhưng đợt này không thể nghi ngờ là nhận được sự chú ý lớn nhất, bởi vì có Vạn Cổ tông như sao chổi quật khởi đại biểu cho tây nam Dương Châu xuất chiến long hổ tranh bá!
Cái tông môn này mang đến cho mọi người quá nhiều kinh hỉ, cũng mang quá nhiều rung động, bọn họ không khỏi hy vọng tông môn này có thể đánh phá ma chú, thuận lợi tấn cấp vòng thứ hai!
Cho nên, Vạn Cổ tông không phải vì mình mà chiến đấu, tinh thần của đám đệ tử trẻ tuổi kia vô cùng phấn chấn, trên vai vác lấy tất cả hy vọng của người tây nam Dương Châu!
Long Dương Thành, Long gia.
Long Phá Thiên đứng ở đình viện, ánh mắt nhìn về phía trận pháp treo lơ lửng giữa trời, chớ nhìn hắn rất yên tĩnh, thực ra hai tay đã run rẩy kịch liệt.
- Gia chủ.
Một trưởng lão nói.
- Đừng kích động.
Long Phá Thiên không khống chế được tâm trạng của mình, lớn tiếng nói.
- Tử Dương đại biểu cho Vạn Cổ tông tham gia long hổ tranh bá, quả thật là vinh diệu gia tộc ta, ngươi nói xem, sao ta có thể không kích động cho được!
Trưởng lão im lặng.
Gia chủ Long gia đã xem như rất vững vàng rồi, nhìn Lý gia chủ và lão gia tử Tống gia mà xem, giờ phút này đã kích động đến mức cơ thể đứng không vững.
Thân là phụ thân, người nào không hy vọng hài tử có triển vọng lớn. Bây giờ, Lý Thanh Dương và Tống Huyền Chu đại biểu cho tây nam Dương Châu tham gia long hổ tranh bá, đối đầu với thiên tài tối đỉnh cấp ở đại lục, đây là đại vinh dự!
- Con ta tham gia qua long hổ tranh bá.
Câu nói này, chuyện này, đủ để lấy ra khoe khoang cả một đời!
Khu khách quý ở đài quan chiến VIP, Quân Thường Tiếu được chuyên gia dẫn dắt tới, sau đó tìm chỗ thuộc về Vạn Cổ tông rồi ngồi xuống. Nơi này là khu vực quan sát chiến đấu tốt nhất, bất kỳ một đài giao đấu nào giữa sân cũng có thể thu hết vào mắt.
Khu khách quý đã có rất nhiều đại lão tông môn ngồi xuống. Bọn họ cùng nhau nhìn về phía Quân Thường Tiếu vừa tiến đến, âm thầm nghĩ, đây là tông chủ Vạn Cổ tông nổi tiếng gần đây đó sao? Tuổi còn trẻ đã có tu vi Kiếm Vũ Song Vương, đây chính là thiên tài khó gặp.
Kim Hoàng Thánh Tông - Đoạn Tự Thủ cũng ở đây. Hắn cười lạnh, thầm nghĩ.
- Thật hi vọng đối thủ vòng thứ nhất là Vạn Cổ tông.
Rất nhiều đại lão cũng nghĩ như vậy. Dù sao tất cả trong tông môn, chỉ có Vạn Cổ tông thuộc về ngũ lưu, đụng phải dạng đối thủ này thì không thể nghi ngờ, bọn họ sẽ ít tốn công sức nhất để tiến vào vòng thứ hai.
Quân Thường Tiếu dựa vào ghế, nhắm mắt dưỡng thần. Nếu như hắn biết, lão đại các tông đều hi vọng bắt cặp với tông môn của mình thì chắc chắn sẽ cười rộ lên. Tông môn nhất nhị lưu bổn tọa không dám hứa chắc, nhưng nếu như bắt cặp với tông môn tam tứ lưu, đệ tử ta có thể ngược đệ tử các ngươi lên bờ xuống ruộng!
Ông!
Đột nhiên, hình ảnh trận pháp dựng thẳng đứng ở giữa không trung nhất thời run lên, cảnh tượng trong hội trường dần dần hiện ra ở chính giữa.
Cùng lúc đó.
Trận pháp bố trí trong thành trì ở đại lục cũng bắt đầu hiện ra hình ảnh.
- Mở ra rồi! Rốt cục có thể quan sát rồi!
Các châu quận, võ giả các thành trì nhất thời kích động.
Nhưng, sau khi hình ảnh hiện lên rõ ràng, một gương mặt to thình lình xuất hiện trong trận pháp, sau đó vô cùng cợt nhả vuốt tóc, nói.
- Vạn Cổ tông chiêu sinh lâu dài, người có ý định có thể đến Thanh Dương quận tư vấn!
Xoát! Xoát!
Hai tên cường giả cấp Vũ Hoàng bay tới, trái phải gác trên cánh tay Quân Thường Tiếu kéo hắn trở về.
- Tới đây đi các thiếu niên!
Tuy người bị lôi đi, nhưng vẫn la lớn về phía hình ảnh trên trận pháp.
- Gia nhập tông môn của ta sẽ chắp cánh cho giấc mộng của các ngươi!
Người xem ở hội trường…
Người xem ở toàn bộ đại lục…
Dịch Thiên Hành, Tư Đồ Hạo Vân và bọn người Mã Vân Đằng nhìn Quân tông chủ bị hai tên cường giả kéo đi, khóe miệng đều run rẩy kịch liệt. Loại sự việc tuyên truyền tông môn trước hình ảnh trận pháp, chỉ sợ cũng chỉ có hắn nghĩ ra được, làm được mà thôi!