Vạn Cổ Đệ Nhất Tông (Bản Dịch-Full)

Chương 704 - Chương 704. Chương 704. Ra Trận, Sôi Trào Thanh Dương Quận!

Chương 704. Chương 704. Ra trận, sôi trào Thanh Dương quận!


Long hổ tranh bá kỳ trước đều sẽ khởi động hình ảnh trận pháp trước, cung cấp cho tất cả võ giả quan sát. Nhưng, sau khi trận pháp khởi động lần này, cảnh tượng xuất hiện ở trong mắt mọi người không phải hội trường trận đấu, mà chính là trương mặt siêu đẹp trai của Quân Thường Tiếu, thế mà hắn lại công khai quảng cáo trước ống kính!



Loại hành động khiến người ta ngạt thở này đúng là vội đến mức không ai kịp chuẩn bị! Cũng may năng lực của phía tổ chức cực mạnh, thấy có người tới gần trận pháp thì vội vàng phái hai tên Vũ Hoàng kéo tên kia xuống.



Kết quả là, người toàn bộ đại lục đều nhìn thấy một màn Quân Thường Tiếu giống như người bị bệnh tâm thần, bị bác sĩ cưỡng chế mang đi.



- Người mới vừa rồi bị lôi đi là tông chủ Vạn Cổ tông à? Hóa ra còn trẻ như vậy.



- Dám tuyên truyền tông môn của mình ở long hổ tranh bá sắp diễn ra, chỉ e hắn là người đầu tiên từ xưa tới giờ!



Quân Cẩu Thặng xuất hiện trong trận pháp, trong nháy mắt làm cho tất cả mọi người nhớ kỹ, cũng nhớ kỹ cách thức chiêu mộ hắn hô lên vừa rồi.



- Gia nhập tông môn của ta sẽ chắp cánh cho giấc mộng của các ngươi.



Nghe có vẻ thuyết phục, rất nhiều thiếu niên sinh ra hứng thú với Vạn Cổ tông. Đây chính là uy lực do quảng cáo mang đến, tuy có rất nhiều người bơ, nhưng luôn có người sẽ để ở trong lòng. Cho nên. Quân tông chủ mạo hiểm bị đuổi, cưỡng ép quảng cáo một đợt vẫn hữu hiệu.



- Bội phục!



Ánh mắt Đường Nhân tràn đầy sùng bái. Long hổ tranh bá bắt đầu, sẽ được người trên toàn đại lục chú ý. Hắn lên tuyên truyền tông môn của mình như thế, chắc chắn sẽ mang đến lợi ích to lớn. Nếu như mình mở tiệm đan dược cũng có thể tuyên truyền một chút trên trận pháp, vậy tất nhiên sẽ kinh động toàn bộ đại lục!



Chờ chút!



Hình ảnh trận pháp thiết lập ở không trung, sao Quân tông chủ đi lên được? Nhóm lão đại các tông ở hiện trường cũng ý thức được vấn đề này, cho nên thấy tên kia bị hai cường giả kéo xuống thì đều hoảng sợ nói.



- Hắn là Vũ Hoàng!



Thực lực Quân Thường Tiếu, ngoại giới vẫn luôn nhận định là Kiếm Vũ Song Vương. Dù có người từng mắt thấy hắn phi hành thì cũng chỉ đơn giản cho rằng hắn mượn nhờ loại chí bảo nào đó giống như cánh. Bây giờ, hắn thình lình xuất hiện trước trận pháp, không có nhờ bất luận đạo cụ gì, chắc chắn là dựa vào thực lực chân chính để bay lên!



Một tên cường giả tỏ vẻ nghiêm trọng nói.



- Kiếm Vũ Song Vương muốn đột phá phải lĩnh ngộ võ đạo cực hạn, chẳng lẽ tên kia là Kiếm Vũ Song Hoàng?



Có người phủ quyết nói.



- Kiếm Vũ Song Hoàng sinh ra chắc chắn sẽ có dị tượng xuất hiện, gần đây toàn bộ đại lục bình tĩnh như thường, sao hắn có thể là Kiếm Vũ Song Hoàng được!



- Không sai.



Rất nhiều tông môn cao tầng bày tỏ sự đồng ý.



Năm đó ở Thanh Dương thành, tên kia đột phá Kiếm Vũ Song Vương gây nên thiên địa dị tượng, hơn phân nửa thế giới đều thấy, nếu như lại đột phá Song Hoàng, chắc chắn sẽ càng thêm mạnh mẽ.



- Có phải là hắn ý thức được Kiếm Vũ Song Vương hạn chế quá nhiều, sau cùng lựa chọn từ bỏ một đạo hay không?



- Có khả năng!



- Bây giờ tên kia hẳn là Vũ Hoàng, phương diện kiếm đạo chắc đã biến mất.



Mọi người bàn tán, nghị luận.



Tông chủ Vạn Cổ tông chỉ có tu vi Vũ Hoàng là điều bọn họ có thể tiếp nhận nhất, cũng hợp lý nhất. Thế nhưng, tuổi tác như vậy mà đã đột phá Vũ Hoàng cũng khiến trong lòng lão đại các tông môn khiếp sợ không thôi.



- Khó trách môn phái vô danh lẳng lặng kia lại quật khởi ở trong vòng một đêm, hóa ra bản thân tông chủ không phải hạng người phổ thông.



Phù phù!



Quân Thường Tiếu về chỗ ngồi, dựa vào ghế, thở phì phò nói.



- Lời cũng không cho nói xong, thật đáng ghét.



Khóe miệng mọi người hơi co rút. Biến cố thần thánh như thế, cưỡng ép quảng cáo, không bị đuổi ra ngoài đã rất không tệ rồi, hắn lại còn cáu kỉnh?



- Chư vị.



Nhưng vào lúc này, thanh âm cẩn trọng tại hội trường vang lên. Trên đài cao giữa sân, chẳng biết lúc nào xuất hiện một tên trung niên nhân cẩm y, chắp tay cười nói.



- Hoan nghênh tới tham gia long hổ tranh bá lần này, Hàn mỗ lần nữa bái tạ.



Hàn Đông Thịnh. Thành chủ Đại Tôn hoàng thành. Long hổ tranh bá giới này là do hắn phụ trách đảm nhận. Thành chủ ra sân, đại biểu trận đấu sắp bắt đầu, cho nên người tại hiện trường nhất thời kích động.



- Lần này Đại Tôn hoàng thành ta có thể tổ chức long hổ tranh bá, quả thật vinh hạnh.



Hàn thành chủ vừa cười vừa nói, tiếp theo giới thiệu kỹ càng lại lịch sử quang huy. Không có cách nào, sự kiện lớn như vậy thì khẳng định phải đi theo quy trình. Rất nhiều người nghe đến mức buồn ngủ.



- Tiếp theo!



Nói hơn nửa ngày, Hàn thành chủ bèn đổi chủ đề, nói.



- Cho mời đệ tử tông môn dự thi ra trận!



Xoát! Xoát!



Trong nháy mắt, người xem buồn ngủ giống như uống phải máu gà, trong nháy mắt tinh thần trở nên vô cùng phấn chấn.



- Bắt đầu, bắt đầu!



Võ giả mỗi thành trì cũng phấn khởi.



Không bao lâu, bên trên màn sáng hình ảnh trận pháp lần lượt xuất hiện từng người người trẻ tuổi anh tuấn, uy vũ, phi phàm. Mỗi khi một đệ tử tông môn hiện lên thì sẽ có người hô to tên tông môn, cũng khiến người xem ở hiện trường reo hò nhiệt liệt.



- Tiếp đến ra sân là Vạn Cổ tông.



Một lão giả dùng thanh âm hùng hậu giới thiệu nói.



- Đệ tử tông môn này dự thi tổng cộng có 25 người, cũng là tông môn duy nhất ở tây nam Dương Châu xuất chiến.



Đài quan chiến an tĩnh.



Phần lớn bọn họ đến từ tông môn khác, hoặc là người dự thi thuộc người nhà, đương nhiên sẽ không reo hò cho tông môn không quen biết.



- Vạn Cổ tông! Vạn Cổ tông!



Bên trong Thanh Dương thành, người người tấp nập trên đường phố, truyền đến tiếng hoan hô đinh tai nhức óc.



Bảy tòa thành trì khác cũng vang lên tiếng gọi ầm ĩ cao vút. Mặc dù hội trường không ai reo hò cho Vạn Cổ tông, nhưng sau lưng lại có mấy chục triệu người Thanh Dương quận đang hò hét trợ uy.



ên trong tiếng hoan hô của hương thân phụ lão, Lục Thiên Thiên, Lý Thanh Dương dẫn đầu hai mươi lăm đệ tử Vạn Cổ tông, dọc theo thông đạo đi tới.



Ống kính hình ảnh trận pháp đặc tả mỗi một đệ tử, khiến cho toàn bộ Thanh Dương quận lần nữa lâm vào trạng thái sôi trào!



- Gia chủ!



Một lão giả kích động nói.



- Là công tử!



Lý gia chủ gian nan ổn định thân thể, hai tay đã không thể khống chế mà run rẩy. Năm đó bách tông chiêu mộ, Lý Thanh Dương kiên trì Thiết Cốt Phái khiến hắn vô cùng tức giận, bây giờ đứng bên trên đài luận võ tông môn cao cấp nhất, hắn thật sự ý thức được, nhi tử mình đã tiến xa cỡ nào!



- Lão gia, công tử ra kìa!



Khi ống kính đặc tả Tống Huyền Chu xuất hiện bên trên màn sáng trận pháp, Tống lão gia tử ngồi trên ghế, bởi vì trong lòng kích động nên không cách nào chèo chống thân thể cao tuổi.



- Cha, là Tiểu Mạt!



Một đôi phu phụ tuổi trên năm mươi đứng trong đám người, nhìn nhi tử ngẩng đầu ưỡn ngực đi ra, hai mắt sớm đẫm lệ mơ hồ.



- Tử Dương đi ra!



Long Tử Dương hiện ra bên trên màn sáng, dòng chính Long gia nhất thời phấn khởi. Vui vẻ nhất chắc chắn là Vạn Cổ tông. Giờ phút này, mấy vạn tên đệ tử cùng nhau ngồi bên trên võ trường, tập trung tinh thần nhìn về màn sáng phía trước đại điện, chờ khi nhìn thấy sư tỷ sư huynh đi ra thì lập tức hoa chân múa tay hoan hô lên.



- Lão gia hỏa.



Ngụy Lão cau mày nói.



- Ngươi vụng trộm lấy hình ảnh trận pháp, lúc bị phát hiện sẽ phiền phức có biết không?



Chân Đức Tuấn thề son sắt nói.



- Có thể phát hiện thì ta sẽ ăn cục gạch ngay tại chỗ!



A?



Xa xôi Thái Huyền Thánh Tông, một tên đệ tử kinh ngạc nói.



- Vừa rồi, hình như nữ nhân trên trận pháp lóe lên một cái rồi biến mất kia khá quen đó nha!



- Lục Thiên Thiên? Chậc chậc, nữ nhân bị đuổi ra ngoài này thế mà bái nhập môn hạ Vạn Cổ tông. Từ tông môn nhất lưu lưu lạc đến tông môn ngũ lưu, cái này thật đúng là thảm thật.



Bộp Bộp!



Nhìn phía dưới, đệ tử Vạn Cổ tông cùng nhau leo lên đài cao trong hội trường. Hai mươi lăm người bọn họ chỉnh tề đứng thành một loạt, hai tay chắp sau lưng, thể hiện ra tư thế cứng rắn!



Đệ tử tông môn bước ra trận trước đều quay đầu nhìn lại.



Đây chính là đệ tử Vạn Cổ tông à?



Tuy khí phát ra rất không tệ, nhưng khí thế có hơi yếu, nếu như gặp trong trận đấu thì chắc có thể nhẹ nhõm đánh bại. Lý Thanh Dương và bọn người Tiêu Tội Kỷ cũng tương tự, bọn họ đang quan sát người dự thi hội trường thì càng cảm nhận được bọn họ tản ra khí tức cẩn trọng, máu huyết chỉ cần cọ xát một chút là sẽ bốc cháy!



- Các bảo bối.



Quân Thường Tiếu nâng hai chân lên đặt trên cái ghế trước mặt, nói.



- Dùng thực lực của các ngươi chứng minh bản thân đi.

































Bình Luận (0)
Comment