Chương 908. Cùng diễn một vở kịch
Đàn thú rút lui về phía sau, Tô Tiểu Mạt thì quỳ trên mặt đất.
Điều này khiến cho mấy tên trưởng lão vô cùng không hiểu, dù sao kẻ này khi ở Vân Lĩnh Sơn mạch cũng biểu hiện gan dạ như vậy, làm sao ở loại trường hợp này có thể bị dọa đến mức toàn thân đứng không vững chứ?
Mặt khác, Tôn Anh Tuyền cùng ba tên đệ tử Ngoại môn mặc dù cũng rất hoảng sợ, nhưng sau khi nguy hiểm được giải trừ chí ít vẫn còn có thể đứng được.
Mới vừa rồi còn khen hắn là một hạt giống tốt đáng để bồi dưỡng, kết quả lại làm loại chuyện này, trong lòng bốn tên trưởng lão không khỏi dâng lên một tia thất vọng.
Ánh mắt trong sáng của Hạ Thủy Vân nổi lên tâm tình rất phức tạp.
Trong khoảng thời gian này, nàng vẫn luôn ở trong bóng tối trợ giúp Tô Tiểu Mạt, không phải là dựa vào biểu hiện ở Vân Lĩnh Sơn mạch.
Mức độ nguy hiểm lần này, hoàn toàn không thể so được với lần trước, lại dọa y đến mức quỳ trên mặt đất.
Hạ Thủy Vân chỉ còn kém một chút muốn đi lên trước, cho y một bạt tai nói: "Tô Cẩm Đường, ngươi làm cho ta quá thất vọng!"
Đừng nhìn Tôn Anh Tuyền ngày thường có chút hoàn khố, nhưng trong lòng rất rõ ràng, biết hành động lần này của Cẩu Thặng sẽ khiến cho các trưởng lão sinh lòng bất mãn, nói lớn chuyện ra, chính là có khả năng làm ảnh hưởng tiền đồ, thế nên vội vàng thấp giọng nói: "Nhanh đứng lên đi!"
Thế nhưng tên kia không những không nghe thấy những gì Tôn Anh Tuyền nói, còn khấu đầu một cái, còn khóc tới mức hai mắt mơ hồ đẫm lệ, còn gọi ra một câu...
Đệt!
Tôn Anh Tuyền lập tức ngây người.
Bốn tên trưởng lão đang thất vọng cũng ngây người.
Hắn kêu người kia là... Sư tôn?
Đôi mắt sáng chói của Hạ Thủy Vân vốn dĩ rất phức tạp, cũng dần dần chuyển thành kinh ngạc.
Một màn xuất hiện của lão giả tóc bạc phảng phất giống như thế ngoại cao nhân, lập tức khiến cho cả đàn thú kinh sợ thối lui, lại là Sư tôn của y?
"Sư tôn của ta là Quân Thiên lão nhân, quanh năm vẫn ẩn cư nơi sơn dã." Những lời Tô Tiểu Mạt từng nói lại vang lên ở bên tai, khiến cho Hạ Thủy Vân lập tức khẳng định được thân phận của lão giả!
Giờ phút này, bốn tên trưởng lão cũng đã tỉnh ngộ.
Thì ra, tiểu gia hỏa này không phải bị hù tới mức quỳ trên mặt đất, mà là gặp được Sư tôn, mới khiến y kìm lòng không được mà quỳ xuống!
Nhất nhật vi sư, chung thân vi phụ.
Đệ tử hướng về Sư tôn mà quỳ xuống, tuyệt đối là phù hợp lễ pháp, tuyệt đối tìm không được bất kỳ vấn đề gì.
Nhìn thấy Tô Tiểu Mạt hướng về phía hắn quỳ xuống, khóc tới mức nước mắt rơi như mưa, nhất là trong ánh mắt còn hiển hiện lên hưng phấn cùng kích động, không khỏi khiến cho Quân Thường Tiếu cảm thán ở trong lòng: "Kỹ năng diễn xuất của tên đệ tử này của ta, quả thật là được bổn tọa chân truyền mà."
Thân là một diễn viên chuyên nghiệp, rất thích thú khi gặp được phải cấp bậc biết diễn xuất từ trong xương cốt như thế này, bởi vì diễn được vở kịch của đối thủ, khẳng định sẽ mạnh hơn nhiều so với mấy minh tinh chỉ biết dùng số lượng lời kịch đã được viết sẵn để diễn.
Toàn thân Quân Thường Tiếu đã nhập tâm vào bên trong nhân vật, hòa ái cười nói: "Tiểu Cẩu Thặng, ngươi ta, hai sư đồ đã từ biệt vài năm, không nghĩ tới sẽ gặp lại nhau ở Kim Lân sơn."
Hắn hiện tại rất muốn tiến lên, một cước đá Tô Tiểu Mạt từ trên núi lăn xuống.
Ngươi làm nội ứng, lấy tên gì cũng được, hết lần này tới lần khác lại dùng nhũ danh của bổn tọa, có biết rằng nếu cứ la lên như vậy, sẽ trở thành trò cười cho không ít độc giả đó!
Cái tên Tô Cẩm Đường này, Quân Thường Tiếu cũng có biết đến, nhưng mà nếu như đã là sư đồ, hô Cẩu Thặng, khẳng định so với việc hô Cẩm Đường càng lộ ra vẻ thân cận.
"Sư tôn!"
Tô Tiểu Mạt khóc nói: "Ngài năm đó vì sao đi từ mà biệt, là đồ nhi đã làm sai điều gì hay sao?"
Ôi đệt.
Cái này hình như không có trong kịch bản a!
Quân Thường Tiếu lắc đầu, nói: "Những gì vi sư có thể dạy ngươi, toàn bộ đều đã dạy rồi, về sau có thể đạt được thành tựu lớn lao hơn nữa hay không, còn phải dựa vào cố gắng của chính ngươi mới được."
"Năm đó đồ nhi tuổi nhỏ không hiểu chuyện, từ Tô gia trốn nhà rời đi, nếu không phải ở tại nơi sơn dã vô tình gặp được Sư tôn, chỉ sợ là đã sớm bị hung thú ăn mất..." Tô Tiểu Mạt càng nói càng khóc to hơn, nói: "Cho nên, càng không để ý tới thành tựu sau này, chỉ nguyện một đời có thể ở bên người phụng dưỡng Sư tôn!"
Bốn tên trưởng lão của Thái Huyền Thánh tông bỗng chốc trầm mặc.
Bán Thánh Kiếm Võ song tu, chắc chắn là cường giả đỉnh cao số một số hai, ôm bắp đùi của hắn đúng là một lựa chọn sáng suốt.
Nếu như lúc còn trẻ, bản thân cũng có một sư tôn như thế, chắc chắn sẽ không rời đi.
Quân Thường Tiếu nói: "Vi sư đã quen với sinh hoạt nhàn vân dã hạc, ngươi đi theo ta, chỉ làm trễ nải tiền đồ của chính mình mà thôi."
"Tông chủ!"
Tô Tiểu Mạt truyền âm nói: "Người mau đỡ ta dậy!"
"Xoẹt!"
Quân Thường Tiếu phất ống tay áo một cái, Linh năng hùng hậu bộc phát, trong nháy mắt nâng hắn đứng lên, nói: "Từ phục sức mà ngươi đang mặc trên người, tựa hồ đã bái nhập vào Tông môn rồi?"
"Không sai."
Một tên trưởng lão vội vàng chắp tay nói: "Cẩm Đường hiện tại là đệ tử Ngoại môn của Thái Huyền Thánh tông bọn ta!"
Loại này cường giả Bán thánh kiếm võ song tu thế này, khẳng định phải khách khí, huống chi, người ta còn giúp đám người bọn hắn hóa giải nguy cơ.
"Thái Huyền Thánh tông ư?"
Quân Thường Tiếu trầm mặc một chút, nói: "Cái Tông môn này lão phu có nghe qua, năm đó còn cùng Lý Mục Nhiễm có duyên gặp mặt một lần."
Sắc mặt bốn tên trưởng lão đột nhiên thay đổi.
Ngay cả mấy tên đệ tử Ngoại môn cũng trợn tròn mắt.
Lý Mục Nhiễm.
Cường giả tiền bối của Thái Huyền Thánh tông.
Bàn về thân phận, Tông chủ hiện tại còn phải xưng là Sư Thúc tổ!
"Lợi hại, lợi hại!"
Tô Tiểu Mạt âm thầm bội phục nói: "Tông chủ vậy mà còn có quan hệ với tiền bối đã qua đời của Thái Huyền Thánh tông!"
Quân Cẩu Thặng đối với cái tông môn Nhất lưu này đã làm qua công khóa, tự nhiên rõ ràng một số ít cường giả nổi danh, sở dĩ nói ra Lý Mục Nhiễm, cũng là bởi vì người đã chết rồi, các ngươi muốn tra cũng tra không ra được.
"Thì ra tiền bối cùng tiền bối quá cố của Thái Huyền Thánh có quen biết."
"Quá cố?"
Quân Thường Tiếu kinh ngạc nói: "Lý Mục Nhiễm vẫn lạc rồi ư?"
Trưởng lão bi thống nói: "Thái trưởng lão không thể nhìn thấu cấp bậc võ học cao hơn, thọ chung đã tận."
"Ôi."
Quân Thường Tiếu thở dài một hơi, nói: "Năm đó gặp nhau, hắn chỉ mới ba bốn mươi tuổi, bây giờ vậy mà cũng đã âm dương tương cách, quả thật khiến cho người ta không khỏi thở dài."
Nghe hắn nhẹ nhàng nói mấy câu như vậy, mấy tên trưởng lão thầm nghĩ: "Thời điểm đó Thái trưởng lão chỉ mới ba bốn mươi tuổi? Xem ra, tuổi tác người này không nhỏ!"
"Đồ nhi của ta, tư chất của y không tính là xuất chúng, nhưng tâm tính kiên cường lại có đại nghị lực, vẫn xin làm phiền quý tông về sau quan tâm nhiều hơn, chỉ điểm nhiều hơn." Quân Thường Tiếu nói.
Mấy lời này cho dù không nói, bên phía Thái Huyền Thánh tông khẳng định cũng sẽ trọng điểm chiếu cố, dù sao có Sư tôn là Kiếm Võ song tu đã đạt tới cấp độ Bán Thánh, hậu trường cũng đủ cứng rắn!
"Nữ oa."
Quân Thường Tiếu xoay đầu lại, nói: "Kiếm pháp mà ngươi thi triển khi nãy, mặc dù phiêu dật linh hoạt, nhưng ở phương diện hội tụ Linh năng tồn tại vấn đề, nhất định phải mau chóng uốn nắn, nếu không, thi triển nhiều sẽ khiến kinh mạch bị tổn thương."
Đôi mắt của Hạ Thủy Vân sáng lên sự kinh ngạc.
Nàng một mực tu luyện một loại Băng hệ kiếm kỹ nào đó của Thái Huyền Thánh tông, mặc dù có chút lĩnh ngộ, nhưng gần đây khi thi triển ra, luôn có cảm giác không thông suốt, ngẫu nhiên cũng sẽ ảnh hưởng đến kinh mạch.
Mới đầu nàng cũng không để ý, thậm chí còn cho rằng, có khả năng là do không có hiểu rõ kiếm pháp.
Bây giờ nghe thấy lời nói của Sư tôn Tô Cẩm Đường, Hạ Thủy Vân bừng tỉnh đại ngộ, hóa ra nàng ở trên phương diện tu luyện xuất hiện sai lầm!
Võ giả chân chính không cần người khác cẩn thận thăm dò, giải thích cặn kẽ, có đôi khi chỉ vẻn vẹn một câu, đã có thể hóa giải được sự mơ hồ.
Bốn tên trưởng lão chấn kinh!
Sư tôn của Tô Cẩu Thặng không chỉ có là Bán Thánh Kiếm Võ song tu, mà còn là một võ học đại sư đỉnh cấp, chỉ dựa vào mắt thường lập tức có thể nhìn thấy thiếu sót về mặt võ học của người khác !
Trâu bò!
Quá trâu bò!
Động Sát chi phù, tìm hiểu một chút.
Hạ Thủy Vân chắp tay nói: "Đa tạ tiền bối chỉ điểm!"
"Tiểu Cẩu Thặng."
Quân Thường Tiếu nhìn về phía Tô Tiểu Mạt, nói: "Thái Huyền Thánh tông chính là Đại Tông môn số một số hai trên giang hồ, ngươi đã có thể bái nhập làm môn hạ, chính là đại cơ duyên, về sau phải chăm chỉ tu luyện mới tốt."
Tô Tiểu Mạt lau đi nước mắt trên mặt, ánh mắt kiên định nói: "Đồ nhi cẩn tuân sư tôn chỉ dạy!"
"Bốn vị."
Quân Thường Tiếu nói: "Lão phu còn phải truy tìm nghiệt súc kia, để tránh thương vong tới sinh linh, vậy nên xin cáo từ."
Ý nghĩa của lời này chính là nói cho Trưởng lão của Thái Huyền Thánh tông biết, tới cứu các ngươi cũng bởi vì trùng hợp đang phải đuổi theo Linh thú.
"Sư tôn..." Tô Tiểu Mạt vừa mở miệng, Quân Thường Tiếu lập tức nhẹ nhàng lướt đi, cảm xúc của hắn lập tức không kéo mà căng, khóc lớn: "Đồ nhi nhất định sẽ không làm cho Sư tôn thất vọng, nhất định sẽ trở thành cường giả đỉnh thiên lập địa!"
Cũng không có hồi âm truyền đến, hiển nhiên là do người đã rời đi.
"Cao nhân!"
Sau khi Quân Thường Tiếu rời đi, bốn tên trưởng lão vẫn ở còn đắm chìm trong khiếp sợ, hiện tại nghĩ lại cục diện vừa rồi, chỉ một ánh mắt cũng đã khiến cho Linh thú bỏ chạy!
Tôn Anh Tuyền lặng lẽ đi tới, đè ép thanh âm nói: "Cẩu Thặng, hóa ra ngươi còn có một sư tôn trâu bò như vậy!"
Mặt khác, ba tên đệ tử Ngoại môn đều ném tới những ánh mắt hâm mộ.
"Đi thôi, trở về Tông môn!"
Bốn tên trưởng lão của Thái Huyền Thánh tông đã bị thương, Linh thú cường đại cùng đàn thú xuất hiện đã làm rối loạn kế hoạch, cho nên cũng không ngừng lại mà dẫn đệ tử trở về.
Đương nhiên cũng dự định nhanh chóng thông báo cho cao tầng của Tông môn về Sư tôn của Tô Cẩu Thặng.
"Tiểu Mộc."
Trên một tảng đá lớn ở trong sơn lâm, Quân Thường Tiếu giơ chân, một bộ dạng già mà không kính, nói: "Bổn tọa tự mình ra sân giúp ngươi diễn một màn kịch, hẳn là chẳng mấy chốc, ngươi sẽ tấn thăng thành đệ tử Nội môn."
Mà trên đường quay trở về Tông môn, Tô Tiểu Mạt âm thầm bội phục nói: "Vẫn là kỹ năng diễn kịch của Tông chủ lợi hại, nhất là trong lúc lơ đãng chỉ điểm võ công cho Hạ Thủy Vân, tuyệt đối là diễn sống dậy vai một thế ngoại cao nhân!"
Nghĩ đến lúc trước Tử Lân Yêu Vương diễn trò bịp bợm đến mình cũng thiếu chút nữa không có cách nào tiếp nhận được, lại một lần nữa sinh ra sự khinh bỉ mãnh liệt.
Diễn viên này, thật đúng là đồ bỏ đi!
"Cẩu Thặng."
Tôn Anh Tuyền áp sát lại, thấp giọng nói: "Sư tôn này của ngươi tuyệt đối không phải là người bình thường, hơn nữa còn cứu giúp tất cả mọi người, sau khi quay trở lại Tông môn khẳng định ngươi sẽ được hội đồng trưởng lão chú trọng chăm sóc!"
"Trời ạ..."
Tô Tiểu Mạt gãi gãi đầu nói: "Ta cũng chưa từng nghĩ tới chuyện sẽ gặp được sư tôn ở Kim Lân sơn."
...
Thái Huyền Thánh tông.
Sau khi Tô Tiểu Mạt quay trở về, thì ngay lập tức tiến vào linh khí trận để lĩnh hội Trận pháp như thường lệ.
Ở bên trong đại điện, các cao tầng sau khi biết được sự tình ở trên Kim Lân sơn, đã bắt đầu thảo luận rôm rả.
"Sư tôn của Tô Cẩm Đường mạnh đến như vậy sao? Đúng là cấp độ Bán Thánh Kiếm Võ song tu chứ?" Tam trưởng lão kinh ngạc hỏi.
Nói nới cảnh giới cấp độ, Võ Thánh khẳng định là mạnh hơn Bán Thánh.
Nhưng cùng lúc tu luyện kiếm võ song đạo vốn dĩ sẽ rất chậm, cho dù không sánh bằng được với Võ Thánh, thì cũng tuyệt đối vô cùng trâu bò!
Sau thời Thượng Cổ, linh khí đất trời dần dần tàn lụi, cường giả đạt được tới loại cấp độ này, chỉ có thể đếm trên năm đầu ngón tay!
Người trưởng lão mà đã tự mình trải qua kia nói: "Lúc ấy sư tôn của Cẩu Thặng phóng thích khí tức, rõ ràng biểu hiện có võ công thâm hậu và Kiếm đạo sắc bén, tuyệt đối là cấp bậc Bán Thánh Kiếm Võ song tu!"
"Quân Thiên lão nhân..."
Tam trưởng lão chau mày nói: "Hoàn toàn chưa từng nghe nói đến nhân vật này ở Tinh Vẫn đại lục bao giờ."
Ngay từ đầu khi biết được tin tức về sư tôn của Tô Tiểu Mạt, bọn họ cũng không quá coi trọng, chỉ đơn giản cho rằng đó là một ẩn sĩ mà thôi, hiện giờ sau khi đã biết được thực lực của hắn ta, dĩ nhiên là sẽ phải nghiêm túc mà đối đãi rồi!
"Tam trưởng lão."
Người trưởng lão kia nói: "Hồi tuổi còn trẻ, Lý Thái trưởng lão đã từng gặp mặt Quân Thiên lão nhân một lần."
"Cái gì?"
Đám người Tam trưởng lão trợn to hai mắt nhìn.
Lý Mục Nhiễm đã qua đời từ mấy trăm năm trước, lúc tuổi còn trẻ chí ít cũng phải có khá nhiều năm, Quân Thiên lão nhân và hắn ta có duyên gặp mặt một lần, đã nói lên được cái danh tiếng cường giả lâu năm!
"Khó trách Tô Cẩm Đường bái nhập môn hạ Thái Huyền Thánh tông ta, trong khoảng thời gian ngắn lại đột nhiên tăng mạnh, hóa ra là có một lão bối sư tôn ưu tú đến như thế." Tam trưởng lão tỉnh ngộ nói.
Tôn trưởng lão nói: "Theo ta thấy, Quân Thiên lão nhân có thể ra tay cứu giúp, có lẽ cũng là nhận thấy phần nhiều là vì đồ nhi."
"Có đạo lý!"
Đám người rối rít biểu thị đồng ý.
Cao nhân ẩn sĩ như vậy rất ít khi xuất thế, trông chờ vào thời điểm gặp phải nguy hiểm mà dang tay cứu giúp, tỉ lệ này vô cùng thấp, cho nên hắn ta lần này ra tay nhất định là có dụng ý.
Hẳn là muốn nói cho chúng ta biết rằng phải đối đãi tử tế với đồ nhi của hắn ta đúng không?
Tam trưởng lão chăm chú suy nghĩ một lúc rồi nói: "Số thành viên Nội môn năm nay, có thêm một Tô Cẩm Đường, chư vị có ý kiến gì không?"
"Không có ý kiến."
"Đã không có ý kiến gì, vậy thì cứ quyết định như vậy đi, ngoài ra thì... Lục trưởng lão, trước tiên hãy chuẩn bị cho Tô Cẩm Đường một cái đình viện riêng."
"Được."
...
Cùng trong ngày hôm đó.
Tô Tiểu Mạt chuyển vào trong đình viện.
Ở Thái Huyền Thánh tông, chỉ mỗi một mình mình là có đình viện riêng, tuyệt đối là đãi ngộ của cấp bậc nội môn!
Rất nhiều đệ tử ngoại môn sau khi biết được tin tức này, thì đều nhất trí nhận định, Tô Cẩm Đường được tấn thăng lên làm đệ tử nội môn đã là chuyện chắc như đinh đóng cột.
Vừa mới nhập môn không bao lâu mà đã tấn thăng lên nội môn, nhất thời khiến cho không ít người nảy sinh lòng tham.
"Tông chủ."
Đứng ở bên ngoài đình viện có viết chữ “Địa tự Linh Tâm các”, Tô Tiểu Mạt nói thầm: "Khoảng cách mà đệ tử tiến tới phạm vi đệ tử nòng cốt của Thái Huyền Thánh tông lại ngày một gần thêm."
Hắn ta đến Thái Huyền Thánh tông làm nội gián, mục đích thực sự là muốn nghe ngóng về chuyện của Đại sư tỷ và Phương Linh Ngọc, thế nhưng ở ngoại môn về cơ bản là không cách nào có thể tìm hiểu được, chỉ có tiến vào nội môn rồi thì mới có thể tiếp cận được đến chuyện này.
"Ừm?"
Đột nhiên, Tô Tiểu Mạt quay đầu lại nhìn, tức thì phát hiện Hạ Thủy Vân đang đứng ở ngay bên cạnh cửa đình viện.
"Sư tỷ, tại sao ngươi lại đến chỗ này?"
"Ta sống ở đây."
Tô Tiểu Mạt ngạc nhiên.
Hóa ra mình cùng với nàng ta lại là hàng xóm của nhau.
Ngụy lão, tình huống này làm thế nào mới có thể thay đổi được đây, online chờ, cực kỳ gấp!
…
Vạn Cổ tông.
Sau khi Quân Thường Tiếu nghe Lê Lạc Thu hồi báo lại, nét mặt hiện lên một nụ cười, nói: "Xem ra, cái thân phận Quân Thiên lão nhân này của bản tọa, vẫn còn có tác dụng."
"Tông chủ."
Lê Lạc Thu khó hiểu hỏi: "Tiểu Mộc làm nội gián ở Thái Huyền Thánh tông, dù cho trà trộn vào càng ngày lại càng ngày một thêm cao, thì có thể có ý nghĩa gì được?"
"Có ý nghĩa chứ."
Quân Thường Tiếu nói: "Tình thế bên trong của một đại tông môn đứng đầu vẫn là vô cùng mạnh, chỉ khi trà trộn vào vị trí cao, mới có thể tiếp xúc với càng nhiều, ví dụ như... Một vài bí kíp võ công mà rất khó học được ở bên ngoài."
Lê Lạc Thu khó hiểu nói: "Võ học của Vạn Cổ tông ta, cũng không kém Thái Huyền Thánh tông là bao."
Câu nói này chẳng hề sai chút nào, nhưng Công Pháp các còn thiếu khuyết các loại võ kỹ, nếu như Tô Tiểu Mạt có thể thu thập được càng nhiều loại hình võ kỹ từ Thái Huyền Thánh tông, không phải chỉ là có thể lấy đi cho đủ số nữa đâu.
Vả lại còn nói, một đại tông môn đứng đầu, nhất định là có hệ thống quản lý hoàn thiện, Tô Tiểu Mạt trà trộn vào trong vòng đệ tử nòng cốt, truyền tin tức tới, mình cũng có thể lấy ra tham khảo, từ đó có thể bù cho những mặt còn thiếu sót của Vạn Cổ tông.
Từ sau khi Quân Thường Tiếu trở thành người đứng đầu của một tông môn, tất cả hình thức phát triển toàn bộ đều nhờ vào Hệ thống cung cấp cho đạo cụ để chèo chống, có thể đạt được đến trình độ như bây giờ chẳng khác nào toàn bộ đều nhờ gian lận mà có được, khó tránh khỏi sẽ có một loại cảm giác rất không chân thực.
Nếu như từ phía đại tông môn đó thu thập được tình báo về phương diện quản lý, sau đó lấy phương thức có lợi cho bản thân mình ra tham khảo, tức thì sẽ hết sức an tâm.
Thật ra thì, thiết lập nội ngoại môn của Thái Huyền Thánh tông, chuyên nghiệp hơn nhiều so với Vạn Cổ tông.
Quân Thường Tiếu không chỉ có dự định noi theo, mà còn quyết định phân chia nội ngoại môn ra an trí riêng biệt ở trên một ngọn núi.
"Đúng rồi."
"Khi nào thì đám người Phong Tông chủ đưa khoáng thạch tới?"
"Đang trên đường tới rồi."
"Ừm."
Quân Thường Tiếu rời khỏi đại điện, đi về phía vài đỉnh núi tiến hành khảo sát.
Tiến độ kiến tạo cũng tiến triển vô cùng tốt.
Tế Vũ phong, đại điện Tế Vũ đường đều đã làm xong, bốn phía còn có nhà ngang cùng với sương phòng của các thành viên.
Ý tưởng thiết kế vật lý của Lý Thanh Dương từ đầu đến cuối đều nhấn mạnh đến con người và thiên nhiên, cho nên khu kiến trúc đều không khỏi dựa theo núi tiệm cận rừng, tỏ rõ nơi đây rất là siêu nhiên thoát tục.
Tất nhiên.
Công trình lớn đến như vậy, tiền tiêu tốn đi nhanh như ăn cướp.
"Tông chủ."
Lý Thanh Dương cầm giấy tờ bảng biểu, nói: "Chỉ vẻn vẹn mỗi việc kiến tạo Tế Vũ phong thôi đã hao tốn năm trăm vạn rồi."
Quân Thường Tiếu nói: "Nhà ở là chuyện đại sự của cả một đời người, dù cho có tiêu tốn hết bao nhiêu cũng không thành vấn đề."