Vạn Cổ Đệ Nhất Tông (Bản Dịch-Full)

Chương 926 - Chương 926. Ấp Trứng Thành Công.

Chương 926. Ấp trứng thành công.
Lý Thanh Dương có người yêu, từ lúc hắn ta trở thành đệ tử của Thiết Cốt phái đã từng đề cập đến điều này.

Mấy năm trôi qua, hắn ta cũng không đi tìm, bởi vì đối phương cho rằng thân phận không xứng với đệ nhất thiên tài của Thanh Dương thành, cho nên cố ý trốn tránh.

Khoảng cách xa nhất ở trên đời sợ rằng chỉ có như vậy.

Không đi tìm không có nghĩa là đã quên, Lý Thanh Dương chỉ hi vọng sau khi có thực lực tuyệt đối, có thể xuất hiện ở trước mặt nàng ta, lớn tiếng nhấn mạnh điều này với thế giới coi trọng địa vị xã hội này rằng, chỉ có ta xứng với ngươi hay không, không có chuyện ngươi xứng có với ta hay không.

Mặc dù sau khi trở thành đệ tử của Vạn Cổ tông, rồi dần dần trở thành Đại tổng quản, thậm chí có đôi khi chệch hướng mà quan tâm đến công trình thổ mộc nhiều hơn, nhưng tư tưởng muốn trở thành cường giả thì từ đầu tới cuối vẫn không hề lung lay.

"Cố gắng lên."

Quân Thường Tiếu vỗ vỗ vào bả vai đệ tử, nói: "Rồi sẽ có một ngày ngươi có thể giẫm lên Thất Sắc Vân Thải, cưới nàng ta về dưới sự chứng kiến của muôn vạn người."

"Thất Sắc Vân Thải?" Sắc mặt của Lý Thanh Dương đầy vẻ mờ mịt.

Quân Thường Tiếu không giải thích, trở về Long Thủ phong, một lần nữa tiến vào bên trong Thiên Nguyên Trấn Hồn tháp.

"Chát! Chát! Chát!"

Âm thanh có quy luật của tiếng roi da quật truyền đến.

"A a a!"

Linh hồn bị dây thừng trói chặt, tiếng kêu thảm thiết tê tâm liệt phế phát ra.

Loại đòn roi đánh vào linh hồn này, thật sự không hề quá mức đau đớn, mà thứ không sạch sẽ bên trong cơ thể của nó, chỉ một chút xíu nữa thôi là bị tịnh hóa rồi.

Rất khó có thể tưởng tượng nổi, một trong chín Hồn tộc từ rất lâu về trước đã từng khuấy loạn thời Thượng Cổ, lại có thể bị đối xử một cách vô nhân đạo như thế.

"Chủ nhân!"

Nhị Nha một bên vừa quất roi vừa nói: "Trong cơ thể người này có hơi nhiều thứ không sạch sẽ, ta chỉ sợ muốn tịnh hóa người này cũng phải mất mấy tháng mới xong."

"Cứ từ từ, không cần vội."

Chánh chủ đã bị bắt rồi, Quân Thường Tiếu cũng không thèm để ý đến thời gian tịnh hóa nữa.

Hồn cảm thấy hoàn toàn sụp đổ.

Loại tra tấn đến từ linh hồn này, nếu như cứ tiếp tục mấy tháng liền, chẳng khác nào là sống không bằng chết!

"Cũng đừng quên điều giáo những thuộc tính hệ Lôi kia đấy." Quân Thường Tiếu nói.

Lý Thanh Dương có được thân thể Lôi phạt, năng lượng hệ Lôi đến từ Thượng giới, nhất định sẽ vô cùng mạnh, nếu như hắn ta có thể hấp thu, chắc chắn thể chất cũng sẽ nâng cao không ít.

"Tốt thôi!"

Nhị Nha nhìn sang, ngoắc ngón tay, phong phạm nữ vương nói: "Cút lại đây cho ta!"

"..."

Thuộc tính Lôi phạt mang hình dáng con người run lẩy bẩy đi tới, sau đó đứng thành một hàng, bi thảm đón nhận từng đòn roi điên cuồng quật xuống của Trấn Hồn tiên, cảm giác đó mặc dù đau đớn, nhưng sau một thời gian dài, ngược lại cũng có chút sướng a.

Sau khi quan sát linh hồn bị điều giáo, Quân Thường Tiếu trở về với thế giới bên ngoài, sau đó tiếp tục như thường ngày tiến vào Tụ Linh trận tu luyện một chút, tiếp đó lại yên lặng chờ đến ngày trứng ấp nở ra.

Lý Thanh Dương sau khi điều chỉnh lại tâm tình, mang theo đám người Tiêu Tội Kỷ và Long Tử Dương tiến vào cứ điểm để tiến hành xây dựng.

Bởi vì không có Bội Kỳ đến làm máy xúc, cho nên năng suất làm việc cũng không hề nhanh hơn là bao.

Về công việc xây dựng, Quân Thường Tiếu cũng không tự mình đi giám sát, cho nên cuộc sống cứ đều đặn tiếp diễn bắt đầu từ việc ăn cơm, đi ngủ, rồi lại tu luyện trong khoảng ba giờ đồng hồ.

Thời gian trôi qua.

Cho đến khi hắn từ trong Tụ Linh trận bước ra, chắc chắn rằng lĩnh ngộ về thuộc tính của ngũ hành lại được nâng cao, lập tức đi đến thư phòng, thời gian phu hóa khí ấp trứng thành công, đã tiến tới mười phút đếm ngược cuối cùng.

"Bổ sung thêm nhiều tinh hạch như vậy, nhất định phải xuất hiện một con thú Khế Ước thật khủng vào đấy." Quân Thường Tiếu chắp tay trước ngực cầu nguyện.

"Đinh!"

Sau mười phút, thời gian ấp trứng đã kết thúc.

"Vù vù!"

Thuộc tính giống như mây mù che phủ tồn tại bên trong phu hóa khí đang dần dần biến mất, quả trứng màu trắng kia đột nhiên hiện lên dấu ấn có khắc hoa văn màu thủy lam, giống như một loại cấm chế nào đó từ thời cổ xưa.

Quân Thường Tiếu nói: "Kết cấu giống như ba mươi hai trận kỳ môn độn giáp vậy."

Trước đây trên mặt bệ đá hình tròn ở chiến trường vị diện, cũng từng có một cấm chế tương tự xuất hiện, chẳng lẽ giữa hai điều này có mối liên hệ nào đó hay sao?

"Lạch cạch!"

Đột nhiên, âm thanh vỏ trứng bị nứt truyền đến.

Quả trứng trong phu hóa khí bắt đầu nứt ra theo dấu vết hoa văn màu thủy lam, cho đến khi vết nứt càng ngày càng nhiều, từng tia sáng màu xanh lam lan tỏa chiếu rọi ra bên ngoài.

"Sắp nở ra rồi!"

Quân Thường Tiếu mở to mắt nhìn.

"Bụp!"

Đột nhiên, quả trứng ấp vỡ ra, ánh sáng màu xanh lam sáng chói như ánh mặt trời, khiến hắn vội vàng dùng cổ tay che chắn tầm mắt, trong lòng không khỏi kinh ngạc nói: "Phen này, chắc chắn là rất kinh khủng đây!"

Ánh sáng lấp lánh một hồi rồi bắt đầu suy yếu dần, Quân Cẩu Thặng hạ cánh tay xuống, ánh mắt nhìn về phía phu hóa khí, biểu hiện trên mặt trong nháy mắt trở nên đông cứng lại.

Trong tầm mắt hiện ra thân thể của một tiểu tử thể trạng to bằng nắm đấm của một người trưởng thành, nó có hai chân tựa như vuốt gà, với một đôi cánh trông như cánh gà, đuôi cũng tựa như lông đuôi của gà vậy, mỏ thì nhọn, trên đỉnh đầu nhô lên chiếc mào màu đỏ thẫm.

Không sai.

Không phải giống như gà, mà nó chính là một con gà, hay nói chính xác hơn là một con gà trống!

Nếu như nói nó có sự khác biệt, thì đó chính là ngoại trừ mào gà là màu đỏ, còn lại lông gà toàn thân đều một màu thủy lam, nhìn qua trông giống như u linh trong hình dạng của một con gà!

"Đây chính là cơ duyên mà Quan Hải tôn nhân để lại sao? Đây chính là Dị thú đến từ Thượng giới đó hả?" Khóe miệng Quân Thường Tiếu co giật dữ dội.

Hệ thống nói: "Màu sắc rất kỳ quái, rất có khả năng liên quan đến đột biến cũng nên."

"Đại ca!"

Quân Thường Tiếu gào thét lên với biểu tình sụp đổ: "Đây là vấn đề về màu sắc sao? Đây là một vấn đề về giống loài! Ta hao phí bao nhiêu là tài nguyên như vậy trong ba mươi ngày, vậy mà lại ấp ra một con gà!"

"Đừng hoảng loạn."

Hệ thống nói: "Có lẽ vẻ ngoài chẳng qua là trông giông giống thôi, chứ thật ra thì...."

"Ò ó o..."

Nhưng vào lúc này, tiểu tử có hình dáng nhỏ bé ngẩng đầu kêu lên một tiếng, giọng điệu và âm thanh rõ ràng chẳng khác nào gà trống gáy!

Hệ thống: "..."

"A a a!"

Quân Thường Tiếu ôm đầu đau khổ: "Thật sự chính là một con gà trống!"

Nhưng vào lúc này, con gà trống nhỏ màu thủy lam này lại bày ra thế đứng lục thân không nhận, xòe hai chiếc cánh ôm gọn lấy nhau, ngạo nghễ mở miệng nói: "Có phải ngươi ghét bỏ ta hay không?"

"Con mẹ nó!"

Quân Thường Tiếu trợn tròn con mắt.

Động vật biết nói tiếng người, hắn không phải là chưa từng thấy qua điều đó.

Nhưng một con gà trống vậy mà có thể dùng đôi cánh của mình làm ra động tác ôm tay, thế này cũng quá giống với phim hoạt hình dành cho trẻ em rồi!

Hơn nữa.

Nó còn dám tự xưng là “Ta” nữa cơ chứ.

Gia hỏa này có chút không biết trời cao đất dày rồi đấy!

Quân Thường Tiếu mở phu hóa khí ra, trực tiếp túm lấy nó đặt vào trong lòng bàn tay, lạnh nhạt nói: "Nhớ cho kỹ vào, gọi ta là chủ nhân nghe chưa!"

"Hừ!"

Con gà trống nhỏ phát ra âm thanh lạnh lùng nói: "Có thể trở thành chủ nhân của ta, cũng coi như niềm vinh hạnh ba đời nhà ngươi rồi."

Trời đất quỷ thần ơi, ta đi đây!

Tiểu gia hỏa này không phải hơi không biết trời cao đất dày, mà là mắt mọc trên đỉnh đầu luôn rồi!

"Một con gà trống thế mà có thể phách lối đến như vậy, ngươi có tin bây giờ ta sẽ ném ngươi vào trong nồi rồi xào lăn luôn hay không?" Quân Thường Tiếu hung tợn đáp trả.

"Láo xược!"

Gà trống tức giận gáy lên: "Tiểu gia ta đây chính là hậu duệ của Chu điểu, ngươi dám dùng gà trống để miêu tả ta, chính là đang vũ nhục lên huyết thống của ta, chà đạp lên tôn nghiêm của ta!"

Quân Thường Tiếu: "..."

Ngươi trưởng thành dưới bộ dạng này, là chính ngươi đang tự sỉ nhục bản thân mình thì có!

Chờ một chút!

Hậu duệ của Chu điểu sao?

Theo vốn hiểu biết của Quân Thường Tiếu, trong tứ linh hình như Chu Tước được gọi là Chu điểu, chẳng lẽ tiểu tử này là đời sau của Thần thú hay sao?

Không phải chứ!

Cứ xem như thật sự là đời sau đi, thì cũng không thể đột biến gien trở thành hình dáng của một con gà như vậy chứ!

Quân Thường Tiếu nói: "Tên gia hỏa kia, ngươi rất biết cách mạ vàng cho bản thân mình đấy, thế sao ngươi không nói luôn rằng Thanh Long, Bạch Hổ, Huyền Vũ là đại cữu, nhị cữu, rồi tam cữu của nhà ngươi luôn đi."

Gà trống nhỏ hoàn toàn kinh ngạc nói: "Làm sao mà ngươi biết được điều này?"

Ông trời hỡi, ta chết đây.

Tiểu gia hỏa này không chỉ có cực kỳ không biết trời cao đất dày, hơn nữa còn thật biết khoác lác, tất cả tứ linh đều là họ hàng thân thích của nhà nó cả.

"Soạt!"

Quân Thường Tiếu nắm lấy nó đi thẳng vào trong nhà ăn, đặt bụp nó lên trên thớt, hét lớn: "Tít tít, nhanh nhìn xem trong thực đơn của Trung Hoa có công thức nấu ăn nào dạy cách xào lăn con gà trống nhỏ này hay không cho ta, mau lên!"


Bình Luận (0)
Comment