Vạn Cổ Đệ Nhất Tông (Bản Dịch-Full)

Chương 927 - Chương 927. Gà Trống Gáy Sáng

Chương 927. Gà trống gáy sáng
Quả trứng đến từ Thượng giới kia ấp nở ra một con gà trống nhỏ thì cũng thôi đi, mấu chốt nằm ở chỗ lại còn rất chảnh chọe kèm khoác lác khoe khoang, điều này làm cho Quân Cẩu Thặng không thể chịu nổi.

Bởi vì có cái gọi là một núi thì không thể chứa hai hổ.

Có khế ước thú ràng buộc như vậy, nhân vật chính kiêm chủ nhân là ta đây sau này còn có thể lăn lộn như thế nào được?

“Oa!”

“Thật là đáng yêu!”

Liễu Uyển Thi đang bận rộn thì đi tới, nhìn thấy bộ lông của tiểu gia hỏa kia hiện lên màu thủy lam, vui mừng bước lên phía trước, muốn nhấc bổng nó lên cao.

“Nữ nhân!”

Con gà trống nhỏ rất nghênh ngang nói: “Đừng đụng vào ta!”

“...”

Liễu Uyển Thi dừng lại, nói: “Tông chủ, con gà trống nhỏ đáng yêu như thế này, thật sự phải đem đi xào lăn sao?”

“Ngươi xem nó đã sắp sửa muốn bay lên trời rồi, nhất định phải xào lăn!”

“Nhưng mà... Nó còn quá nhỏ, xào ra cũng không đủ cho một mình tông chủ ngài ăn.”

Ý của nàng ta là... xào lăn cũng không phải là không được, nhưng tối thiểu cũng phải có một chút số lượng để phân chia, để cho các đệ tử cũng có thể nếm thử.

Quân Thường Tiếu sờ cằm, nói: “Trước hết cứ nuôi thêm một khoảng thời gian nữa, dưỡng cho mập sau đó mới đem đi xào lăn vậy.”

“Hừ!”

Con gà trống nhỏ kiêu ngạo nói: “Tiểu gia ta thế nhưng chính là hậu duệ của thần thú, thủy hỏa bất xâm.”

Quân Thường Tiếu chỉ vừa mới thu hồi ý nghĩ trong đầu, nhìn thấy ánh mắt ngạo mạn thiếu đánh kia của nó, cơn tức nhất thời lại nổi lên lần nữa.

“Tít tít! Mang chảo dầu ra đây, bổn tọa muốn nhìn xem nó “thủy hỏa bất xâm” như thế nào?”

“Điều này không được tốt cho lắm?”

Tuy rằng Ngoài miệng Liễu Uyển Thi nói như vậy thế nhưng thân thể cũng rất thành thật, lấy cái nồi lớn ra đặt ở trên bếp, sau đó còn “xèo xèo xèo” rót vào một ít dầu đậu phộng độc nhất vô nhị chỉ còn thiếu một cái tên gọi.

“Cạch!”

Hai cái cánh của con gà trống nhỏ gắt gao ôm lại cùng một chỗ, bày ra một dáng đứng “lục thân không nhận”.

“Nha đầu, nhóm lửa!”

“Chờ một chút!”

Quân Thường Tiếu sửa lại lời nói: “Vẫn nên để bổn tọa tự mình đến làm đi.”

“Vùn vụt!”

Trong khoảnh khắc, các loại hỏa diễm cấp độ Thần Phẩm, Thánh Phẩm toàn bộ rót vào bên dưới bếp lò, điên cuồng thiêu đốt cái nồi to.

Con gà trống nhỏ có chút kinh ngạc nói:

“Đây cũng là một loại thể chất hệ Hỏa đặc thù đấy, thảo nào có thể có tư cách trở thành chủ nhân của ta.”

Quân Thường Tiếu nghe được câu này, hỏa khí lại càng bạo phát.

Cảm thấy muốn trở thành chủ nhân của ngươi, còn phải xem có tư cách hay không nữa à!

Được!

Chờ đấy!

“Ùng ục ùng ục!”

Chỉ trong chốc lát, dầu trong nồi sôi lên sùng sục.

“Xoẹt!”

Quân Thường Tiếu bắt con gà trống nhỏ lại, sau đó giơ lên trên chảo dầu, nói: “Gà chiên thật ra cũng không tệ lắm!”

“Tông chủ thích khẩu vị như thế nào?”

“Vị thì là!”

“Có ngay!”

Liễu Uyển Thi “bịch” một phát đã đặt bột thì là lên trên thớt.

“Cho thêm một ít bột tiêu cay.”

“Có luôn!”

Hai con quỷ này!

Con gà trống nhỏ vốn đang ưỡn ngực hiên ngang, sau khi cảm nhận được nhiệt độ từ cái chảo dầu phía dưới bốc lên, lập tức có chút xìu xuống, nói: “Tiểu gia ta là thủy hỏa bất xâm, chứ không phải biển dầu bất xâm!”

“Bớt nói nhảm lại!”

“Đi xuống cho bổn tọa!”

“Xoẹt!”

Quân Thường Tiếu hất tay ra, trực tiếp ném con gà trống nhỏ xuống.

“Xèo Xèo Xèo!”

Tiếng dầu sôi lập tức truyền tới.

“Ò ó o o...”

Con gà trống nhỏ rơi vào trong chảo dầu thật giống như đang đốt cháy đường calorie vậy, lông cánh lẫn móng vuốt ở bên trong đều nhảy dựng lên.

“Trời ơi!”

Liễu Uyển Thi trợn tròn đôi mắt nói: “Nó vậy mà không hề hấn gì cả!”

Quân Thường Tiếu cũng rất ngạc nhiên.

Chính mình dùng Thánh Viêm Chi Hỏa tiến hành đun nóng, dầu ở trong nồi tuyệt đối không chỉ là nóng hổi thôi đâu.

Đừng nói chỉ là một con gà trống nhỏ vừa mới ấp từ trong trứng ra, cho dù là nhúng tay của Tử Lân Yêu Vương vào bên trong thì cũng có thể bị chiên thành ngoài cháy trong mềm.

Tên gia hỏa này, cũng có chút bản lĩnh đấy!

“O ó o!”

Thân mình con gà trống nhỏ vùi lấp ở trong chảo dầu vẫn còn đang nhảy nhót, gáy loạn cả lên, nói: “Chủ nhân, ta sai rồi, chủ nhân... mau cứu ta!”

“Xoẹt!”

Quân Thường Tiếu vung tay lên, thu hồi linh năng đặt ở bên trên cái nồi.

Hắn thật sự không có ý định chiên con khế ước thú vừa mới ấp được này, chủ yếu chỉ là muốn thử xem gia hỏa này rốt cuộc có phải đang khoác lác hay không. Hôm nay ở trong chảo dầu nhảy nhót như thế đủ để chứng minh bản thân cũng có chút bản lĩnh.

“Phốc!”

Không có áp chế, con gà trống nhỏ lập tức từ trong nồi nhảy ra, sau đó đứng ở trên thớt, hai cái móng vuốt của nó đều đã sưng vù, không khác gì đã bị rán chín là bao.

Quân Thường Tiếu ngồi xuống, nói:

“Nói đi, còn có khả năng gì nữa!”

Nếu chỉ nhìn vào cơ duyên do Hải Tôn Nhân lưu lại, ở dưới nỗ lực của chính mình cũng sinh ra biến dị, coi như chỉ là một con gà trống nhỏ thì có lẽ cũng có chỗ nào đó bất đồng. Bằng không thì... thật sự chỉ có thể đem đi xào lăn thôi.

“Chủ nhân!”

Tiểu gia hỏa kia rên rỉ nói: “Ta thật sự là hậu duệ của Chu Điểu mà!”

“Một con gà mà lại có thể có quan hệ với Chu Tước, ngươi cho rằng bổn tọa là kẻ ngu hay sao?” Quân Thường Tiếu nói.

“Hầy...”

Con gà trống nhỏ thở dài một hơi, nói: “Ta cũng không biết bản thân tại sao lại có dáng vẻ như thế này, hoàn toàn có sự khác biệt rất lớn so với Ký Ức Truyền Thừa...”

“Ký Ức Truyền Thừa sao?” Quân Thường Tiếu mờ mịt.

Hệ thống nói: “Có một số ít dị thú sau khi sinh ra sẽ đạt được Ký Ức Truyền Thừa.”

“Ý là... bản thể của ngươi vốn không phải là một con gà trống?” Quân Thường Tiếu hỏi.

“Đúng vậy!”

Con gà trống nhỏ như tan vỡ nói: “Chủng loại này hình thái hẳn là giống như Khổng Tước mới đúng!”

“Ồ, vậy sao?”

Quân Thường Tiếu nghi hoặc nhìn nó.

Hệ thống nói: “Túc chủ, ta cảm thấy khả năng cái phu hóa khí này có vấn đề, nếu như biến dị thành công thì có thể sẽ thay hình đổi dạng.”

“Còn có cái thao tác này nữa à?” Quân Thường Tiếu ngạc nhiên hỏi.

Hệ thống lại nói: “Tử Lân Yêu Vương đã từng nói Tiểu Long Long là được trộm ra từ trong địa bàn của Long Tộc, chính là loại Ngũ Trảo Thần Long cực kỳ hiếm gặp, kết quả trứng ấp ra lại nở thành một hình dạng giống y như thằn lằn.”

Quân Thường Tiếu nhíu mày nói: “Có phải ngươi muốn nói là... nếu như ấp trứng bình thường thì có thể sẽ ấp trứng ra Ngũ Trảo Thần Long, nhưng nếu như ấp trong phu hóa khí biến dị thì hình dáng sẽ bị biến đổi, đúng không?”

“Không sai.” Hệ thống đáp.

Nó có thể đưa ra cái kết luận này là bởi hai lần ấp trứng.

Cơ duyên do đại năng Thượng giới lưu lại, nếu như chỉ là một con gà trống nhỏ thì tuyệt đối không khoa học chút nào, cũng tuyệt đối mất mặt. Kết hợp với quá trình ấp trứng của Tiểu Long Long, không thể không suy đoán đến việc phu hóa khí không chỉ có cơ chế biến dị, mà còn có khả năng có thêm cơ chế biến hình nữa!

Nếu quả thật là như thế, thì có chút lừa cha mày rồi!

Quân Thường Tiếu cũng không quá xoắn xuýt với chuyện hình dáng, mà chỉ nói: “Bổn tọa mặc kệ ngươi là gà trống hay là hậu duệ của Chu Điểu, ngươi phải dùng thực lực để chứng minh giá trị của bản thân. Nếu không thì...”

Hắn chỉ về phía cái chảo dầu, nói: “Tự mình cút vào đó!”

“Ta có thực lực! Ta có thực lực!”

Con gà trống nhỏ nói: “Ta có thể gáy sáng đúng giờ mỗi ngày, thức tỉnh nhân loại đang ngủ say, khiến cho bọn họ phải rời giường làm việc!”

Quân Thường Tiếu tan vỡ nói: “Cái thực lực này của ngươi cho dù là con gà trống bình thường nhất cũng có thể đảm nhiệm được.”

“Gà trống bình thường nhất định không đảm nhiệm nổi đâu. Không tin sao? Xin chủ nhân nghiêm túc nghe một chút!” Con gà trống nhỏ đứng trụ bằng một chân, sau đó một hơi vận khí vào trong đan điền, ngẩng đầu phát ra tiếng gáy:

“Ò ó o o!”

“Vù vù!”

“Vù vù vù...”

Không gian chấn động hóa thành từng luồng rung động khuếch tán ra bên ngoài, trong nháy mắt đã bao phủ cả toà Vạn Cổ Tông, khiến cho tâm thần các đệ tử đang tu luyện đều bị chấn động.

“Cái âm thanh này là gì vậy?”

“Gà trống gáy à?”

“Ông trời của ta ơi! Thật sự vang dội quá đi mất!”

“Cảm giác giọng gáy này mà cất lên thì toàn bộ Thanh Dương thành đều có thể nghe thấy!”

Không sai!

Cư dân Thanh Dương thành đang ở bên ngoài vài trăm dặm đều nghe được âm thanh gà trống gáy, vì vậy tất cả đều xôn xao nhìn về phương hướng núi Thiết Cốt, ánh mắt hiện lên đầy vẻ kinh ngạc.

“Xoẹt!”

Bận rộn hơn nửa ngày trời, lợn rừng Bội Kỳ vừa mới có được thời gian nghỉ ngơi, sau khi nghe thấy tiếng gáy này lập tức một phát đứng dậy, tiếp đó chạy như điên trên đất hoang, phóng thích ra thuộc tính hệ Thổ tiếp tục khai hoang.

Thần kỳ nhất chính là vốn dĩ nó đang rất mệt, vậy mà giờ phút này về cơ bản không còn cảm thấy mệt mỏi nữa.

Đệ tử trong Vạn Cổ Tông cũng thế, thậm chí có một vài đệ tử đang tiến tới cấp độ nhỏ hoặc cảnh giới lớn, tâm cảnh vốn khó có thể ổn định, sau khi nghe được tiếng gáy linh thai tức thì một mảnh thanh tỉnh, rất nhanh đã tiến vào trạng thái đột phá!

Quân Thường Tiếu cũng từ trong âm thanh phát hiện ra công hiệu tĩnh tâm giúp nâng cao tinh thần, vì vậy kinh ngạc nói: “Thần kỳ như vậy sao?”

“Chủ nhân!”

Con gà trống nhỏ ngạo nghễ nói: “Chẳng lẽ gà trống bình thường có thể làm được như vậy hay sao?”

“Có chút thú vị đấy!”

Quân Thường Tiếu xoa xoa cằm, cười nói: “Có thể để cho nó buổi sáng ngày nào cũng gáy lên gọi đệ tử thức dậy, sau đó tinh thần có thể sung mãn tu luyện cả ngày.”


Bình Luận (0)
Comment