Vạn Cổ Đệ Nhất Tông (Bản Dịch-Full)

Chương 943 - Chương 943. Ai Cũng Không Thể Trêu Vào

Chương 943. Ai cũng không thể trêu vào
Đến Vạn Cổ tông là do Quỷ Mị xui khiến.

Mượn ngày chiêu mộ phát động khiêu chiến cũng là ý của Quỷ Mị.

Trong suy nghĩ của gã ta, chắc chắn Vạn Cổ tông sẽ ứng chiến, dù sao thì bọn họ cũng rất có uy vọng trong giang hồ.

Không sai.

Quân Thường Tiếu sẽ không từ chối bất cứ sự khiêu chiến nào.

Chỉ cần dám đến, thì hắn sẽ luôn nghênh đón.

Hết thảy Quỷ Mị đều nắm chắc trong lòng bàn tay, hơn nữa đắc ý nghĩ, chờ tới khi tàn nhẫn hành hạ đệ tử Vạn Cổ tông một trận, sau đó lại truyền tin tức ra, chắc chắn sẽ làm tông môn này mất sạch mặt mũi.

Gã ta cũng biết, thực lực của Quân Thường Tiếu rất mạnh, chính mình khiêu chiến với hắn chắc chắn sẽ thê thảm.

Nếu đã không thể trực tiếp báo thù cho phó môn chủ, cũng chỉ có thể nhắm vào đệ tử của hắn mà ra tay, sau đó làm giảm thanh danh của Vạn Cổ tông.

Nhưng khi Mãng Phu bị đánh ngã, sau đó bị giày vò điên cuồng, kế hoạch và kịch bản đang nắm chắc trong tay lập tức bị mất khống chế mà chạy lệch mất rồi!

"Cút lên đây."

Dạ Tinh Thần lãnh đạm nói.

"Trời ơi, đẹp trai quá!"

"Thật hy vọng có thể lập tức trở thành đệ tử của Vạn Cổ tông a!"

Rất nhiều thiếu nữ nắm hai tay lại bày ra vẻ mê trai, nhìn về phía bá đạo tổng tài kiểu mẫu Dạ Tinh Thần.

Quỷ Mị đứng dưới đài, giờ phút này đã toát ra mồ hôi lạnh toàn thân.

Mãng Phu bị đánh đến không còn chút lực đánh trả, tuy rằng mình mạnh hơn gã ta, nhưng cũng chỉ mạnh hơn một chút thôi, đi lên chắc chắn là nạp mạng.

Tên này cuối cùng đã hiểu ra, đến Vạn Cổ tông đúng là để bị giày vò a.

Bây giờ Quỷ Mị rất muốn rời khỏi nơi này, nhưng đã quá muộn, bởi vì người ta đã ra tiếp khách rồi.

Bình tĩnh, bình tĩnh!

Quỷ Mị hít sâu một hơi, nhìn về phía Tiêu Tội Kỷ nói: "Ta đâu có chọn ngươi, người ta chọn là hắn!"

Không thể trêu vào Dạ Tinh Thần, tên này thì trêu được!

"Dạ sư đệ."

Tiêu Tội Kỷ nói: "Hắn là của ta."

"Rác rưởi."

Dạ Tinh Thần lạnh lùng nói một câu, sau đó đi xuống lôi đài.

"Mời!"

Tiêu Tội Kỷ chắp tay nói.

Nhìn thấy Dạ Tinh Thần đi xuống, Quỷ Mị hoàn toàn thả lỏng ra, sau đó nhún người nhảy lên lôi đài, thầm nghĩ: "Đối thủ ta chọn này, có hơi thở dày nặng giống Mãng Phu, chắc hẳn chủ yếu tu luyện thân thể, chỉ cần tốc độ đủ nhanh, hẳn là sẽ có thể dễ dàng giải quyết."

Gã ta khá thông minh, khi chọn đối thủ đều suy tính toàn vẹn.

Nào giống Mãng Phu, thấy Dạ Tinh Thần khinh thường bản thân thì chọn hắn ta không chút do dự.

"Vụt!"

Tiêu Tội Kỷ nhảy lên.

"Bắt đầu đi." Quân Thường Tiếu mất kiên nhẫn nói.

Vốn tưởng rằng Mãng Phu có chút thực lực, kết quả là giả ngầu cũng được đó, nhưng lại bị đệ tử của hắn xử lý vô cùng đơn giản, cho nên đối với trận chiến kế tiếp cũng không thấy hứng thú gì cả, không bằng kết thúc nhanh một chút, tiếp tục làm chính sự chiêu mộ đệ tử đi.

Vụt! Vụt! Vụt!

Trên lôi đài, Quỷ Mị thi triển thân pháp, lập tức huyễn hóa ra Hắc Ảnh trùng điệp.

Tiêu Tội Kỷ đứng yên tại chỗ, bất động như núi.

"Phù!"

Ngay lúc này, Quỷ Mị nắm bắt cơ hội, bất thình lình lẻn ra phía sau, để lộ ra hơi thở âm trầm trong tay phải, bỗng nhiên đánh qua.

"Rầm!"

Tiêu Tội Kỷ không né tránh, để mặc đối phương đánh một chưởng vào sau lưng, sau đó vẫn đứng tại chỗ không chút sứt mẻ.

"Này..."

Quỷ Mị ánh mắt ngạc nhiên.

"Yếu quá, mạnh hơn chút nữa đi!" Tiêu Tội Kỷ nói.

"Đáng giận!"

Quỷ Mị thi triển thân pháp, "vụt" một cái lui về sau mấy bước, sau đó tay phải nhanh chóng đánh ra kết ấn, ngưng tụ lượng năng lượng mạnh mẽ hơn đánh về phía hắn ta!

"Rầm! Rầm! Rầm!"

Ba chưởng mạnh mẽ đánh hết vào giữa lưng Tiêu Tội Kỷ, nhưng đối phương vẫn vững như Thái sơn, chẳng hề hài lòng nói: "Có thể mạnh hơn một chút nữa không!"

Khóe miệng Quỷ Mị trở nên co quắp.

Chưởng pháp này là sát chiêu của gã ta a.

Vả lại còn liên tục đánh ba lượt, thế mà hắn ta vẫn chả xi nhê gì, có hơi tổn thương lòng tự tôn rồi đó!

"Tên này không né tránh, cho thấy rằng thân thể cường đại, về phần tốc độ lại khá chậm, dù cho có thể đỡ được, thì chẳng qua cũng như một bao cát chịu đòn." Trong lúc phân tích chiến cuộc, Quỷ Mị rút ra quyết sách, đánh một hai lần không được, vậy đánh nhiều thêm vài lần!

Vụt! Vụt!

Thi triển thân pháp, Hắc Ảnh giăng khắp nơi.

Một khắc đó, Quỷ Mị phát huy hoàn mỹ ưu điểm tốc độ của mình, lúc thì tránh trái tránh phải, lúc thì nhảy lên nhảy xuống, làm thiếu niên thiếu nữ kinh ngạc tới mức dần dần mở miệng ra, đến nỗi ngờ vực có phải mình gặp quỷ hay không!

"Ầm!"

"Ầm!"

m thanh nổ mạnh truyền ra tới tấp.

Trong thời gian ngắn, Quỷ Mị ỷ vào thân pháp, sau khi tìm được sơ hở, không ngừng công kích Tiêu Tội Kỷ, cho đến sau khi đánh xong mấy chục lần, đứng ở bên cạnh thở hồng hộc, sụp đổ ôm đầu rít gào nói: "Sao hắn không hề hấn gì thế này!"

Đánh nhiều lần như vậy, hao phí không ít Linh năng.

Nhưng đối thủ vẫn đứng yên như cũ, toàn thân bất động như núi, cảm giác ấy thật sự quá tuyệt vọng a!

"Ầy."

Tiêu Tội Kỷ xoay người lại, nói: "Sức mạnh của ngươi cũng tới đó thôi à, uổng công ta đứng yên cho ngươi đánh nửa ngày."

"Vớ vẩn!"

Quỷ Mị rít gào nói: "Rõ ràng là ngươi tránh không được!"

"Phù..."

Còn chưa nói dứt lời, một luồng Linh năng cường thế đột nhiên bùng nổ trước mặt, chỉ thấy Tiêu Tội Kỷ cất bước xuất hiện trước mặt, tay phải ngưng tụ sức mạnh Thổ hệ hùng hậu, đột nhiên đánh về phía gã ta.

Quỷ Mị hai con ngươi bỗng nhiên co lại.

Tiêu rồi...

"Ầm!"

Một quyền của Tiêu Tội Kỷ đánh qua, tốc độ cùng sức mạng tựa như nã pháo, trực tiếp đánh thẳng vào lồng ngực của Quỷ Mị.

Giảm tốc độ của màn ảnh xuống vô hạn, đầu tiên là chỉ thấy biểu tình trên mặt đối phương chậm rãi biến đổi, sau đó hai chân từ từ tách khỏi mặt đất, thân mình bay ngược theo hình nửa vòng cung.

"Ầm!"

Màn ảnh khôi phục lại bình thường, Quỷ Mị "vụt" một cái bay từ lôi đài ra, sau đó liên tiếp đụng vaog hơn mười cây đại thụ, lại tựa như than như bùn loãng ngã xuống cách đó hơn mấy trăm trượng, trên ngực lõm xuống một quyền ấn, người cũng bất tỉnh nhân sự ngay tại chỗ.

Dạ Tinh Thần, gã ta không thể trêu chọc.

Tiêu Tội Kỷ, gã ta cũng không thể trêu chọc.

Đệ tử nòng cốt của Vạn Cổ tông, hết thảy đều không thể trêu chọc a.

"Người đâu."

Quân Thường Tiếu nói: "Nhốt hai tên này vào phòng giam."

"Vâng!"

Lý Phi và đám người Long Tử Dương khiêng Mãng Phu và Quỷ Mị đang nửa chết nửa sống lên, sau đó đứng dậy bay về Vạn Cổ tông.

"Ầy."

Hắn đang trốn ở đằng xa, chứng kiến hai người bị bắt, thầm nghĩ: "Đây là kết cục khi tự đi tìm đường chết a."

Ả ta mới vừa chạy tới, Mãng Phu và Quỷ Mị đã phát động khiêu chiến, vì vậy muốn ngăn cản thì cũng đã muộn rồi, chỉ có thể trốn trong góc tối quan sát.

Kết cục này, Ảnh không một chút nào bất ngờ.

Dù sao tông môn mà phó môn chủ dặn dò nhiều lần đừng đi trêu chọc thì nhất định là có thực lực.

"Vụt!"

Ảnh không ở lại lâu, lặng yên không một tiếng động rời đi, dự định về nhà báo tin, nhưng vừa mới xoay người, lại phát hiện trên đại thụ trước mặt, một nữ tử lạnh lùng mặc áo trắng hơn cả tuyết đang đứng.

"Nếu đã đến rồi, thì đừng về nữa." Lục Thiên Thiên thản nhiên nói.

Mặc dù Ảnh có chút bất ngờ mình vậy mà lại bị phát hiện, nhưng vẫn bình tĩnh lại, cười nói: "Ngươi có thể cản được ta?"

"Vụt!"

Thi triển thân pháp sâu hiểm khó dò, từ một phía khác bay qua.

"Vù vù vù..."

Song, một luồng hàn khí mãnh liệt từ phía sau nhanh chóng tràn đến, bám vào trên người hình thành từng viên băng tuyết, làm giảm mạnh tốc độ trong nháy mắt.

Sắc mặt Ảnh khẽ biến, muốn loại trừ hàn khí quanh thân phải vận chuyển Linh năng, một đạo kiếm quang đột nhiên lóe ra, sau đó giơ cao hai tay rơi trên mặt đất.

Lục Thiên Thiên đặt kiếm trên cổ nàng, nói: "Ta có thể."

Ở chỗ xa hơn.

m Cưu thấy Ảnh cũng bị bắt giữ, lắc đầu nói: "Nha đầu, mặc dù ngươi có bản lĩnh đến vô ảnh đi vô tung, nhưng dù sao vẫn ở gần Vạn Cổ tông quá, bị phát hiện cũng rất bình thường a."

"Ầy."

"Để lão phu truyền tin tức về vậy."

"Ầm."

Tiếng nổ vang truyền đến, mặt đất lập tức lõm xuống một hố sâu.

m Cưu trợn trắng mắt hôn mê nằm ở giữa đáy hố, Hà Vô Địch từ trên không từ từ đáp xuống, khóe miệng giật giật nói: "Tên này, sao yếu đòn vậy?"

"Cuồng lãng là một loại thái độ, cuồng lãng sẽ không bị trói buộc..."

"Két!"

Khi Triệu Đậu Đậu đang biểu diễn say mê, cửa nhà lao lại tức khắc mở ra, vì thế y vội vàng ngậm mồm, nói: "Lại có bạn tù mới rồi?"

"Phù phù!"

"Phù phù!"

"Phù phù!"

Ba người Mãng Phu, Quỷ Mị, m Cưu bị ném vào.

"Chậc chậc."

Triệu Đậu Đậu đi qua, thấy bọn họ toàn bộ đều hôn mê bất tỉnh, vì thế có chút đồng cảm nói: "Bị đập không nhẹ."

"Lão đệ."

Quay về phía Đái Luật đang úp mặt vào tường vẫy tay, nói: "Mau hoan nghênh bạn tù mới của chúng ta đi."


Bình Luận (0)
Comment