Vạn Cổ Đệ Nhất Tông (Bản Dịch-Full)

Chương 995 - Chương 995. Phạm Đại Sư À? Nghe Có Chút Quen Tai.

Chương 995. Phạm đại sư à? Nghe có chút quen tai.
Dưới sự trợ giúp đến từ thổ nhưỡng của Thượng giới, Bội Kỳ bất ngờ thức tỉnh huyết mạch Thôn Thổ Thánh thú, từ đó đạt đến tiến hóa toàn diện.

Biến hai chữ “Heo rừng” chính thức trở thành lịch sử, bởi vì mặt mũi nó đã có giá trị nhan sắc, mặc dù kém hơn so với ấu hổ Tử Điện, so ra còn kém hơn cả hổ vằn Tiểu Long Long, nhưng ít ra so sánh với trước kia thì đẹp trai hơn nhiều!

Chỉ có điều.

Bội Kỳ có chút liều mạng.

Vậy mà lại dám chủ động để Quân Thường Tiếu đánh một quyền.

Thật là can đảm mà!

Cẩu Thặng cũng muốn nhìn xem thú Khế Ước của mình sau khi tiến hóa đã mạnh lên cỡ nào, một quyền đánh xuống sử dụng đến năm thành công lực, chỉ thiếu chút nữa thôi là đánh nó lần nữa trở về hình dạng con heo.

Trên giường bệnh.

Bội Kỳ một bên rơi lệ, một bên liếm láp vết thương, trong lòng ngao ngao gào to: "Chủ nhân sao lại mạnh như vậy chứ!"

"Bảo bối."

Lúc này, Quân Thường Tiếu đi tới, tay phải nhẹ nhàng đặt lên trên trán nó, mỉm cười nói: "Chịu được một quyền của bổn tọa, lại vẫn còn có thể sống sót, con đã vô cùng giỏi rồi!"

Bội Kỳ lần đầu tiên nhìn thấy chủ nhân ôn nhu đối với mình như vậy, nước mắt lập tức kìm không được rơi xuống lã chã.

"Sau khi khỏi hẳn vết thương."

"Thì đi đến dược điền giúp đám Ngụy lão cải thiện thổ nhưỡng nhé."

Khả năng phòng ngự của Bội Kỳ còn vượt quá cả khả năng tiếp nhận của Quân Thường Tiếu.

Nhưng cũng không quan trọng, quan trọng là, ăn đất vào, nặn được ra sữa mới là tài năng ưu tú nhất!

"Vâng!"

Ánh mắt Bội Kỳ rất kiên định đáp: "Chủ nhân!"

Quân Thường Tiếu đứng dậy, dừng ở cửa phòng bệnh, quay lưng về phía nó nói: "Ngày mà bổn tọa đứng trên đỉnh núi, con, nhất định phải là tả hữu bầu bạn bên cạnh ta."

Thần sắc Bội Kỳ đột nhiên sững sờ, tiểu vũ trụ bên trong cơ thể trong nháy mắt nhen nhóm muốn bùng cháy, sau đó “bang” một tiếng căng nứt băng vải, khóc òa nói: "Chủ nhân, con nhất định sẽ cố gắng!"

"Soạt!"

Nhảy vù xuống giường bệnh, chạy như bay ra bên ngoài.

Dược điền.

Bội Kỳ đang chạy qua chạy lại, từng mảng, từng mảng bùn đất bị nuốt vào trong bụng, sau đó lại cấp tốc bị phun ra, mỗi một hạt cát đều ẩn chứa Linh khí.

"Tông chủ."

Ngồi ở bên trong mái đình nhỏ, Ngụy lão nhấp một ngụm trà, nói: "Thú Khế Ước của ngài thật chịu khó, vết thương còn chưa lành đã đến cải thiện thổ nhưỡng rồi."

Quân Thường Tiếu ngữ khí ngưng trọng nói: "Chỉ có như vậy mới có thể trở nên càng ngày càng mạnh hơn."

Hệ thống cũng bó tay luôn rồi.

Rõ ràng bắt người ta làm lao động khổ sai, còn nhất định biến bản thân mình giả bộ thành một bộ dạng rất lao khổ dụng tâm.

Vài ngày sau.

Dược điền ở phía dưới Y Dược phong đã được cải tạo lại lần nữa, hội tụ Linh năng thổ nhưỡng, dùng để trồng trọt dược liệu, không chỉ có thể gia tăng chu kỳ trưởng thành, còn có thể gia tăng cường độ Linh năng, tuyệt đối thuộc hàng phong thuỷ bảo địa!

"Bội Kỳ."

Quân Thường Tiếu chỉ về hướng cánh đồng gieo trồng Sung Cơ thảo, nói: "Nơi này, cũng phải mau chóng cải tạo một chút."

"Vâng!"

Bội Kỳ ngay tức khắc lao đi làm luôn.

Có lẽ bởi vì nó đã thức tỉnh tiến hóa, bận rộn liên tiếp trong vài ngày liền, không những chẳng hề mệt mỏi rã rời, ngược lại càng làm lại càng có tinh thần.

"Oa, Bội Kỳ biến đổi hình dáng rồi?"

"Nhìn qua cũng rất là đẹp trai đấy chứ!"

"Ta vẫn là thích Bội Kỳ mập mạp nhiều thịt trước đây hơn!"

Đệ tử tông môn nhìn thấy Bội Kỳ thay hình đổi dạng, nháo nhào tranh nhau bàn luận, đằng sau nghe thấy bọn họ đang đàm luận về mình, dương dương đắc ý bày ra bộ dáng lục thân không nhận.

Trước kia nó rất tự ti, mỗi ngày chỉ rúc ở trong dược điền, bây giờ hình dáng thay đổi, thực lực cũng tăng lên, lập tức lấy lại tôn nghiêm.

Ta!

Bội Kỳ!

Đã thoát thai hoán cốt rồi!

Trời kia rốt cuộc cũng không che được mắt của ta, đất kia rốt cuộc cũng không chôn được ta...

"Bành!"

Bên trong Bội Kỳ còn đang hào hứng ngất ngưởng đột nhiên bị đụng bay ra ngoài, đến khi lảo đảo rơi xuống đất, tức thì nhe răng nhếch miệng trách móc.

Sau khi tiến hóa, tiểu tử này cũng biết cáu kỉnh!

Thế nhưng, khi thấy rõ người đụng mình chính là Tiểu Long Long, thì vội vàng kéo giãn khóe miệng, làm ra vẻ không trông thấy, sau đó tiếp tục bước đi về hướng dược điền.

"Đứng lại."

Tiểu Long Long thản nhiên nói: "Đụng vào ta mà không nói lời xin lỗi là sao hả?"

"..."

Bội Kỳ trong lòng gầm thét lên: "Là ngươi đụng ta thì có!"

"Không có mắt nhìn, bị đụng cũng đáng đời." Tiểu Ma Tiên đi chân trần đứng trên nóc nhà từ tốn nói.

Tiểu Long Long trừng mắt liếc nàng một cái, sau đó nhìn về phía Bội Kỳ, cả giận nói: "Ngươi cũng cho là như vậy à?"

"Bội Kỳ."

Tiểu Ma Tiên nói: "Không có gì mà phải sợ hắn cả!"

"..." Bội Kỳ vừa nghĩ lại mình đã thức tỉnh huyết mạch Thôn Thổ Thánh thú, bèn ngẩng cao đầu, ưỡn ngực nói: "Không sai!"

"Hừ hừ!"

Tiểu Long Long trong nháy mắt bị ngọn lửa bao phủ, huyễn hóa ra hình thái thứ hai, đầu thiếu niên từ bên trong nhô ra, lạnh lùng hét: "Ta phải đánh ngươi!"

"Đến đây đi!"

Bội Kỳ rất ra dáng nam tử hán!

"Uỳnh!"

"Uỳnh!"

"Ngao ngao ngao!"

Dưới trời chiều, Bội Kỳ bị đánh sưng mặt sưng mũi nằm trong dược điền, chốc chốc lại lè lưỡi liếm láp vết thương, lệ rơi đầy mặt mếu máo: "Chủ nhân, con vẫn còn quá yếu!"

"Tông chủ."

Ngụy lão đến nói: "Căn cứ vào tính toán và thống kê, dược điền sau khi được cải tạo, có thể khiến cho chu kỳ trưởng thành của dược liệu lớn nhanh hơn gấp ba lần."

"Không tồi, không tồi." Quân Cẩu Thặng nở nụ cười.

Đan dược trong Luyện Dược các đều cần được tiếp tục cung cấp dược liệu, thổ nhưỡng dược điền có thể khiến cho dược liệu tăng tốc trưởng thành, điều này khẳng định là mang lại được rất nhiều lợi ích.

"Đúng rồi."

Quân Thường Tiếu phất tay lấy Ngọc Thanh Huyền Linh ra, nói: "Ngươi nhìn xem gốc cây này ẩn chứa thiên tài địa bảo gì?"

Ngụy lão cẩn thận nhìn kỹ một phen, cả kinh nói: "Năng lượng thật là tinh khiết, cấp độ chỉ e đã đạt đến Thần phẩm rồi!"

Chủng loại dược liệu ở nơi này dường như chỉ có chí bảo trở lên, hắn ta vẫn có khả năng phán đoán tương đối.

"Vật này đến từ Thượng giới." Quân Thường Tiếu bình thản nói.

"Thượng giới sao?" Ngụy lão trợn to cả hai mắt, nói: "Cấp độ này tuyệt đối vượt qua cả Thần phẩm!"

"Chỉ có điều..."

Vừa cẩn thận nhìn kỹ lại một phen, nói: "Hình như vẫn còn chưa hoàn toàn mãn cấp thì phải."

"Cái này cũng có thể nhìn ra được sao?" Quân Thường Tiếu kinh ngạc.

Ngọc Thanh Huyền Linh đích xác vẫn chưa hoàn toàn mãn cấp, nếu không đã sớm giải trừ phong ấn, tự thông báo với những người có mặt tại chiến trường.

Vấn đề này không lớn.

Dù sao có thiên tài địa bảo uẩn dục khí, chỉ cần chuẩn bị đủ năng lượng, là có thể nhanh chóng thúc đẩy thôi.

Có điều, dựa theo tình hình trước mắt mà nói, Ngọc Thanh Huyền Linh còn chưa có chỗ để dùng đến, cho nên Quân Thường Tiếu cũng không tiêu phí tài nguyên để bồi dưỡng, thu xếp ổn thỏa bên trong trước đã, tiến tới nguyên thủy một phẩy năm lần gia tốc.

"Ngụy lão, nhân số đệ tử của tông môn gia tăng, dược liệu cần dùng sẽ chỉ càng ngày càng nhiều thêm, Y Dược đường của ngươi phải càng cố gắng hơn nữa mới được."

"Vâng."

"Lê đường chủ."

Quân Thường Tiếu lại nói: "Tiểu Mạt gần đây thế nào rồi?"

Lê Lạc Thu nói: "Sau khi tiến vào Thập Toàn Linh Ngự tháp, vẫn chưa đưa tới tin tình báo nào, chắc hẳn là đang bế quan tu luyện."

"Đám người Thanh Dương đã đột phá Hoàng cấp, chỉ có Tiểu Mạt bởi vì nằm vùng nên trễ nải việc tu luyện, hi vọng lần này có thể lợi dụng tài nguyên Võ đạo của Thái Huyền Thánh tông đột phá thăng cấp."

"Ma Đế môn có hành động gì hay không?"

"Tạm thời vẫn chưa có."

Quân Thường Tiếu lắc đầu nói: "Một khi cường giả tiến vào chiến trường, thì sẽ không mỏi mòn chờ đợi ở bên trong, nếu như Ma Đế môn không nhân cơ hội này làm chút chuyện gì đó, thế thì sẽ không còn cơ hội nào nữa."

Tâm tính hiện giờ của cái tên gia hỏa này đúng thật là, chỉ sợ thiên hạ chưa đủ loạn!

"Tông chủ."

Lê Lạc Thu hơi có vẻ trầm mặc, nói: "Tại bờ biển Đông Nam Thủy châu, có người lần lượt phát hiện rất nhiều bình Phiêu Lưu trôi dạt, bên trong có viết thư cầu cứu."

"Ồ?"

Quân Thường Tiếu yên lặng lắng nghe.

Nữ tử này mỗi ngày đều nhận được tình báo đến từ khắp nẻo trời Nam đất Bắc, nhưng cũng không hoàn toàn hồi báo lại hết, hôm nay đã chủ động đề cập tới, khẳng định là có điểm gì đó đặc biệt đây.

Lê Lạc Thu nói: "Thư cầu cứu do Phạm đại sư viết, nội dung là, bị nhốt ở Đông Hải Ngư châu, hi vọng cường giả của các tông phái đến đây cứu viện."

"Phạm đại sư à?"

Quân Thường Tiếu xoa xoa cằm, nói: "Nghe có chút quen tai."


Bình Luận (0)
Comment