“Diễn kịch một người thì không đủ, tốt nhất là mang vài người, ra biển một chuyến, phát hiện một không gian thượng cổ sụp đổ, xảy ra nội chiến, xử lý đối thủ, nhưng để lại một kẻ sống sót, ta buông tha tên kia, sau đó tự cầm đi bán, tên sống sót đó sẽ ra ngoài tiết lộ bí mật...”
Trong lòng Tô Vũ dần hình thành một kế hoạch.
Đã diễn thì phải làm cho tròn vẹn.
Nếu thật sự có thể lừa được 100 sợi thiên địa huyền quang, dùng đúc thân thể 15 lần chắc không thành vấn đề.
Bình quân 6 sợi cho một lần đúc!
Khi đó, thân thể hơn 40 lần đúc!
Nếu có thể đạt tới 42 lần đúc, vậy lực lượng thân thể của hắn. . . Tô Vũ nhanh chóng tính toán. . . Má nó, khi ấy chắc chắn tiếp cận lực lượng 10 vạn khiếu!
Trong lòng Tô Vũ khẽ động!
Hắn phải giết bao nhiêu Nhật Nguyệt thì mới có thể lấy được nhiều thiên địa huyền quang như vậy?
Mua của Liệp Thiên các thì phải giết 10 Nhật Nguyệt nhất trọng!
100 giọt tinh huyết Nhật Nguyệt đổi 100 sợi.
So với giết 10 Nhật Nguyệt, còn không bằng đi lừa đảo một hồi, thực lực không đủ, dùng mánh khóe bịp người thì làm sao?
“Nếu thành công, ta sẽ phát tài!”
Tô Vũ âm thầm tính toán, có thể thuận tiện hấp dẫn kẻ thù lại đây, còn phải xem tình huống ra sao mà ở đây lại hội tụ nhiều cường giả như vậy.
“Có lẽ... liên quan tới ta!”
Tới nước này rồi, nhìn thấy bức họa chính mình ngay ở cửa thành, Tô Vũ sao còn có thể không hiểu.
Có lẽ hắn chính là nguyên nhân hấp dẫn nhiều cường giả tới đây.
Kẻ muốn giết ta không ít.
“Nếu không... Đi Cửu Tinh đảo đi!”
Ánh mắt Tô Vũ khẽ động, “Trên Cửu Tinh đảo có một tòa cổ thành, ở đó tổ chức đấu giá hội, thuận tiện bẫy giết vài người?”
Lúc này ở đây hắn có không ít kẻ thù.
Không phải kẻ thù thì cũng có nhiều kẻ muốn đến đây giết hắn.
“Thôi, cổ thành quá mức rõ ràng, dễ hoài nghi tới ta, nhưng có điều bán đấu giá ở cổ thành lại rất an toàn...”
Trong đầu Tô Vũ hiện lên đủ loại ý niệm.
Bởi vì mua một thanh binh khí thượng cổ, thấy có người bán công pháp Cổ Hoàng giả, Tô Vũ đột nhiên nhớ lại nghề cũ của chính mình!
Lừa đảo!
Tô Vũ có tự tin làm giả công pháp mà kẻ khác nhìn không ra, dù sao công pháp bán ra cũng không thể cho người ta xem hết, vậy sẽ không còn giá trị.
Binh khí thì bình cũ rượu mới, dùng thân xác binh khí cổ cải tạo lại, để xem hắn có thể làm ra được mấy cái?
Tốt nhất là tận dụng cả trận pháp trong đinh ba, tạo thành hiệu quả tự động phản kích, lúc trước Tô Vũ còn suýt bị lừa gạt.
“Kế hoạch này có thể suy xét thêm!”
Hắn tới đây là để mạnh hơn, không nhất thiết phải giết người.
Dùng thủ đoạn cũng không sao cả, có lẽ những kẻ khác đều cho rằng hắn sẽ tới đây giết người, nhưng không, ta không giết, ta gạt người!
Các ngươi cho rằng Tô Vũ ta là thằng ngốc ư?
Hiện tại có không biết bao nhiêu người đang nhìn chằm chằm đây!
“Lừa một vố lớn rồi rời đi, đúc thân đến 40 trọng trở lên, khi đó, ta có thể đối đầu với Sơn Hải thất trọng!”
“Không, lúc đó thân thể ta cường đại vô cùng, có thể so với Sơn Hải thất trọng, nếu cắn nuốt tinh huyết Sơn Hải cửu trọng, thậm chí là tinh huyết Nhật Nguyệt nhất trọng, có lẽ sẽ so được với một vài Nhật Nguyệt sơ kỳ thấp kém!”
Vô số ý niệm sinh ra.
Kế hoạch đã có hình thức ban đầu.
Dùng mánh khóe bịp người!
“Chắc chắn có không ít kẻ tinh tường, không cho bọn họ xem toàn bộ công pháp, binh khí thì... Nếu tới Địa giai cao đẳng, thậm chí là Địa giai đỉnh phong, vậy thì hơi phiền toái!”
“Còn có cổ thành lệnh, có phải cổ thành lệnh nào cũng giống nhau không?”
“Tốt nhất là phải trông phù hợp với phong cách thời đại cổ xưa!”
“Có lẽ... Còn cần một ít quần áo thượng cổ, cái này không khó, hàng vỉa hè bán đầy.”
“Vả lại ta còn cần tìm một tiểu không gian thượng cổ sụp đổ thật sự… Đúng rồi, không phải lúc trước Viên Hầu nói rằng nó đào binh khí từ một tiểu không gian sụp đổ sao?”
Tô Vũ nhìn xung quanh, tìm một chỗ nghỉ ngơi, lại tính toán thêm, hắn muốn hoàn thiện kế hoạch của chính mình!
100 sợi thiên địa huyền quang, người bình thường không thể lấy ra!
Đừng dẫn cả vô địch tới!
Thế lực lớn mua là được!
Thế lực rất lớn, chẳng hạn như Thần Ma Tiên Long Yêu.
“Hơn nữa, Nhật Nguyệt cửu trọng cũng là điểm mấu chốt, công pháp phải là loại mọi người đều có thể sử dụng, hoặc là cùng loại với nguyên khiếu nghịch chuyển, hoặc là hô hấp pháp...”
Tô Vũ lâm vào suy tư, còn may hắn có năng lực làm giả!
Bằng không, công pháp thượng cổ tầm thường, mọi người sẽ không thấy được giá trị của nó!
“Nguyên khiếu nghịch chuyển, hô hấp pháp...”
Ánh mắt Tô Vũ lập lòe, hai thứ này tương đối phù hợp với mục tiêu của hắn.
“Vậy để ta thử một lần, tạo ra một âm mưu lớn nhất vạn giới?”
Trong lòng Tô Vũ tự nhủ, nếu thành công, chủng tộc bị hắn lừa chắc sẽ đuổi giết hắn đến chết?
Mặc kệ nó!
Hắn không gây chuyện thì số người muốn đuổi giết hắn còn ít chắc?
. . .
Trong Minh Quang thành, Tô Vũ tiếp tục quan sát tứ phương.
Bởi vì hắn đã có kế hoạch lừa đảo nên ánh mắt chỉ toàn chú ý tới đám vật phẩm thượng cổ.
Mà trong Tinh Thần hải, thường xuyên có người gặp được không gian hoặc là bí cảnh thượng cổ đã hỏng, thu hoạch được không ít vật phẩm thời xa xưa.
Đa số khi tìm được không gian, trong tình huống bình thường thì chỉ lấy đi một ít đồ vật thực dụng, những thứ khác thì hiếm khi mang theo.
Trong thành, rất nhiều người bày quán.
Không phải chỉ có Viên Hầu bán binh khí thượng cổ.
Nhưng đa số đều là giả, liếc mắt một cái cũng biết là giả, Tô Vũ cảm thấy trình độ làm giả của mình tuyệt đối cao hơn bọn họ nhiều.
Đặc biệt là binh khí!
Thân là Địa binh sư, Tô Vũ cảm thấy rất chướng mắt, các ngươi nghĩ ta là thằng ngốc à? Thứ như vậy mà cũng dám giả mạo Thần binh thượng cổ?
Tô Vũ mua một ít đồ thật thời đại thượng cổ, giá cả không đắt.
Chẳng hạn như một bộ áo choàng, là vật phẩm thật sự có niên đại không dưới mấy trăm năm trước, có điều cấp bậc không cao.
Hắn lại mua thêm vài bộ công pháp cũng là đồ cổ hàng thật giá thật.
Tô Vũ nhìn một lượt, có mấy quyển dùng ngôn ngữ tộc khác viết, cũng có mấy quyển dùng một loại ngôn ngữ đặc thù giống như ở Thiên Diệt thành, nhìn tên thành trì liền biết có nghĩa là gì, nhưng lại không biết những kí tự đó.
“Cái này ta có thể học sau!”
Tô Vũ suy tư, dùng ngôn ngữ chủng tộc nào đó viết thì công pháp sẽ bị giới hạn với tộc đó.
Nhưng dùng ngôn ngữ đặc thù ký lục thì có khả năng vận dụng tương đối rộng.
Đương nhiên mấy quyển hắn mua không có tác dụng gì, chỉ là một ít tiểu xảo đặc thù, tới lúc này thì chúng đã bị đào thải, dù sao thì không phải thứ gì thời đại thượng cổ cũng đều lợi hại.
. . .
Mua sắm ít đồ xong, Tô Vũ hỏi đội ngũ tuần tra Minh Quang điểu xem nơi nào thích hợp nghỉ lại, rồi đi tới đó.
Minh Quang lâu.
Một nơi dừng chân tương đối nổi danh trong thành, hoàn cảnh tuyệt đẹp, gồm các tòa tiểu lâu độc lập.
Nhưng chi phí lại không hề rẻ.
Một ngày tốn 50 giọt Nguyên Khí dịch, cái giá này không phải người bình thường có thể thừa nhận, cho nên người ở đây đều là cường giả các tộc.
Tô Vũ thuê 10 ngày, trả 500 giọt Nguyên Khí dịch.
Có thể coi như tài đại khí thô!
Tô Vũ có không ít Nguyên Khí dịch, giết nhiều người như vậy, Nguyên Khí dịch không có vấn đề gì cần lo lắng, trong chư thiên vạn giới, nguyên khí đều giống nhau.
Được một Minh Quang Điểu hóa thành hình người dẫn đường, Tô Vũ đi vào tiểu lâu.
Vào trong.
Tô Vũ đóng cửa, ngồi trên ghế, suy ngẫm về kế hoạch của mình.
“Nếu kế hoạch thành công thì ta cần phải rút lui thế nào...”
Đến lúc đó chắc chắn sẽ hấp dẫn một vài cường giả Nhật Nguyệt cảnh, đây là tất nhiên!
Còn vô địch... Tốt nhất là hắn nên giao dịch ở khu vực Cửu Tinh đảo, vô địch sẽ không đến đó, nếu không sẽ bị cửu giới kiêng kị, phá vỡ cân bằng, khiến cho cửu giới phản kích.
“Hơn nữa còn phải triển lãm công pháp ngay tại hiện trường, đến lúc ấy, có khả năng sẽ bị rất nhiều người chú ý tới...”
“Hay dùng danh nghĩa tổ chức nào đó, như Liệp Thiên các?”
“Không ổn, Liệp Thiên các có năng lực phân biệt rất mạnh...”
Tô Vũ lâm vào trầm tư, có lẽ hắn nên hợp tác cùng Chư Thiên Vạn bảo lâu, tổ chức này cũng không yếu, mấu chốt là do Thần Ma đại tộc thành lập, không quan hệ với Nhân tộc.
Cuối cùng kẻ bị lừa không tìm thấy Tô Vũ, tự nhiên sẽ đến tìm Chư Thiên Vạn bảo lâu tính sổ.
“Ta phải phòng ngừa bị bẫy ngược, phải nghĩ thêm đường lui khác ổn thỏa thì mới có thể thực thi kế hoạch!”
Tô Vũ suy nghĩ cẩn thận, trước khi kế hoạch tiến hành, hắn phải nghiên cứu binh khí thượng cổ mà hắn mua được cái đã.
Chuôi đinh ba lập tức xuất hiện trên tay.
Tô Vũ quan sát, hắn nhíu mày, thứ này không dễ tháo dỡ.
“Đây là một khối trọn vẹn, trận pháp được khảm trong đó, nếu mạnh mẽ phá ra thì nó sẽ bị phá hỏng.”
Nghĩ vậy, Tô Vũ nhanh chóng vận dụng thần văn chữ “Kiếp” và ngọc cảm ứng quét một vòng, không có ai giám sát, sau đó hắn đi vào phòng tu luyện bên trong tiểu lâu, chuẩn bị tháo dỡ thanh đinh ba này.
Nếu không được thì hủy luôn!
Hỏng cũng không sao.