Thượng cổ hô hấp pháp này quả thực Chu Quảng Thâm đã từng nghe người ta đề cập qua, rất nhanh hắn lại nói: "Không biết hô hấp pháp này là loại nào, hô hấp pháp cũng có khác biệt, có thứ là để cường hóa nội phủ, có cái cường hóa máu thịt, có bản thì cường hóa ý chí lực. . . Cường hóa ý chí lực là trân quý nhất. . ."
Ám Ảnh không hiểu mấy về những chuyện này, y hiếu kỳ hỏi: "Điện hạ, ngài nghe từ đâu thế?"
Chu Quảng Thâm cười đáp: "Nghe từ gia gia của ta, gia gia của ta từng gặp được một vị cường giả biết hô hấp pháp, đương nhiên không phải Nhân tộc mà là một vị Cổ tộc, thực lực cường hãn vô cùng."
"Cổ tộc có truyền thừa sao?"
"Có!"
Chu Quảng Thâm gật đầu, "Rất ít gặp nhưng vẫn còn tồn tại. Chỉ là đều hoạt động kín tiếng, thực lực Cổ tộc thực tế cực kỳ cường hãn."
"Vậy Thủy Ma tộc và Nguyên Thủy thần tộc không có sao?"
Hai tộc này cũng xem như Cổ tộc, chẳng lẽ bọn họ không có?
"Hẳn là có, nhưng không phải người nào cũng có thể học. Những gia tộc thuộc Ma tộc Bán Hoàng hay Thần tộc Bán Hoàng khả năng là sẽ có, nhưng Ma vương thông thường đại khái chẳng biết đâu!"
Thứ này thuộc về truyền thừa cổ xưa, các đời Ma vương sau này chỉ sợ là cũng chẳng có.
Ám Ảnh hiểu rõ, thứ kia quả thực đáng giá khiến cho rất nhiều người khao khát.
Gia tăng tiềm lực!
Tỉ như Hoàng Đằng, thân thể 36 đúc, không có nghĩa là y thật sự sẽ hoàn thành 36 đúc, nếu phải hoàn thành 36 đúc, Đằng Không cửu trọng thì dưới tình huống bình thường, lực lượng khiếu huyệt có thể đạt đến 11000 khiếu trở lên.
Đằng Không cửu trọng có lẽ có thể địch nổi một chút Sơn Hải yếu ớt, mà loại tình huống này thì cơ hồ chưa từng xảy ra.
Hoàng Đằng cũng được, Tần Phóng cũng thế, những người này đều không có chiến tích Đằng Không giết Sơn Hải.
Có thể là không có cơ hội, cũng có thể là là khi đó căn bản không cường đại như vậy, về sau khi họ bước vào Lăng Vân, nguyên khí biến dị rồi mới có cơ hội chém giết Sơn Hải.
Đối với những thiên tài này, họ đều giữ kín không nói ra, đến cùng họ đã đúc thân bao nhiêu lần thì chẳng một ai rõ ràng.
Có một số thiên tài đúc đến 33 lần, khả năng liền vô phương tiếp tục rèn đúc thêm nữa.
Nhưng một khi biết hô hấp pháp thì thân thể sẽ có thể sẽ cường hóa căn cơ, khiến số lần đúc thân càng nhiều.
Cũng chỉ có Ma Đa Na đại khái là đã thật sự đúc thân 36 lần, thậm chí còn vượt quá con số 36, điểm này cũng không ai biết được mà chỉ có thể phán đoán như thế, bằng không thì gã đã chẳng cường đại thế kia.
. . .
Nhóm của Chu Quảng Thâm nhanh chóng di chuyển về phía cổ thành, các chủng tộc khác cũng dồn dập như thế.
Mà cường giả ở trên chín đại giới vực thuộc Cửu Tinh đảo cũng đang nhao nhao đuổi tới bên này, bao gồm cả Minh Quang điểu nhất tộc ở Thiên Hà đảo, cùng với hàng loạt cường giả du đãng ở vùng biển phụ cận.
Dù cho không thể tham dự đấu giá thì tới xem náo nhiệt chút cũng tốt.
Nhìn thấy thi thể vô địch, đừng nói là thượng cổ vô địch, mà chỉ cần có hai chữ vô địch thôi thì cũng chẳng có mấy ai từng thấy qua.
. . .
Tin tức cấp tốc truyền ra ngoài.
Lan về phía ngoài Tinh Thần hải!
Nhân, Thần, Ma, Tiên. . . Các đại chủng tộc đều nhanh chóng thu được tin tức.
Ma tộc Thiên Đạc muốn mở đấu giá tại Tinh Hồng cổ thành.
Giá cả kinh người!
Thế nhưng, đồ vật cũng rất kinh người, dựa theo Thiên Đạc nói thì gã đang nắm giữ thượng cổ hô hấp pháp cùng với thần văn thượng cổ.
. . .
Giờ khắc này, Thiên Diệt cổ thành vừa lắng xuống chưa được mấy ngày đã có người tiếp tục tới tị nạn, cũng có kẻ xôn xao thảo luận việc này.
Đại điện phía sau phủ thành chủ.
Tượng đá vẫn một mực an tĩnh, nhắm mắt hóa đá, dĩ nhiên, hết thảy đều nằm trong tầm khống chế của nó, tòa thành này không có cái gì có thể che giấu nổi nó.
Lúc bấy giờ tượng đá cũng nghe được tin tức truyền đến, bỗng nhiên nó nghĩ tới điều gì.
Hô hấp pháp sao?
Người nào đó. . . hình như cũng học được phương pháp hô hấp từ chỗ mình thì phải.
Khi nó nghe tin lan truyền trong cổ thành liên quan đến hô hấp pháp và thi thể thượng cổ vô địch thì không tự chủ được nghĩ đến cái tên kia, gia hỏa với năng lực gây chuyện vô cùng cường đại: Tô Vũ.
"Hô hấp pháp. . . thi thể vô địch thượng cổ. . ."
Lấy ở đâu ra thi thể thượng cổ vô địch?
Tượng đá im lặng, thượng cổ vô địch không có thi thể, chớ suy nghĩ quá nhiều.
Thượng cổ hô hấp pháp. . . Thượng cổ hô hấp pháp không hiếm thấy, thế nhưng cũng chẳng hề dễ gặp, làm gì có chuyện tùy ý một vị cường giả ở thời thượng cổ nào cũng biết. Vị nào thời ấy mà biết thì đại bộ phận đều là vô địch.
Thí dụ như chính mình. . .
Mẹ nó, đúng vậy, ta biết hô hấp pháp a!
Tượng đá rơi vào trầm tư, nó nghe được mấy cụm từ quen thuộc, luôn cảm thấy có điềm quỷ dị!
Không thể nào.
Thiên Đạc. . . Nó biết tên này, chính là gia hỏa Ma tộc lần trước suýt chết trong cổ thành.
Gã có thể nhặt được thi thể thượng cổ sao?
"Tinh Hồng Thánh thành. . ."
Tinh Hồng, dĩ nhiên là nó quen thuộc.
Đương nhiên, đấy là chuyện rất nhiều năm về trước, xa xưa đến mức suýt khiến người ta quên lãng.
Chẳng lẽ lần này bên kia sẽ xảy ra chuyện?
Tượng đá thầm suy nghĩ, bỗng nhiên nó có cảm giác muốn cười trên nỗi đau của người khác, xảy ra chuyện thì cứ xảy ra chuyện đi. Bên chỗ ta đã loạn một lần, chỗ ngươi cũng nên loạn thì mới tốt, như vậy mọi người mới thấy bên ta hỗn loạn không phải do ta không có năng lực, mà là có người rất biết gây chuyện.
. . .
Hiển nhiên không một ai có thể biết suy nghĩ “xấu xa” của tượng đá.
Những tượng đá trong cổ thành gần như sẽ không trao đổi với ai, kể cả đám thành chủ khôi lỗi, có một số vị thậm chí còn không biết những tượng đá này là vật sống.
Trong số vô địch thì cũng chỉ có số ít mới biết, thế nhưng cổ thành không chào đón vô địch.
Cho nên, người có thể trao đổi với tượng đá không nhiều.
. . .
Càng ngày càng nhiều cường giả chạy tới Tinh Hồng cổ thành, hàng loạt thiên tài cũng đuổi tới nơi đó.
Mà Tô Vũ vẫn một mực trốn trong cổ ốc, trực tiếp đóng cửa phòng lại.
Mặc kệ đám gia hỏa phía ngoài hô hào kiểu gì thì hắn cũng không để ý.
Hắn đang suy nghĩ đường lui.
Kế hoạch lúc trước có lẽ không đủ hoàn thiện.
Hắn chỉ thuận tiện lấy thêm một chút Thiên Nguyên khí, miễn cho Thiên Nguyên khí không đủ nhiều. Có lẽ lần này hắn phải ở lại cổ thành một thời gian ngắn, sau đó mới tìm được biện pháp thoát đi.
"Nếu bán thành công, nhiều đồ như vậy khẳng định sẽ có cả mớ người động tâm, bao gồm cả Ma tộc cũng sẽ đỏ mắt!"
"Người của Lạp Đức gia tộc tới đây. . ."
Tô Vũ nghĩ tới lời Đạc Ốc nói ban nãy, tiếp tục cân nhắc.
Nếu nhiều người tham dự, thật sự cho mình hàng loạt Sơn Hải bị phong cấm. . . Vậy thì hắn sẽ thủ tiêu sạch để gây ra hỗn loạn, mấu chốt là lần này không có xuyên việt phù, làm sao để ra ngoài đây?
Chẳng lẽ phải một mực giả thành Tử Linh?
Tô Vũ hơi đau đầu, nếu có xuyên việt phù thì mọi chuyện tốt đẹp rồi, hắn có thể tùy thời thoát đi, dễ dàng như trở bàn tay.
Đáng tiếc thành chủ Tinh Hồng cổ thành xem ra không dễ nói chuyện.
Nếu hắn muốn tới hậu điện thì gần như chắc chắn ông ta không cho hắn đi, dẫu đi thì cũng sẽ bị giám sát chặt chẽ.
Cẩn thận còn bị đối phương đánh giết cướp đồ!
Tuy giết mình thì sẽ dẫn xuất Tử Linh, thế nhưng tên Ma Long kia chưa chắc sẽ để ý.
"Đánh giết Sơn Hải dẫn xuất Tử Linh, Nhật Nguyệt Tử Linh liệu có xuất hiện không? Xuất hiện thì sẽ phong thành, Nhật Nguyệt Tử Linh không nhiều, vậy thì không đủ gây ra áp lực đối với những cường giả kia."
Nếu chỉ có hai con Tử Linh Nhật Nguyệt sơ kỳ thì dù cho phong thành ba ngày cũng không làm gì được bọn họ.
Đương nhiên, lần này Tô Vũ đến không phải là vì giết người, hắn chỉ muốn tìm cơ hội thoát đi.
Vậy phải làm thế nào để thuận lợi đào thoát?
Phiền toái! Đau đầu!
Kỳ thật Tô Vũ đã nghĩ tới việc một mực giả làm Tử Linh, núp lại đây lâu một chút, đến khi những người khác rời đi mới thôi, nhưng mà vào ban ngày thì Tử Linh rất hiếm khi xuất hiện, chúng đều sẽ tự động tan biến.
Kết quả khi hết thảy Tử Linh đều biến mất mà mình vẫn còn ở đó thì đúng là chuyện cười lớn.
Toàn thành chỉ có mỗi mình mình là Tử Linh. . . Đồ đần cũng biết có vấn đề.
Trừ phi ban ngày tránh trong phòng, ban đêm ra ngoài giả làm Tử Linh.
Nhưng nếu có người thủ ở cửa thành thì phải làm sao bây giờ?