Tô Vũ hừ lạnh một tiếng, không để ý tới Ma Đa Na nữa mà nhìn về phía những người khác, lạnh nhạt nói: "Ta không quản các ngươi đến từ tộc nào, tới từ nhà nào hay thế lực nào, đấu giá thì chỉ xem giá trị! Giao dịch ngay hiện trường! Chớ giở trò với ta! Mặt khác, Tinh Hồng thành chủ sẽ chủ trì trật tự. Thành chủ đại nhân, hi vọng ngài có thể trấn áp kẻ quấy rối, nhất là những kẻ không có tiền mà kêu giá lung tung. Dù sao những vật này có ba thành của ngài đó!"
Hắc Ám Ma Long gật đầu, "Yên tâm! Đây là cổ thành!"
Ngoài thành thì ông ta cũng không dám khoác lác như thế.
Nội thành, nực cười, các ngươi quấy rối thử xem.
Tuy rằng ông không địch lại vô địch, thế nhưng nếu thật sự chọc tới ông, vô địch tiến đến cũng không chiếm được lợi ích gì.
Tự dưng kiếm được ba thành thu nhập, giao dịch này quá hời.
Tô Vũ dứt lời, Bạch Diện Liệp Thiên các liền lên tiếng: "Thiên Đạc Ma quân, chúng ta đều tới, đồ vật cũng đã mang đến, bất quá ngươi cũng nên để chúng ta nghiệm chứng xem thi thể kia là thật hay giả. . ."
Vị này vừa nói xong, tất cả mọi người đều nhìn về phía Tô Vũ.
Tô Vũ nhíu mày, hắn bắt hết những tên Sơn Hải ở ngoài vào trong phòng, thuận tiện dò xét một chút về tổn thương thực lực, có bị phong cấm hay không.
Đưa chúng vào trong phòng xong, Tô Vũ mới lạnh lùng nói: "Các ngươi đi tới phòng đối diện, ta sẽ ở chỗ này, chút nữa có thể dùng ý chí lực dò xét, nhưng không thể tự mình tiếp xúc. . ."
Bạch Diện phản bác: "Không được, không tiếp xúc thì phán đoán sẽ có sai sót. . ."
Tô Vũ lạnh lùng gạt đi: "Thế thì không cần mua! Nguy hiểm tự mình gánh chịu! Ta cho các ngươi tiếp xúc, các ngươi lại trực tiếp cướp đi, ta có thể làm gì được Nhật Nguyệt? Cảm thấy không tin được thì đừng mua, ta đâu bắt buộc các ngươi!"
Bạch Diện bất đắc dĩ, mở miệng nói: "Không phải ta không tin, mà là không tiếp xúc thì giá cả có thể sẽ hơi thấp xuống một chút."
Tô Vũ cười lạnh: "Thật sự quá thấp thì ta sẽ không bán. Ta tin tưởng các ngươi sẽ mua. Ta có tự tin này."
Bạch Diện thở dài, không nói gì thêm, một đám người dồn dập tiến vào cổ ốc đối diện, cổ ốc này rất lớn, trong sân có không ít ghế, bọn họ lần lượt ngồi xuống. Có vị còn mang theo thiên tài đi cùng, có vị thì chỉ một mình đến đây.
Tính ra đại khái có gần 30 thế lực góp mặt.
Đến lúc này, Hắc Ám Ma Long mới lên tiếng: "Thiên Đạc, có thể phơi bày một chút!"
Tô Vũ đứng ở cửa nhà mình, cười nói: "Từ từ sẽ đến, trước tiên ta sẽ cho các ngươi xem binh khí của hắn!"
Dứt lời, một thanh trường cung xuất hiện!
Thứ này vừa lấy ra thì khí tức cực kỳ cường hãn liền phóng xuất.
Tràn ngập khí tức cổ xưa!
Sau một khắc, vô số đạo ý chí lực dò xét tới, Tô Vũ quát: "Không được mang bất luận tính công kích gì, cảm giác của ta vẫn tính là nhạy cảm, có điểm không ổn thì ta sẽ không bán! Chỉ có thể phóng thích nhiều nhất là ý chí lực Sơn Hải cảnh, đừng coi Thiên Đạc này là đồ ngớ ngẩn!"
". . ."
Đệt, yêu cầu nhiều quá.
Các cường giả im lặng, có người dò xét, thoáng chốc đã bị bắn ngược, khẽ nhíu mày, rất nhanh, có cường giả cau mày nói: "Đây không tính là Thiên binh phản kích mà là một loại trận pháp thượng cổ. . . Thứ này vô phương chứng minh là Thiên Binh. . ."
Mà giờ khắc này, Bạch Diện thì cấp tốc tô tô vẽ vẽ trên một trang giấy, rất nhanh đã vẽ trường cung vào, truyền về tổng bộ Liệp Thiên các.
Tô Vũ thản nhiên nói: "Ai nói là không thể chứng minh?"
Dứt lời, Tô Vũ nện một quyền xuống binh khí!
Ầm ầm một tiếng, binh khí run rẩy, trường cung trong nháy mắt sáng lên từng đạo minh văn, cấp tốc thu nạp nguyên khí chung quanh, bộc phát ra nguyên khí, phản kích về hướng Tô Vũ.
Một đạo, hai đạo. . .
Nháy mắt, trọn vẹn 116 đạo minh văn xuất hiện!
Tô Vũ cười lạnh, "Nhìn thấy không? 116 đạo minh văn, đây là Thiên binh sơ giai đỉnh phong. Dĩ nhiên, các ngươi tin hay không thì tùy."
". . ."
Lúc này, các vị cường giả dồn dập truyền âm, Thần tộc cử tới một vị Thiên Nghệ thần tộc, Chiến Vô Song truyền âm hỏi: "Thiên Nghệ thần tộc có ghi chép gì về cái cung này không?"
"Cái này. . ."
Cường giả Thiên Nghệ thần tộc cũng là Nhật Nguyệt, không quá chắc chắn lắm, đáp: "Khó mà nói, thời kỳ thượng cổ ghi chép không nhiều, dù có thì cũng chỉ nhắc tới qua loa mà thôi, không có ghi chép tỉ mỉ, dù sao binh khí của cường giả cũng sẽ không kể ra bên ngoài toàn bộ."
"Thế nhưng Thiên binh trường cung, có lẽ. . . đích thật là do cường giả Thiên Nghệ nhất tộc dùng!"
Lúc này, không ít người nhìn về phía một vị lão giả, truyền âm hỏi: "Thần đúc đại sư, ngươi thấy thế nào?"
Lão nhân kia đến từ một chủng tộc Bách Cường không tính quá mạnh, Thiết Chú nhất tộc.
Bất quá lão nhân ấy xem như một trong những Địa binh sư hiếm hoi ở Chư Thiên chiến trường.
Giờ phút này, lão nhân cũng cấp tốc dò xét, ý chí lực Sơn Hải cảnh tràn lan ra ngoài, vừa xem xét vừa nói: "Chất liệu không tồi, có cường độ địa binh, thế nhưng. . . chưa chắc đã có cường độ Thiên binh. Dĩ nhiên có thể là do thời gian lâu quá rồi không bảo dưỡng gây ra, nếu nói nó ở thời đại thượng cổ là Thiên binh thì cũng không quá bất ngờ. . ."
Ông dò xét những minh văn kia rồi nói: "Thật sự là thượng cổ minh văn."
Bất quá rất nhanh ông lại nhíu mày, truyền âm tiếp: "Có mấy đạo không dễ phán định, khá yếu ớt, cảm giác như lúc nào cũng có thể sụp đổ. . ."
Đó là những đạo minh văn do Tô Vũ làm giả!
Đều có cảm giác rất yếu đuối, cứ như vừa dùng lực liền sẽ phá toái, Thần đúc đại sư cũng không dám tra xét quá cẩn thận. Đám thượng cổ minh văn này đều quá yếu, một khi đi sâu dò xét thì sẽ dẫn đến minh văn sụp đổ, giá trị tổn hại cực lớn, Ma tộc khẳng định sẽ tìm ông để gây sự!
Đơn thuần nếu chỉ xem xét từ bên ngoài thì không có vấn đề gì, Thần đúc đại sư bèn đưa ra kết luận: "Từ bên ngoài quan sát thì đây là thượng cổ binh khí, đi sâu vào dò xét lại có trận pháp ngăn cản, đó là trận pháp phản kích nên không có cách nào dò xét. Về phương diện minh văn, có mấy đạo quá yếu ớt, ta không dám chắc chắn là thật hay giả, thế nhưng đại bộ phận minh văn tuyệt đối thật sự là thượng cổ minh văn."
Như vậy là đủ rồi!
Không tự thân cầm lên tay quan sát mà có thể đưa ra kết luận như vậy, đại biểu vị Địa Binh sư này có nhãn lực rất tốt!
Mọi người cũng kiểm tra một hồi, một số cường giả đã từng tiếp xúc qua binh khí thượng cổ đều khẽ gật đầu, là cái mùi kia, đích thật là binh khí thượng cổ.
Tô Vũ thúc giục: "Xem đủ chưa? Xem đủ rồi thì đổi thứ tiếp theo!"
Dứt lời, một thi thể cường hãn đột ngột xuất hiện, xếp bằng ngồi dưới đất, khí tức cường đại vô biên.
Trên thân thi thể xen lẫn tử khí mỏng manh.
Thế nhưng vẫn thừa sức tràn lan ra uy áp cường hãn.
Mặt của vị này đã bị hư thối, trên người có cả thương thế đã khép lại, nhưng có thể cảm thụ được trước khi chết ông ta từng chịu đựng công kích mạnh mẽ nhường nào.