Những cường giả trong phòng vội phóng thích ý chí lực điều tra, sau đấy dồn dập kinh hãi.
"Khi còn sống ít nhất cũng là Nhật Nguyệt bát trọng. . ."
"Nói bậy, chết nhiều năm như vậy rồi, lại còn bị tử khí xâm nhập qua, hiện tại vẫn còn uy áp mỏng manh của Nhật Nguyệt bát trọng thì sao có thể chỉ là Nhật Nguyệt bát trọng, ít nhất cũng là chuẩn vô địch, thậm chí là vô địch!"
"Nhìn kỹ thương thế xem, đến bây giờ còn có thể cảm nhận được một ít khí tức vô địch tồn tại, đây là bị vô địch giết chết sao?"
"Còn không chỉ là một vị vô địch!"
"Không, điều này không phải điểm then chốt. . . Nhanh dò xét biển ý chí. . ."
Oanh!
Đúng lúc đó, có người dò xét biển ý chí, lực phản kích cường hãn bỗng ào ra, Tô Vũ hao phí hàng loạt đại giới đã miễn cưỡng khôi phục viên thần văn chữ "Phản" về tới Nhật Nguyệt cảnh.
Giờ phút này, trong nháy mắt nó bèn phản kích, các cường giả dò xét tới bèn nhao nhao kêu lên một tiếng đau đớn!
Một viên thần văn ý vị cổ xưa lóe lên một cái rồi biến mất, trong nháy mắt dung nhập vào trong thi thể.
"Thần văn thượng cổ!"
Trong đám người, có kẻ đứng bật dậy, đầy mặt run sợ cùng kinh hỉ.
Đây là thần văn thượng cổ?
Đến bây giờ thế mà còn có uy lực như thế!
Đáng sợ!
Viên thần văn này không phá toái thì thôi đi, hiện tại còn cho họ cảm giác lực bộc phát của nó đều đến Nhật Nguyệt cảnh, như vậy đẳng cấp nguyên bản ít nhất phải là Nhật Nguyệt thất trọng, vả lại còn không biết đó có phải là thần văn yếu nhất của đối phương hay không.
Thần văn cổ!
Mấy người vô cùng kích động, không nghĩ đến thi thể này còn là một vị Văn Minh sư, dĩ nhiên cũng có thể là Chiến giả, hoặc có lẽ cũng là thân thể và ý chí lực song tu. Thân thể đối phương cũng rất cường đại, tràn đầy cảm giác xưa cũ. . . Hoặc là nói là mùi vị mục nát!
Bị tử khí ăn mòn mà không mục nát mới là lạ, đều sắp sửa bốc mùi rồi, có thể làm thi thể Nhật Nguyệt bát trọng sắp bốc mùi thì đây cũng là ngón nghề cao siêu a!
Mà Tô Vũ thì không quá để ý, hắn chỉ thản nhiên nói: "Mấy thứ này ta đều không coi trọng, thi thể cũng tốt, binh khí cũng vậy, đều không có cách nào dùng, còn về thần văn thượng cổ thì ta chỉ phát hiện một viên này. Nó mang theo lực phản kích quá mạnh nên ta không dám đi sâu dò xét, lo lắng biển ý chí sẽ hỏng mất. Ta nói rồi, ta cảm thấy trọng yếu nhất vẫn là một bản thượng cổ công pháp!"
Dứt lời, trong tay hắn liền xuất hiện một viên ngọc phù có chút tàn phá.
Đây là ngọc phù thượng cổ mà Tô Vũ tự mình thu mua.
Tô Vũ nói: “Cho mọi người nhìn phần mở đầu, là thật hay giả thì tự mình phán đoán, dĩ nhiên, ta sẽ biểu diễn một lần cho mọi người xem. Toàn bộ công pháp sẽ không thể tiết lộ ra ngoài!"
Dứt lời, một hàng chữ tương tự kiểu chữ trên cổ thành hiện lên ở trên không, những cường giả kia cấp tốc xem xét, dù chỉ có vài câu thì họ vẫn cảm thấy ẩn chứa thiên địa chí lý!
Vô số ánh mắt sáng như tuyết!
Mà vào thời khắc này, thân thể “Thiên Đạc” chấn động, hô hấp phun ra nuốt vào, hàng loạt nguyên khí cuốn tới, thân thể hắn có ma khí tràn lan, cực kỳ cường hãn!
Hắn đấm ra một quyền, ầm ầm, mang theo tiếng vang phá vỡ không gian mãnh liệt.
"Arrgh!"
Hắn gầm lên một tiếng, phun ra một ngụm nguyên khí xen lẫn chút khói đen, Tô Vũ trong nháy mắt dừng lại động tác, đoạn nói: "Nhìn thấy không? Công pháp này không có tên nên ta tự đặt là tôi thể hô hấp pháp!"
". . ."
Đậu má, cái tên rác rưởi gì thế này?
Mọi người không thèm để ý đến cái tên hắn đặt, hiện giờ ánh mắt ai cũng sáng như tuyết, thật sự chính là hô hấp pháp, thượng cổ hô hấp pháp, dùng để thối luyện thân thể!
Hô hấp pháp, thượng cổ Thiên binh, thi thể Nhật Nguyệt cửu trọng trở lên, thần văn thượng cổ Nhật Nguyệt thất trọng trở lên. . .
Giờ khắc này, không còn ai nghi ngờ gì đây là hàng giả nữa!
Đừng nói giỡn!
Nếu là giả thì cái giá này quá lớn, mà người giật dây thì lại quá ngu, dùng nhiều đồ như vậy chỉ vì lừa gạt một chút tài nguyên?
Nói đùa à?
Đây là chuyện không thể nào, bất luận đại tộc nào đạt được đều sẽ giấu đi, tuyệt đối không ngu ngốc bán ra ngoài chỉ vì chút tài nguyên kia.
Mà Bạch Diện bên dưới vẫn cấp tốc tô tô vẽ vẽ, truyền tin về tổng bộ.
. . .
Cùng lúc đó, ở hư không vô tận, trong Liệp Thiên các có bảy tám vị Vô Diện trưởng lão đồng thời xuất hiện.
Mọi người đều nhìn chằm chằm tin hiện trường mà Bạch Diện truyền về!
Có người kinh ngạc nói: "Tôi thể hô hấp pháp. . . Rèn luyện thân thể, đào thải chất bẩn, cái này là hô hấp pháp thật sự, nhanh điều tra xem hô hấp pháp nào có những tác dụng này!"
Rất nhanh, có người nói: "Không dễ tra, ta đã nhìn qua tư liệu, có quá nhiều bản, lôi đình hô hấp pháp, đúc thân hô hấp pháp, chiến thiên hô hấp pháp..."
"Viên thần văn thượng cổ tự phản kích kia có thể điều tra ra nguyên gốc không?"
"Cũng không dễ tra, tra xét nửa ngày mà ở thượng cổ chỉ có một vị Thần tộc Nhật Nguyệt thất trọng có thần văn tự phản kích, có điều đối phương dùng binh khí là cái xiên, không phải trường cung, nổi danh nhất chính là lực phản kích. . ."
"Thi thể này có thể không chỉ là Nhật Nguyệt thất trọng, dựa theo lời giải thích của Bạch Diện thì nó mang đến cho y cảm giác dù cho đến bây giờ thì thi thể kia vẫn còn thực lực Nhật Nguyệt bát trọng, nó lại từng bị tử khí ăn mòn qua, khi còn sống tối thiểu phải là Nhật Nguyệt cửu trọng. . ."
". . ."
Một đám trưởng lão nghiên cứu thảo luận, cường giả thượng cổ đồng thời phù hợp những điều kiện này quá ít!
Cho dù bọn họ có cơ sở dữ liệu khổng lồ thì trải qua nhiều năm, cơ sở dữ liệu cũng không có khả năng bảo tồn trọn vẹn, cũng không thẩm tra ra được thân phận tương ứng.
Trong lúc nhất thời, mấy vị trưởng lão cũng thấy đau đầu.
"Làm sao bây giờ, có mua không? Bỗng nhiên xuất hiện một tiểu không gian thượng cổ bị Thiên Đạc đụng phải, Thiên Đạc có đại khí vận như vậy sao?"
"Từ tư liệu trước mắt thì không có vấn đề gì, Thiên Đạc cũng đã học xong hô hấp pháp, xem ra không phải là giả, nhưng mà tra không ra thân phận tương ứng, không dễ phán đoán đối phương là ai."
"Vẫn còn chút nguy hiểm!"
"Mặc kệ có nguy hiểm hay không, tốt nhất là đừng buông tha, trên người thi thể kia có lẽ sẽ nghiên cứu ra những vấn đề cực kỳ giá trị!"
"Không nói những cái khác, hô hấp pháp, thượng cổ Thiên binh, thượng cổ thần văn đã có giá trị nghịch thiên rồi!"
". . ."
Những cường giả này dồn dập thảo luận, cho dù là Liệp Thiên các làm ăn ở toàn bộ chư thiên vạn giới thì bây giờ cũng không dễ xác định thứ này rốt cuộc là thật hay giả, trên đại thể thì họ vẫn cảm giác là thật.
Chẳng qua là không chứng minh được thân phận tương ứng nên khiến bọn họ có điểm chần chờ!
Trong lúc nhất thời, đại điện Liệp Thiên các đều yên tĩnh trở lại, nếu mua thì giá cả sẽ không thấp, đồ đần đều biết thứ này có giá trị rất cao, bởi vì hô hấp pháp là thật.
Hô hấp pháp là thật, thi thể là thật, thần văn là thật, Thiên binh cũng là thật. . . Điều duy nhất phải nghi ngờ chính là thân phận cùng với thực lực khi còn sống, hiện tại không hề dễ phán định.
Nhiều đồ như vậy đều là thật, không thể không tin tưởng mọi thứ khác cũng là thật!
Còn vì sao lại bị Thiên Đạc đụng phải, chỉ có thể nói cái tên kia có vận khí quá tốt rồi, có lẽ hắn sẽ là Ma Đa Na kế tiếp. Thứ như vận khí này thực ra rất khó nói, thế nhưng thiên tài đều có đại khí vận là sự thật.