Tô Vũ im lặng, tiểu quỷ chết tiệt, hỏi cái gì cũng không biết!
Thật muốn bóp chết ngươi cho xong!
Thôi vậy, mặc kệ nó, hắn tiếp tục đúc thân.
Vừa đúc thân, hắn vừa hỏi: "Ngươi ăn Nhật Nguyệt Huyền Hoàng dịch không?"
Ăn vào để mạnh lên một chút cũng tốt.
Nếu Cục lông nhỏ mà đến Sơn Hải, có lẽ có khả năng cạo chết Nhật Nguyệt. . . Dĩ nhiên, không phải nó cạo chết, mà là nó chui vào trong biển ý chí của người ta để ăn thần văn. Biển ý chí của Nhật Nguyệt cảnh Chiến giả có lẽ chỉ tới tầm Sơn Hải cảnh, Cục lông nhỏ có thể xử lý được.
Cứ như vậy, hắn muốn giết Nhật Nguyệt sẽ đơn giản hơn một ít.
"Không ăn, chướng bụng lắm."
Cục lông nhỏ lắc lư thân thể, lần trước nó ăn phụ Tô Vũ một ít kiếm khí và hỏa diễm, đó đều là ý chí lực của vô địch, thế nên kém chút nó đã chống đỡ không nổi mà nổ tung rồi, đến bây giờ nó vẫn còn chưa tiêu hóa được đây.
Không ăn!
Tô Vũ thở dài, đúng là không biết hưởng thụ, uổng cho ta vẫn tin ngươi là kẻ sành ăn, thế mà đồ tốt dâng tận miệng, ngươi lại không chịu ăn.
Thở hắt ra, Tô Vũ cười cười, không có việc gì, ngươi không ăn thì ta ăn!
Nhật Nguyệt Huyền Hoàng dịch có tác dụng giúp khiếu huyệt lớn mạnh.
Trước đó hắn không định dùng, bởi vì dùng rồi thì về sau cơ hồ không có cách nào hợp khiếu, độ khó tăng lên dữ dội.
Nhưng bây giờ thì khác, đều đã đến mức độ này, hắn còn bận tâm đến mấy chuyện đó làm gì?
Lần trước hắn được thiên địa ban thưởng 10 giọt, lần này Thần tộc lại đưa 300 giọt, trọn vẹn 310 giọt.
Ăn!
Phải mau chóng cường hóa Thần khiếu, kể từ đó, cường độ ý chí lực của hắn mới có thể đi đến cảnh giới Sơn Hải, phối hợp thêm Khoách Thần chùy và thần văn tứ giai, cùng với biển ý chí mạnh mẽ, lại có Cục lông nhỏ hỗ trợ, một búa hạ xuống sẽ lập tức đập chết Sơn Hải.
Đến phần hắn hoàn toàn vô phương tấn cấp Nhật Nguyệt, hay thậm chí là Sơn Hải, vậy cũng là chuyện sau này.
Thật không có cách nào tấn cấp ý chí lực cũng không sao, hắn sẽ rèn nhục thân, thân thể cũng có thể xưng vương!
Quan trọng là bảo mệnh cái đã.
Tô Vũ cũng đủ hung ác. Hắn thầm nghĩ, các ngươi không cho ta đi ra ngoài đúng không?
Được lắm, ta sẽ ở đây ăn sạch hết tất cả mọi thứ, dù các ngươi có giết được ta thì cũng sẽ không nhặt được chỗ tốt gì.
Vừa tiếp tục đúc thân, Tô Vũ vừa đồng thời thôn phệ Nhật Nguyệt Huyền Hoàng dịch.
Một giọt!
Oanh!
Tô Vũ vừa thôn phệ một giọt, toàn bộ ý thức đều tiêu tán, hệt như lần đầu tiên hắn khai Thần khiếu, linh hồn hắn bây giờ tựa như đang trôi nổi trên không nhìn xuống nhục thân của mình.
Bên trong biển ý chí, Tô Vũ đã mở 196 cái Thần khiếu, vẫn còn có 16 cái chưa mở.
Giờ phút này, 196 Thần khiếu đều đang cấp tốc hấp thu năng lượng từ Nhật Nguyệt Huyền Hoàng dịch.
Khiếu huyệt dần dần lớn mạnh lên!
Lực lượng cường hãn của Thần khiếu đang chống đỡ biển ý chí không ngừng khuếch trương.
Biển ý chí rộng ra nhưng lại hoang trống, không có thần văn Nhật Nguyệt dùng để phá toái tu luyện khiến hắn rất thống khổ.
Bất quá không quan hệ, Tô Vũ dứt khoát lấy ra một bản thủ sách của vô địch. Trước kia luyến tiếc không nỡ bỏ, hiện tại. . . Làm gì còn có tâm trạng đó.
Bên trên thủ sách của vô địch đều có ý chí lực mạnh mẽ bám vào, đây cũng là then chốt giúp hắn có thể dễ dàng phác họa thần văn.
Tô Vũ có tổng cộng 10 bản!
Dù trước đó hắn đã phác họa thần văn thông qua mấy quyển, nhưng cũng chẳng hao mòn được mấy, căn bản không làm ảnh hưởng nhiều đến ý chí lực cường đại vẫn đang bám vào trên thủ sách của vô địch.
Khi Văn Minh sư tu luyện, việc cắn nuốt ý chí lực trong bản ý chí chi văn chính là phương thức tu luyện vô cùng bình thường.
Chẳng qua là Tô Vũ rất hiếm khi làm mà thôi.
Bởi vì mấy bản ý chí chi văn của hắn đều là trân bảo, không nỡ bỏ ra làm như vậy.
Nhưng bây giờ Tô Vũ lại không thèm để ý.
Hắn lấy bản thủ sách của Đại Hán vương ra, giờ phút này, một bên hắn vừa quan sát, một bên vừa thôn phệ ý chí lực. Đợi tới khi hắn hấp thu sạch sẽ ý chí lực xong thì bản thủ sách này cũng chính thức phế đi.
Ý chí chi văn của vô địch đều là trân bảo trân quý trong mắt người khác. Trước đó Tô Vũ cũng thế, hiện tại. . . Tùy ý đi!
Hấp thu hàng loạt ý chí lực giúp Thần khiếu của hắn càng thêm vững chắc, biển ý chí nhờ thế mà cũng được lấp đầy hơn.
Tình huống lúc này của Tô Vũ y hệt như Liễu Văn Ngạn, đều là biển ý chí vô cùng mạnh mẽ, thế nhưng khuyết thiếu ý chí lực lấp đầy biển ý chí. Không có cách nào bổ sung thì vô phương tiến vào Nhật Nguyệt. Cho nên Liễu Văn Ngạn lựa chọn phá toái thần văn của Ngũ Đại để tu luyện.
Mà Tô Vũ thì lựa chọn phá toái thủ sách của vô địch để tu luyện, hai sư đồ nhà này một kẻ so với một kẻ lại càng lãng phí hơn.
Bất quá Tô Vũ không bận tâm.
Người đã chết thì cái gì cũng không còn là của mình.
Lần này hắn nhất định phải cưỡng ép đem ý chí lực tăng lên tới Lăng Vân cửu trọng, lại có Nhật Nguyệt Huyền Hoàng dịch làm lớn mạnh Thần khiếu thì rất có thể ý chí lực của hắn sẽ so được với Sơn Hải.
Tô Vũ cũng không quá lo lắng chuyện vô địch ở ngoài quấy rối, dẫn xuất hàng loạt Tử Linh. Cùng lắm không được thì đêm nay hắn liền chuyển đổi thành cư dân. Trong cổ thành vẫn có hàng loạt cư dân tồn tại, Tử Linh dù cho phá ốc thì cũng sẽ không phá vỡ phòng của cư dân.
Lần trước hắn đã nghiệm chứng việc này tại Thiên Diệt cổ thành.
Tô Vũ còn có đường lui!
Vạn tộc hi vọng dùng Tử Linh để giết hắn sao? Nằm mơ đi!
. . .
Cường hóa, hấp thu, cường hóa, hấp thu. . .
Giờ khắc này, lấy tốc độ mắt thường cũng có thể thấy được Tô Vũ đang mạnh dần lên.
Thần văn, cường độ ý chí lực, số lượng Thần khiếu, toàn bộ đều đạt đến tiêu chuẩn tiến vào Sơn Hải, thế nhưng cảnh giới của Tô Vũ trước đó là Lăng Vân nhị trọng, bởi vì hắn vẫn luôn không ngừng áp súc chính mình.
Nhưng hôm nay Tô Vũ không đè nén bản thân nữa.
Mà ngược lại còn thả mặc cho nó điên cuồng tăng lên.
Đạo Thành chỉ cần thôn phệ tài nguyên do thiên địa ban thưởng mà còn có thể tiến vào Sơn Hải, huống chi là Tô Vũ.
Trong chớp mắt, hắn đã là Lăng Vân tam trọng.
Rất nhanh, lại lên Lăng Vân tứ trọng.
Lúc bấy giờ suy nghĩ của hắn đã thay đổi.
Áp chế chính mình xuống cảnh giới thật thấp để lấy ban thưởng của thiên địa làm gì, chẳng bõ bèn. Hắn chỉ ước gì mình mau chóng cường đại đến cảnh giới Lăng Vân cửu trọng hoặc hơn nữa, để khi hắn giết Sơn Hải hay Nhật Nguyệt thì thiên địa sẽ không ban thưởng, miễn cho bởi vì chút quà tặng ấy mà làm bại lộ hành tung của hắn.
Đó mới là phiền toái!
Tô Vũ đã lên tới Lăng Vân tứ trọng đỉnh phong, nhưng vẫn chưa hấp thụ xong giọt Nhật Nguyệt Huyền Hoàng dịch đầu tiên. Đến giờ hắn mới phát hiện là nó thật sự quá mạnh.
Để tiêu hóa hoàn toàn một giọt cần tốn rất nhiều thời gian.
Tô Vũ không biết rõ tình huống của Nhật Nguyệt. Nhật Nguyệt cảnh chỉ có một khiếu, một khiếu này ngay từ đầu đã mở ra 40 độ như hình cánh quạt, dần dần cường đại lên thì sẽ mở ra một góc 80 độ, khi đó đối phương chính là Nhật Nguyệt nhị trọng.
120 độ, Nhật Nguyệt tam trọng.
Một mực tiếp tục cho đến trạng thái tròn vành vạnh như trăng ngày rằm thì đó sẽ là Nhật Nguyệt đỉnh phong, đại biểu một khiếu hợp nhất hoàn toàn viên mãn.
Mà thời khắc này, Thần khiếu của Tô Vũ còn chưa hợp nhất, vẫn đang chia riêng lẻ thành từng cái, nhưng theo năng lượng Nhật Nguyệt Huyền Hoàng dịch mà hắn hấp thu vào, bấy giờ các Thần khiếu đều đang lóe sáng lên thành từng điểm, bày ra hình dáng cây quạt nho nhỏ tầm 1 - 2 độ. Điều này đại biểu Thần khiếu của hắn đã bắt đầu lớn mạnh, lớn mạnh đến nỗi có lẽ cả một đời Tô Vũ cũng không thể tiến vào Sơn Hải cảnh được!
Sơn Hải cần hợp khiếu.
Thần khiếu của hắn mạnh như thế thì lực đẩy khi hợp nhất sẽ lớn đến kinh người.