Phát tài!
Tô Vũ vui vẻ vô cùng, giờ phút này hắn đã nhặt được hai cỗ thi thể Nhật Nguyệt, trong đó còn có một vị Nhật Nguyệt hậu kỳ.
Trên đầu đối phương còn có một nhúm lông sáng màu, xem xét dáng vẻ thì hẳn là Thiên Linh Viên Hầu nhất tộc!
Trước đó khi Tô Vũ mua thanh đinh ba thượng cổ kia chính là mua trong tay Viên Hầu tử thuộc chủng tộc này.
Nhật Nguyệt hậu kỳ!
Bộ tộc này đứng thứ 12 trong Bách Cường chủng tộc, thực lực cực mạnh. Không nghĩ vị Nhật Nguyệt Đại Hầu Tử ấy thế mà chết rồi.
Tô Vũ quan sát kỹ càng một lượt. . . Ánh mắt hắn hơi khác thường.
Hình như đối phương không phải bị Tử Linh giết, mà là bị người giết.
Đến cùng là người nào giết thì Tô Vũ không thể dò xét, đành chịu, khi đó hỗn loạn vô cùng, vô địch tiến vào, Tử Linh quân chủ một đống, làm sao mà nhìn ra ai là thủ phạm. Có lẽ Đại Hầu Tử đã trêu chọc phải người nào, cho nên mới bị kẻ kia nhân cơ hội ra tay thủ tiêu.
Tô Vũ nhặt được rất nhiều cổ thành lệnh, lần này vận khí không tệ, hắn còn nhặt được cả một tấm cổ thành lệnh có khắc số 3. Khả năng cao là do vô địch xử lý một đầu Tử Linh Nhật Nguyệt thất trọng.
Tam hoàn cổ thành lệnh, thứ đồ chơi này chắc chắn là đồ tốt, ít nhất cũng có thể cưỡng ép mở ra gian phòng bên trong vòng thứ ba, rất lợi hại!
Tô Vũ lại nhanh tay đi nhặt đồ, hắn nhặt được hơn mười cỗ thi thể, mấy chục cỗ thi thể Lăng Vân, đáng tiếc thi thể Nhật Nguyệt thì không thấy thêm cái nào nữa, có lẽ đã bị Tử Linh dùng tử khí hủy diệt.
Tiếp tục đi một hồi, Tô Vũ bắt gặp một đám Tử Linh đang hội tụ.
Tô Vũ tò mò đi tới, thấy được vài đầu Tử Linh mạnh mẽ, chỉ sợ có cả Nhật Nguyệt hậu kỳ.
Giờ phút này, mấy đầu Tử Linh kia cũng tò mò nhìn về phía hắn.
Tô Vũ cười khan một tiếng, hình như bọn chúng đều có chút trí tuệ.. . Bất quá, chúng ta cũng được xem là người một nhà mà, đúng không?
"Cái kia... Mấy vị đại nhân, ta là cư dân cổ thành, các ngươi đang nhìn cái gì vậy?"
Lá gan của Tô Vũ thật sự rất lớn!
Vả lại nãy giờ hắn một đường đi tới cũng không có Tử Linh nào xuống tay với hắn, tử khí xâm nhập đều không quá nghiêm trọng, thế nên hắn bất giác cũng dạn dĩ hơn hẳn.
Hắn tiến tới gần đám đông Tử Linh, nhìn thoáng qua đồ vật đang bị vây vào giữa.
Cái kia giống như một quyển sách, lại giống như không phải.
Bảo bối?
Trong lòng Tô Vũ khẽ động, mấy đầu Tử Linh đều đang vây lại quan sát, nhưng không có con nào tùy tiện đụng vào, chẳng lẽ đây thật sự là bảo vật?
Tô Vũ cẩn thận nhích lại gần.
Tử Linh không quản hắn, không rõ là do bọn chúng không biết nói chuyện, hay là không muốn nói chuyện. Thế nhưng cả đám đều ngơ ngơ ngác ngác nhìn Tô Vũ.
Đây đại khái là cư dân cổ thành có lá gan lớn nhất mà chúng từng gặp, dù là Hắc Long thành chủ thì khi đến gần bọn chúng cũng sẽ tỏ vẻ không được tự nhiên.
Sợ phải tiếp xúc nhiều với Tử Linh.
Tô Vũ thì lại không coi ra gì, thấy đám Tử Linh không gây phiền toái cho mình thì nhẹ nhàng thở ra.
Hắn ngồi xuống quan sát quyển sách, hoặc nói đúng hơn là tấm ván gỗ kia.
Phía trên lây dính một chút minh khí, cái này cùng tử khí có điểm khác biệt, Tô Vũ có thể cảm thụ được.
Trong lòng hắn khẽ động, đây là thứ đồ do vô địch Minh tộc làm rơi sao?
Lúc ở trong cổ ốc, Tô Vũ cũng nhìn thấy cảnh vô địch Minh tộc bị cái gì đó đánh xuyên qua thân thể, chẳng lẽ thứ này là bị ông ấy làm rớt khi đó?
"Nếu đây là đồ có quan hệ với vô địch, vậy chắc chắn là đồ tốt a!"
Tô Vũ muốn nhặt đi!
Bất quá Nhật Nguyệt Tử Linh đang nhìn chằm chằm vào nó, hắn sợ mình mà cầm lên thì sẽ bị Tử Linh giết chết.
Đừng nhìn hiện tại bọn chúng không hạ độc thủ với mình mà lầm, điều này không có nghĩa là Tử Linh vĩnh viễn không xuống tay với hắn.
Người nào có thể bảo đảm rõ ràng!
Lòng Tô Vũ ngứa ngáy, nhưng ta rất muốn có nó, làm sao bây giờ?
Đang nghĩ ngợi, một tôn Tử Linh mặc áo choàng chợt xuất hiện, so với Tử Linh bình thường thì có khoảng cách rất lớn, Tô Vũ vừa nhìn liền chấn động, cấp tốc cúi đầu, quay người liền muốn ly khai.
Mẹ nó.
Tô Vũ nhận biết tôn Tử Linh này, chính là kẻ khi trước đã tự tay khắc họa chân dung hắn trên tấm bảng, và cũng là vị đã nói chuyện với hắn khi ấy.
Thời điểm vô địch đại chiến, tuy hắn không xem được toàn cảnh rõ ràng, nhưng vẫn nghe được không ít âm thanh.
Tôn Tử Linh này... Rất có thể là Tinh Nguyệt Tử Linh quân chủ. Loại tồn tại đáng sợ như vậy, Tô Vũ vẫn nên tránh xa một chút thì hơn.
Mặc dù đã có chút tâm trạng vò mẻ không sợ rơi, nhưng hắn cũng không muốn thật sự hóa thành Hoạt Tử nhân, biến thành kẻ chờ chết.
Hắn đang chuẩn bị rời đi, thì bất chợt mấy đầu Tử Linh xung quanh đồng loạt quỳ mọp xuống.
Tinh Nguyệt đưa lưng về phía Tô Vũ, nhìn lướt qua đồ vật do vô địch Minh tộc làm rơi, bỗng nhiên có thanh âm vang lên từ trong đầu hắn: "Biết đây là cái gì không?"
Tim Tô Vũ đập cực nhanh!
Hắn không dám lên tiếng, chỉ hy vọng đối phương không phải đang nói chuyện với mình.
Đáng tiếc, cầu xin vô dụng.
Sau một khắc, âm thanh của Tinh Nguyệt lần nữa vang lên: "Đây là chí bảo dùng để gánh chịu quá khứ và tương lai! Biết như thế nào là Vĩnh Hằng không?"
Tô Vũ ngạc nhiên nhìn đối phương.
"Quá khứ, hiện tại, tương lai, bản tâm hợp nhất! Đây chính là Vĩnh Hằng!"
Trong lòng Tô Vũ khẽ động, cái này. . . Vĩnh Hằng?
Vô địch là như vậy?
"Quá khứ, hiện tại, tương lai..."
Tô Vũ thì thào một tiếng, cúi đầu, cung kính nói: "Đại nhân, đây là đồ do Vĩnh Hằng lưu lại?"
Tử Linh chậm rãi giải đáp: "Đây là chí bảo gánh chịu quá khứ thân và tương lai thân của vô địch Minh tộc. Theo thời không Trường Hà, hắn đã tìm kiếm hai thân mạnh nhất rồi dùng chí bảo gánh chịu, hợp nhất, thành tựu Vĩnh Hằng! Nhưng trong trận chiến mới rồi, vô địch Minh tộc đã bị Tinh Hồng chặt đứt tương lai thân và hiện tại thân, chỉ còn lại quá khứ thân. Nói là Vĩnh Hằng nhưng trên thực tế hắn đã phế quá nửa, không còn tương lai, không còn hiện tại, chỉ còn lại một quá khứ đã đi qua."
Tô Vũ nghe cái hiểu cái không!
Hắn chỉ biết có hai điểm, thứ nhất, tấm ván gỗ này là chí bảo!
Thứ hai, vị vô địch Minh tộc kia đã bị thương rất nặng. Sau này thực lực sẽ giảm sút một mảng lớn.
Quá khứ thân?
Vô địch đều dính đến thứ đồ chơi phức tạp như vậy sao?
Tô Vũ dè dặt hỏi: "Đại nhân, vô địch có thể bùng nổ bao nhiêu lực lượng khiếu huyệt?"
"Lực lượng khiếu huyệt?"
Tử Linh thì thào một tiếng, đối với vô địch mà nói, cái gọi là lực lượng khiếu huyệt chẳng có mấy tác dụng.
Một lát sau, Tinh Nguyệt mới đạm mạc đáp lời: "Ngươi chết đi, ta sẽ nói cho ngươi biết!"
"..."
Ngài cút đi luôn đi!
Suy nghĩ trong đầu Tô Vũ lóe lên một cái rồi biến mất, trước mặt đại năng, hắn không dám liều lĩnh cảm ứng về đối phương nhiều.
Có điều xem ra vị này rất mong đợi mình chết!
Nhưng Tinh Nguyệt lại không định giết mình, có thể là vì có cái gì đó hạn chế, Tô Vũ cũng không dám loạn hỏi, sợ khi không lại nhắc nhở đối phương nhớ ra là nàng ta có thể một chưởng giết chết hắn.
Thế thì quá bi ai a.
Tô Vũ lại nhỏ giọng hỏi: "Đại nhân, vậy chí bảo này có tác dụng gì không?"
"Gánh chịu quá khứ và tương lai thân."
Tử Linh giải đáp: "Cường giả muốn chứng đạo sẽ đi đến thời không Trường Hà, tìm kiếm quá khứ thân mạnh nhất và tương lai thân mạnh nhất, dùng chí bảo này tiếp nhận, khi đó hai thân kia sẽ được lưu trữ trong đây. Chỉ khi nào vị cường giả nọ có thể thành công hợp nhất ba thân thì mới được gọi là vô địch."
Dứt lời, dừng một chút rồi Tinh Nguyệt lại nói: "Dĩ nhiên, ngoại trừ việc gánh chịu quá khứ và tương lai thân thì ngươi cũng có thể đem nó đi đúc binh, thế nhưng làm vậy thì quá lãng phí!"
Tô Vũ hiểu rõ!
Thì ra là thế!
Xem ra không có tác dụng gì với mình.
Mà giờ khắc này, hắn đã hiểu thêm một chút về vô địch.
Tô Vũ còn đang nghĩ ngợi, Tinh Nguyệt lại nói tiếp: "Cái gọi là chuẩn vô địch, bình thường đều là hai thân hợp nhất, hoặc quá thứ thân hoặc là tương lai thân. Quá khứ thân thì cường đại có hạn, nhưng tương lai thân thì lại rất mạnh. Nếu hợp nhất được với tương lai thân thì dạng chuẩn vô địch như thế rất lợi hại, có đôi khi còn mạnh hơn cả vô địch tầm thường."
"..."
Tô Vũ gật đầu, lần này hắn đã hiểu rõ hơn.