Hậu điện phủ thành chủ.
Tinh Nguyệt trở về, mang theo tấm ván gỗ, nhìn về phía tượng đá Tinh Hồng, Tinh Hồng cũng mở mắt nhìn về phía Tinh Nguyệt, bọn hắn đều cảm nhận được một màn mới vừa phát sinh kia.
"Phệ Thần Bán Hoàng là vị thượng cổ đó sao?"
Tinh Nguyệt tra hỏi, thế nhưng tượng đá không nói gì.
Nửa ngày sau, tượng đá mới lạnh nhạt lên tiếng: "Ngươi nên rời đi!"
Tinh Nguyệt cười nhạt, cũng không thèm để ý, "Rất nhanh ta sẽ lại ra ngoài. Nội thành vẫn còn hàng loạt sinh linh, chắc chắn Tô Vũ sẽ ra tay sát lục lần nữa, khi đó ta lại xuất hiện. "
"Tùy ngươi. Hiện tại lập tức quay về!"
Tượng đá lạnh lùng lặp lại. Tô Vũ có sát lục tiếp hay không cũng là chuyện sau đó, bây giờ ngươi cần phải rời đi!
Tinh Nguyệt không nói gì, thoáng chốc thân ảnh nàng đã biến mất ngay tại thông đạo bên dưới chân tượng đá.
Tượng đá tiếp tục trấn áp lối đi, nhìn về phía Tô Vũ vẫn còn đang lang thang đi nhặt đồ.
Lá gan rất lớn!
Thế mà dám cùng Tử Linh quân chủ trò chuyện!
. . .
Tô Vũ căn bản không nghĩ nhiều như tượng đá.
Đối với hắn, cũng không phải hắn chưa từng thấy vô địch. Trò chuyện phiếm vài câu thì có làm sao. Dù gì nếu đối phương đã muốn giết mình, hắn có tránh né ra xa cỡ nào cũng chỉ có một con đường chết.
Tử khí vẫn lan tràn quanh thân, Tô Vũ liên tục nghịch chuyển nguyên khiếu, hóa giải tử khí.
Có điều quãng thời gian này không dễ chịu chút nào.
Tốc độ tử khí ăn mòn thật sự rất nhanh.
Mỗi ngày hắn đều phải hóa giải tử khí mới được!
Cư dân cổ thành đều sinh hoạt trong tình cảnh nước sôi lửa bỏng.
Bọn họ không có công pháp nghịch chuyển nguyên khiếu giống như Tô Vũ, cho nên ngày ngày buộc lòng phải đấu tranh cùng tử khí.
Khó trách các sinh linh sau khi chuyển đổi trở thành cư dân cổ thành xong thì thực lực vô phương tăng lên.
Không phải là không có biện pháp tăng lên, mà là không có cơ hội cùng thời gian. Cả ngày ngươi phải dành thời gian đấu tranh với tử khí, có thể bảo mệnh được là tốt rồi, còn muốn phân tâm ra tu luyện để tăng thực lực?
Dù cho có Thiên Nguyên khí, một ngày hai ngày vẫn được, nhưng quanh năm suốt tháng sử dụng Thiên Nguyên khí thì Thần Ma cũng gánh không nổi.
Chờ tử khí lan tràn khắp toàn thân từ trên xuống dưới, đại khái chính là thời điểm ngươi biến trở thành Tử Linh.
"Tốc độ lan tràn thật là lợi hại... Vốn dĩ tốc độ ăn mòn của mọi người đều nhanh như vậy sao? Thế không phải chỉ có mấy ngày liền chết à?"
Tô Vũ hơi tò mò, tốc độ tử khí ăn mòn cơ thể của hắn quá nhanh. Nếu không phải hắn có bùa bảo mệnh thì có khi ngay thời điểm vừa chuyển đổi thì hắn đã bị ăn mòn tới chết.
Thế nhưng nghe nói có những sinh linh sinh sống mấy chục năm, thậm chí trên trăm năm tại cổ thành, làm sao bọn họ làm được?
Kì quái!
chẳng lẽ những người kia ngày ngày dùng Thiên Nguyên khí triệt tiêu tử khí? Một ngày còn được, coi như hắn tiêu hao hết 1 phần Thiên Nguyên khí mỗi ngày, một năm 360 phần, 100 năm là ba vạn sáu ngàn phần!
Đừng làm rộn!
Gia nghiệp lớn hơn nữa cũng không có đủ Thiên Nguyên khí để ngươi tiêu hao như thế.
Vậy rốt cuộc những sinh linh kia đã làm cách nào?
Tô Vũ cau mày ngẫm nghĩ, nghĩ đến trước đó có mấy đầu Tử Linh phát nổ khi khắc họa chân dung hắn trên tấm bảng gỗ. Ban đầu là Lăng Vân, sau đó là Sơn Hải, cuối cùng là Nhật Nguyệt...
Bọn gia hỏa này đều tự bạo.
Cuối cùng phải đến khi Tử Linh quân chủ ra tay thì mới hoàn thành.
"Lẽ nào do thực lực Tử Linh khắc họa tấm bảng gỗ khác nhau nên tốc độ lan tràn tử khí cũng có điểm khác biệt?"
Tô Vũ thầm suy đoán.
Sự thật chứng minh, hắn không đoán sai.
Dưới tình huống bình thường, sinh linh Đằng Không sẽ do Đằng Không Tử Linh khắc họa; sinh linh Lăng Vân sẽ do Lăng Vân Tử Linh phụ trách, tương tự cho các cảnh giới khác.
Tốc độ tử khí lan tràn vốn chính là tốc độ tu luyện của người đó. Nếu cư dân thường xuyên tu luyện thì có thể triệt tiêu tốc độ ăn mòn. Dĩ nhiên, nếu đối phương lơi là hoặc gặp chút chuyện không theo kịp tiết tấu, thế thì ngày chết sẽ tới gần.
Mà chân dung của Tô Vũ là do một vị Tử Linh quân chủ khắc họa. Đây là một loại dẫn dắt, cũng là lễ ngộ dành riêng cho thiên tài.
Khiến ngươi chết sớm một chút!
Chết rồi thì sẽ “được” Tử Linh quân chủ trực tiếp tiếp dẫn.
Cho nên tốc độ tử khí ăn mòn ở chỗ Tô Vũ nhanh kinh người, nếu là người bình thường thì chắc chắn đã sớm biến thành Tử Linh.
Bất quá Tô Vũ không có!
Chẳng những không có, hắn còn có thể tranh thủ hóa giải nghịch chuyển một phen.
Kỳ thật điểm này đã khiến Tinh Nguyệt cảm thấy ngoài ý muốn, thế nhưng lão không bận tâm lắm, thiên tài có vốn liếng là chuyện rất bình thường.
Không có vốn liếng này thì chưa chắc Tô Vũ đã dám chuyển đổi thành cư dân cổ thành.
. . .
Tô Vũ tiếp tục thăm dò một vòng quanh cổ thành. Tử Linh vẫn đang ở đây, tối thiểu ba ngày sau mới rút lui. Giờ phút này lang thang bên ngoài chỉ có một người sống duy nhất là hắn.
Tô Vũ đi tới khu vực cửa thành, nhìn ra ngoài... Không nhìn còn đỡ, vừa nhìn liền sững người.
Hắn đang ở trong hải dương?
Đúng vậy, lúc bấy giờ cổ thành đang nằm ở ngay trong hải dương, đã không còn lục địa xung quanh.
Bốn phía đều là nước biển.
Đáng sợ!
Cửu Tinh đảo đã bị phá hủy rồi ư?
Tô Vũ lắc đầu, nhất thời không biết nên nói gì.
Hắn lên đầu thành ngồi, phụ cận có một vài Tử Linh đang du đãng, thấy hắn thì đều cấp tốc lui tránh. Tô Vũ nhìn mà hơi cảm khái, giờ khắc này hắn bất giác cảm thấy có điểm cô độc.
Toàn thành chỉ có mỗi Tử Linh.
Thật là tiếc nuối!
Dĩ nhiên bên trong thành vẫn còn vô số sinh linh, bất quá bọn họ đều đang run rẩy trốn tránh bên trong cổ ốc, làm gì có ai dám ra đây khi đã biết hàng loạt Nhật Nguyệt Tử Linh, thậm chí có lẽ còn có cả vô địch Tử Linh vẫn đang đi “tuần tra” bên ngoài.
Hiện giờ bọn họ chỉ có thể cầu nguyện cổ ốc còn đủ sức bảo vệ bọn họ, không cho Tử Linh phá phòng, bằng không thì bọn họ đều chết chắc.
Then chốt ở chỗ, giờ phút này tử khí bên trong tòa thành cổ cực nặng, không ít người đã sắp không chịu được nữa!
Tô Vũ lại đi ra ngoài vòng vo một vòng... Có chút buồn cười.
Hắn thế mà nhặt được hai viên ngọc phù có dính máu.
Xem ra có người chịu không nổi, muốn chuyển đổi thành cư dân.
Được rồi, ta thành toàn cho các ngươi, giúp các ngươi nhặt lên vậy, ném loạn đồ vật là hành vi không tốt a.
Về phần trong phòng là ai, hắn mặc kệ.
Có chết hay không, hắn cũng không quan tâm.
Thật sự sợ chết thì đã sớm chạy từ lâu, nếu đã lựa chọn lưu lại thì đều là kẻ gan to.
Miễn sao không phải Nhân tộc là được, hắn có thể nhận ra huyết dịch của Nhân tộc, không lo hố nhầm người một nhà.