Vạn Tộc Chi Kiếp (Bản Dịch Full)

Chương 1554 - Chương 1554: Thoắt Cái Biến Thành Con Cưng Vạn Tộc

Vạn Tộc Chi Kiếp
Chương 1554: Thoắt Cái Biến Thành Con Cưng Vạn Tộc
 

“Dù sao ta cũng sắp trở thành Tử Linh, bị Tử Linh quân chủ tự mình dẫn dắt nên không còn sống được bao lâu nữa!”

Câu nói cuối cùng của Tô Vũ làm người người chấn động.

Ngay sau đó, người Liệp Thiên các nhanh chóng lên tiếng: “Ngươi thật sự bị Tử Linh quân chủ hỗ trợ chuyển đổi?”

“Đúng vậy, là Tinh Nguyệt quân chủ!”

“. . .”

Toàn trường yên ắng!

Giờ khắc này, sắc mặt Ngưu Bách Đạo thay đổi.

Đâu chỉ ông, phàm là người nhìn thấy tin tức này thì đều lộ vẻ mặt phức tạp.

Rất nhiều người không hiểu, nhưng một vài cường giả Nhật Nguyệt đỉnh cấp và vô địch đều biết một ít tình huống, biến thành cư dân, thực lực Tử Linh phụ trách thay đổi sẽ là giới hạn của bản thân.

Tô Vũ là Lăng Vân nhưng lại bị vô địch thay đổi!

Điều này đại biểu cái gì?

Đại biểu là hắn có tiềm lực kinh người!

Chứng tỏ Tử Linh quân chủ coi trọng hắn, muốn nhanh chóng ăn mòn hắn để hắn sớm ngày biến thành Tử Linh.

Chết chắc rồi!

Khó trách gia hỏa Tô Vũ bất chấp tất cả.

Còn thật giả ra sao. . . có lẽ chuyện này là sự thật.

Tô Vũ không biết nhiều, hắn nói là bị Tử Linh quân chủ thay đổi, chuyện này có xác suất là thật rất lớn, nếu mà là nói láo, chưa chắc hắn đã biết nên nói láo như thế nào.

Lúc bấy giờ, tâm tình Ngưu Bách Đạo cực kì phức tạp, ông viết: “Tô Vũ, ngươi thật sự đã bị Tử Linh quân chủ thay đổi?”

“Đúng vậy.”

Không ai dùng mật ngữ, lúc trước hắn chỉ nói thế để làm khó Liệp Thiên các mà thôi.

Giờ phút này, tâm tình Ngưu Bách Đạo rất tệ.

Ông cho rằng Tô Vũ có hy vọng nghịch chuyển, bởi vì Tô Vũ là thiên tài, dù hắn bị Tử Linh Nhật Nguyệt thay đổi thì ông vẫn cảm thấy Tô Vũ có hy vọng hồi sinh.

Nhưng Nhật Nguyệt không giống vô địch!

Không nghĩ tới Tô Vũ lại bị Tử Linh vô địch thay đổi, như vậy thì thời gian từ giờ đến lúc hắn tử vong sẽ không còn bao lâu nữa.

. . .

Cửa thành.

Các vị thiên tài đều lộ vẻ mặt phức tạp.

Một mặt là chấn động bởi thiên phú của Tô Vũ, chỉ sợ hắn là người đầu tiên được vô địch quân chủ của Tử Linh giới coi trọng, phải biết rằng, đến thành chủ giỏi nhất cũng chỉ được Tử Linh Nhật Nguyệt đỉnh cấp phụ trách thay đổi.

Rất ít người được Tử Linh quân chủ phụ trách dẫn dắt.

Mà Tô Vũ... Hắn mới chỉ là Lăng Vân!

Trong khi các thành chủ đều đã là Nhật Nguyệt cửu trọng.

Về phương diện khác, không biết nên nói là tiếc hận hay là thả lỏng, bởi vì xem như Tô Vũ chết chắc rồi.

Hắn bị Tử Linh vô địch dẫn dắt thì cũng đồng nghĩa với việc không còn sống được bao lâu nữa!

Giờ phút này, không ai còn bận tâm về cái giá mà Tô Vũ nói ra lúc trước, bọn họ đã biết được một tin tức tuyệt mật, tin tức ấy chính là chuyện tốt đối với vạn tộc.

Đối với Nhân tộc, đối với Ngưu Bách Đạo mà nói, nó lại là một kích chí mạng!

Tô Vũ... không thể trở về được nữa!

. . .

Ngoài thành, Tần Hạo, Chu Quảng Thâm, Ngưu Bách Đạo. . . mấy người đều trầm mặc.

Tô Vũ bị Tử Linh vô địch tự mình chuyển đổi!

Dù là vô địch thì cũng không có biện pháp cứu vớt hắn.

Thở dài, tiếc hận, bất đắc dĩ, bi thương, phẫn nộ. . .

Đủ loại cảm xúc kích động, không biết nên nói cái gì mới tốt.

Ngay sau đó, Ngưu Bách Đạo thở dài, viết xuống: “Đừng thả người nữa. Tô Vũ, giết được bao nhiêu thì cứ giết, tới nước này, dù có nhiều tài nguyên thì có tác dụng gì! Ta ủng hộ ngươi, ngươi nghĩ cách kéo bọn họ chôn cùng ngươi đi. Không sợ vô địch các tộc khác đến, tộc ta cũng có vô địch! Dù ngươi chết thì ít ra cũng sẽ có kẻ chôn cùng ngươi!”

Thả cái gì mà thả.

Không thả!

Ông vốn nghĩ Tô Vũ chỉ bị thay đổi, vẫn còn cơ hội hồi sinh, nhưng hiện tại thì xong rồi.

Người không còn, đổi tài nguyên cho ai dùng?

Ngươi kéo người chôn cùng đi thôi.

. . .

Lời này vừa gửi đi, trong thành, đám thiên tài và cường giả đều biến sắc.

Tô Vũ cũng cạn lời.

Cái gì đó?

Giọng điệu lão Ngưu như kiểu chết rồi thì đổi tài nguyên để làm gì, bỏ hết, giết thêm vài tên cho đã... Này... Ta cảm thấy ta vẫn còn có thể cứu được mà.

Ta không cảm thấy mình sẽ chết!

Thật đấy!

Không muốn thả người thì ta đã không mạo hiểm tới đây rồi.

Dù sao cũng chẳng giết được bao nhiêu, nếu dùng cơ hội này để đổi lấy thật nhiều tài nguyên thì chẳng phải quá tốt sao?

Huống chi tuy ta bị Tử Linh vô địch thay đổi, nhưng tốc độ biến đổi cũng không nhanh bằng tốc độ nghịch chuyển của ta, sao phải sợ?

Giờ phút này, tâm tình cường giả các tộc đều vô cùng phức tạp.

Đúng vậy, Tô Vũ đã sắp chết, hắn không có nhiều thân nhân bằng hữu, đổi nhiều tài nguyên như vậy làm gì?

Có cường giả Thần tộc lên tiếng: “Ngưu Bách Đạo, đừng vội nói vậy! Tô Vũ, chưa chắc ngươi sẽ phải chết, tộc ta có ghi chép, trở thành cư dân rồi vẫn có biện pháp thoát khỏi tử khí ăn mòn. Chỉ cần tiến vào Tinh Vũ phủ đệ, ở đó không ra, cắt đứt nguồn cung tử khí thì sẽ có cơ hội rất lớn thoát khỏi tử khí ăn mòn!”

Ngưu Bách Đạo phẫn nộ: “Đừng nghe hắn nói lời vô nghĩa, sau khi vào Tinh Vũ phủ đệ một tháng thì phải ra ngoài, kẻ không ra sẽ vĩnh viễn táng thân trong đó. Xưa nay chưa từng có ngoại lệ. Trong một tháng rời xa cổ thành này có khả năng ngươi sẽ hoàn toàn chết mất dạng!”

Ngưu Bách Đạo vốn tới đây để làm cầu nối đàm phán, bất quá hiện tại ông lại chuyển đổi chú ý, luôn miệng khuyến khích Tô Vũ đừng nói chuyện, hãy giết người!

Cường giả vạn tộc phát điên!

Má nó!

Chính ngươi nói mình tới đây để khuyên nhủ Tô Vũ, hiện tại Tô Vũ có tâm muốn thương lượng, Ngưu Bách Đạo ngươi lại ra sức ngăn cản.

Ngươi có ý gì?

Cường giả vạn tộc vô cùng buồn bực!

Lúc bấy giờ, bọn họ còn phải an ủi Tô Vũ, ngươi vẫn còn hy vọng, đừng tuyệt vọng, nếu không, kẻ tuyệt vọng còn để ý tới tài nguyên nữa sao?

“Tô Vũ, nghĩ về phụ thân ngươi đi, ngươi mà chết thì phụ thân ngươi phải làm sao bây giờ? Để tài nguyên lại cho phụ thân ngươi, giúp ông ấy trở nên cường đại cũng là một loại ký thác mà!”

“Tô Vũ, ta biết ngươi trọng ân tình, lão sư và sư tổ của ngươi đều đang đợi ngươi trở về...”

“Tô Vũ, đổi lấy vô số Thiên Nguyên khí cũng được, ngâm mình trong Thiên Nguyên khí có thể trì hoãn tử khí ăn mòn!”

“Chết tử tế không bằng cố tồn tại, đây cũng là ngạn ngữ của Nhân tộc ngươi đúng không? Nếu tiếp tục phong thành, ngươi cũng không giết được bao nhiêu người trong đó. Bởi vì trước sau gì vô địch vạn tộc cũng sẽ tới, vô địch của Nhân tộc ngươi tuy có thể quấy rối, nhưng sau đó thì sao? Ngươi cũng biết Nhân tộc không thể cử nhiều vô địch tới đây!”

“Cho dù vài người chết, nhưng đa số vẫn sẽ còn sống sót ra ngoài, lúc ấy ngươi sẽ chẳng được cái gì cả!”

“Tô Vũ, suy xét cho kĩ đi!”

“...”

Thần tộc, Ma tộc, Tiên tộc, Long tộc. . . tất cả cường giả đều đang cố sức khuyên nhủ an ủi Tô Vũ.

Ngươi sẽ không chết nhanh như vậy, ngươi vẫn còn hy vọng! Tin tưởng bọn ta đi mà.

Má nó, nhắc tới lại tức.

Tên khốn Ngưu Bách Đạo kia lại dám cho rằng Tô Vũ không còn hy vọng.

Ai nói hắn không có? Ngưu Bách Đạo, ngươi cút sang một bên cho bọn ta.

Bọn họ cảm thấy phải cho Tô Vũ một chút hy vọng, Tô Vũ vẫn có thể tự cứu vớt chính mình, khi một người không còn bất cứ hy vọng gì thì không phải sẽ điên cuồng bất chấp hết thảy sao?

Lúc này, ngay cả Liệp Thiên các cũng có người nói chuyện: “Ta đã tra tư liệu thượng cổ, quả thật có hy vọng thoát khỏi. Chỉ cần vị Tinh Nguyệt quân chủ kia chết đi thì ngươi liền thoát. Người bình thường bị chuyển đổi, dù Tử Linh có chết cũng sẽ có Tử Linh khác tiếp tục công việc dang dở. Nhưng ngươi bị quân chủ chuyển đổi, đây đã là Tử Linh cấp cao nhất, giết quân chủ rồi thì ngươi có thể giải thoát!”

Nhìn xem, chúng ta đều đang nghĩ cách giúp ngươi, ngươi đừng từ bỏ đấy.

Bình Luận (0)
Comment