Huyền Giáp bất lực, “Định vị một lần cần tiêu hao không ít năng lượng, có thể dùng các loại bảo vật, hoặc là Nguyên Khí dịch, tinh huyết, thiên địa huyền quang, Thiên Nguyên khí. . .”
“Trưởng lão định vị thử xem đi!”
Má!
Ta đã nói rồi, phải tiêu hao năng lượng.
Huyền Giáp câm nín, giờ phút này, trong đại điện, lão liếc mắt nhìn các trưởng lão khác, thấy không có ai chú ý thì lén lút đưa vào sách họa một ít năng lượng, nó lập tức hiện lên quang mang lập loè.
Đã định vị!
Trước mắt lão hiện lên hàng chữ, lão nói với Tô Vũ: “Ngươi ở Tinh Hồng cổ thành, trong phân bộ Liệp Thiên các!”
“Định vị chuẩn như vậy à?”
Giờ phút này, quả thật mặt nạ của Tô Vũ hơi sáng lên, hắn cảm thấy ngoài ý muốn, nhanh chóng ra cửa, trong chớp mắt đã chạy mất dạng!
“Trưởng lão lại định vị một lần nữa thử xem.”
“Tô Vũ!”
Huyền Giáp buồn bực: “Ta nể tình ngươi có thiên phú kinh người mới giải thích nhiều như vậy, nếu không trong tình huống bình thường, ta hoàn toàn có thể không để ý tới ngươi, ngươi đừng được một tấc lại muốn tiến một thước!”
“Ta sắp chết rồi, thiên phú đâu ra?”
Tô Vũ nhanh chóng nói tiếp: “Được rồi, không định vị nữa thì thôi.”
Nhưng cũng may mình bị định vị thì sẽ cảm nhận được, bất quá không thể loại trừ khả năng vị trưởng lão này đang lừa dối mình, cố ý đưa tin tức giả đánh lừa, ánh sáng kia là do lão tạo ra.
“Ngươi có nhiều tài nguyên, không chết nhanh được, nếu chết thật thì ít ra chúng ta có thể giúp ngươi nhặt xác, đây cũng là chuyện tốt!”
“Ta chết liền biến Tử Linh, các ngươi đòi nhặt xác sao? Lừa quỷ à?”
Huyền Giáp lại không có lời gì để nói, không phản bác nổi, thôi, tám chuyện với Tô Vũ mệt quá.
Gia hỏa này cũng chẳng kính sợ lão.
Bình thường dù là ai bị vô địch vây giết mà không chết thì cũng sẽ bớt đi lòng kính sợ Nhật Nguyệt, huống chi gia hỏa này vốn to gan lớn mật!
Nếu lá gan hắn không lớn thì đã không dám lập nên âm mưu kinh thiên động địa như vậy!
. . .
Huyền Giáp chủ động cắt đứt liên hệ.
Tô Vũ cạn lời, không để ý tới ta nữa à? Ta vẫn còn rất nhiều điều hiếu kỳ về Liệp Thiên các mà, ta còn chưa hỏi về Liệp Thiên bảng đâu.
Có phải vị trưởng lão này thiếu kiên nhẫn quá hay không?
Ta mới hỏi vài câu thôi.
Vậy mà không tiếp chuyện với ta nữa rồi.
Tính ra thì hiện tại hắn đã biết tác dụng của Liệp Thiên đồ và mặt nạ, mặt nạ để cấp trên liên hệ hạ cấp trực thuộc, Liệp Thiên đồ để liên hệ với tình báo viên Hoàng bộ tọa trấn tổng bộ.
“Nên phá hủy mặt nạ này không?”
Tô Vũ gỡ mặt nạ xuống, kỳ thật hắn có chút luyến tiếc, thứ này khá hữu dụng, có thể liên hệ Liệp Thiên các bất cứ lúc nào, mua sắm còn được giảm giá, giảm 40% lận!
Ngoài ra còn có tác dụng liễm tức, còn là Địa Binh.
Hắn càng nghĩ lại càng tiếc.
Còn nữa, 10 vị hắc diện dưới trướng ta là người thế nào?
Tô Vũ nhanh chóng lấy sách họa ra, hắn tra một chút, ngay từ trang đầu tiên đã ghi chép.
“Huyền Cửu Hắc Nhất.”
Danh hiệu này. . . rất đặc sắc!
Vừa thấy liền biết đây là hắc diện do Huyền Cửu quản lý.
Hắc diện số một dưới trướng Huyền Cửu.
Tô Vũ lật xem tư liệu, tư liệu rất đơn giản.
“Huyền Cửu Hắc Nhất số 2685, tên họ thật: Lạc Nhĩ Đa Triết, Địa Hỏa Ma tộc, Lăng Vân cảnh.”
Địa hỏa Ma tộc?
Ma tộc, kẻ thù của ta.
Vậy mà dưới trướng ta lại có Ma tộc.
Tô Vũ tò mò tìm xem vị thải diện mà hắc diện này quản lý có danh hiệu là gì.
Vừa nhìn hắn liền câm nín.
Huyền Cửu Hắc Nhất Thải Nhất?
Cũng đánh số ư?
Tiếp đó là bán diện, hay có thể nói là hôi diện do thải diện quản lý, gọi là Huyền Cửu Hắc Nhất Thải Nhất Hôi Nhất.
Đệt!
Tô Vũ cảm thấy, nếu thật sự như vậy, đám hắc diện và thải diện đi ra ngoài đều sẽ không báo tên, không thể báo, bởi vì quá dài!
Nhưng như vậy lại rất rõ ràng, phân rõ trên dưới.
Vừa thấy liền biết đối phương là ai, cấp trên là ai.
Có lẽ mình phải tên là Huyền Giáp Bạch Huyền Cửu mới đúng, chứng minh mình là người dưới trướng Huyền Giáp trưởng lão.
Tô Vũ nghĩ lan man, hắn vẫn cảm thấy rất hứng thú với toàn bộ hệ thống Liệp Thiên các.
Chủ yếu là có hứng thú với tài phú của bọn họ.
Rất giàu!
Muốn gì có đó!
Thành trưởng lão rồi thì có thể tiến vào tổng bộ, nhưng trong tổng bộ có vô địch. . . Có lẽ sớm muộn gì hắn cũng sẽ đi một chuyến, không biết có phải bảo vật đều ở tổng bộ hay không, hay mỗi phân bộ lại có một ít, chỉ là đồ ở Tinh Hồng cổ thành đều đã bị mang đi hết.
Lấy được mặt nạ Huyền Cửu xem như thu hoạch ngoài ý muốn.
Tô Vũ tạm thời không suy xét việc đó nữa, còn vấn đề định vị, cái này phải xem tình huống, chỉ sợ đối phương có thể định vị hắn vô thanh vô tức, không thì thân phận Huyền Cửu thực ra không tồi.
Tô Vũ còn đang nghĩ ngợi, cuốn sách họa trên tay bỗng chấn động một chút.
Hắn nhanh chóng cầm lấy Liệp Thiên đồ, trên đó đã xuất hiện một hàng chữ.
“Huyền Cửu, còn ở trong Tinh Hồng cổ thành không?”
Đây là tin tức đến từ Huyền bộ, Tô Vũ bình tĩnh trả lời: “Có!”
“Thành chủ Hắc Ma của Tinh Hồng cổ thành đưa tin cầu viện, hy vọng Liệp Thiên các cung cấp thật nhiều Thiên Nguyên khí cho hắn, trong phân bộ còn Thiên Nguyên khí tồn kho không? Nếu có thì nhanh chóng đưa đến phủ thành chủ!”
Tô Vũ vừa định nói là không có, hắn bỗng ngẩn người... Đưa đến đâu?
Đưa đến phủ thành chủ?
Má... Má nó!
Nghĩa là, ta có thể đi vào phủ thành chủ?
“Hắc Ma rất mạnh, ta lo rằng hắn sẽ giết ta!”
Tô Vũ đáp lại.
Huyền bộ nhanh chóng hồi đáp: “Sẽ không, hắn bị thương rất nặng, ngươi là thành viên Liệp Thiên các duy nhất còn ở trong thành, thông qua ngươi thì hắn mới có thể nhận được cứu trợ, giết ngươi rồi hắn chỉ có thể chờ chết!”
Ánh mắt Tô Vũ sáng lên, vậy sao?
Thân phận Liệp Thiên các có vẻ hữu dụng hơn rồi đấy!
Ta đang phát sầu không biết khi nào Hắc Ma xuất quan, khi nào cướp đoạt quyền khống chế cổ thành với ta, giờ hay rồi, ta có thể đi thăm dò thật giả, chỉ là hơi nguy hiểm.
“Hắn yêu cầu bao nhiêu?”
“100 phần Thiên Nguyên khí!”
Bên kia đáp lại, rồi hỏi: “Trong phân bộ còn tồn trữ không?”
“Không còn, nhưng ta còn một ít.”
“Vậy dựa theo quy củ, giao dịch lần này, đồ Hắc Ma dùng để trả đều là của ngươi, ngươi nộp lên một phần làm phí thủ tục!”
Hiểu rồi!
Tô Vũ đã hiểu, hóa ra còn có thể làm như vậy, Liệp Thiên các làm trung gian, rút ra một phần phí thủ tục cũng là bình thường, dù sao cũng do bọn họ liên hệ khách hàng, chuyển giao cho Tô Vũ nhận đơn, giao lưu vượt khoảng cách vô hạn như vậy thì thu một phần cũng không nhiều.
Dù sao đồ Liệp Thiên các bán ra đều có giá rất đắt!
Hắc Ma chắc chắn phải trả cái giá không nhỏ.
Tô Vũ mỉm cười, Hắc Ma, ta tới đây!
Lão gia hỏa có vẻ bị thương không nhẹ, không thì đã không mở cửa thành cho người Liệp Thiên các đi vào, cường giả càng mạnh thì càng cảnh giác, trong tình huống bị thương, tuyệt đối sẽ không để người ngoài tới gần.
Hiện tại hiển nhiên là đã không có biện pháp nào khác!
“Tốt lắm, ta chính là Huyền Cửu!”
Lúc trước Tô Vũ còn đang do dự, nhưng bây giờ thì hắn đã quyết định, ta chính là Huyền Cửu!