Theo lời kể lại của Thổ Hách trưởng lão, Phù Thổ Linh không ngừng chấn động, thật đáng sợ.
Sau đó Phù Thổ Linh truyền âm: “Trưởng lão, tạm thời chuyện này không quan trọng, Tô Vũ có vấn đề. Hắn có thể hấp thu năng lượng của Ngũ Hành lão tổ, ngoài ra, ta dùng Ngũ Hành luyện ngục, vậy mà hắn nhanh chóng bắt chước lại được! Cảm giác không giống do thần văn làm ra, mà là công pháp trong truyền thuyết, Ngũ Hành thần quyết tạo ra!”
Nghe vậy, Thổ Hách biến sắc, từ màu đất vàng biến thành màu tro, Phù Thổ Linh nhanh chóng nói: “Trưởng lão, chú ý một chút!”
Thổ Hách nhanh chóng khôi phục, truyền âm hỏi: “Thật ư?”
“Đương nhiên là thật, ta không nhìn lầm đâu, nếu là thần văn thì cũng thái quá rồi! Ngay cả lực lượng của Ngũ Hành lão tổ mà cũng có thể hấp thu!”
Giọng Thổ Hách mang vẻ trầm trọng, truyền âm nói: “Phải lập tức báo cho lão tổ, đi thôi, đến phân bộ Liệp Thiên các lấy một phần điểm bảng đã, hiện tại ta không có điểm bảng, ngươi lấy một phần, nhanh liên hệ với lão tổ đi!”
“Được!”
Phù Thổ Linh gật đầu, nên giữ một phần điểm bảng, một tháng không ra ngoài, gã cảm giác bầu trời cũng thay đổi luôn rồi.
Còn có chuyện của Tô Vũ cũng phải nhanh chóng liên hệ với lão tổ, thuận tiện để xem có thể bảo lão tổ cho gã thêm mấy cái thần phù nữa hay không, hiện tại gã cảm thấy rất không an toàn!
. . .
Phân bộ Liệp Thiên các.
Hiện giờ nơi đây không phải chỉ có mình Tô Vũ, còn có vài vị nhân viên lâm thời, đều là cư dân cổ thành.
Trước đây thường có một hoặc hai thành viên chính thức đến đây tọa trấn, hoặc là vài vị hắc diện, thải diện phụ trợ, trong tình huống bình thường, thành viên Liệp Thiên các đều thích hành động một thân một mình.
Lần trước ở Thiên Diệt cổ thành chính là tình huống như thế, tỷ tỷ tai mèo giao lưu cùng Tô Vũ chính là nhân viên tạm thời.
Cư dân cũng cần kiếm tiền!
Kiếm tiền để tu luyện, triệt tiêu tử khí, trong tình huống bình thường, tốc độ tu luyện của ngươi và tốc độ tử khí ăn mòn phải không chênh lệch nhiều, như vậy thì ngươi mới có thể tồn tại.
Hiện tại cổ thành đã giải trừ tình trạng phong bế, các cư dân lại tới làm công.
Không cần Tô Vũ xử lý!
Những người này tự động nhận việc, còn có quản sự phụ trách tiếp đãi, việc Tô Vũ phải làm rất đơn giản, báo cho Liệp Thiên các cộng thêm nhiệm vụ trông giữ kho hàng nơi đây.
Còn những chuyện khác thì sẽ có đám nhân viên cũ này phụ trách.
Khi những người này tới, Tô Vũ tuy kinh ngạc nhưng không biểu hiện ra, sau đó phân bộ Liệp Thiên các lại hoạt động trở lại.
Mấy ngày vừa qua, Tô Vũ đã biết rõ tình hình hoạt động của phân bộ Liệp Thiên các.
Chuyện hắn phải làm không nhiều lắm!
Nhưng có một chuyện chỉ mình hắn có thể làm được, chính là xin thượng cấp bổ sung vật tư bỏ thêm vào kho hàng, chờ đợi trao đổi.
Lần trước hàng tồn kho không nhiều, cho nên Tô Vũ lười đánh cướp.
Quá ít!
Huyền Giáp trưởng lão đã nói rồi, quá ít đồ thì không đáng để đánh cướp, còn dễ bại lộ, chờ ngày nào đó có nhiều, hoặc là có bảo vật tuyệt thế được chuyển tới, khi đó đánh cướp mới là chân lý.
Phân bộ Liệp Thiên các có hai tầng, lầu một làm việc, lầu hai là nơi hắn ở.
Đôi khi hắn cũng sẽ phụ trách tiếp đãi cường giả đỉnh cấp, hoặc là thiên tài Liệp Thiên bảng.
Đây là nhiệm vụ của hắn!
Lúc này, Tô Vũ vừa tu luyện, vừa mở cửa sổ quan sát bên ngoài.
Cửa sổ thường không được mở.
Mở, chứng tỏ người khác có thể đi vào.
Liệp Thiên các làm ăn buôn bán, mở cửa đón khách như vậy thì không sao cả.
Sau đó, ánh mắt Tô Vũ khẽ động.
Thật thú vị!
Gã muốn vào Liệp Thiên các sao?
Phù Thổ Linh!
Còn có một vị cường giả Nhật Nguyệt cảnh Thổ Linh tộc, đại khái là hậu kỳ, Tô Vũ không tra xét, nhưng trên mặt nạ tự động hiện ra một hàng chữ: “Thổ Linh tộc: Nhật Nguyệt thất trọng.”
Mặt nạ chỉ có thể tra xét đơn giản, dù thế thì Thổ Hách trưởng lão vẫn cảm ứng được, lập tức nhìn về phía Tô Vũ.
Ông ta nhìn về phía cửa sổ lầu hai, thấy một mặt nạ trắng như ẩn như hiện, Thổ Hách không để ý.
Gia hỏa Liệp Thiên các!
Phù Thổ Linh đi cùng cũng mơ hồ cảm ứng được, gã nhìn thoáng qua nhưng không nhìn thấu điều gì, dù gã là người Ngũ Hành tộc thì giờ phút này cũng không có biện pháp tra xét, không giống trước đây, ít nhiều gì gã vẫn có thể tra xét kết cấu hơi nước.
Hiện giờ Tô Vũ cũng cảnh giác hơn, hắn cũng biết thiên phú Ngũ Hành tộc, hắn biết hiện giờ trong thành có người Ngũ Hành tộc nên đã tạo ra những thay đổi rất nhỏ ở vài chỗ.
Dù bị nhìn thấu thì đối phương cũng không thể liếc mắt một cái đã nhìn ra hắn chính là Tô Vũ.
Thổ Hách không để ý tới Tô Vũ, ông ta truyền âm: “Lát nữa dùng mật ngữ truyền tin tức, mật ngữ Ngũ Hành tộc, dùng phù sơn bảo điển! Lần sau truyền tin tức thông qua Liệp Thiên các thì nhất định phải nhớ kỹ, tuyệt đối không thể nói thẳng!”
Phù Thổ Linh gật đầu, cũng truyền âm đáp: “Kỳ thật ta đã muốn vậy từ lâu rồi, nhưng đám đồ cổ trong tộc không nghe ta, sao lần này lại muốn thay đổi?”
“Tại Tô Vũ.”
“Ồ!”
Phù Thổ Linh không còn lời nào để nói, một đám đồ cổ lại phải bị kẻ khác đả kích mới chịu thay đổi, kỳ thật gã đã muốn đề nghị dùng mật ngữ truyền tin tức từ lâu.
Tuy lúc cần dùng điểm bảng không nhiều lắm, nhưng vẫn có lúc dùng.
Truyền âm phù mạnh đến mức nào đi nữa thì cũng không thể truyền đến tiểu giới, chỉ có thể thông qua Liệp Thiên bảng, Liệp Thiên bảng rất cường đại, tuy Liệp Thiên bảng chỉ có thể sử dụng ở chiến trường Chư Thiên, nhưng ở cửa thông đạo các tộc tại chiến trường Chư Thiên đều có người phụ trách chuyên môn truyền lại tin tức, trong đó có người chuyên môn dùng Liệp Thiên bảng.
Như vậy có thể nhanh chóng truyền đạt.
Nếu không, ở trong cổ thành bị tử khí quấy nhiễu, hơn nữa còn ở trong Tinh Thần Hải, truyền âm phù gần như là vô dụng.
Kỳ thật nếu Liệp Thiên các không làm buôn bán, chỉ giúp người ta truyền thông tin thì vẫn có thể làm giàu.
Hai người vừa suy nghĩ, vừa nhanh chóng đi vào Liệp Thiên các.
Không đợi nhân viên lâm thời dưới lầu mở miệng, chất giọng trầm trầm của Tô Vũ đã truyền đến: “Mời hai vị Thổ Linh tộc lên lầu!”
Một vị tiểu tỷ tỷ tai thỏ nhanh chóng dẫn hai người lên trên.