Vạn Tộc Chi Kiếp (Bản Dịch Full)

Chương 1588 - Chương 1588: Một Tháng Không Ra Ngoài, Tin Tức Nghiêng Trời Lệch Đất (3)

Vạn Tộc Chi Kiếp
Chương 1588: Một Tháng Không Ra Ngoài, Tin Tức Nghiêng Trời Lệch Đất (3)
 

Lầu hai.

Đại sảnh tiếp khách.

Tô Vũ lướt tới cửa, nhàn nhạt nói: “Hai vị, mời!”

Thổ Hách và Phù Thổ Linh đều không thèm để ý, thân phận bọn họ tôn quý, Liệp Thiên các cũng phân giai cấp, không tiền, không thực lực, không lên được lầu hai.

“Chúc mừng Phù Thổ Linh chân quân xuất quan!”

Tô Vũ chúc mừng một câu, Phù Thổ Linh tùy ý đáp lại: “Đừng chúc mừng, mất mặt!”

Tô Vũ cười thầm, dĩ nhiên là ngươi phải mất mặt.

Thôi, không đùa ngươi nữa.

Tô Vũ cũng lười nhiều lời, hắn mời hai người kia ngồi xuống, yên lặng nhìn bọn họ, không lên tiếng, bảo trì cảm giác thần bí.

Hai người Thổ Hách không thấy có gì lạ, Thổ Hách chủ động lên tiếng: “Giúp ta truyền tin tức cho Thổ Linh tộc, đến Thổ Linh trưởng lão trú ở Ngũ Hành thông đạo là được!”

Tô Vũ khẽ gật đầu: “Được! Còn nhu cầu gì khác không?”

“Cho ta một phần điểm bảng!”

Phù Thổ Linh mở miệng.

Tô Vũ gật đầu, hắn có cái này, 2 ngày trước người Địa bộ tới đưa một đám đến phân bộ, chính là để thỏa mãn nhu cầu đám thiên tài này, gần đây thiên tài rất hay làm mất điểm bảng.

Giao một phần điểm bảng cho Phù Thổ Linh, Phù Thổ Linh nhìn thoáng qua, thổn thức nói: “Quả nhiên đã không còn trên bảng!”

Gã đang nói đến Tô Vũ.

Sau đó, gã nhìn về phía Tô Vũ, đoạn hỏi: “Hiện tại Liệp Thiên các có tin tức kỹ càng tỉ mỉ về Tô Vũ không?”

“Chân quân muốn biết điều gì?”

“Thực lực, cảnh giới, khi nào sẽ chết...”

Dù ngươi chết thì ta vẫn sẽ không chết!

Tô Vũ nói thầm, nhưng ngoài mặt lại bình tĩnh đáp: “Chân quân có thể tìm hiểu thông qua điểm bảng, ta không biết rõ ràng về vấn đề này.”

“Vậy thì thôi!”

Phù Thổ Linh bỏ qua, Thổ Hách mở miệng: “Vậy ngươi giúp ta truyền một ít tin tức... Thôi, để chúng ta tự làm, giá cả thế nào?”

Hai người đã có điểm bảng, đương nhiên là có thể tự chuyển đạt tin tức.

Tô Vũ không thèm để ý, gần đây người truyền tin tức đều dùng mật ngữ.

Có xem cũng không hiểu.

Nhìn cũng như không.

“Các ngươi truyền đi, ta phải hỏi ý kiến tổng bộ xem phải thu bao nhiêu phí dụng.”

“Được!”

Hai người bọn họ cũng không nói nhiều, nhanh chóng truyền tin tức, do Thổ Hách thao tác, có vẻ Phù Thổ Linh còn chưa quen thuộc với mật ngữ.

Tô Vũ chửi thầm, làm như đang phòng trộm ấy.

Có bí mật gì không mà cần dùng mật ngữ?

Thành viên Hoàng bộ nhanh chóng phản hồi tin tức, thu phí 3 giọt tinh huyết Nhật Nguyệt!

Đắt dọa người!

Tính theo Liệp Thiên điểm, một giọt tinh huyết Nhật Nguyệt trị giá 50 Liệp Thiên điểm, ba giọt tức là 150 điểm, thật sự rất quý, bất quá đối phương không có biện pháp nào khác, ai bảo Liệp Thiên các lũng đoạn thị trường độc nhất vô nhị.

Hai người này tình nguyện trả giá đắt để truyền tin thông qua Liệp Thiên các mà không phải tự trở về báo tin, bọn họ không định rời đi sao?

Tô Vũ cảm thấy có chút ngoài ý muốn, đến nước này rồi còn không chịu đi?

Ở lại cổ thành chờ chết à?

Phù Thổ Linh, gã vẫn chưa biết sợ?

Tô Vũ suy tư, Phù Thổ Linh chợt mở miệng: “Liệp Thiên các có thể định vị vị trí Tô Vũ không? Tên kia bị chặn lại trong phủ thành chủ thật sao, ta sợ hắn đã dùng thủ thuật che mắt, kỳ thật đã ra ngoài rồi, giờ đang trốn trong cổ phòng ở trong thành.”

Tô Vũ cả kinh, chà, thông minh thật đấy!

Vậy mà lại đoán được!

Tuy nghĩ vậy, hắn vẫn nhanh chóng đáp: “Nhiều ngày qua không ít người đã hỏi về tin tức này, nhưng Tô Vũ không mang theo điểm bảng nên không thể định vị, ta cũng chịu. Ta phụ trách tra xét hành tung Tô Vũ, nếu hai vị có tin tức, có thể bán trao tay cho Liệp Thiên các ta!”

Phù Thổ Linh thở dài, rồi lại nói: “Đúng rồi, Liệp Thiên các còn Thiên Nguyên khí không, cho ta 100 phần.”

“1000 Liệp Thiên điểm!”

Tô Vũ dứt khoát báo giá, trong kho có Thiên Nguyên khí, thành viên Địa bộ đã vận chuyển một ít tới đây, một phần 10 Liệp Thiên điểm, cũng chính là 1 vạn điểm công huân Nhân tộc, cực kì đắt đỏ!

Mua hay không thì tùy!

Có rất nhiều người khác muốn mua!

5 phần Thiên Nguyên khí giá trị tương đương một giọt tinh huyết Nhật Nguyệt, có thể đổi được một sợi thiên địa huyền quang, giá cả như vậy nhưng vẫn có người mua.

Nếu đổi thành điểm công huân Nhân tộc, Thiên Nguyên khí chỉ là 1 vạn điểm công huân, thiên địa huyền quang là 5 vạn điểm công huân.

Mà trên thực tế, hiệu quả đại khái không khác nhau nhiều, một sợi thiên địa huyền quang chỉ tốt hơn 5 phần Thiên Nguyên khí một chút mà thôi, mấu chốt là thiên địa huyền quang chỉ bán giới hạn.

Thiên Nguyên khí cũng vậy.

Dùng điểm công huân Nhân tộc cũng chưa chắc mua được hai thứ này, thường phải dùng tinh huyết Sơn Hải hoặc là tinh huyết Nhật Nguyệt để mua.

Tóm lại, Sơn Hải Nhật Nguyệt Nhân tộc tới chiến trường Chư Thiên đều là quỷ nghèo.

Lần trước Tô Vũ thu hoạch được 7300 sợi thiên địa huyền quang, chính là trị giá tầm hơn ba trăm triệu điểm công huân.

Ba trăm triệu... Chắc cũng không có Nhân tộc nào có thể lấy ra.

Lúc trước Tô Vũ mua bán công pháp đã xem như đại thổ hào, tiền thu vào một năm là khoảng trăm vạn công huân, phải cần trăm năm mới có thể tích lũy nhiều tài phú như vậy, xét ra không thua kém gì vô địch, mà vô địch còn phải tu luyện, còn phải bồi dưỡng gia tộc.

Hắn thầm nghĩ lung tung, rồi hắn nói: “Hai vị chi trả bằng Liệp Thiên điểm hay tinh huyết hay là bảo vật khác?”

“Tinh huyết!”

Thổ Hách tùy ý lấy ra không ít tinh huyết, là Sơn Hải cảnh của khá nhiều tộc, xem ra ông ta cũng không phải người tốt lành gì.

Tô Vũ đến nhà kho, lấy một trăm phần Thiên Nguyên khí.

Giao cho bọn họ xong, hắn hỏi một câu: “Hai vị không định rời đi sao?”

“Người Liệp Thiên các phiền thật, suốt ngày tìm hiểu tin tức, phân bộ các ngươi không phải Huyền bộ sao? Cướp việc của Thiên bộ à?”

Có vẻ Phù Thổ Linh khá quen thuộc với Liệp Thiên các, gã oán giận một câu.

Tô Vũ âm thầm suy đoán, có phải gia hỏa này cũng là thành viên hay không?

Không ít thiên tài đều là thành viên Liệp Thiên các, Tô Vũ biết điều này, chuyện này cũng có lợi ích, thứ nhất, có thể không bị định vị, thứ hai, mua sắm có giảm giá.

Tô Vũ trầm giọng nói: “Chân quân không nói cũng không sao, ta chỉ thuận tiện thu thập tình báo, sắp tới có không ít cường giả sẽ ở lại Tinh Hồng cổ thành.”

“Tinh Vũ phủ đệ sắp mở ra, chuyện này là bình thường! Ngắn thì vài tháng, lâu thì một năm, hòn đảo cách Tinh Vũ phủ đệ gần nhất là Cửu Tinh đảo. . .”

Phù Thổ Linh nói vậy, Thổ Hách lại ngắt lời: “Không còn Cửu Tinh đảo!”

“...”

Được rồi, Phù Thổ Linh bất đắc dĩ, má, ta vừa ra ngoài, cảm giác như trời cũng thay đổi vậy, Cửu Tinh đảo tồn tại vô số năm mà cũng không còn nữa, thật bi ai!

Hai người không nói gì thêm, nhiều lời với người Liệp Thiên các làm gì chứ.

Lấy đồ xong bọn họ liền nhanh chóng rời đi.

Còn vấn đề truyền tin tức, lần sau trực tiếp thông qua điểm bảng là được.

Tô Vũ suy đoán xem hai kẻ này định truyền tin tức gì trở về.

Tô Vũ liên hệ Huyền Giáp.

“Trưởng lão, ta phải làm thế nào thì mới có thể nhận câu hỏi từ những người khác như thành viên Hoàng bộ?”

Hắn muốn khống chế tình huống của vài kẻ giữ điểm bảng.

Bình Luận (0)
Comment