Vài phút sau.
Bên ngoài phủ thành chủ, cửa vẫn đóng chặt, có vài gian cổ ốc quanh phủ thành chủ mở rộng cửa, mấy tôn Nhật Nguyệt ngồi xếp bằng, canh giữ phủ thành chủ.
Không những thế, ngoài cửa cũng có mấy cường giả cường hãn trực tiếp ngồi xếp bằng chặn ở đó.
Tô Vũ không cảm thấy ngoài ý muốn, là người Minh tộc.
Xem ra bọn họ còn để bụng hơn cả Thần Ma.
Nghe nói trong trận chiến Vĩnh Hằng mấy hôm trước, có một vị Minh vương bị tượng đá đánh thành nửa tàn phế, là vô địch lâu năm nhưng lại bị đánh nát tương lai thân và hiện tại thân, chỉ sợ khó có thể khôi phục.
Chỉ còn lại quá khứ thân, tuy vẫn khá cường hãn, nhưng thực lực chỉ như mới vừa vào vô địch không lâu, nếu có vị đại năng nào có thể nghịch chuyển thời gian để hủy diệt quá khứ thân của ông ta thì vị vô địch này sẽ chết ngay lập tức.
Hơn nữa, hiện tại ông ta còn thiếu chí bảo gánh chịu, thứ này không dễ tìm, nếu muốn bắt giữ tương lai thân khác thì rất khó, mấu chốt ở chỗ hiện tại thân đã không còn, không có hiện tại, ở đâu ra tương lai, cho nên khôi phục là việc rất khó, điểm này là Tô Vũ nghe người ta nói.
Chính vì vậy mà hậu duệ Minh vương tự mình tới đây để canh giữ Tô Vũ, thậm chí là muốn xử lý hắn.
Không biết hiện tại vị Minh vương kia đã trốn đến góc xó xỉnh nào!
Cường giả Minh tộc tới đây cũng có mục đích tị nạn, dù sao ở trong cổ thành tương đối an toàn, kẻ địch không dám tùy tiện giết người tại đây.
Tô Vũ không để ý, chỉ lo ghi chép lại thông tin.
Minh tộc, một vị, Nhật Nguyệt bát trọng, rất mạnh.
Thần tộc, một vị, Nhật Nguyệt bát trọng, rất mạnh!
Ma tộc, một vị... Đệt, Nhật Nguyệt cửu trọng, rất mạnh, còn là kẻ điên Huyết Hỏa Ma tộc.
Má nó, Nhật Nguyệt của chủng tộc này vẫn chưa chết hết đúng không?
Tiên tộc, một vị, Nhật Nguyệt thất trọng, xem ra Tiên tộc không phái kẻ quá mạnh tới.
Ngũ Hành tộc, một vị, chính là Thổ Hách ban nãy hắn đã gặp.
Ông ta ở đây làm gì, muốn chặn cửa ta ư?
Long tộc, một vị, Nhật Nguyệt thất trọng, cái quỷ gì, ta không làm kẻ nào Long tộc chết mà, đúng không?
À mà có, Tô Vũ nhớ ra, Long Đấu của Long tộc, Nhật Nguyệt thất trọng, bị hắn bẫy chết ở Thiên Diệt cổ thành, quả thật là có thù oán.
Ồ, vẫn còn này!
Vậy mà Long Tằm tộc cũng có một vị Nhật Nguyệt thất trọng tới đây, tình huống thế nào, xem ra lá gan các ngươi không nhỏ, không sợ Diệt Tằm vương tới chơi à?
Huyền Khải tộc, vậy mà lần này không có ai tới, không biết là tại sao, chẳng lẽ bị đánh đến sợ rồi?
Còn có một vị... Vượn tộc, Thiên Linh Hầu nhất tộc.
Tô Vũ cảm thấy ngoài ý muốn, sao tộc này lại tới đây? À, hình như hắn từng nhặt được thi thể một con khỉ Nhật Nguyệt thất trọng, có lẽ chủng tộc này hận hắn giết chết một vị cường giả Nhật Nguyệt thất trọng của bọn họ.
Thôi, tuy không phải mình giết, nhưng kể ra cũng không oan uổng gì. Thi thể đối phương còn đang nằm trong nhẫn trữ vật của mình đây này.
Ước chừng có 8 vị Nhật Nguyệt hậu kỳ, còn có cả Nhật Nguyệt cửu trọng.
Có vẻ vạn tộc không phải coi trọng hắn một cách bình thường.
Có điều bọn họ cảm thấy chặn không cho hắn ra ngoài thì hắn sẽ xảy ra vấn đề?
8 vị cường giả, có lẽ còn luân phiên thay ca.
Dù là Nhật Nguyệt thì cũng không có biện pháp chịu đựng tử khí xâm nhập quá lâu.
Tô Vũ nhanh chóng phán đoán thế cục, không thể không nói, các tộc thật sự quá xem trọng mình.
Hình như có thể coi là hắn đang lập công mới đúng!
Bớt đi 8 địch nhân Nhật Nguyệt hậu kỳ cho Nhân tộc, bằng không, Nhân tộc phải đối mặt thêm 8 vị Nhật Nguyệt hậu kỳ này, tính ra từ trước đến giờ, hắn đã tiêu diệt không ít địch nhân cho Nhân tộc!
Vậy mà Nhân tộc không cho chút khen thưởng nào, nhớ không nhầm thì giết địch ở chiến trường Chư Thiên, Nhân tộc phải phát khen thưởng mới phải.
Giết Đằng Không là 100 điểm, đó chỉ là Đằng Không nhất trọng.
Lăng Vân là 1000 điểm, còn Sơn Hải hình như là 1 vạn, đúng không?
Tô Vũ ngẫm nghĩ, hình như đúng rồi.
Nhân tộc khen thưởng người lập công ở chiến trường, nếu giết Nhật Nguyệt, có phải một trọng là tăng 10 vạn điểm thưởng hay không?
Tô Vũ đã quên rồi, mà có lẽ là đúng.
Giết cường giả cửu trọng, có phải là 90 vạn?
Nếu vậy, Nhân tộc phải thưởng cho hắn bao nhiêu điểm công huân mới đủ?
Nhật Nguyệt hậu kỳ, tính cả Hắc Ma thì đã có 8 kẻ bị hắn bẫy chết, sơ kì và trung kỳ thì tầm mấy chục, bình quân một kẻ là 30 vạn, vậy cũng phải hơn 1000 vạn điểm công huân!
“Không thể quên được, sau này phải đi đòi, hơn 1000 vạn điểm công huân lận, đám Sơn Hải ta còn không thèm tính, đám Lăng Vân Đằng Không ta cũng lười so đo!”
Ít nhất là 1000 vạn công huân.
Tô Vũ tính toán, không ngừng đi xung quanh phủ thành chủ quan sát, cũng thuận tiện tới nơi khác nhìn xem.
Bởi vì Tinh Vũ phủ đệ sắp mở nên nơi đây có không ít người.
Tính ra trong thành có gần 30 vị Nhật Nguyệt, thiên tài thì ít, gần đây thiên tài không thường lui tới cổ thành, bọn họ có bóng ma tâm lý!
Đặc biệt là đám người Ma Đa Na không phải là lần đầu tiên bị nhốt trong cổ thành.
“Gần 30 vị Nhật Nguyệt, không đoán được tình hình cụ thể, có kẻ đóng cửa.”
“Sơn Hải cũng nhiều!”
Ngoài thành thì sao?
Tô Vũ nhanh chóng bay đến ngoài thành.
Giờ phút này, ngoài thành cũng rất náo nhiệt, có người đang lấp biển!
Không phải chỉ có một hai cường giả, mà là rất nhiều cường giả đang lấp biển quanh cổ thành, nhìn kỹ thì đó hẳn là người của cửu giới, đám người của Liên Minh Thiên Vực.
Lần này, chín thành của cửu giới bị hủy, khiến cửa thông đạo của bọn họ chơ vơ trên biển.
Rất nguy hiểm!
Không có chút lực phòng ngự nào!
Xây thành, vậy thì có thể khuếch tán lực áp chế, từ từ lan rộng, nhưng giờ không còn thành, cũng không thể khuếch tán lực áp chế được nữa, bởi vì nằm trên biển nên Tinh Thần Hải không cho lực áp chế của các giới khuếch tán.
Chính vì thế mà đám người kia đành bắt tay vào kiến tạo lại một đại lục xung quanh cổ thành.
Tô Vũ nhìn thoáng qua, cũng không để trong lòng.
Hôm nay trả giá đắt xây xong, có lẽ không bao lâu nữa sẽ lại biến mất.
Trong thành ngoài thành, hắn tra xét tình huống một lượt.
Về cơ bản, Tô Vũ đã hiểu rõ tình thế.
Không tiện bẫy giết.
Mấu chốt là cường giả tương đối nhiều.
Hơn nữa Tô Vũ cũng có chút kiêng kị, lần trước khi hắn giết một đầu Tử Linh Nhật Nguyệt, có tới ba Tử Linh vô cùng cường hãn tới trả thù, nếu muốn dùng Tử Linh chơi chết bọn họ, vậy thì quá phiền toái!
“Vậy trực tiếp phong thành, dùng thành chủ lệnh phong thành để vây giết bọn hắn! Biến thật nhiều người thành cư dân. À phải, có thể thả một ít kẻ ra ngoài, chứng minh ta là người lương thiện.”
Thả kẻ khác ra ngoài, đám người chặn cửa cũng sẽ không đi.
Đây là tất nhiên!
Khi đó, đừng trách mình.
“Dùng thành chủ lệnh phong thành sẽ khiến ta bị tử khí phản phệ, không sao, có thể thử xem!”
Hiện tại Tô Vũ vẫn hơi chùng tay với việc giết Tử Linh từ sau vụ kia, cho nên hắn lựa chọn từ bỏ.
Ta phải văn nhã một chút.
Đánh đánh giết giết đâu tốt lành gì.