Tô Vũ lại hỏi: “Vậy thuộc hạ vẫn có thể tiến vào Liệp Thiên bảng sao?”
“Có thể, khi tử khí ăn mòn không đến ba thành, sinh khí lớn hơn tử khí thì tên ngươi sẽ lại xuất hiện!”
Lúc này Tô Vũ mới biết, thì ra là thế, may mà ta vẫn luôn duy trì tử khí ít nhất một nửa trở lên, vậy thì thật ra có thể nghịch chuyển thêm một ít để tránh xảy ra tình huống ngoài ý muốn, lỡ đâu không có thời gian nghịch chuyển tử khí lại làm chính mình chết luôn.
Hai vấn đề này đều trợ giúp hắn rất nhiều.
“Vậy thuộc hạ có thể thoát khỏi thân phận thành chủ không?”
“...”
Lần này tượng đá trầm mặc, ra là hắn muốn chạy!
Ngươi không an phận làm thành chủ đi, muốn chạy đi đâu?
Dù không muốn trả lời, nhưng tượng đá vẫn đưa ra đáp án: “Có thể, nhưng ngươi đã trả giá rất lớn để làm thành chủ, hiện tại muốn từ bỏ cũng không dễ dàng, cần phải thỏa mãn mấy điều kiện!”
“Xin đại nhân giải thích rõ!”
“Thứ nhất, Tử Linh quân chủ chết!”
“Thứ hai, thông đạo tử khí hoàn toàn bị chặt đứt!”
“Thứ ba, sau khi bị phản phệ, ngươi vẫn còn sống!”
“...”
Tô Vũ im lặng, giết chết Tử Linh quân chủ?
Đùa à?
“Vậy... nếu Tử Linh quân chủ không chết, chẳng lẽ ta không có biện pháp thoát khỏi sao? Ta chuyển hóa toàn bộ tử khí thành sinh khí cũng không giải thoát được sao?”
“Không có khả năng, bởi vì tử khí của ngươi là có nguồn gốc, khi nó còn tồn tại thì dù ngươi nghịch chuyển bao nhiêu, tử khí sẽ lại tiếp tục áp chế ngươi, đương nhiên ngươi cũng có thể áp chế ngược lại Tử Linh quân chủ, đối phương nghịch chuyển ngươi, ngươi cũng có thể nghịch chuyển đối phương!”
“...”
Tô Vũ dại ra, sao cơ?
“Ý đại nhân là nếu ta mạnh hơn Tử Linh quân chủ, ta sẽ có thể nghịch chuyển đối phương? Biến đối phương thành người sống?”
Tượng đá đạm mạc đáp: “Có thể! Ma tộc muốn tiếp dẫn một vị Tử Linh quân chủ tộc bọn họ, cho nên đã chọn dùng loại biện pháp này, nghịch chuyển đối phương thành người sống. Đương nhiên, phương pháp này không giống của ngươi, cụ thể là phương pháp gì thì ngươi không cần biết, ngươi chỉ cần biết là phải trả cái giá cực đắt, thậm chí còn khó hơn việc một Vĩnh Hằng sinh ra, ngươi có thể nghịch chuyển thử xem!”
Nghĩ gì vậy?!
Ngươi mà có thể nghịch chuyển Tinh Nguyệt, vậy ngươi giỏi rồi!
Đó là Tử Linh quân chủ đấy, Tô Vũ mà thành vô địch thì cũng chưa chắc đã có thể nghịch chuyển đối phương.
“Lực áp chế của Tinh Nguyệt với ngươi có vẻ không lớn như trong tưởng tượng, nếu ngươi cứ duy trì tốc độ này thì Tinh Nguyệt sẽ không thể biến ngươi thành Tử Linh!”
Tô Vũ khẽ gật đầu, xem ra tượng đá cũng biết không ít chuyện.
Nguyên khiếu nghịch chuyển pháp.
Không thể không nói, môn công pháp này quả là đáng sợ, Tô Vũ thầm nghĩ, ta có thể sử dụng, vậy những người khác thì sao?
Nếu tất cả đều có thể sử dụng, vậy kỳ thật cổ thành không có gì đáng sợ.
Tô Vũ lại hỏi: “Đại nhân, sắp tới có khả năng ta sẽ trở về Nhân cảnh một chuyến, ta có thể mang cổ thành cùng đi không?”
“. . .”
Cái gì?
Tượng đá câm nín.
Ngươi muốn mang cái gì cùng đi?
Tô Vũ dè dặt hỏi: “Đại nhân, cổ thành có thể di động không? Khi ta kế thừa thành chủ lệnh, hình như có thông tin đề cập đến, nhưng ta không hiểu hết, ta có thể mang theo cổ thành cùng rời đi sao? Dù sao thực lực ta không mạnh, lại bị tử khí quấn thân, nếu quay về Nhân cảnh thì có khả năng sẽ chết. Đại nhân, ta là thuộc hạ của ngài, ta cảm thấy ta nên gánh vác trách nhiệm vì đại nhân và cổ thành, ta phải tiếp tục gánh vác tử khí chứ.”
Ngươi mà nghĩ vậy thật thì đã không đi!
Tượng đá câm nín!
Sau một lúc lâu, nó mới truyền âm: “Không thể, cổ thành đến Nhân cảnh sẽ khiến biến cố xảy ra, thông đạo Tử Linh sẽ mở ra tại Nhân cảnh, đó là đại nạn! Ở chiến trường Chư Thiên, cổ thành có thể di động, nhưng di chuyển cổ thành sẽ khiến tử khí phát tán, phản phệ rất nặng!”
“Vậy... đại nhân có thể đến Nhân cảnh với ta không?”
Tô Vũ càng thêm cẩn thận, thấp thỏm nói: “Ta muốn mời đại nhân đến đó thăm quan, ngắm cảnh. Đại nhân ra khỏi thành hẳn sẽ khiến tử khí bùng nổ, ta có thể thừa nhận một ít áp lực vì đại nhân.”
Ta gánh vác một ít cho ngươi, ngươi làm vệ sĩ cho ta, thế nào?
Đương nhiên, ý tưởng này chỉ có thể đè xuống đáy lòng.
Nhưng sao tượng đá có thể không biết tâm tư của hắn?
Nó cạn lời, gia hỏa này nghĩ hay thật!
Nó không để ý đến hắn nữa.
Nhưng Tô Vũ đâu chịu im lặng, hắn lại tiếp tục lảm nhảm: “Đại nhân, phong cảnh ở Nhân tộc đẹp lắm, còn có rất nhiều trò hay, ăn ngon, rượu quý...”
Tinh Hồng vẫn không thèm trả lời.
“Đại nhân, nếu ta chết ở Nhân cảnh, thành chủ đời kế tiếp chưa chắc đã chịu đựng giỏi như ta, ta cảm thấy mình là chuyên gia kháng tử khí đấy...”
“Đại nhân, ta hay bị kẻ khác ghen ghét, dễ chọc thù địch, bọn họ cứ hở ra là muốn giết ta, ngài cũng thấy mà, ta không ra khỏi thành, vậy mà một đống người đã đòi tới đây giết ta!”
Tượng đá thật sự muốn đấm chết tên này, hồi lâu sau nó mới cất tiếng: “Ngươi muốn về Nhân cảnh thì về đi, nhưng ta phải ở lại Chư Thiên, cách chư thiên, ta không thể trợ giúp ngươi! Hơn nữa, ta cần tọa trấn thông đạo Tử Linh, không thể rời đi vì ngươi!”
Nó cự tuyệt!
Bất quá ngữ khí lại không hề ác liệt, chỉ đơn giản là giải thích tình huống mà thôi.
Dù sao cũng có lời giải thích đàng hoàng.
Tô Vũ nghe vậy thì cực kỳ tiếc nuối, thế nhưng hắn không dễ dàng chịu bỏ cuộc, “Vậy... Đại nhân thật sự không có biện pháp gì ư? Ta chọc đến vô địch sẽ bị người ta đánh chết đó!”
Đáng đời nhà ngươi!
Tượng đá cạn lời, ngươi chỉ là Lăng Vân, sao cả ngày chỉ nghĩ đến việc trêu chọc vô địch làm cái gì?
Quả nhiên, tài giỏi thì cũng giỏi gây chuyện!
Gia hỏa này làm việc không tồi, nhưng bản lĩnh gây chuyện cũng rất lợi hại!
“Ngươi có thể thoát khỏi Nhân cảnh, đi qua thông đạo, tiến vào chư thiên, khi đó ta có thể trợ giúp ngươi một lần!”
Nó đáp lại, nhiều nhất là như vậy, ngoài ra ta sẽ không để ý tới ngươi.
Tô Vũ âm thầm vui vẻ!
Ta hiểu rồi!
Gặp phiền toái thì cứ chạy đến Chư Thiên phủ rồi tiến vào thông đạo, sau đó tiến vào chiến trường Chư Thiên, lúc ấy lão đại tượng đá có thể ra tay bảo vệ hắn, dù là vô địch thì lão đại cũng có thể một quyền đấm chết ngươi!
Tô Vũ rất vui mừng, cảm thấy mình đã hiểu được, có vấn đề thì lập tức tới chiến trường Chư Thiên, có một tượng đá thượng cổ sẽ đánh chết kẻ địch giùm hắn!
Lão đại đúng là lão đại, rất đáng tin cậy!
Tiền đề là hắn có thể chạy trốn tới chiến trường Chư Thiên nổi không?
Thôi, nhận được lời bảo đảm của tượng đá đã đủ khiến Tô Vũ thực vui mừng.
Cuối cùng cũng có người hứa hẹn với hắn.
Đây là vị vô địch đầu tiên mà Tô Vũ biết khi hắn gặp phiền toái chắc chắn có thể nhờ hỗ trợ, tuy vị vô địch này có chút phiền phức, muốn được hỗ trợ thì còn phải chú ý địa điểm, không thể tùy nơi tùy chỗ.
Thôi, không cần để ý việc nhỏ này!
Sau đó, Tô Vũ ôm tâm tư không dùng thì phí phạm, dè dặt lấy hai kiện bảo vật lần này hắn tìm được ra, cẩn thận dò hỏi: “Đại nhân, đây là bảo vật của những vô địch bị ngài đánh bại, ngài có cần nó không? Nếu không ta sẽ thay ngài bảo quản.”
Tuy nói là của tượng đá, nhưng có lẽ tượng đá cũng không cần, lấy được cũng chẳng để làm gì.
Ta bảo quản thay ngài nhé?
Vậy đó không gọi là cướp đoạt chiến lợi phẩm!
Mà nếu nó muốn giữ... Kỳ thật Tô Vũ cũng không tổn thất gì, hiện tại hắn không dùng được, coi như dâng lên để lấy lòng chỗ dựa mới một chút cũng tốt.
Tượng đá không thèm để ý đến hắn.
Hiển nhiên, nó không để bụng cái này.
Tô Vũ nhẹ nhàng thở ra, lại hỏi: “Đại nhân, cái này có thể gánh chịu tam thế thân sao? Có phải ai cũng có thể dùng hay không?”
Lần này tượng đá mở miệng.
“Muốn gánh chịu tam thế thân thì yêu cầu các bảo vật phải có thuộc tính bất đồng!”
Tượng đá chậm rãi giải thích: “Tỉ như có một số người am hiểu thân thể chiến đấu, vậy chỉ cần tài chất kiên cố là được, nếu là Văn Minh Sư am hiểu thời không chi đạo, vậy yêu cầu tài liệu đặc thù, chẳng hạn như Lôi Đình Thần tộc, Băng Sương Thần tộc, Địa Hỏa Ma tộc... đám chủng tộc có nhu cầu đặc thù này tốt nhất là dùng bảo vật đặc thù để chịu tải tam thế thân.”
“Tam thế thân có mạnh có yếu, cũng yêu cầu vật chịu tải bất đồng, nếu Nhật Nguyệt cửu trọng cường đại bắt lấy tam thế thân cường đại trong thời không trường hà, vật chịu tải bình thường là không đủ!”