Tô Vũ đã hiểu, hắn nhìn hai dạng vật phẩm trong tay, một cái là một thứ trông như khối thiết, một cái là bảo châu có vẻ là minh châu.
Tượng đá lại nói: “Khối thiết kia là tài liệu Thiên binh, bảo vật Thiên Giai trung đẳng, Thiên Kim Huyền Thiết. Minh châu kia là Long châu của Nhật Nguyệt đỉnh phong Long tộc, phù hợp với Long tộc, Long tộc sẽ dùng nó để gánh chịu tam thế thân!”
Tô Vũ lại hiểu rõ thêm!
Một cái là Thiên Kim Huyền Thiết, một cái là Long châu Nhật Nguyệt đỉnh phong, Long châu chắc chắn là của Vô địch Long tộc, Thiên Kim Huyền Thiết thì không biết là của ai.
Dù sao cũng là một trong bốn vị kia!
Nhưng chúng đều là thứ tốt.
“Đại nhân, ta mà đến Nhật Nguyệt cửu trọng thì có dùng được không?”
Tượng đá lơ đãng đáp: “Ngươi tới được đi đã!”
Hiện tại mà đã lo nghĩ vấn đề này làm gì, lo xa thế.
Tô Vũ nghĩ tới điều gì đó, lại hỏi: “Đại nhân, ta có thể chứng đạo ở cổ thành không? Chứng đạo ở đây, vô địch có tới đánh ta được không, có bị Tử Linh quân chủ ngăn cản không?”
Nếu thế, khi ta chứng đạo thì chẳng có gì phải sợ nữa.
Tượng đá đau đầu, ngươi tính xa quá.
“Không thể!”
Tượng đá dập tắt ý niệm của hắn, lạnh nhạt nói: “Cái gọi là chứng đạo, đó là tam thân hợp nhất! Khi chứng đạo, đi qua thời không trường hà, quá khứ, tương lai dung nhập với hiện tại, thành tựu Vĩnh Hằng! Thời không trường hà chảy xuôi, thánh thành tràn ngập bất ngờ, nếu vô ý để thời không trường hà đứt gãy, vậy sẽ chứng đạo thất bại, tử khí tận trời, chứng đạo tại đây chính là muốn chết! Khi chứng đạo thì tốt nhất là phải tìm một chỗ không có bất cứ cái gì quấy nhiễu!”
Tô Vũ tiếc nuối!
Ra là không thể tiến hành chứng đạo ở đây.
Nghĩ vậy, Tô Vũ lại hỏi: “Đại nhân, nếu ta chuyển 36 tòa cổ thành bao quanh bốn phía, rồi ta ở bên trong chứng đạo thì có thể chứ?”
“...”
Có thể!
Đương nhiên tượng đá không đáp lại hắn.
Nó không muốn để ý tới Tô Vũ nữa.
Ý tưởng vĩ đại cỡ nào, ngu ngốc cỡ nào!
Ngươi muốn tập trung 36 tòa cổ thành, sau đó... Ngươi ở bên trong chứng đạo?
Ngươi có tin kẻ đầu tiên đánh chết ngươi chính là chúng ta hay không?
Nó lười để ý đến hắn!
Tô Vũ không nhận được đáp án thì có chút tiếc nuối, thôi, lúc đó rồi tính, dù sao cũng còn lâu hắn mới chứng đạo.
Nghĩ vậy, Tô Vũ lui ra khỏi đại điện, hắn đeo mặt nạ lên, đoạn hỏi: “Trưởng lão, chúng ta bị phái tới Nhân cảnh thì phúc lợi thế nào? Còn nữa, Liệp Thiên các chi trả Thiên Nguyên khí cho ta, có hạn mức chi trả cao nhất không?”
“...”
Huyền Giáp cạn lời, ngươi mà cần được chi trả sao?
Cuối cùng ngươi vẫn sống!
“Ngươi không sao chứ?”
“Không sao, khi đại chiến bắt đầu ta liền trốn trong cổ phòng, không ảnh hưởng đến ta, Liệp Thiên các chúng ta uy danh hiển hách, không ai cố ý nhằm vào ta!”
“Vậy...”
Huyền Giáp muốn nói gì đó, nhưng rồi nhanh chóng từ bỏ, lão hỏi: “Ngươi muốn về Nhân cảnh à?”
“Liệp Thiên các đi bằng thông đạo Chư Thiên phủ sao?”
“Có lẽ không phải!”
Huyền Giáp đáp: “Nhân cảnh còn có thông đạo khác, rất nhiều cường giả đều lẻn vào qua thông đạo bên đó.”
Tô Vũ không hề ngạc nhiên, “Trưởng lão biết thông đạo đó ở đâu không? Liệp Thiên các cũng nắm giữ một thông đạo tiến vào Nhân cảnh ư?”
“Đừng hỏi ta, ta không biết, nhưng có lẽ vài vị các chủ và bộ trưởng biết, nếu không, khi biết ngươi là thám tử bị gài vào, Nhân tộc có thể cho ngươi đi vào à?”
Huyền Giáp hỏi: “Nhưng ngươi có thể rời khỏi cổ thành sao?”
“Có thể!”
Huyền Giáp không còn lời gì để nói, dừng một chút, lão nói: “Một tháng sau, tất cả thành viên Liệp Thiên các hội hợp phụ cận Thiên Diệt thành.”
“Sao lại là Thiên Diệt thành, tới Tinh Hồng cổ thành đi!”
Huyền Giáp như bị tắt tiếng, sau một lúc lâu, lão mới đáp: “Chắc sợ không còn ai sống sót trở về!”
Vớ vẩn!
Có ngươi ở đó, ai dám đến chứ?
Bao nhiêu người đã chết rồi, may mà bây giờ ngươi đang ở Tinh Hồng cổ thành, nếu không, cũng chẳng ai dám đến Thiên Diệt thành.
Huyền Giáp cảnh cáo: “Ngươi tới Thiên Diệt thành thì đừng làm trò xằng bậy!”
Đừng có mà hiến hết toàn bộ đội ngũ tinh nhuệ Liệp Thiên các!
Tô Vũ câm nín, sao ngài toàn nghi ngờ ta? Thôi, nghi ngờ ta là đúng rồi.
Hắn hỏi: “Trưởng lão, ngài đi không?”
“Có!”
Tô Vũ cảnh giác, Huyền Giáp cũng đi sao?
Phiền rồi!
Ta ở cùng lão, lão biết thân phận ta.
Nếu lão định vị ta thì ta sẽ không chạy được, hoặc là lão bán đứng ta... Ta sẽ không có biện pháp nào giải quyết.
Nhưng nghĩ lại thì hắn an tâm hơn một ít.
Không sao, ở trên chiến trường Chư Thiên, ta chỉ cần dùng thành chủ lệnh thì lão đại tượng đá sẽ lập tức nhận được tin, hơn nữa quan hệ giữa ta và lão đại Thiên Diệt thành cũng không tồi, lần trước đối phương còn tặng ta rất nhiều cơ duyên, đều là người một nhà cả.
Ta sợ gì chứ!
Kẻ nên sợ là những người này mới đúng!
Cũng tốt, có thể thử thái độ Huyền Giáp, không bán ta ở chiến trường Chư Thiên, tới Nhân cảnh rồi thì rất khó, dù sao đó cũng là địa bàn của ta, tuy rằng ta không thể tung hoành Nhân cảnh, nhưng không phải vẫn có thể tung hoành ở Đại Minh phủ sao?
“Trưởng lão, trong chuyến đi Nhân cảnh lần này, ta có thể tiểu đệ nào không? Ví dụ như cho ta phụ trách một đội nào đó chẳng hạn.”
“Có!”
Huyền Giáp nói rõ: “Lần này bốn bộ sẽ phái ra 12 vị trưởng lão, 80 vị bạch diện! 12 vị trưởng lão không khống chế được cả 36 phủ, nhất định sẽ có bạch diện phụ trách một phủ, ngươi có thể tranh thủ cơ hội, đó cũng có thể là cơ sở để ngươi trở thành trưởng lão sau này!”
Tô Vũ nói: “Trưởng lão, nếu không như vậy đi, ngài phụ trách Đại Minh Phủ, ta phụ trách Đại Hạ Phủ, vừa vặn sát nhau, chúng ta cùng nhau khống chế Nhân cảnh!”
Đúng vậy.
Ta nhường hang ổ Đại Minh Phủ cho ngươi!
Đương nhiên làm vậy cũng có chỗ tốt, nếu xảy ra vấn đề thì Tô Vũ có thể liên hệ cường giả Đại Minh Phủ để xử lý vị Huyền Giáp này!
Trưởng lão tuy là Nhật Nguyệt hậu kỳ, rất mạnh.
Nhưng sao hắn phải sợ?
Đại Minh Phủ cũng có Nhật Nguyệt hậu kỳ, thậm chí là có đến vài vị.
Huyền Giáp không để ý đến hắn, chuyện này không do ngươi định đoạt, ta cũng không thể.
Mà hiện tại Tô Vũ đã tính toán lần này trở về Nhân cảnh thì nên làm gì.
Tô Vũ nghĩ tới một vấn đề, lập tức hỏi: “Trưởng lão, ở Nhân cảnh, chúng ta có mở rộng hệ thống giao dịch không? Liệp Thiên bảng chưa bao trùm đến Nhân cảnh đúng không?”
“Đúng vậy, nhưng các bộ trưởng còn đang suy nghĩ biện pháp, có khả năng sẽ dựa theo lệ cũ, chế tạo ra một phần điểm bảng cường đại của Liệp Thiên bảng rồi để lại Nhân cảnh, bao trùm Nhân cảnh nhất thời, để Liệp Thiên bảng có khả năng truyền tin tức đi!”
Lợi hại!
Điểm bảng ít nhất cũng là Thiên binh nhất cấp, bằng không thì sao có thể bao trùm được?
Đại gia thật!
Nếu về sau mình lấy được, thôi, giờ không phải lúc nghĩ mấy vấn đề này.
Sau khi trao đổi với Huyền Giáp một hồi, vị trưởng lão Nhật Nguyệt cao trọng này cuối cùng cũng mất kiên nhẫn, lựa chọn tắt máy truyền tin, không muốn nhiều lời với Tô Vũ nữa, nói quá nhiều, chỉ chưa nói toẹt ra là hắn muốn đánh cướp Liệp Thiên các như thế nào mới thích hợp mà thôi.
Thậm chí tiểu tử đó còn muốn mượn sức lão làm một vố!
Huyền Giáp cạn lời, điên à, ta cùng ngươi đánh cướp Liệp Thiên các ư?
Ngươi nghĩ vô địch Liệp Thiên các là kẻ ăn chay chắc?
Lão không để ý tới Tô Vũ, Tô Vũ cũng không có biện pháp nào, đành phải lựa chọn câm miệng.