Tô Vũ im lặng ngẩng đầu nhìn liếc mắt nhìn Bạch Phong đang đi thong thả phía trước.
Ngươi thật giỏi!
Mở mắt nói lời bịa đặt à?
Rất nhanh, Tô Vũ bèn trả lời trong đầu: "Không có khả năng! Dĩ nhiên, nếu là Bạch nghiên cứu viên sử dụng điểm bảng, cũng như nguyện ý dẫn tiến tới Hồng Đàm Các lão, trong trường hợp đủ khả năng chúng ta sẽ đánh đổi một số thứ."
"Nói thẳng, có chỗ tốt gì?"
Tô Vũ chửi bậy, thật là dứt khoát, cũng thật nghiêm túc, hắn cấp tốc nói: "Giết người, bảo hộ, dưới Nhật Nguyệt đều sẽ miễn phí! Dĩ nhiên là chỉ có một lần, mà chúng ta sẽ phán đoán mức độ nguy hiểm, quá nguy hiểm thì chúng ta sẽ cự tuyệt!"
"Chỉ thế thôi?"
Bạch Phong đi đằng trước giống như rất không hài lòng, quay đầu còn trừng mắt liếc Bạch Tuấn Sinh. . . Suýt tí nữa Tô Vũ còn cho là mình bị anh phát hiện thân phận, ngươi trừng ta làm gì!
Rất nhanh, tin tức từ chỗ Bạch Phong lại lần nữa truyền đến: "Giết người, bảo hộ thì thôi đi, giúp ta tìm sư huynh của ta, âm thầm bảo hộ y nửa năm!"
". . ."
Ngươi cút luôn đi!
Tô Vũ im lặng, cái này có độ khó quá lớn, nói thật, Trần Vĩnh ở đâu thì Liệp Thiên các chưa hẳn đã biết.
Còn âm thầm bảo hộ nửa năm, cái quỷ gì thế?
Bất quá. . . việc này cũng chưa chắc là không được, kỳ thật có khả năng thử một chút.
Nghĩ đến đây, Tô Vũ liền trực tiếp câu thông với Thải Nhất, Huyền Bộ Chấp Pháp giả, không biết vị này đã chết hay chưa, Bạch Nhất là Nhật Nguyệt lục trọng, Thải Nhất hẳn cũng là Nhật Nguyệt trung kỳ.
Y là cấp trên của Tô Vũ tại Nhân cảnh, Tô Vũ hiển nhiên có thể liên hệ đối phương.
Rất nhanh, Tô Vũ tuyên bố tin tức, "Thải Nhất Chấp Pháp giả, phân bộ của chúng ta đã đóng quân tại Đại Hạ phủ, trước đó cũng tiếp nhận nhiệm vụ đầu tiên là bảo hộ đường đệ của Bạch Phong - Bạch Tuấn Sinh! Nhiệm vụ thuận lợi hoàn thành, hiện nay Bạch Phong đang câu thông với chúng ta, muốn tra tìm vị trí Trần Vĩnh, bảo hộ Trần Vĩnh. . ."
"Nói thẳng đi!" Thải Nhất nhanh chóng truyền tin đến: "Bạch Phong, đồ đệ của Hồng Đàm, đồ tôn của Diệp Bá Thiên. . ."
Rõ ràng, Thải Nhất đang suy nghĩ.
Không thể không nói, phân bộ Đại Hạ phủ tiếp xúc được với các nhân vật quan trọng quá nhanh, Thải Nhất đang phải trốn đông trốn tây kỳ thật có thể giám sát được bọn hắn nói chuyện, Tô Vũ cùng Hoàng Cửu xây dựng kênh thì Chấp Pháp giả cũng có thể thấy.
Điều này Tô Vũ đã có suy đoán, cho nên hắn sẽ không ở mấy băng tầng công cộng này ngồi chém gió, hiện tại hắn có thể xác định điều duy nhất chính là đại khái khi hắn cùng Huyền Giáp nói chuyện thì những người khác sẽ không thấy được, xem như kênh tuyệt mật.
Còn những kênh khác có khả năng đều sẽ bị thấy.
Bao gồm cả chuyện hiện tại hắn đang trò chuyện với Bạch Phong!
Đương nhiên, Tô Vũ không có chứng cứ.
Thải Nhất rất nhanh đã trả lời: "Ngươi muốn tìm phân bộ Nhân cảnh trợ giúp?"
"Đúng, bởi vì việc này là để xây dựng thị trường, cần tổng bộ cho thật nhiều sự ủng hộ, Bạch Phong là nhân vật mấu chốt, Đại Hạ phủ là trung tâm của sóng gió, ta hi vọng tổng bộ cho chúng ta thêm nhiều duy trì!"
Thải Nhất suy tính một chút, cuối cùng quyết định: "Tốt, ta sẽ báo cáo cho ngươi, tìm kiếm Trần Vĩnh và cung cấp bảo hộ, thế nhưng. . . Huyền Cửu, Đại Hạ phủ rất nguy hiểm, đám Bạch Phong kia dĩ nhiên có thể tiếp xúc, thế nhưng phải lấy cẩn thận làm chủ, tránh bị bọn hắn tính kế!"
"Biết rồi, mặt khác, Thải Nhất Chấp Pháp giả, hắc diện, thải diện, hôi diện khi nào nhập cảnh? Nhân thủ quá mức thiếu khuyết, nhiệm vụ nhỏ mà cũng để cho đám bạch diện chúng ta xuất động, không thể phân thân, căn bản là không thể nhận nhiều việc."
"Sẽ sớm an bài thôi!"
"Đa tạ!"
"Không cần!"
Cắt đứt thông tin, rất nhanh, Tô Vũ đã hồi âm cho Bạch Phong: "Sau này sẽ trả lời ngươi, ta đã báo cáo tổng bộ, tìm hành tung của Trần Vĩnh cần một khoảng thời gian, cung cấp bảo hộ cũng cần an bài nhân thủ, chưa hẳn có thể thuận lợi hoàn thành."
"Được thôi!"
Bạch Phong cũng không hy vọng quá lớn, rất nhanh lại nói: "Đúng rồi, các ngươi có nhận nhiệm vụ giết vô địch không?"
". . . Quyền hạn không đủ, vô phương giao dịch!"
Mẹ nó, y hệt như khi ta lần đầu trò chuyện với Liệp Thiên các. Ngài không hổ là sư phụ ta, nói chuyện không khác gì nhau.
"Thế mà bảo không gì làm không được." Bạch Phong xem thường, rồi anh lại hỏi: "Vậy có thể nhận những nhiệm vụ khác không, tỉ như đi cứu Tô Vũ gì đó. . ."
"Nhận không được!"
". . ."
Bạch Phong hừ một tiếng, có điều Tô Vũ ở phía sau lại thấy vô cùng cảm động, lão sư của hắn vẫn luôn nghĩ tới chuyện đi cứu hắn.
Sau một khắc, Bạch Phong lại truyền tin qua: "Vậy có thể chuyển tới Tô Vũ một câu được không?"
"Cái này có khả năng thử một chút!"
"Bảo hắn ở cổ thành tuyên bố rằng ta là lão sư của hắn, ta có thể thay hắn giao nhận nhiệm vụ, tiểu tử kia giết nhiều Nhật Nguyệt như vậy mà không lĩnh ban thưởng thì rất phí phạm. Ta làm lão sư cũng đành tận lực, đi nhận lấy một chút ban thưởng thay hắn!"
". . ."
Tô Vũ im lặng, thôi rồi, lão sư lại suy nghĩ giống hệt hắn.
Ta cũng cảm thấy không lĩnh thưởng thì quá lãng phí nha!
"Có thể thử một chút!"
"Tận lực đi, Liệp Thiên các các ngươi làm cái gì cũng không thành, chỉ thế mà còn muốn cắm rễ ở Nhân tộc?"
Bị khinh bỉ thảm bại!
"Còn nữa, mau đưa cho ta một phần điểm bảng đi, có thể đưa đến Đại Hạ Văn Minh học phủ không? Đưa đến cổng sở nghiên cứu của chúng ta ấy!"
Tô Vũ vô lực, này là muốn chết đây.
Đương nhiên, hắn có thể làm được.
Nhưng làm thế thì Liệp Thiên các có khả năng đoán được mình trà trộn vào Đại Hạ Văn Minh học phủ, nhưng việc này nào có dễ dàng như vậy, thành ra thân phận của hắn rất dễ dàng bại lộ.
Hắn hiện tại đang lừa gạt nhiều bên mà!
"Ta sẽ sớm đưa cho ngươi, thế nhưng địa điểm cụ thể. . . Không tiện lộ ra!"
"Thôi đi, sợ thì cứ việc nói thẳng!"
Bạch Phong không nói thêm nữa, tiện tay ném điểm bảng cho Tô Vũ, quay đầu lại nói: "Ít tiếp xúc với cái tổ chức này lại! Ngươi quá đần, tổ chức này không phải thứ hàng gì tốt, lần này thực lực của những kẻ tới Nhân cảnh cũng chỉ tàm tạm, rất nhiều nhiệm vụ căn bản là không có cách hoàn thành!"
Tô Vũ cảm thấy Huyền Cửu bị khinh bỉ nặng nề!
Được rồi, tùy ngươi vậy.
Hắn gật gật đầu, cười nói: "Biết rồi ca, có muốn lập mưu đem bọn hắn một mẻ hốt gọn không?"
"Nói nhảm, ngươi cho rằng ta không muốn à?"
Bạch Phong tức giận mắng: "Ta kêu bọn hắn đưa điểm bảng tới là để tìm cơ hội thủ tiêu chúng, chúng cũng không ngốc, biết nguy hiểm nên không dám nói cho ta biết lúc nào sẽ tới đưa, người nào đưa, hay giao hàng ở đâu."
Anh có thể đoán được!
Tô Vũ cảm thấy vô lực, thật đáng thương, về sau hắn còn phải cẩn thận một chút, có vẻ như ai cũng đều muốn chọc chết người của Liệp Thiên các a.
Hai người bọn hắn trò chuyện đủ kiểu, trên vùng trời, Ngô Nguyệt Hoa xuất hiện, mở miệng nói: "Đại khái là không có ai tới, chuyện của Liệp Thiên sau này cứ giao cho Đại Hạ phủ giải quyết, các ngươi đừng tham dự vào!"
Dứt lời, bà lại nghiêm mặt nói: "Cái tổ chức này thực lực cực cường! Tại Chư Thiên chiến trường vô cùng thần bí, nắm trong tay rất nhiều thượng cổ bí văn, thậm chí có nghe đồn vài Các chủ hoặc là lâu chủ của chúng có thể là vô địch thượng cổ truyền thừa xuống!"
Tô Vũ ngoài ý muốn, có tin đồn này sao?
Có lẽ là thế đi, điều này cũng là lẽ thường, cái tổ chức này quả thực chính là truyền thừa xa xưa.
Nếu như vậy, thực lực Liệp Thiên các cũng có chút đáng sợ, thượng cổ vô địch. . . Tô Vũ đã gặp qua tượng đá mạnh mẽ, một quyền đánh nổ Lạp Đức Ma vương, đó chính là vô địch cảnh thượng cổ truyền thừa xuống.
Bạch Phong khẽ gật đầu, bổ sung thêm: "Cái này thì ta biết, kỳ thật Đại Hạ phủ cũng có một số người lẫn vào trong đó, thế nhưng cũng chỉ là tầng dưới chót thôi. Cao tầng của chúng có tổ chức cơ cấu hết sức nghiêm mật, vô địch, trưởng lão, lại đến bạch diện, có rất ít người có thể lẫn vào trong đó, đấy đều là cường giả do chúng tự bồi dưỡng ra."
Bạch diện rất khó trà trộn vào sao?
Tô Vũ ngoài ý muốn, ta thấy đơn giản lắm mà!
Liệp Thiên các bị người ta trà trộn vào cũng không phải chuyện lạ gì, tổ chức này còn tự mình nhận người, chiêu dụ thiên tài gia nhập, lần đầu tiên gặp mặt họ đã mời luôn Tô Vũ.
Đương nhiên, những người này gia nhập thì cũng không phải cao tầng gì.
Cho nên Bạch Phong biết được một chút, nhưng anh cũng không hiểu quá rõ, chẳng qua là nghe nói mà thôi.
Lúc này, Ngô Nguyệt Hoa cũng từ hư không đi xuống, vừa bay lượn vừa lên tiếng: "Bớt tiếp xúc là được rồi, dĩ nhiên, nếu thật sự thiếu bảo vật, hay vật tư tu luyện gì thì cũng có thể giao dịch với chúng. Cho dù bọn chúng không có thì Liệp Thiên các có đôi khi cũng sẽ làm trung gian, giúp ngươi liên hệ kẻ có những bảo vật này."
Bạch Phong gật đầu.
Không nói về chuyện Liệp Thiên các nữa, anh nhìn về phía Tô Vũ, hỏi khẽ: "Ngươi tốt nhất đàng hoàng cút về tu luyện cho ta, ngươi chỉ là một tên Đằng Không, chạy khắp nơi làm gì?"
"Ngươi cũng Đằng Không mà!"
"Ta?" Bạch Phong hừ lạnh: "Nếu không phải tại ngươi thì ta bế quan thêm mấy ngày sẽ bước vào Lăng Vân! Huống chi, ta Đằng Không và ngươi Đằng Không không giống nhau!"
Quả thực là không giống nhau, Tô Vũ gật đầu, ngài Đằng Không thì ta chỉ dùng một đầu ngón tay cũng ép chết rồi, nói thật, thân thể ta cũng là Đằng Không đó.
Mà nghiêm ngặt nói ra thì ta mới chỉ có thân thể Đằng Không bát trọng, còn là vừa mới tới bát trọng, xét ra còn không cao như ngài, ngài đã là cửu trọng rồi.
----
Nay t6, tớ ôm được máy về nhà nên gõ kịch liệt từ tối tới giờ, "trả bài" xong, hết tinh lực sòyyyy, t ngủ trước âyyyy, tí mn ngủ ngon nhó, eo eo ~ <3