Cùng lúc đó.
Nhân cảnh.
Phân bộ Liệp Thiên các.
Chấp pháp trưởng lão cúi đầu, không nói một lời.
Giờ phút này, trong mặt nạ của ông không ngừng truyền đến tin tức.
"Đồ đần độn, ngươi biết ngươi trêu chọc bao nhiêu phiền toái khủng khiếp rồi không?"
"Ai bảo ngươi thăm dò Tô Vũ!"
"Đồ đần độn, ai nói với ngươi Huyền Cửu là Tô Vũ?"
"Ngươi có đầu óc nữa không?"
"Đồ hỗn trướng, ngươi có biết kém chút bởi vì sự ngu xuẩn của ngươi mà dẫn đến toàn bộ Liệp Thiên các đều bị hủy diệt không?"
". . ."
Tiếng mắng chửi không ngừng vang lên.
Người mắng không phải ai khác mà là một vị vô địch, thật sự thảm quá rồi.
Vô địch Liệp Thiên các cũng vừa vặn mới biết được đã xảy ra chuyện gì.
Ở bên kia còn chết một vị trưởng lão Nhật Nguyệt hậu kỳ, mà nguyên nhân lại rất lãng xẹt. Đó là bởi vì ở Nhân cảnh có một tên Hoàng Cửu hoài nghi Huyền Cửu là Tô Vũ, nên mới gợi ý bảo Liệp Thiên các đi dò xét thân phận.
Đệch!
Ngươi thăm dò con mẹ ngươi ấy!
"Lập tức kêu Hoàng Giáp tới tổng bộ báo cáo công tác, không, tự mình bắt lấy Hoàng Giáp đi, định vị Hoàng Cửu, giết hắn! Hỗn đản này, hắn chính là phản đồ!"
Vô địch chẳng buồn điều tra hay truy cứu!
Đáng chết!
Bởi vì suy đoán của tên này mà dẫn đến toàn bộ Liệp Thiên các tổn thất nặng nề.
6 tôn vô địch còn bị thương nhẹ.
Đây không phải điểm then chốt, mấu chốt là sự thần bí của Liệp Thiên các đã bị đánh vỡ hoàn toàn.
Mặc dù 6 tôn vô địch không bại lộ thân phận, nhưng lực lượng của Liệp Thiên các thì đã bị bại lộ rất nhiều, vị trí tổng bộ cũng bại lộ, dĩ nhiên, hiện tại họ đã di chuyển đi.
Nhưng nguyên nhân gây ra chuyện này thì thật khốn nạn, đơn giản tới nỗi khiến lòng người tức giận!
"Tô Vũ là chúa tể một phương, sao có thể là Huyền Cửu, ngu xuẩn!"
Mấy vị vô địch đều hết sức phẫn nộ!
Làm loạn!
Còn có tên trưởng lão dẫn đội kia nữa, chết cũng chưa hết tội!
Đồ đần độn kia, ngươi dám lôi phụ thân của Tô Vũ ra uy hiếp hắn, hắn có thể không tức giận, không nổi giận, không phát điên được à?
Mời tượng đá ra, nhất định Tô Vũ đã phải trả một cái giá thật lớn!
Điểm này kỳ thật bọn họ cũng biết một chút tình huống, rất nhanh, vị vô địch kia phẫn nộ xong thì cũng đã khôi phục bình tĩnh.
"Đồ đần độn, nếu Huyền Cửu thật sự là Tô Vũ, hiện tại chắc chắn hắn đang bị cắn trả sắp chết. Bây giờ ngươi lập tức liên hệ Huyền Cửu đi, nếu Huyền Cửu đáp lời bình thường thì chắc chắn không phải hắn. Về sau lại dám hoài nghi thân phận hắn nữa thì mặc kệ ngươi là Chấp pháp trưởng lão, ta cũng phải truy cứu trách nhiệm của ngươi!"
Mắng to một trận!
Tức chết ta rồi!
Không thể không sinh khí, chỉ vì Hoàng Cửu hoài nghi mà các ngươi đi trêu chọc Tô Vũ. . . Được rồi, nếu không có kết cục hôm nay thì thật ra việc Chấp pháp trưởng lão cho người đi thăm dò Tô Vũ là không sai.
Nhưng mà sai ở chỗ, Tô Vũ hết sức bá đạo, hết sức tự tin, lập tức vả cho mặt Liệp Thiên các sưng vù lên!
Bị mắng một hồi, toàn bộ phân bộ giờ phút này đều hết sức an tĩnh.
Mọi người cũng đã biết tình huống ở bên kia.
Thấy trưởng lão tối sầm mặt cúi đầu lắng nghe, mọi người đều biết trưởng lão đang bị chửi thảm rồi!
Rất lâu sau, Chấp pháp trưởng lão khôi phục bình tĩnh, chậm rãi nói: "Liên lạc với Huyền Cửu đi, mặt khác. . . bảo Hoàng giáp tới báo cáo công tác! Còn nữa, bắt Hoàng Cửu về đây, ta muốn đích thân bóc mặt nạ của tên này!"
Chấp pháp trưởng lão nghiến răng nghiến lợi ra lệnh!
Ta đã nói mà, Huyền Cửu làm sao có thể là Tô Vũ, đều tại Hoàng Cửu cố ý lừa dối bọn họ!
Đáng chết!
Khốn nạn!
Làm hại ông bị vô địch răn dạy, quở trách, lần này bởi vì thăm dò thân phận của Tô Vũ mà dẫn đến tổng bộ tổn thất nặng nề, kém chút đã làm cho vô địch ngã xuống, trách nhiệm lớn như vậy, vô địch không tự mình đến đập chết ông thì đã coi như là cho ông mặt mũi.
Mẹ nó.
Hoàng Cửu, ngươi chính là tên hỗn đản, tất cả mọi người không hề nghĩ gì tới Tô Vũ, chỉ mỗi hỗn đản này cố ý lừa dối, Hoàng Cửu súc sinh, chết không có gì đáng tiếc.
Huống chi, lần này còn làm chết một vị trưởng lão ở tổng bộ, chết quá thê thảm, quá oan uổng!
Những người khác không dám nhiều lời, cấp tốc liên hệ ngay cho Huyền Cửu.
Một lát sau đã có người đáp lời.
. . .
Trong Tu Tâm các.
Tô Vũ đang toàn lực nghịch chuyển tử khí, tử khí vẫn rất nồng đậm, vả lại hắn còn đang ở Nhân cảnh nên phải gánh chịu áp lực lớn hơn.
Bất quá vẫn tốt!
Tô Vũ nghịch chuyển một hồi đã vượt qua kỳ gian nan.
Giờ phút này, mặt nạ khẽ chấn động, có người truyền âm.
Tô Vũ cầm lên kiểm tra một hồi, xem bộ dáng thì hình như tượng đá đã làm cái gì đó, có lẽ việc Liệp Thiên các xác định thân phận của mình không thành vấn đề rồi?
Hắn nhìn một lượt tin tức truyền đến ở băng tần công cộng.
"Huyền Cửu, có đó không?"
"Chưa chết! Đang chờ các ngươi nghiệm chứng thân phận của ta mà! Ha ha! Hoàng Cửu, chờ đó đi tên phản đồ!"
Đương nhiên Tô Vũ cũng phần nào biết chuyện gì đã xảy ra, chỉ là không tường tận lão đại nhà hắn đã gây ra sóng to gió lớn như thế nào, còn Huyền Cửu thì khẳng định chưa thể biết được đã xảy ra chuyện gì.
. . .
Phân bộ Liệp Thiên các.
Bạch Nhất vội báo: "Trưởng lão, Huyền Cửu trả lời rồi!"
Chấp pháp trưởng lão thở dài.
Ông cũng đã khôi phục bình tĩnh, xem ra thật sự là do ông tính sai, aiz, đều do tên Hoàng Cửu kia.
"Nói cho Huyền Cửu, thân phận của hắn không có vấn đề, chớ lo lắng, lần này hắn lập công làm Liệp Thiên các dương danh, báo thù cho hai vị Chấp Pháp giả nên sẽ được thưởng! Hắn là Nhật Nguyệt, thưởng hắn 10 giọt Nhật Nguyệt Huyền Hoàng dịch đi. Mặt khác, rất nhanh lực lượng Đại Hạ phủ sẽ gây dựng lại, hắn vẫn là người tọa trấn khu vực Đại Hạ phủ, Liệp Thiên các sẽ không bạc đãi công thần!"
Họ cần trấn an Huyền Cửu!
Chấp pháp trưởng lão thở dài, lần này náo động quá lớn, phiền toái thật.
Mặc dù Huyền Cửu đã gây chuyện nhưng cũng là vì ra mặt cho Liệp Thiên các, moi ra phản đồ, tìm ra gián điệp, trước đó hoài nghi hắn đã làm rét lạnh lòng người, chính xác là phải cho một chút đền bù tổn thất.
Người như Huyền Cửu thì không thể truy trách.
Tôn chỉ của Liệp Thiên các là kiếm chuyện, nếu Huyền Cửu bị truy trách, vậy thì còn ai dám gây sự?
Chẳng phải Liệp Thiên các sẽ trở thành trò cười sao?
Kẻ gây sự như thế thì cần được thưởng, dù cho đối phương trêu chọc ra một ít phiền toái, nhưng Đại Hạ phủ. . . Chúng ta còn chọc nổi!
Còn về Tô Vũ. . . Thôi được rồi, về sau cách xa Tinh Hồng cổ thành ra một chút là được.
Họ rất bất đắc dĩ!
Nếu là thế lực vô địch bình thường thì Liệp Thiên các không sợ, dù có là thế lực cường hãn thì cũng không e ngại gì, cùng lắm thì không tiếp xúc nhiều là được, nhưng mà đối với tượng đá thì khác, tượng đá có thể định vị tổng bộ Liệp Thiên các.
Mấy vị Các chủ bộ trưởng đã và đang phán đoán chỗ có vấn đề, đại khái là nguyên nhân từ Liệp Thiên bảng thượng cổ.
Lần này gây chuyện lớn như vậy, có lẽ vô địch sẽ đem Liệp Thiên bảng ra khỏi tổng bộ, an bài ở chỗ khác.
Không có cách nào, họ không thể không dời đi.
Bằng không thì ngày ngày bị người định vị, vậy cũng quá nguy hiểm, một thanh đao tùy thời chặt xuống thì có là vô địch cũng sợ.
Chấp pháp trưởng lão thở dài, ta tin Hoàng Cửu đúng là dính tà, không sớm thì muộn ta cũng phải đánh chết Hoàng Cửu, còn có cấp trên của y nữa, rất có thể Hoàng Giáp cũng tồn tại một vài vấn đề.
Lần này bị hố quá thảm rồi!
Không có gì bất ngờ xảy ra, đám Thải Nhất làm nhiệm vụ chính là bị tên Hoàng Cửu kia phản bội, khó trách y vẫn còn sống, haiz, vì sao trước đó ông không nghĩ ra việc khống chế Hoàng Cửu nhỉ!
. . .
Mà lúc này, Hoàng Cửu không biết đang trốn ở đâu bỗng bất giác rùng mình một cái.
Y cảm thấy hình như mình sắp gặp phiền toái lớn rồi.
Có lẽ là việc thăm dò Tô Vũ xảy ra chút vấn đề.
Chờ tin tức đi!
Hi vọng không phải tin gì quá xấu.