Chư thiên đều đang thảo luận về Tô Vũ và Liệp Thiên các.
Mà lúc này ở Đại Hạ phủ.
Phủ thành chủ.
Hạ Hầu gia nhìn Hạ Hổ Vưu, Hạ Hổ Vưu cũng nhìn lại y.
Nửa ngày sau, Hạ Hầu gia mới lắp bắp hỏi: "Ngươi. . . Ngươi tận mắt thấy Tô Vũ chưa?"
"Chưa!"
"Ngươi chỉ mới truyền âm liên hệ với hắn thôi?"
"Vâng."
"Ngươi xác định hắn chính là Tô Vũ?"
"Xác định. . . nhỉ?"
Hạ Hổ Vưu một mặt ngốc trệ, ta không biết, hiện tại đầu óc ta đang rối loạn, ta không biết gì hết.
Bởi vì cậu cũng mới vừa thu được tin tức!
Đại Hạ vương tự mình đưa tin cho Chư Thiên phủ bên kia, sau đó chuyển đạt trở về để bọn hắn xem kỹ, Huyền Cửu. . . chưa chắc đã là Tô Vũ!
Có thể là Huyền Cửu giả mạo thân phận của Tô Vũ!
Tô Vũ người ta còn đang ở Chư Thiên chiến trường sinh long hoạt hổ, ngay vừa rồi còn mang theo 36 tôn tượng đá kém chút đánh nổ tổng bộ Liệp Thiên các, hiện tại chư thiên còn chưa thôi chấn động kia kìa.
Tô Vũ cũng bởi vậy chính thức xác thực uy danh chúa tể một phương của mình. tại Tinh Thần hải, Tinh Hồng cổ thành khó chọc không hề thua kém gì Long tộc.
Các ngươi thật sự xác định Huyền Cửu là Tô Vũ sao?
Giờ phút này, Hạ Hầu gia cùng Hạ Hổ Vưu hai mặt nhìn nhau.
Hai người đều ngơ ngác!
Chúng ta. . . lầm rồi à?
Nếu như là sai lầm thật thì cũng quá đáng sợ, phải biết, bọn hắn đã nói cho Huyền Cửu rất nhiều bí mật, chủ yếu là Hạ Hổ Vưu, hắn và Huyền Cửu hàn huyên nhiều lần, tiết lộ rất nhiều tin tức.
Đậu má!
Tên kia mà là giả thì quả thực không dám tưởng tượng!
Hạ Hổ Vưu nuốt một ngụm nước bọt, "Lúc trước hắn còn đưa tin cho ta, bảo ta giúp hắn nghĩ biện pháp, Liệp Thiên các muốn thăm dò thân phận của hắn, Nhị gia gia, ngài nói xem. . . Đây có phải là biện pháp do hắn nghĩ ra?"
Hạ Hầu gia nhìn cậu, rất lâu sau mới mở miệng nói: "Ngươi đi tìm hắn, nhất định phải tự mình thấy bộ dáng của hắn, không, thấy được thì ngươi cũng chưa chắc đã phân biệt ra, ngươi. . . Ngươi hỏi nhiều chi tiết một chút, còn có, tốt nhất ngươi hãy đi tìm Vạn Thiên Thánh. . ."
Chẳng lẽ Vạn Thiên Thánh cũng bị lừa sao?
Hạ Hầu gia không rét mà run!
Không đến mức đó đi!
Nói thật, làm đến một bước này, Hạ gia đều không tự tin, chúng ta đã bị người ta lừa à?
Không có khả năng, nhất định không có khả năng.
Thật đáng sợ!
Hai người lại liếc nhìn nhau, rất lâu sau, vẻ mặt Hạ Hổ Vưu đưa đám, cậu nói: "Ta đi thử lại lần nữa, nếu tên kia giả Tô Vũ, chúng ta. . . Chúng ta quá thảm rồi, không, thúc thúc quá thảm rồi, bị người ta đánh nổ oan ức!"
Cũng không tính là đánh oan, nhưng mà kế hoạch đã bị tiết lộ, điều này đối với Hạ gia là tổn thất không thể thừa nhận nổi.
Hạ Hổ Vưu không do dự nữa, vội đứng lên bảo: "Ta tới học phủ, tìm Hồng viện trưởng cùng Bạch lão sư trước, sau đó lại đi xác định thân phận của Tô Vũ.Nhị gia gia, nếu hắn là giả. . . thì kế hoạch của chúng ta phải lập tức phát động, không thì liền cải biến kế hoạch!"
Hạ Hầu gia đờ đẫn gật đầu.
Cả ngày đánh nhạn, hình như lần này bị nhạn mổ mù mắt rồi!
Hi vọng không có việc gì, hi vọng Huyền Cửu chính là Tô Vũ.
Liệp Thiên các cần xác định Tô Vũ có phải là Huyền Cửu hay không. còn bọn họ lại cần xác định Huyền Cửu có phải Tô Vũ hay không. Việc này náo động đến mức cả hai phía đều cảm giác mình tính sai.
Bên kia thì sợ rằng hai tên đó là một người, còn Hạ gia thì lại sợ rằng hai tên này không phải một người!
. . .
Tô Vũ không nghĩ tới bản thân hắn làm gián điệp lại làm được tới mức độ khiến mọi người đều không tin mình là gián điệp.
Đây đại khái là gián điệp thành công nhất từ trước tới nay.
Sau mấy tiếng, hắn dùng thân phận của Bạch Tuấn Sinh gặp được Hạ Hổ Vưu.
Mà Hạ Hổ Vưu thì đứng cách hắn rất xa, nhìn hắn chằm chằm, Hồng Đàm đang ở bên cạnh cậu, Bạch Phong cũng thế, cả ba người dùng ánh mắt khác thường mà nhìn Tô Vũ.
Nửa ngày sau, Bạch Phong mới dè dặt lên tiếng: "Ngươi là Tô Vũ thật à?"
". . ."
Tô Vũ ngốc trệ, ơ đậu!
Ta có phải hay không, trong lòng ngươi không rõ à?
Hồng Đàm lo lắng hỏi: "Kẻ trên Chư Thiên chiến trường kia là ai?"
"Là do ta an bài chuẩn bị thôi. . ."
Mấy người đồng loạt nhìn hắn, gương mặt đầy vẻ không tin, ngươi thật sự là Tô Vũ?
Cũng may, Bạch Phong vẫn còn có chút tin tưởng, anh là người đầu tiên bênh vực hắn: "Ta cảm thấy là thật, lão sư, nếu là giả thì nào có nhiều đồ tốt cho chúng ta như vậy, hơn mấy trăm giọt Nhật Nguyệt Huyền Hoàng dịch lận!"
Lời này vừa nói ra, Hồng Đàm liền tỉnh ngộ, đúng rồi!
Xem ra là thật!
Mà Hạ Hổ Vưu vừa nghe đến đây thì nhẹ nhàng thở phào. Cậu yên lòng hơn rồi, có tiền nhiều lại dám vung mạnh tay như thế, có lẽ đây đúng là Tô Vũ.
Thật đáng sợ!
Mà rất nhanh từ trong miệng cậu, Tô Vũ đã biết được lý do mọi người nghi ngờ mình, cũng biết được ở Chư Thiên chiến trường rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, hắn cũng trợn mắt há hốc mồm!
Ta chỉ nhờ lão đại xử lý chút việc nhỏ, ai dè ngươi lại làm thế. . . Đáng giá sao?
Ngươi còn vận dụng 36 tôn tượng đá cùng đi đánh Liệp Thiên các?
Ta đệt!
Ngươi như thế thì không phải là lão đại nữa rồi, rõ ràng ngươi là cha ta!
. . .
Đối với hành vi vĩ đại của lão đại tượng đá, Tô Vũ chỉ biết lặng lẽ giơ ngón tay cái.
Tuyệt!
Không còn lời nào để nói.
Quá là có mặt mũi.
Ba mươi sáu tôn tượng đá tung một quyền đánh nổ Liệp Thiên các, sung sướng thật, đáng tiếc hắn lại không thấy được cảnh này, quá mức tiếc nuối.
Nếu hắn có thể ở hiện trường quan sát một thoáng, chắc chắn sẽ càng sướng hơn.
Lần sau có cơ hội hắn nhất định phải tận mắt nhìn.
Tô Vũ biết việc này xong thì cũng hiểu rõ vì sao mọi người lại hoài nghi thân phận của mình, hắn cười ha hả bảo: "Ta nói rồi, ta và lão đại tượng đá có quan hệ rất tốt, có việc thì nhờ giải quyết, việc nhỏ mà thôi!"
Tượng đá đã tự mình nói mà, việc nhỏ thôi.
Ba người kia không khỏi ghen tỵ!
Hạ Hổ Vưu phải nói là ăn chanh chua lét, ghen ghét lầu bầu: "Hay là ngươi gọi đám lão đại đó tới Nhân cảnh chơi đùa đi, ta sẽ chiêu đãi họ đàng hoàng."
"Ồ!"
Ngươi ôm ý tưởng gì, chẳng lẽ ta không rõ à?
Tô Vũ xem thường!
Đương nhiên, ta sẽ không nói ngươi biết tượng đá không thể tới Nhân cảnh, hắn vội gạt đi: "Đừng suy nghĩ nhiều, lão đại tượng đá chỉ có quan hệ tốt với ta thôi, các ngươi mà lộn xộn, cẩn thận liền bị một quyền đấm chết!"
Hạ Hổ Vưu muốn đánh người, nhưng cậu cũng không nhiều lời, rất nhanh cậu bèn nói: "Nếu ngươi đã không có việc gì thì ta không ở lại thêm, trước mắt thân phận Huyền Cửu của ngươi không có vấn đề gì. Chính mình cẩn thận đi, ta vẫn phải phong thành truy tìm hung thủ đây."
Kế bên, Bạch Phong cùng Hồng Đàm cũng tỏ vẻ muốn đánh người.
Hai ngươi đều là hung thủ, thế mà Hạ Hổ Vưu nhà ngươi lại tỏ ra không liên quan gì tới mình.
Diễn giỏi thật!
Hạ Hổ Vưu không ở lại lâu, cậu nhanh chóng rời đi.
Còn rất nhiều việc đang chờ cậu xử lý.
Mà Hồng Đàm cùng Bạch Phong thì đã hạ quyết tâm, người nào tới cũng không xuất quan.
Không đột phá thì không xuất quan!
Họ không muốn chạy ra ngoài ăn chanh nữa. Đã bị kéo ra thì thôi đi, đằng này còn bị bắt đứng yên cho Tô Vũ vả mặt. Tiểu tử Tô Vũ ở bên ngoài quen được một đám vô địch, bọn họ căn bản không cần lo lắng cho hắn, vẫn nên tự lo lắng cho mình là được rồi.