Hai người đều đi bế quan, sở nghiên cứu chỉ còn lại một mình Tô Vũ.
Hắn thầm cảm khái một hồi, thổn thức một hồi.
Đồng thời cũng âm thầm mừng vui khấp khởi.
Thoải mái!
Gần đây hết sức thoải mái!
Tâm tưởng sự thành, làm gì cái gì cũng thành công, xảy ra chuyện thì có người hỗ trợ, cảm giác này cực kỳ sảng khoái!
Đương nhiên, bất luận việc gì đều không phải tự dưng mà tới, bao gồm cả việc tượng đá ra tay cũng cần Tô Vũ đánh đổi một số thứ, gánh chịu càng nhiều tử khí bùng nổ, điểm này thì Tô Vũ đã cảm nhận được rõ ràng.
Bây giờ chỉ cần tượng đá ra khỏi thành một lát, Tô Vũ liền phải tiếp nhận tử khí cắn trả mãnh liệt hơn.
Nếu là người bình thường thì đã sớm ngoẻo rồi.
"Nguyên khiếu nghịch chuyển!"
Tô Vũ thầm nhủ, hắn có thể dễ dàng giải quyết tử khí, môn công pháp này rất trọng yếu.
Công pháp này đến từ Tử Linh nhất tộc.
Tô Vũ đang tự hỏi một vấn đề, mình biết về nó, Tử Linh nhất tộc ắt cũng biết, mình có thể chuyển tử khí thành sinh khí vậy thì Tử Linh nhất tộc có thể chứ?
Nếu có thể, chẳng phải họ cũng có thể làm được?
Vì sao lại chưa từng nghe nói có Tử Linh nào hoá sinh?
Tô Vũ rơi vào trầm tư, hay là vì sau khi chết, toàn bộ nguyên khí đều hóa thành tử khí nên vô phương nghịch chuyển?
Có lẽ là vậy.
Thật sự biến thành Tử Linh thì xác suất có thể phục sinh quá thấp!
Chưa từng nghe nói có Tử Linh hay Tử Linh quân chủ nào có thể sống lại.
Bao năm qua, Ma tộc vẫn đang cố sức, thế nhưng vẫn không thể giúp vị Tử Linh quân chủ của tộc họ trở về, độ khó chỉ sợ vượt quá tưởng tượng của hắn.
"Hiện tại, mối nguy thân phận tạm thời đã được giải quyết!"
Tô Vũ thầm nghĩ, đã như vậy thì hắn cũng nên làm chuyện chính thôi.
Kiếm chuyện!
Đại Hạ phủ lại vừa mất đi chút nhiệt độ, dĩ nhiên, nhiệt độ cũng là bị “Tô Vũ” tự mình cướp, không sao, “Tô Vũ” nên tiếp tục điệu thấp, Huyền Cửu tiếp tục trương dương, nhiệt độ của Đại Hạ phủ sẽ có thể tiếp tục kéo dài.
Tô Vũ ngẫm lại vài chuyện.
Hắn đã biết rất nhiều thứ, bao gồm cả việc Hạ Long Võ chứng đạo, Vạn Thiên Thánh chuẩn bị chém giết phản đồ vô địch.
Kỳ thật hắn không nghĩ tới những thứ này, làm như thế. . . hắn cũng cần chuẩn bị càng nhiều, cần bỏ ra một chút lực.
Với thực lực bây giờ bao gồm cả thế lực, hắn không cách nào tham dự vào được cuộc chiến vô địch, tượng đá bảo đảm cho hắn, không có nghĩa là cũng sẽ bảo đảm cho những người khác.
"Liệp Thiên các. . ."
Tô Vũ thầm nghĩ thế lực này có không ít vô địch.
Có lẽ đó cũng là một bình đài tốt.
"Liệp Thiên các bên đây, ta vẫn phải để tâm thêm mới được."
. . .
Ngay khi Tô Vũ nghĩ đến những chuyện này.
Phân bộ Liệp Thiên các.
Chấp pháp trưởng lão không ngừng kêu người truyền tin tới Hoàng Cửu, nhưng đều là đá chìm đáy biển.
Rất nhanh, Bạch Nhất thở dài nói: "Trưởng lão, có khả năng Hoàng Cửu đã phát giác được cái gì đó, xem ra. . . y chạy rồi!"
"Vậy Hoàng Giáp đâu?"
Trưởng lão cấp trên trực tiếp có thể định vị đối phương, dù Hoàng Cửu chạy thì có Hoàng Giáp ở đây, vẫn cũng có hi vọng tìm ra đối phương.
Trừ phi Hoàng Cửu phá vỡ mặt nạ.
"Hoàng Giáp trưởng lão. . ."
Nói đến đây, Bạch Nhất do dự nói nốt: "Cũng chạy rồi!"
"Hả?"
Chấp pháp trưởng lão chấn động, "Chạy?"
"Vâng!"
Bạch Nhất gật đầu, bất đắc dĩ bảo: "Đại khái là chạy hết rồi, không có tin tức, vô phương câu thông, hiện tại chỉ có thể mời bộ trưởng Hoàng Bộ đi định vị Hoàng Giáp trưởng lão, thế nhưng bộ trưởng Hoàng Bộ đang ở Chư Thiên chiến trường. Nếu ngài ấy muốn tìm cấp dưới ở Nhân cảnh chỉ sợ cũng khó, trừ phi bộ trưởng tự mình đến đây, mang theo Liệp Thiên bảng, bằng không, dựa vào điểm bảng sẽ không cách nào định vị ra đối phương. . . Cho nên hiện tại chúng sẽ yên tâm vì dù chạy thì chúng ta cũng tìm không thấy chúng, ngay cả việc phá vỡ mặt nạ đều không cần."
Chấp pháp trưởng lão nổi giận: "Đáng chết!"
Đúng vậy, tổng bảng không ở tại Nhân cảnh.
Cách tận chư thiên mà muốn định vị thì sẽ cực kỳ khó.
Mặt nạ đẳng cấp càng cao thì muốn định vị lại càng khó, Vô Diện trưởng lão đã có địa vị rất cao.
Muốn định vị đối phương thì độ khó cao tới dọa người, dĩ nhiên, nếu là ở Chư Thiên chiến trường thì việc này vẫn có thể làm được.
"Ta hỏi ý bộ trưởng xem sao, mặt khác, tốt nhất nên điều tra rõ thân phận Hoàng Giáp!"
Chấp pháp trưởng lão lạnh lùng nói: "Quả nhiên lần này đã bị Hoàng Cửu bán rẻ rồi!"
Giờ phút này, bọn họ cảm thấy không cần thẩm vấn tra xét thêm nữa.
Hai tên kia đều chạy, phản đồ không phải hai bọn hắn thì mới là lạ!
Tên Hoàng Cửu chết tiệt, thôi, cũng tốt, có thể dẫn xuất Hoàng giáp, một lần bắt được cả ổ, còn có bộ trưởng Hoàng Bộ nữa… Không biết tình huống như thế nào. Chấp pháp trưởng lão thầm nghĩ có lẽ nên truyền tin cho Đại trưởng lão biết.
Chấp pháp bộ có chín vị trưởng lão, ông là Bát trưởng lão, Đại trưởng lão có thực lực tối cường, khả năng cũng là vô địch cảnh, dĩ nhiên, cũng có thể vẫn chỉ là chuẩn vô địch, việc này khó mà nói.
Thế nhưng, Đại trưởng lão chấp pháp bộ có địa vị rất cao, thực lực rất mạnh, đó là sự thật.
Hoàng Bộ bên này có lẽ đã xảy ra vấn đề.
Chấp pháp trưởng lão lạnh lùng nói: "Khó trách Hoàng Cửu nhất định phải vu tội cho Huyền Cửu, xem ra là không muốn Liệp Thiên các quật khởi, mau tuyên bố lệnh truy nã, Hoàng Giáp cùng Hoàng Cửu đã phản bội. Mặt khác, tụ hợp toàn bộ thành viên Hoàng bộ trực tiếp dưới trướng Hoàng Giáp, thẩm tra thân phận từng người!"
Nhất mạch này có vấn đề!
Bạch Nhất gật đầu, thở dài, "Không nghĩ tới. . . Aiz! 12 vị trưởng lão nhập cảnh đã chết một vị, bây giờ Hoàng Giáp trưởng lão phản bội, chỉ còn lại 10 vị trưởng lão, 100 vị bạch diện đã tuần tự chết 19 vị rồi!"
Thở dài!
Tổn thất nặng nề!
Bây giờ chỉ còn lại 10 vị trưởng lão, 80 vị bạch diện, Hoàng Cửu cũng phản bội trốn mất.
Đương nhiên, đây là thành viên của bốn bộ, Chấp pháp trưởng lão như họ thì không tính.
Mà tại Chư Thiên chiến trường cũng đã chết một vị trưởng lão.
Liên tục tổn thất ba vị Nhật Nguyệt hậu kỳ, mấy vị Nhật Nguyệt trung kỳ, chuyến đi tới Nhân cảnh lần này, Liệp Thiên các tổn thất quá thảm trọng!
Chấp pháp trưởng lão cũng im lặng, rất lâu sau mới mở miệng nói: "Huyền Cửu không thể chết, hắn mà chết thì lần này tổn thất quá lớn, ngươi hỏi Huyền Cửu xem hiện tại rốt cuộc hắn có an toàn không? Nếu như có phiền toái thì chúng ta có thể đi giải cứu hắn!"
"Vâng!"
Bạch Nhất mau chóng đi làm việc, mà Chấp pháp trưởng lão thì cảm thấy vô cùng đau đầu.
Phiền toái!
Tới Nhân cảnh một chuyến mà đã tổn thất mấy vị trưởng lão và nhiều vị bạch diện, dù cho Liệp Thiên các gia đại nghiệp đại thì lần tổn thất này cũng thảm trọng vô cùng, hiện tại mặc dù các phủ khác cũng đang khai triển nghiệp vụ, nhưng nghiêm ngặt mà nói thì đều là nhờ phúc Huyền Cửu mới khiến cho Nhân cảnh biết đến đại danh của Liệp Thiên các.
Bằng không, muốn mở rộng nghiệp vụ thì còn không biết phải mất bao lâu.
Dù như thế, hiện tại rất nhiều cường giả đều tụ tập đến Đại Hạ phủ, mở rộng nghiệp vụ ở các phủ nhỏ yếu cũng không có gì ý nghĩa quá lớn, đó là còn chưa kể ở bọn họ cũng khó phát triển nghiệp vụ tại một vài đại phủ khác.
Đại Tần phủ thì không nói, kể cả Đại Minh phủ họ cũng là không dám đi, một mặt là người tới đó cơ hồ đều bị mất tin tức, mà ở bên kia Đại Minh vương chẳng rõ đã đi hay chưa, ai dám tùy tiện tới đó.
"Aii!"
Thở dài một tiếng, không có có vô địch tọa trấn Nhân cảnh nên mọi sự đều khó khăn.
Cũng không biết lúc nào mới có thể để cho vô địch tiến vào Nhân cảnh bên này, nếu có vô địch ở đây thì chắc chắn vạn sự hanh thông hơn nhiều.