Vạn Tộc Chi Kiếp (Bản Dịch Full)

Chương 1693 - Chương 1693: Có Thể Giết Hộ Đạo Giả

Vạn Tộc Chi Kiếp
Chương 1693: Có Thể Giết Hộ Đạo Giả
 

Vạn Thiên Thánh suy nghĩ một chút, đoạn bảo: "Vậy thì nói đơn giản một chút đi, nếu thật sự muốn phân biệt, vô địch đích thật phân ra mấy cấp bậc, ngăn thứ nhất là những cường giả Bán Hoàng hiện tại, ngăn thứ hai, cấp bậc của Đại Tần vương, ngăn thứ ba là các vị như Đại Hạ vương, ngăn thứ tư, tầm cỡ Lạp Đức Ma vương, ngăn thứ năm thường là người chứng đạo ở chư thiên, ngăn thứ sáu là những ai vừa chứng đạo ở tiểu giới."

Tô Vũ líu lưỡi nói: "Thực lực khác biệt lớn như vậy?"

"Không tính quá lớn."

Vạn Thiên Thánh giải thích: "Kỳ thật còn phải xem phát huy, xem thủ đoạn. Ta nói Đại Tần vương là ngăn thứ hai nhưng không nhất định ông ấy sẽ không địch lại những Bán Hoàng kia, cái gọi là Bán Hoàng tức là họ được nhất tộc tán thành, trở thành lãnh tụ! Nhân tộc có điểm đặc thù, bởi vì lúc ấy chứng đạo thời gian quá gần, lại một mực chiến tranh, về sau Đại Tần vương vẫn luôn tọa trấn Đông Liệt cốc, không có thời gian đi chế phục Nhân tộc, cũng không có tinh lực như vậy, thời gian mọi người chứng đạo chênh lệch không nhiều cho nên ông ấy không trở thành Nhân tộc Bán Hoàng, rõ chưa?"

Tô Vũ thở dài, "Nếu Đại Tần vương thành Bán Hoàng, Nhân tộc cũng sẽ chẳng giống như bây giờ."

"Không nghiêm trọng như ngươi tưởng tượng đâu."

Vạn Thiên Thánh đạm mạc nói: "Chẳng qua là bây giờ có chút tai hại thôi, cho nên cần bình định lập lại trật tự!"

"Phủ trưởng nguyện làm người bình định lập lại trật tự này sao?"

Vạn Thiên Thánh bật cười, "Ta không có suy nghĩ đó, huống chi. . . thôi được rồi, ngươi không hiểu, qua một thời gian ngắn, nếu ta còn sống, nhớ kỹ hãy kéo dài khoảng cách với ta."

Tô Vũ trầm ngâm chốc lát mới nói: "Phủ trưởng có ý là. . . Qua một thời gian ngắn, nếu kế hoạch thành công, phủ trưởng có khả năng cũng sẽ bị người gạt bỏ?"

"Ha!"

Vạn Thiên Thánh cười một tiếng, cũng không để ý tới hắn mà nói sang chuyện khác: "Có muốn ta giúp ngươi mở cái hộp kia ra không?"

"Ta tự làm!"

Tô Vũ cũng không hỏi thêm gì nữa, hắn cảm thấy mục tiêu của Vạn Thiên Thánh có khả năng không chỉ là giết vô địch phản bội, dĩ nhiên, có một số việc nghĩ trong lòng chứ hắn không muốn nhiều lời làm gì.

Lần này, rất đông cường giả tụ tập về Đại Hạ phủ.

Bọn họ sẽ có kết quả như thế nào?

Phải biết, kẻ tới có thể là hậu duệ của vô địch.

Tô Vũ không dám suy nghĩ sâu.

Sợ phiền toái!

Đến mức độ của Vạn Thiên Thánh thì cũng không cần Tô Vũ đưa ra lời khuyên.

Hai người vừa bắt đầu chế tạo di tích mới, vừa bắt đầu yên lặng tu luyện, thuận tiện còn tranh thủ mở ra bảo hạp.

Thỉnh thoảng, Vạn Thiên Thánh cũng sẽ mở miệng nói vài lời.

"Ngươi dùng tử khí ăn mòn ở đây một thoáng."

"Tăng thêm chút Thiên Nguyên khí ở chỗ này. . ."

"Di tích không có đất, đều là dùng đá thượng cổ đặc thù để rèn đúc. . ."

"Làm xong thì dùng thời không trường hà cọ rửa qua đi. Lần trước, nếu ngươi đem thi thể Thần tộc dùng thời không trường hà cọ rửa mấy lần, đại khái sẽ không ai có thể phân biệt ra thật giả."

". . ."

Xem ra, lão Vạn cũng là chuyên gia làm giả, ông vừa làm vừa chỉ dạy thêm cho Tô Vũ không ít kinh nghiệm.

Chỉ đáng tiếc là ông bị hạn chế vốn liếng.

Không có tiền!

Không bột đố gột nên hồ, không có tiền thì dù ông giỏi cỡ nào đi chăng nữa, chẳng có bảo vật thì cũng đành bó tay.

Bây giờ đã có Tô Vũ cung cấp bảo vật, lão Vạn lại xắn tay lên làm giả, cả hai hợp sức bảo đảm sẽ làm nên chuyện..

. . .

Trong khi hai người đang miệt mài làm giả.

Ở bên ngoài, giờ phút này càng thêm hỗn loạn.

Các thiên tài bắt đầu nhập cảnh.

Còn có một số Hộ Đạo giả hoặc nên nói là chủ lực đi tranh đoạt di tích dồn dập nhập cảnh.

. . .

Chư Thiên phủ.

Mấy ngàn vạn quân sĩ sát khí sôi trào nhìn chằm chằm.

Mà trong thông đạo từng vị thiên tài đi ra, có người mỉm cười, có người mang theo sự tò mò.

Nhân cảnh?

Đây chính là Nhân cảnh!

Có người thí nghiệm một thoáng, giật giật tay chân, cười nói: "Quả nhiên Nhân cảnh không có sức áp chế!"

"Cảm giác còn thoải mái hơn ở Chư Thiên chiến trường!"

"Không gian cũng hết sức vững chắc!"

"Chỉ là hơi ít nguyên khí một chút!"

"Đúng vậy, nguyên khí quá ít, Nhân cảnh. . . thật thú vị, dựa theo truyền thuyết cổ thì có lẽ nơi này là điểm khởi đầu chư thiên vạn giới, triều bái Thánh địa!"

Có người nói một câu, có người lại phản bác: "Ai nói Nhân cảnh là nơi triều bái Thánh địa? Chưa hẳn đâu, có lẽ chỉ là thuộc đia của chúng ta khi xưa!"

Từng vị thiên tài xuất hiện, có người cãi lại, có người thì tỏ vẻ thờ ơ.

Rất nhanh, những âm thanh này đều biến mất.

Bảy tám vị cường giả xuất hiện.

Ma Đa Na tóc tím, Chiến Vô Song tóc dài màu bạc, Huyền Vô Cực tiên phong đạo cốt, Minh Nguyệt âm trầm, Chú Hồn vô cùng u lãnh. . .

Khi những người này bước ra khỏi lối đi, bốn phía lập tức an tĩnh.

Bên ngoài, mấy vị Nhân tộc Nhật Nguyệt đều rục rịch.

Đây là thiên tài chư thiên, là đỉnh cấp thiên tài của Liệp Thiên bảng, giết bọn hắn, vạn tộc chắc chắn sẽ thổ huyết.

Thế nhưng những người này đều có cường giả hộ đạo.

Lần này, thiên tài tới trên trăm vị, mà Hộ Đạo giả cũng có trên trăm người, cơ hồ thuần một sắc Nhật Nguyệt cảnh, lúc bấy giờ thật sự là Nhật Nguyệt đầy đất, vạn tộc cũng coi như đã bỏ hết cả vốn liếng.

Mà lúc này, có thiên tài mái tóc dài màu đỏ ngòm cười ha hả hét lên: "Thiên tài Nhân tộc đâu? Ra chơi đùa nào!"

"Chiến Tháp!"

Có kẻ ngăn lại: "Huyết Hỏa ma tộc, đừng tiếp tục tìm phiền toái cho Ma tộc ta!"

Thanh niên tóc đỏ kia khịt mũi coi thường, cười lạnh: "Ít đến sai sử ta! Huyết Hỏa ma tộc ta không phải kẻ phụ thuộc! Ma Đa Na, ngươi nói đúng không?"

Phía trước, Ma Đa Na không buồn để ý tới gã.

Chiến Tháp không thèm để ý, cười ha hả nói: "Tần Phóng đâu? Hoàng Đằng đâu? Có muốn ra chơi đùa không?"

"Hung hăng càn quấy!"

"Càn rỡ!"

Có cường giả Nhân tộc giận mắng, ngàn vạn quân sĩ sát khí sôi trào, bầu trời đều biến sắc.

Chiến Tháp lại không để tâm, sát khí mà thôi, ai mà chưa từng thấy qua chứ?

Gã là Sơn Hải, Sơn Hải ngũ trọng.

Rất mạnh!

Đương nhiên, gã không lên được Thiên bảng vì tuổi tác, mới chỉ là cường giả Địa bảng.

Vào lúc này, có giọng nói vang dội truyền đến, "Vạn tộc sinh linh không được gây chuyện thị phi, không được tàn sát dân chúng Nhân tộc, không được giao thủ tại chủ thành, người vi phạm, giết không tha!"

"Nhân tộc, cường giả trên trăm tuổi không được giao chiến cùng thiên tài vạn tộc. . . Nhưng có thể đánh giết Hộ Đạo giả!"

". . ."

Nghe nửa câu đầu, một số Nhân tộc giận dữ, nghe xong nửa câu sau, bỗng nhiên ai nấy đều đằng đằng sát khí!

Đã hiểu!

Nhân tộc cũng có tự trọng, tác chiến ngang bằng, thiên tài thì không cần phải để ý đến chúng, nhưng những Hộ Đạo giả đó đều có thể giết!

Bình Luận (0)
Comment