Vạn Tộc Chi Kiếp (Bản Dịch Full)

Chương 1694 - Chương 1694: Thử Sức Thiên Tài Vạn Tộc

Vạn Tộc Chi Kiếp
Chương 1694: Thử Sức Thiên Tài Vạn Tộc
 

Lúc này, vị đại hán Nhật Nguyệt họ Ngô cầm búa mà lúc trước Tô Vũ nhìn thấy ở Chư Thiên phủ, người đứng đầu ba mươi vạn lực sĩ Chiến Thần điện đi ra, cười lạnh: "Con nít ranh, không chơi với chúng, Huyết Hỏa ma tộc không phải ưa thích chém giết lắm sao? Ra đây cho ta đánh chết nào!"

Bên phía Huyết Hỏa ma tộc, ở bên cạnh Chiến Tháp, một đại hán thô kệch nhìn thoáng qua, đoạn nói: "Ngô Tịch, ngươi cũng là Nhật Nguyệt cửu trọng, muốn giao thủ với ta à? Chẳng có ý nghĩa gì, Cổ Sơn đại nhân cũng đến, không bằng ngươi chơi đùa với lão đi."

Trong đám người, một đại hán có cái đầu khá lớn nghe vậy thì tò mò nhìn thoáng qua bên đây, ngoài ý muốn nói: "Ồ, Huyết Hỏa ma tộc còn học được trò này? Có tiến bộ! Ta thì thôi đi, Thái Cổ Cự Nhân tộc chỉ đến xem náo nhiệt, ta muốn chiến thì cũng phải là cấp bậc Tần Trấn, đánh chết Ngô Tịch thì không phù hợp."

Cổ Sơn, Thái Cổ Cự Nhân tộc, cường giả trên Chứng Đạo bảng.

Lần này, người có mặt trong Chứng Đạo bảng mà tới đây không chỉ một mình lão, lão cũng là vì hộ đạo nên mới tới, người mà lão hộ tống chính là một vị thiên tài của Cự Nhân tộc.

Thấy Ngô Tịch giống như muốn nổi bão, Cổ Sơn bật cười, "Ngô Tịch, ta nói thật, ta vốn ngay thẳng, ngươi muốn thì cứ đánh chết Huyết Hỏa ma tộc là được, bất quá. . . Thủy Ma tộc cũng có cường giả tới, chúng ta vừa đến mà đã đổ máu thì không tốt đâu!"

Dứt lời, lão khịt mũi một cái rồi lại tiếp tục: "Không cần để ý tới bọn tiểu bối này, càn rỡ ở đây một thoáng thôi, tại Chư Thiên chiến trường vẫn là Nhân tộc Tô Vũ lợi hại hơn. Hắn đánh đám trẻ này như đánh cháu trai, hiện tại Tô Vũ không về được nên chúng nó mới kêu gào vài câu, đừng để bụng!"

Ngô Tịch liếc mắt nhìn lão, hừ một tiếng xem thường rồi nhìn thoáng qua cường giả Huyết Hỏa ma tộc bên kia, cười lạnh nói: "Coi như ngươi thức thời. Huyết Hỏa ma tộc, Nhật Nguyệt ta giết nhiều nhất chính là bộ tộc này!"

Cường giả Huyết Hỏa ma tộc cũng không thèm để ý: "Tùy tiện giết, tộc ta nhiều cường giả lắm!"

Bá đạo như vậy! Dứt khoát như vậy!

Tộc ta không thiếu cường giả.

Trừ việc vô địch ít hơn Thủy Ma tộc thì những cường giả khác chưa hẳn đã ít hơn chúng.

Đều là đánh giết mà ra.

Không chém giết thì ở đâu ra nhiều cường giả như vậy, dĩ nhiên, chém giết cũng chưa chắc đã có, thế nhưng chém giết, cướp bóc, thắng lợi xong thì chúng ta liền về nhà, cục diện rối rắm là của toàn bộ Ma tộc, Thủy Ma tộc còn phải lo dọn tàn cục.

Dù Huyết Hỏa ma tộc làm tiên phong thì phải ra sức, nhưng những năm qua Huyết Hỏa ma tộc chết nhiều mà thực tế họ kiếm cũng nhiều, đánh xong phủi mông, người không chết là được, về nhà vui vẻ tu luyện, còn Thủy Ma tộc lại phải đi ra ngoài dọn dẹp sự tình.

Vừa nói xong, trong thông đạo lại xuất hiện rất nhiều thanh niên nam nữ và cường giả hộ đạo khác.

Thấy bọn họ, Nhân tộc không ít người ôm ánh mắt phức tạp, tầng dưới chót không rõ lắm tình huống như thế nào, nhưng cao tầng Nhật Nguyệt hiện tại cơ hồ đều biết tình huống.

Những thanh niên nam nữ nọ có người hết sức điệu thấp, có kẻ cao ngạo dọa người, cũng có kẻ cảnh giác ngắm nhìn bốn phía, dò xét tình huống.

Nhân cảnh, rất nhiều gia hỏa đều là lần đầu tiên tới.

Tràng diện yên tĩnh trở lại.

Các thiên tài vạn tộc tới trước có kẻ cười, có kẻ không quá để ý, có kẻ thì nhìn về phía đám Ma Đa Na, mà đám Ma Đa Na lại căn bản không để ý tới những người đằng sau kia.

Ma Đa Na đạp không, một bước đi về phía trước, nói khẽ: "Tới Nam Nguyên xem chút đi, quê hương của Tô Vũ, không biết có Tô Vũ thứ hai hay không."

Gã chỉ hứng thú đối với Tô Vũ, về phần những kẻ khác thì chẳng có hứng thú gì.

Mà lúc này, trong đám thanh niên nam nữ kia có người truyền âm bảo: "Thăm dò bọn hắn đi, có lẽ bọn chúng là thiên tài trên Liệp Thiên bảng, Phủ chủ bảo chúng ta tới thử một chút. . ."

"Cẩn thận, chớ khinh thường, thiên tài Liệp Thiên bảng đều là cường giả!"

"Chúng ta đều là đa thần văn hệ, là sự tồn tại vô địch trong cùng giai, thử là biết ngay."

Một đám người có kẻ bí mật truyền âm, có kẻ lại bất động thanh sắc.

Không hề có chuyện vừa tới liền vội vàng phơi bày thực lực của chính mình, những người này có vị đã làm tới chúa tể một phương ở tiểu giới, đã từng chém giết vô số, dĩ nhiên không hề lỗ mãng như trong tưởng tượng.

Dù là những vị cao ngạo nhất thì cũng bất động thanh sắc. Ta cao ngạo thì sao, cao ngạo có đôi khi cũng là một loại bảo hộ, để cho người ta phải kiêng kị.

Vào lúc này, trong đám thanh niên nam nữ có mấy người bay ra bên ngoài một đoạn, dẫn tới các thiên tài vạn tộc dồn dập ghé mắt.

Trong đó, một nam tử tóc ngắn nhe răng cười, bỗng nhiên y biến sắc: "Lớn mật, ngươi dám sờ ta!"

Dứt lời, y chợt quát lên: "Bày trận, giết địch!"

Ngay lập tức có ba người hợp lại một chỗ với y, trong nháy mắt hiển hiện hơn mười miếng thần văn, trực tiếp giam cầm một vị thiên tài Ma tộc.

Trong tay nam tử tóc ngắn hiện ra một thanh kiếm, một kiếm giết ra!

Thần văn giam cầm không chỉ có một miếng mà là hơn mười miếng.

Mà vị thiên tài Ma tộc bị giam cầm thì điên cuồng gào thét, khí huyết ngút trời, ầm ầm, từng mai từng mai thần văn bị xung kích nổ bay.

Phập!

Một kiếm của nam tử tóc ngắn đâm vào trán đối phương, huyết dịch trên đầu chảy xuôi khiến thiên tài Ma tộc càng thêm dữ tợn.

"Muốn chết!"

Oanh!

Gã tung ra một quyền, sắc mặt nam tử tóc ngắn biến hóa, không nói hai lời, hắn liền kéo ba người khác tức tốc tiến vào cái lồng do thần văn tạo thành. Phút chốc, cái lồng này trốn vào hư không, biến mất không thấy gì nữa.

Hết thảy phát sinh quá nhanh!

Thiên tài Ma tộc phát cuồng, trên mặt đều là huyết dịch, gã gầm thét dữ dội: "Lũ khốn kiếp! Các ngươi muốn chết!"

Phía sau, những thanh niên nam nữ đều yên lặng tính toán, không để ý tới chuyện gã đang gào thét.

Có người thì khẽ cười, "Không có quan hệ gì với chúng ta, chúng ta không biết y, ngươi tự tìm y mà tính sổ. Mọi người tản ra đi, trở lại đại phủ của mình!"

Khi đang nói chuyện, đoàn người dồn dập truyền âm.

"Thiên tài Ma tộc, Lăng Vân cửu trọng, hạng 17 Huyền bảng thôi thế mà lại khó chơi như vậy."

"Vừa rồi là Thương Minh của Đại Thương phủ à? Bốn người hợp lại giam cầm tên kia, thế mà vẫn bị phá vỡ, Thương Minh cũng có thực lực Lăng Vân cửu trọng cảnh, vậy mà vẫn không thể một kiếm giết chết thiên tài Huyền bảng."

Một đám người hơi dè chừng.

Thương Minh cũng là thiên tài đa thần văn hệ, hợp lại cùng ba người khác để đột kích giam giữ Ma tộc, kết quả dễ dàng bị đối phương xông phá, điều này cũng có chút đáng sợ.

Huyền bảng mạnh như thế sao?

Một đám người cấp tốc truyền âm, mà thiên tài Ma tộc nọ thì giận không kìm được, gã muốn trả thù, nhưng những người kia đã chạy, gã lại nhìn những người khác, ai cũng kết bè kết đội, tổng cộng gần trăm người.

Mà bên phía gã không ít người đều là một bộ xem náo nhiệt hoặc đang thử thăm dò lẫn nhau, cân nhắc thực lực đối phương, căn bản không ai muốn giúp đỡ.

"Ma Đa Na!"

Tên Ma tộc này hét lớn một tiếng: "Bọn chúng tập kích ta, lấy nhiều khi ít, ngươi cũng mặc kệ sao?"

Bình Luận (0)
Comment