Liệp Thiên các, phân bộ.
Bát trưởng lão rất mau đáp lại: "Không cần đa lễ. Huyền Cửu, Bạch Nhất nói ngươi muốn diệt trừ Vạn Tộc giáo? Ngươi phải hiểu được, Vạn Tộc giáo là do vạn tộc tạo dựng lên, đánh chó thì vẫn phải nể mặt chủ. . ."
Tô Vũ nói thẳng: "Chủ nhân thì cũng đánh luôn! Trưởng lão, tôn chỉ của Liệp Thiên các ta là cái gì? Chúng ta sợ vạn tộc sao? Chúng ta chưa từng giết vạn tộc à? Chỉ cần đưa tiền thì nhiệm vụ gì cũng đều làm! Bán vị trí, bán tình báo, cái gì cũng có thể! Vạn tộc không hận chúng ta? Hận! Họ hận không thể lập tức diệt sát chúng ta!"
"Chỉ cần có cơ hội, bọn hắn sẽ lập tức hợp lại diệt chúng ta, thế nhưng họ lại không làm, vì sao vậy? Không phải bởi vì họ kiêng kỵ, mà là vì họ cần chúng ta, cần tổ chức Liệp Thiên các này!"
"Trước đó, Tô Vũ để những tượng đá ra tay, dẫn đến tổng bộ Liệp Thiên các bị lộ, thời điểm ấy, chẳng lẽ trưởng lão còn cảm thấy nếu vạn tộc thật sự tìm được tổng bộ của ta thì sẽ hạ thủ lưu tình sao? Liệp Thiên các không sợ bất luận một ai là dựa trên cơ sở chúng ta thần bí, chúng ta nắm giữ toàn bộ tình báo của vạn tộc, chứ không phải là bởi vì chúng ta mạnh mẽ, bởi vì chúng ta khách khí với họ thì họ mới tha cho chúng ta!"
"Có biết bao bạch diện, thậm chí trưởng lão bị chúng dùng thủ đoạn đánh giết, khi giết chúng ta, chúng tuyệt đối sẽ không lưỡng lự!"
"Bát trưởng lão, ta nói một câu đại bất kính, nếu không phải ngài có địa vị cực cao, ta hoài nghi có khả năng ngài đã bị vạn tộc hủ thực, chấn nhiếp rồi! Liệp Thiên các ta không phải dựa vào sợ hãi, mà là dựa vào thủ đoạn, dựa vào nền tảng rằng mọi người không thể rời bỏ chúng ta!"
Tô Vũ thao thao bất tuyệt, nói xong lời cuối cùng thì ngay cả Bát trưởng lão đều chóng mặt.
Bát trưởng lão thoáng có điểm tức giận, suy nghĩ một chút, thôi được rồi, đây là nhân tài mới nổi, lời hắn nói không phải không có lý.
Vẫn có thể chấp nhận được!
"Có hứng thú rời khỏi Huyền Bộ, gia nhập chấp pháp bộ không?"
"Không, chấp pháp bộ căn bản không phù hợp thực tế, không tiếp xúc cùng vạn tộc. Ta là bị Bạch Nhất chấp pháp cứng nhắc quá làm cho bó buộc tay chân, có bất kỳ sự tình gì cũng phải hồi báo, trên chiến trường thế cục thay đổi trong nháy mắt, cái gì cũng chờ đợi hồi báo thì chậm trễ rồi."
Bát trưởng lão suy nghĩ một lát, gật gật đầu, có lý.
Có lẽ chấp pháp bộ không thích hợp làm việc này, chỉ thích hợp tiến hành giám sát cùng chấp pháp nội bộ, hoặc là làm sát thủ cũng được.
"Ngươi nói không phải không có lý, như vậy đi, ta sẽ mở ra công năng cao cấp hơn cho ngươi, ở cảnh nội Đại Hạ phủ, hết thảy bạch diện đều có thể thu nhận tin tức từ ngươi, trực tiếp thông qua quyền hạn của ngươi, hạ đạt chỉ lệnh cùng mệnh lệnh! Huyền Cửu, Liệp Thiên các chỉ có một yêu cầu, nắm giữ hết thảy tình báo, chế tạo loạn cục, đặt lợi ích lên đầu!"
Bát trưởng lão lại nói: "Ngươi có thể làm được không? Phân bộ Đại Hạ phủ của ngươi đã tổn thất nặng nề, gần đây nhiệm vụ tuy nhiều thế nhưng thu hoạch không lớn."
Tô Vũ chậm rãi đáp: "Trước bỏ ra thì sau mới có thu hoạch! Không bỏ được vốn liếng thì thu hoạch kiểu gì?"
"Tốt, vậy bây giờ ngươi chính là chỉ huy tối cao của phân bộ Đại Hạ phủ, bao gồm cả Bạch Nhất, tất cả mọi người đều nghe theo ngươi chỉ huy. Lần này trong biến động ở Nhân cảnh, Liệp Thiên các ta phải thu hoạch được lợi ích lớn nhất!"
"Không thành vấn đề!"
Tô Vũ trả lời thoải mái, rất nhanh hắn lại nói: "Ta đang xác định di tích là thật hay giả, không nói những cái khác, riêng một điểm này bán tin tức ra cũng đủ cho chúng ta kiếm một khoản lớn!"
"Ngươi đang ở Nam Nguyên?"
"Đúng vậy!"
Tô Vũ trả lời chém đinh chặt sắt, ta ở đây, các ngươi không phát hiện ra là vì các ngươi quá yếu, ta đang ở ngay tại Nam Nguyên đó.
Muốn tin hay không thì tùy!
Bát trưởng lão không nói gì, chần chờ một chút, ông liền liên hệ Huyền Giáp: "Huyền Giáp, tạm gác lại các nhiệm vụ của ngươi, đi tới Đại Hạ phủ âm thầm hiệp trợ Huyền Cửu đi. Có bất cứ tin tức gì thì tùy thời liên lạc với ta!"
"Ta biết rồi!"
Huyền Giáp cũng dứt khoát, được rồi, ta sẽ lập tức đi trợ giúp Huyền Cửu.
Có điều cần thiết sao?
Đi hỗ trợ cẩn thận lại thành kẻ đội nồi cho người ta.
. . .
Tu Tâm các.
Tô Vũ đứng lên, nói: "Phủ trưởng, đã xong chưa? Ta phải đi rồi, hiện tại ta đã trở thành người phụ trách toàn diện của Liệp Thiên các tại Đại Hạ phủ, ta rất bận rộn!"
Đắc ý ra mặt!
Vạn Thiên Thánh nghe mà cũng bó tay, trên dưới toàn bộ Liệp Thiên các đều là đồ ngu sao?
Tiểu tử này cứ như vậy trà trộn đến trình độ tổng phụ trách luôn rồi?
"Trước kia chẳng phải ngươi đã là người chịu trách nhiệm à? Lại thăng cấp hả?"
"Ừm, hiện tại phàm là bạch diện ở cảnh nội Đại Hạ phủ thì ta đều có thể trực tiếp hạ đạt chỉ lệnh cùng mệnh lệnh!"
Được lắm, thành chúa tể một phương nữa rồi.
Quả nhiên, tiểu tử này đến chỗ nào cũng đều có thể sống rất khá.
"Tốt lắm, ngươi muốn tới Nam Nguyên sao? Đợi chút nữa ta sẽ đi nhét thứ này vào không gian hai lớp ở Nam Nguyên. Ngươi mà muốn đi, ta sẽ thuận đường mang ngươi theo!"
Tô Vũ vui vẻ đáp: "Đi, phủ trưởng quả nhiên thật lợi hại, còn có thể xé rách không gian, nhét vào không gian hai lớp!"
Vạn Thiên Thánh không để ý tới câu nịnh nọt của hắn, suy nghĩ một chút, nhìn thoáng qua không gian kia rồi nói: "Đặt một cái tên đi, dưới tình huống bình thường thì di tích đều có tên, tỉ như Tinh Vũ phủ đệ chẳng hạn."
Tô Vũ chần chờ: "Liệp Thiên các có một ít ghi chép thượng cổ, dễ dàng bị điều tra ra, cái tên này cũng là một vấn đề."
Suy nghĩ hồi lâu, Tô Vũ bỗng hỏi: "Phủ trưởng, Tinh Vũ trong Tinh Vũ phủ đệ có ý nghĩa gì vậy?"
"Nghe đồn là tôn hiệu của thượng cổ Nhân Hoàng, Tinh Vũ Nhân Hoàng."
Vạn Thiên Thánh tùy ý nói: "Dĩ nhiên, suy đoán mà thôi chứ không xác định! Bởi vì tên của hoàng giả thì chẳng mấy ai dám gọi thẳng, cộng thêm thượng cổ phá diệt, ai biết thật hay giả."
Tô Vũ khẽ gật đầu, đáng tiếc lần này cần lừa gạt mọi người, bằng không thì đặt là Tô Vũ phủ đệ cũng rất có bá khí.