Mà những việc này đều không có quan hệ gì với Tô Vũ.
Hắn chỉ phụ trách gây sự, không chịu trách nhiệm gánh hậu quả.
Lúc bấy giờ Tô Vũ đang gặp mặt cao tầng, lần đầu tiên trên ý nghĩa chân chính gặp cao tầng của Liệp Thiên các.
Tam trưởng lão cùng Bát trưởng lão!
Hai vị đỉnh cấp cường giả thế mà lại tới Đại Hạ phủ.
Tô Vũ phải chú ý cẩn thận đến mức cực hạn, mấy viên thần văn dung hợp lại cùng nhau, cộng thêm cường độ thần văn của bản thân để che giấu khí tức, cải biến diện mạo của mình.
Dù đang mang theo mặt nạ thì hắn vẫn cưỡng ép cải biến diện mạo cho giống Huyền Cửu lúc trước.
Không chỉ hai vị ấy, mà lúc này còn có cấp trên trực tiếp của Tô Vũ, Huyền Giáp trưởng lão.
Ba vị cường giả, hai vị là chuẩn vô địch, một vị là Nhật Nguyệt bát trọng, đều là cường giả đỉnh cấp, là sự tồn tại trên cao của vạn tộc.
Giờ phút này, gương mặt Tô Vũ dưới lớp mặt nạ có chút mồ hôi thẩm thấu.
So với thời điểm ngụy trang Thôi Lãng, thực lực Tô Vũ bây giờ đã tiến bộ không chỉ một chút, mà là rất nhiều.
Thần văn tiến bộ, ý chí lực tiến bộ, hết thảy đều tiến bộ.
Thế nhưng hắn vẫn cực kỳ bất an, liệu hắn có thể giấu diếm được chuẩn vô địch không?
Dù sao hắn cũng không che giấu được Vạn Thiên Thánh, lão Vạn vừa nhìn liền biết là hắn, điều này khiến Tô Vũ cực kỳ phiền muộn, không có điểm tự tin nào.
Hiện tại Tô Vũ rất mạnh.
Thế nhưng, so với mấy vị này thì hắn còn kém xa tít tắp.
Sơ sẩy để thân phận bại lộ thì hắn cầm chắc xong đời.
Còn có... Rốt cuộc Huyền Giáp có phải cùng một bọn với hắn hay không?
Nếu ngay bây giờ mà tên này bán đứng mình thì mình cũng sẽ xong đời.
Tô Vũ thầm cầu nguyện, hẳn là cùng một bọn, bằng không thì Huyền Giáp đã sớm bán mình rồi.
Hai vị trưởng lão cùng đeo mặt nạ vàng kim, nhưng không phải toàn bộ đều là màu vàng kim, đây là biểu tượng của chuẩn vô địch, hai người cẩn thận quan sát Tô Vũ một lượt, có điều bọn họ không triển lộ uy áp, cũng không định làm gì Tô Vũ cả.
Tam trưởng lão hòa ái nói: "Huyền Cửu, lần này ngươi làm rất tốt, thăm dò ra bí mật mà những người khác căn bản không có cách nào phát hiện, giúp Liệp Thiên các mở ra khốn cục Nhân cảnh, hiện tại, Liệp Thiên các một lần nữa đi vào quỹ đạo, nghiệp vụ phong phú, ngươi đã lập đại công, rất đáng khen!"
"Không dám, đều là việc thuộc hạ nên làm!"
Tam trưởng lão vẫn mỉm cười đầy hòa ái, "Không cần khiêm tốn, tính cách Hỏa Đồng nhất tộc các ngươi vốn sôi động, cái này ta cũng đã biết, ngươi bây giờ làm không tệ, Hỏa Đồng tộc không mạnh, nếu có thể thì Liệp Thiên các sẽ dốc toàn lực trợ giúp ngươi trở thành tộc trưởng của Hỏa Đồng tộc."
"Không cần đâu, trưởng tiểu tộc kém xa địa vị cao thượng của trưởng lão Liệp Thiên các!"
Tô Vũ trầm giọng nói: "Huống chi, ta trêu chọc quá nhiều kẻ địch, nhất là Hạ gia, ta không quay về thì thôi, một khi trở về thì sẽ làm liên lụy Hỏa Đồng tộc bị diệt tộc!"
Bát trưởng lão cười ha hả: "Đúng là có cái lý này, Hạ gia cũng không phải kẻ tốt lành gì. Huyền Cửu, nghe nói Hỏa Đồng tộc đồng thuật có thể tinh luyện một vài tài liệu đặc thù. Huyền Cửu, ta có một khối Minh Thần kim, ngươi có thể tinh luyện không?"
Ông lấy ra một khối kim loại, thở dài, "Ta cũng có thể cưỡng ép tinh luyện thứ này, nhưng nếu cưỡng ép tinh luyện thì tổn thất quá lớn, đây là thứ có giá trị liên thành, là phụ liệu chế tạo Thiên binh, một khối Minh Thần kim lớn như vậy cũng rất ít gặp, nếu ta tinh luyện thì tối thiểu sẽ tổn thất bảy thành! Huyền Cửu, ngươi giúp ta tinh luyện một chút đi, so với việc bị tổn thất, không bằng cho ngươi, nếu ngươi luyện ra vượt qua ba thành thì phần còn lại đều sẽ cho ngươi!"
Tô Vũ thầm mắng!
Đáng tiếc. . . Không dám mắng quá mức rõ ràng!
Nhưng hắn vẫn thầm mắng không thôi, đậu má, lão âm hàng, muốn thăm dò ta thì cứ nói thẳng đi.
Còn bày đặt kiếm cớ!
Được rồi, cái cớ này kỳ thật cũng coi như hợp tình hợp lý, không trực tiếp thăm dò mình, bởi vì dựa theo quy củ Liệp Thiên các, hắn không do mấy vị này quản, mà là Huyền Giáp quản.
Huyền Giáp xác định mình không có vấn đề, vậy thì sẽ không có vấn đề gì.
Thế nhưng xem ra hai vị này vẫn không quá yên tâm, hoặc là nói, thăm dò thông thường mà thôi, giờ phút này họ muốn Tô Vũ triển lộ một chút thiên phú thuật của mình.
Ở trước mặt chuẩn vô địch, là thật hay giả thì cứ xem xét liền biết.
Có sử dụng thiên phú tinh huyết gì đó hay không thì cũng có thể liếc mắt là thấy.
Nếu ngay cả hai vị này mà đều có thể giấu diếm, vậy thì không còn lời gì để nói nữa, đây là năng lực của ngươi.
Mà Bát trưởng lão đã lấy ra một món bảo vật, Minh Thần kim, thứ này không mạnh mẽ bằng chí bảo gánh chịu, thế nhưng nói thật, nếu không ngại tam thế thân có nhược điểm, kỳ thật cũng có thể miễn cưỡng dùng nó làm vật gánh chịu.
Có thể thấy đây là khối phụ liệu cực kỳ trân quý.
Tô Vũ bất động thanh sắc, trầm giọng nói: "Bát trưởng lão quá hào phóng, có điều ta không cần cái này, nếu Bát trưởng lão nguyện ý đưa ta 100 phần Thiên Nguyên khí thì chuyện tinh luyện là việc nhỏ thôi!"
"100 phần?"
Bát trưởng lão bật cười, "Được, cũng không để ngươi thiệt thòi, 200 phần! Liệp Thiên các ta mặc dù không giàu có nhưng cũng không thiếu tiền!"
Tô Vũ không nói nhảm, trong mắt đột nhiên bắn ra một đạo ánh lửa.
Ánh lửa chiếu rọi hư không.
Khối Minh Thần kim kia dưới ánh lửa cấp tốc bắt đầu hòa tan, hòa tan thành chất lỏng nhỏ xuống từng giọt, Tô Vũ khẽ quát một tiếng, nguyên khí bừng bừng phấn chấn cực kỳ cường hãn, hư không chấn động theo từng tiếng hô quát của hắn.
Hai mắt Tô vũ sáng lên như hai ngọn lửa!
Hai vị trưởng lão liếc nhìn nhau, Bát trưởng lão truyền âm hỏi: "Thế nào?"
"Không mượn dùng bất luận ngoại lực gì, đây là Hỏa Đồng tộc đồng thuật à?"
Hai người âm thầm gật đầu, tối thiểu thì đã chứng minh một điểm Huyền Cửu đích thật là cường giả Hỏa Đồng tộc.
Chỉ một điểm này đã loại bỏ không ít thứ.
Huyền Cửu không phải cấp dưới trực tiếp của bọn họ, có một số việc không tiện ép hỏi, thế nhưng thăm dò nên có thì vẫn phải làm.
Hai người bọn họ nói chuyện, Tô Vũ cũng đang bí mật nói chuyện với Huyền Giáp.
Thông qua mặt nạ, hắn không ngừng truyền tin.
"Trưởng lão, hai vị này có ý gì vậy? Hoài nghi ta à? Hoài nghi ta thì chính là hoài nghi trưởng lão, không nể mặt gì cả!"
Huyền Giáp không lên tiếng.
Hoài nghi ngươi thì có vấn đề gì sao?
"Trưởng lão, trước đây ngài có quen biết ta không?"
"Ta là gia gia của ngươi!" Huyền Giáp bình tĩnh nhắc lại.
"..."
Cút mẹ ngươi đi!
Tô Vũ thầm mắng, ta rất muốn bóp chết ngươi.
"Trưởng lão, dù sao ngài cũng là Nhật Nguyệt hậu kỳ, chẳng lẽ cứ trơ mắt nhìn bọn hắn thăm dò ta? Không ra mặt vì ta à? Người ta còn tưởng rằng ngài chột dạ đấy!"
"Có lý..."