Vạn Tộc Chi Kiếp (Bản Dịch Full)

Chương 1714 - Chương 1714: Tháo Mặt Nạ Xuống

Vạn Tộc Chi Kiếp
Chương 1714: Tháo Mặt Nạ Xuống
 

Tô Vũ chỉ là muốn kích thích Huyền Giáp một thoáng mà thôi, không nghĩ tới, sau một khắc lão ta bỗng nhiên lạnh lùng nói: "Hai vị Chấp pháp trưởng lão, như thế là đủ rồi. Không bằng trực tiếp tìm bộ trưởng Huyền Bộ hỏi một chút, hỏi xem ta có vấn đề gì hay không là xong! Hoàng Giáp có vấn đề, có lẽ ta cũng có vấn đề! Huyền Cửu, gỡ mặt nạ của ngươi xuống, cho họ nhìn một chút, nhìn xem Huyền Giáp ta rốt cuộc đã mướn người nào đến!"

"..."

Tô Vũ ngốc trệ, mà hai vị trưởng lão cũng sửng sốt.

Huyền Giáp quát: "Tháo mặt nạ xuống, không nghe thấy sao? Lời ta nói mà ngươi cũng dám bất tuân?"

"Huyền Giáp, ngươi hiểu lầm rồi..."

Bát trưởng lão cười cười, mong muốn nói rõ lí do, dù sao cũng là cường giả Nhật Nguyệt bát trọng đỉnh cấp, đây cũng không phải là a miêu a cẩu dễ trêu vào.

Mà Huyền Giáp thì không để ý tới đối phương, ông lạnh lùng nói: "Huyền Cửu, không nghe lời ta?"

Tô Vũ thầm mắng một tiếng!

Sau một khắc, hắn tỏ vẻ giãy giụa: "Trưởng lão, ta..."

"Nhanh lên!"

Huyền Giáp quát lạnh một tiếng, Tô Vũ giãy dụa vài giây, phảng phất như hơi phẫn nộ, chậm rãi trút bỏ mặt nạ của mình, lộ ra một khuôn mặt hơi tái nhợt, con ngươi hơi khác với Nhân tộc, trên mặt mang theo chút màu xám xịt tro tàn.

Trong nháy mắt hắn cởi mặt nạ xuống, hai vị trưởng lão cấp tốc nhìn thoáng qua, mà Tô Vũ rất nhanh lại đeo mặt nạ lên, cúi đầu không lên tiếng.

Bát trưởng lão lại giả lả cười nói: "Cần gì phải đến mức này, quy củ Liệp Thiên các ở đó, Huyền Giáp, ngươi làm vậy sẽ khiến chúng ta khó xử..."

Mà Huyền Giáp thì chỉ lạnh lùng đáp: "Không dám! Huyền Cửu chính xác là quá mức ngu xuẩn! Ta đã sớm nói với hắn, tại cái thế giới người ăn người này phải học được cách bảo vệ bản thân. Cái đồ đần độn này không hiểu đạo lý ấy, bị người nâng giết cũng không tự biết! Bây giờ hắn đắc tội Hạ gia, còn dẫn tới vài hạng người vô năng trong Các ghen ghét, thậm chí hãm hại, đây chính là sự ngu xuẩn!"

Tô Vũ trầm mặc như trước.

Tam trưởng lão vội mở miệng: "Huyền Giáp, ngươi nghĩ nhiều quá! Chúng ta cũng không có ý tứ này, Bát trưởng lão chỉ thấy Huyền Cửu vất vả, cố ý muốn cho hắn ít chỗ tốt, lại không bỏ xuống được mặt mũi... Aiiiz, được rồi được rồi, là chúng ta khiến các ngươi hiểu lầm, Huyền Cửu đã bại lộ hình dáng, đây không phải chuyện tốt, ta và lão Bát tuyệt đối sẽ không lộ ra ngoài đâu."

Nói xong, ông lại bảo: "Huyền Cửu, ngươi cũng đừng hiểu lầm, ta và lão Bát sẽ vì ngươi kiếm đủ 500 phần Thiên Nguyên khí, cũng sẽ góp lực giúp ngươi thoát khỏi thân phận cư dân cổ thành."

"Đa tạ hai vị trưởng lão!"

Tô Vũ không cự tuyệt, nói nhảm, cho đồ tốt thì đương nhiên ta phải bắt lấy.

Huyền Giáp thực trâu bò!

Ta kích thích ngươi một thoáng, ngươi thật đúng là dám đi gây chuyện.

Mà Huyền Giáp cũng trầm giọng nói: "Ta biết hai vị chưa chắc đã có ý này, nhưng sẽ có vài người ôm tâm tư ấy! Đám tầm thường đó không thể nhìn kẻ khác hơn mình, mạnh hơn mình, không thể chịu nổi khi thấy dưới trướng Huyền Giáp ta có thiên tài giỏi giang như thế! Huyền Cửu không sớm thì muộn cũng có thể tấn thăng làm trưởng lão, lần này nếu thuận lợi, hắn sẽ thành trưởng lão, khi hắn tấn thăng còn hi vọng hai vị ủng hộ nhiều hơn. Chân thân của hắn bại lộ, đối với chúng ta mà nói đều không phải chuyện tốt. Ta cũng hi vọng thông qua cơ hội lần này, có thể làm cho hai vị trưởng lão thấy hắn ưu tú, hiểu rõ hắn hơn, có người hiểu rõ thì cũng dễ làm việc hơn chút!"

Hai vị trưởng lão gật đầu.

Huyền Giáp không phải đang hỏi tội, chẳng qua là hi vọng trong chuyện tấn thăng của Huyền Cửu, họ có thể góp thêm chút sức.

Người nào tấn thăng trưởng lão thì cũng được, thế nhưng họ biết rõ Huyền Cửu, biết hắn là Hỏa Đồng tộc, hình dạng cũng đã thấy, chỉ cần hạ quyết tâm là có thể tìm ra bối cảnh của hắn, Hỏa Đồng tộc cũng không phải quá lớn.

Dạng người này giữ ở bên cạnh sẽ yên tâm hơn hẳn.

Hai người khẽ cười, Huyền Giáp rõ là cũng biết cân nhắc vì Huyền Cửu, đáng tiếc, Huyền Cửu chưa hẳn đã cảm kích, xem bộ dáng hiện tại thì không chừng Huyền Cửu còn đang phẫn nộ nổi nóng kia kìa.

Bát trưởng lão cười nói: "Nhất định, sự tình lần này kết thúc, Huyền Cửu chắc chắn có thể được tổng bộ coi trọng, nhưng muốn tấn cấp trưởng lão thì điều kiện tiên quyết là thực lực phải có tiến triển. Huyền Cửu, ngươi mới là Nhật Nguyệt sơ kỳ, tiến vào Nhật Nguyệt hậu kỳ chỉ sợ không dễ."

Huyền Giáp mở miệng nói: "Vậy cũng chưa chắc, Nhật Nguyệt sơ kỳ và trung kỳ thì chỉ cần đủ Nhật Nguyệt Huyền Hoàng dịch thì vẫn có hi vọng cấp tốc vượt qua. Huyền Cửu lần này lập công lao lớn, lại có thể bài trừ tử khí quấy nhiễu, hắn rất có hi vọng tấn cấp đến trung kỳ, còn về hậu kỳ... Trưởng lão Nhật Nguyệt trung kỳ cũng không phải chưa từng có."

"Điều này cũng đúng!"

Hai vị trưởng lão gật đầu, một lần nữa tán dương hắn, mà rất nhanh Tô Vũ bên kia đã tinh luyện xong khối kim loại.

Bát trưởng lão mỉm cười khen ngợi: "Không tồi, đề luyện ra sáu thành, Hỏa Đồng chi thuật quả là lô hỏa thuần thanh!"

"Trưởng lão quá khen!"

"Không cần khiêm tốn!"

Bát trưởng lão cười nói: "Làm rất tốt, lần này ngươi biểu hiện tốt sẽ có ích lợi rất lớn, ngươi bây giờ là người cầm lái phân bộ Đại Hạ phủ, chúng ta đều muốn tới giúp ngươi chứ không phải tới quấy rối! Nếu có chỗ nào khó thì có thể nói với chúng ta, chúng ta sẽ giúp ngươi giải quyết!"

Tô Vũ suy nghĩ chốc lát, không khách khí đáp: "Ta muốn mời hai vị trưởng lão giúp ta một lần! Ta muốn xử lý Vạn Tộc giáo, bọn gia hỏa này một mực giả bộ ngớ ngẩn lừa đảo với ta, ta mong hai vị trưởng lão có thể ra tay đánh giết vài vị Nhật Nguyệt để uy hiếp chúng, biến chúng trở thành chó săn, thành pháo hôi của chúng ta!"

"Cái này... Nếu ngươi phát hiện ra vị trí của chúng thì chúng ta có thể ra tay!"

Hai vị chuẩn vô địch đưa ra lời hứa hẹn, việc này thì họ có khả năng, còn chuyện làm vậy sẽ đắc tội với Vạn Tộc giáo. . . Nực cười, bọn ta mà sợ chúng à?

Hai vị chuẩn vô địch vốn có năng lực bắt được cả Vạn Tộc giáo Nguyên Thủy giáo chủ và Lam Thiên. Mà ở đây, nghe nói chỉ là một tên Nhật Nguyệt cửu trọng và một Nhật Nguyệt bát trọng, có gì mà phải e ngại?

"Đa tạ hai vị trưởng lão!"

Tô Vũ cung kính nói lời cảm tạ, sau đó nhìn về phía Huyền Giáp, đoạn hỏi: "Trưởng lão, gần đây ngài có nhiệm vụ gì không?"

"Không có."

"Vậy thì làm phiền ngài mấy ngày tới cùng hành động với ta, cung cấp cho ta chút bảo hộ, ta muốn dò xét cứ điểm Vạn Tộc giáo. Mặt khác, ta cũng muốn giết mấy người, bức vài kẻ lòi mặt ra, moi hết toàn bộ những tên vẫn luôn ẩn giấu, để chúng ta có thể chấp chưởng toàn bộ thế cục Đại Hạ phủ!"

"Được."

Huyền Giáp gật đầu, hai vị trưởng lão cũng khẽ gật đầu, quả thực vẫn nên lôi hết đám người này ra.

m thầm ẩn núp chẳng có ý nghĩa gì cả.

Tô Vũ lại nói: "Còn có một chuyện, ta muốn tiếp xúc với Kỷ Hồng, lần trước bí mật mà ông ta nói thì ta và Hoàng Cửu đều biết, Kỷ Hồng là người hết sức then chốt, hiện tại có lẽ ngoại trừ Kỷ Hồng thì chỉ có ta và Hoàng Cửu là biết chút ít..."

"Chuyện gì?"

"Kỷ Hồng biết vô địch Nhân tộc phản bội là ai!"

Bình Luận (0)
Comment