Vạn Tộc Chi Kiếp (Bản Dịch Full)

Chương 1717 - Chương 1717: Hộ Tống Hồng Đàm

Vạn Tộc Chi Kiếp
Chương 1717: Hộ Tống Hồng Đàm
 

Ngoài thành.

Tô Vũ bình tĩnh viết tiếp: "Kỷ thự trưởng, bán tin tức cho chúng ta, Liệp Thiên các sẽ nghĩ biện pháp hộ tống cả nhà các ngươi rời khỏi Nhân cảnh, định cư ở tiểu giới cũng được hoặc là đưa vào tổng bộ Liệp Thiên các cũng tốt, chắc chắn bảo hộ ngươi chu toàn! Liệp Thiên các có đủ thực lực để bảo hộ ngươi!"

"Ta không hiểu ngươi có ý gì!"

Tô Vũ mỉm cười, "Kỷ thự trưởng, hà tất minh bạch lại giả hồ đồ, đừng có nói với ta lần trước chẳng qua là vì tình thế cấp bách. Ta nghĩ, Kỷ thự trưởng có lẽ cũng lo lắng bản thân chết, tin tức bị đứt đoạn, không thể truyền đi được! Mà Kỷ thự trưởng. . . Có lẽ còn hoài nghi Hạ gia, trong số người mà ngươi hoài nghi, liệu có Đại Hạ vương hay không?"

Đọc tới đây, Kỷ Hồng yên lặng.

Tô Vũ phán đoán có lẽ Kỷ Hồng thật sự không biết kế hoạch, thế nhưng, trong số những người y tra ra đích thật có Đại Hạ vương.

Hoặc là y biết rõ kế hoạch, hiện tại chẳng qua đang vờ phối hợp.

Cái này thì Tô Vũ không hỏi Vạn Thiên Thánh.

Hắn tin tưởng, Vạn Thiên Thánh cũng không lộ ra thân phận của mình, đã như vậy thì cứ đùa giả làm thật, nên làm như thế nào thì làm thế ấy, không cần thiết cân nhắc quá nhiều.

Nếu Kỷ Hồng không biết kế hoạch, thế nhưng chậm chạp không nói cho Hạ gia, vậy đại biểu. . . trong tư liệu y tra được có lẽ thật sự có Đại Hạ vương.

Đại Hạ vương có thể là phản đồ sao?

Khó mà nói, hết thảy đều có khả năng.

Đương nhiên, phần lớn kế hoạch thì Đại Hạ vương đều biết, nếu Đại Hạ vương là phản đồ, lần này ông sẽ không xuất hiện, hoặc là sẽ xử lý Vạn Thiên Thánh, tóm lại, nếu như thật sự là Đại Hạ vương, kỳ thật sẽ không dễ chơi.

Tô Vũ vừa cùng Kỷ Hồng câu thông vừa theo Huyền Giáp ẩn núp chờ đợi.

Lúc nửa đêm.

Có người ra khỏi thành.

Không phải một hai vị mà là nhiều vị.

Hồng Đàm, Hạ Vân Kỳ, Triệu Minh Nguyệt, Hồ Bình, Ngô Nguyệt Hoa. . .

Toàn bộ những người này đều lên đường.

Lần này, đa thần văn hệ ở Đại Hạ phủ cũng muốn khuynh sào mà động.

Ánh mắt Tô Vũ hơi phức tạp, mấy vị diễn viên chính này đều muốn đi tới Nam Nguyên, bức màn lớn ở Nam Nguyên sắp kéo ra.

Ngoại trừ bọn họ, Đại Hạ phủ cũng cử Nhật Nguyệt theo hộ tống.

Triệu tướng quân!

Triệu tướng quân trước đó đã triển lộ thực lực là Nhật Nguyệt ngũ trọng, bây giờ tùy Tô Vũ có thực lực mạnh mẽ, thế nhưng vẫn khó mà phán đoán ra thực lực chân thật của ông. Đến mức độ này của họ, nếu không toàn lực ứng phó triển lộ thực lực thì rất khó phán đoán ra họ là Nhật Nguyệt mấy trọng.

Huyền Giáp truyền âm nói: "Triệu Duệ hộ tống, an toàn xem như bảo đảm. Hồng Đàm cũng là Nhật Nguyệt, mấy vị khác đều là cường giả đa thần văn tiếp cận Nhật Nguyệt, có lẽ không cần chúng ta ra tay đâu!"

"Cứ đi theo đi!"

Tô Vũ không hoàn toàn an tâm, bất kể như thế nào hắn cũng phải theo sau, vẫn nên cẩn thận một chút.

Nếu tất cả những người này đều bị giết, hắn sẽ chẳng còn lưu luyến gì quá lớn với Nhân cảnh nữa.

Cẩn thận sẽ không gây ra sai lầm lớn!

Đằng trước, tốc độ của đám người kia rất nhanh.

Phía sau, Tô Vũ cùng Huyền Giáp đi theo, trên đường đi, Tô Vũ không ngừng dò xét, ngọc cảm ứng phát huy tối đa, thế nhưng cũng chỉ có thể dò xét trong vòng ngàn mét đổ lại. Điểm sáng của Triệu Duệ trong ngọc cảm ứng của hắn không tính là quá mạnh, thế nhưng cũng không quá yếu.

Cảm giác có vẻ là Nhật Nguyệt lục thất trọng.

Mà Hồng Đàm thì chỉ cho Tô Vũ cảm thấy ông là Nhật Nguyệt nhất trọng, không biết sư tổ cố ý áp chế, hay là thật sự chưa đột phá.

Thứ như ngọc cảm ứng, nếu kẻ địch tận lực áp chế thực lực thì có đôi khi cũng khó có thể phán đoán rõ ràng.

Một đường không có chuyện gì xảy ra.

Hết sức an tĩnh, cũng hết sức an toàn.

Thế nhưng Tô Vũ không dám chủ quan, thần văn chữ "Kiếp" đã nhảy lên mấy lần, có thể là có người đang âm thầm dò xét, quan sát.

. . .

Cùng lúc đó.

Tin tức Hồng Đàm và các vị cường giả đa thần văn hệ Đại Hạ phủ sắp chạy tới Nam Nguyên cũng nhanh chóng truyền đi.

Đại Hạ phủ muốn tới dò xét di tích.

Mà khu vực phụ cận nhà Tô Vũ hiện tại cũng bị vài vị Nhật Nguyệt Long Võ vệ phong tỏa triệt để, không cho bất luận người nào ra vào, không cho bất kỳ ai dò xét.

. . .

Ở một nơi khác.

Một cái bóng ở dưới bóng đêm chập chờn, cấp tốc tan biến tại chỗ, Ảnh Tử vừa biến mất thì chỉ vài giây sau, một thân ảnh đã hiện lên ở ngay nơi Ảnh Tử vừa tan biến, lẩm bẩm: "Trần Vĩnh, chạy nhanh thật!"

Kẻ này truy sát Trần Vĩnh đã được một khoảng thời gian rồi, kết quả Trần Vĩnh có rất nhiều thủ đoạn, mấy lần gã kém chút đã giết chết y nhưng đều bị đối phương đào thoát!

Kẻ đến sau nhìn thoáng qua hướng mà Trần Vĩnh tan biến, cười khẽ, "Nam Nguyên?"

Trần Vĩnh muốn tới Nam Nguyên?

Xem ra, ngay cả y cũng đã thu vào tin tức Nam Nguyên xuất hiện di tích, xuất hiện Văn Mộ bia.

"Nam Nguyên sao?"

Gã thầm nghĩ, thân ảnh trong nháy mắt đã tan biến, gã cũng nên tới Nam Nguyên nhìn thử xem.

. . .

Lúc này, vô số thiên tài cũng bắt đầu nhanh chóng hội tụ về Nam Nguyên.

Di tích!

Đa thần văn hệ!

. . .

Cùng lúc đó, hư không vô tận.

Một viên cầu vô cùng to lớn vắt ngang tại hư không vô tận, đó chính là Nhân cảnh. Giống như Đại Hạ vương thường xuyên lảng vảng ở ngoài rìa Thần giới, giờ phút này trong hư không vô tận cũng có không ít thân ảnh cực kỳ cường hãn đang đảo tới đảo lui quanh phụ cận Nhân cảnh.

Mạnh mẽ xông vào Nhân cảnh có mấy con đường.

Lối đi truyền tống tại Chư Thiên phủ là thứ an toàn nhất, động tĩnh cũng nhỏ nhất.

Mà ở hư không vô tận bên ngoài Giới Vực kỳ thật cũng có thể cưỡng ép xông vào, thế nhưng động tĩnh sẽ cực lớn, độ khó lại càng tăng thêm.

Muốn vào thì phải cưỡng ép phá toái không gian, bình thường thì vô địch cũng khó mà làm được. Nhập cảnh sẽ gây ra động tĩnh cực lớn, tuỳ tiện liền có thể bị cường giả Nhân cảnh phát hiện.

Nhưng mà giờ phút này, trong hư không vô tận, cách mấy vạn dặm bỗng có một cái bóng mờ hiện ra.

Cách hàng rào Giới Vực cũng có một tôn cường giả sừng sững đứng đó.

"Cứ việc tiến vào thử xem!"

Hừ lạnh một tiếng, xuyên thấu giới bích, đó là thanh âm của Đại Minh vương, "Bổn vương cũng muốn nhìn thử xem có bao nhiêu kẻ không sợ chết, dám mạnh mẽ xông vào Nhân cảnh!"

"Đại Minh vương. . . Giới bích khó phá, lối đi vào Nhân cảnh không chỉ một chỗ, không bằng thả chúng ta đi vào, giảm tổn thất cho Nhân tộc các ngươi."

Đại Minh vương không để ý tới.

Ông biết những người này không dám đi vào, bọn họ ở đây chỉ có mục đích kiềm chế mình mà thôi, thật sự có thể tiến nhập thì đại khái đã có người thông qua lối đi mà lẻn vào rồi.

Đương nhiên, nếu Đại Minh vương mặc kệ không hỏi thì cũng hết cách, sơ sẩy chút thôi có khả năng sẽ thực sự có người dám mạnh mẽ xông qua biên cảnh.

. . .

Nhân cảnh bắt đầu rung chuyển.

Mà Tô Vũ bây giờ lại không có tâm tư quản người khác, hắn biết, còn có người đang nấp trong bóng tối dò xét tin tức, dò xét tình báo.

Lần này không có việc gì thì thôi đi, có việc thì ắt hẳn sẽ là đỉnh cấp cường giả.

"Trưởng lão, chú ý một chút!"

Tô Vũ truyền âm, Huyền Giáp khẽ gật đầu.

Mà đúng vào lúc này, lòng Tô Vũ hơi động, rất nhanh hắn kiềm chế xúc động lộ diện, không có ra tay.

Hơn mười vị cường giả che mặt bỗng nhiên giết ra, nhắm về hướng Hồng Đàm bọn họ.

.

Lâu lâu nhắc lại :> Trên facebook tớ có lập 1 cái ổ be bé, chủ yếu để lưu trữ mấy đoạn trích vui vui hài hài trong quá trình dịch truyện, thỉnh thoảng cũng tâm sự chim cò trên đấy. Các cậu nào mà thích đọc mấy cái trích đoạn linh tinh trong truyện thì follow page để chém gió về bộ này với tớ nheee ~

Link: fb/vantocchikiep

YY không cho dẫn link nên là các cậu gõ fb chấm com/vantocchikiep là ra á. Hoặc gõ lên thanh tìm kiếm chữ Vạn Tộc Chi Kiếp - Bản Dịch đều được ó :3 Gặp nhau trên đó nàoooo

Bình Luận (0)
Comment