"Chư vị!"
Triệu Duệ quát lớn: "Hôm nay hãy tạm nhẫn nhịn rời đi! Hầu gia đã chuẩn bị xong hết thảy vì mọi người. Qua một đoạn thời gian nữa thôi, chúng ta sẽ trở lại đây. Là của chúng ta, ai cũng không thể cướp đi! Không phải của chúng ta thì đã nằm ở Đại Hạ phủ, cũng sẽ là của chúng ta!"
"Giết sạch đám sài lang ngấp nghé phủ ta, chư vị nhất định sẽ có thể sớm về lại cố hương!"
"Triệu Duệ này ở đây lập lời thề, Nam Nguyên thủy chung vẫn là Nam Nguyên, là Nam Nguyên thuộc về Đại Hạ phủ! Bất luận một ai, bất luận sinh linh nào dám ngấp nghé Nam Nguyên, giết không tha!"
"Tướng chủ uy vũ!"
Bốn phương cùng hét lớn.
Tướng chủ Long Võ vệ, Triệu Duệ!
Sát khí lay trời, Nhân tộc phủ khác chắn tại cửa ra vào dồn dập biến sắc, Triệu Duệ cầm thương nhìn xuống chúng sinh, quát: "Lui!"
Nhật Nguyệt tái mặt, Sơn Hải sợ hãi.
Đây chính là đỉnh cấp cường giả đi theo Hạ Long Võ chinh chiến chư thiên, đã từng giết qua Thần Ma, đồ sát hơn vạn tộc.
Đây chỉ là một thành viên trong hàng tướng lĩnh dưới trướng Hạ Long Võ mà thôi.
Quân đội Hạ gia còn có rất nhiều vị tướng lĩnh chưa xuất hiện, có vị đã đi tọa trấn tiểu giới, có vị đang ở Chư Thiên phủ, có vị thì đi vùng biển chấn nhiếp nơi kia.
Triệu Duệ cũng không phải là tướng lĩnh Nhật Nguyệt duy nhất.
. . .
"Long Võ vệ, Hạ gia quân!"
Lúc này ở nội thành, mấy người thầm cảm khái thổn thức.
Có cường giả vạn tộc nói khẽ: "Long Võ vệ là nhánh quân tinh nhuệ đáng sợ, năm đó, tao ngộ ngàn Thần vệ tộc ta, hai bên quyết chiến ba ngày, Long Võ vệ mười không còn một, nhưng vẫn hủy diệt ngàn Thần vệ danh chấn chư thiên!"
Long Võ vệ mạnh sao?
Không tính quá mạnh, Ám vệ cũng chỉ có 6 vị Nhật Nguyệt thống lĩnh, so với cường giả ở Chư Thiên chiến trường thì có thể nói là ít đến thảm thương.
Huống chi, những Nhật Nguyệt này cũng không phải ngay từ đầu đã là Nhật Nguyệt.
Năm đó, khi yếu nhất chỉ có một hai vị Nhật Nguyệt, nhưng nhánh đại quân như thế vậy mà lại có thể quét ngang chư thiên, nhiều lần nhảy vọt Đông Liệt cốc, giết ra khu vực Nhân cảnh.
Đại Tần thương, Đại Hạ đao!
Đao thương xuất hiện, chư thiên biến sắc.
Hôm nay, Đại Hạ đao một lần nữa nâng lên!
Bảy vị Nhật Nguyệt đối mặt với hơn mười vị Nhật Nguyệt cảnh bốn phía mà không sợ hãi chút nào, tuyệt không biến sắc, ai dám động thủ, cứ giết là được!
Huyết Đồ vương, chuẩn vô địch giết ra danh hiệu vô địch, Hạ Long Võ, thiên cổ đệ nhất nhân!
Cường giả Nhân tộc thực ra không hiểu rõ lắm về Hạ Long Võ.
Nhưng cường giả ngoại tộc lại là người người kiêng kị y.
Bị giết mà sợ!
Tại Nhân cảnh, Hạ Long Võ chỉ là một trong ba mươi sáu Phủ chủ, không khác các vị Phủ chủ khác nhiều lắm, bàn về tư lịch thì y còn không bằng những người khác.
Nhưng ở ngoài Nhân cảnh, vạn tộc có ai mà không biết Hạ Long Võ là kẻ tàn nhẫn ra sao?
Từ khi tiến vào Trấn Ma quân, y liền một đường sát lục, sát lục vô số, tàn sát chư thiên.
Giờ phút này, Long Võ vệ bão nổi, vạn tộc đều có chút kiêng kị, những Nhân tộc phủ khác mặc dù sợ hãi, thế nhưng cũng không sợ bằng vạn tộc.
. . .
Trên không trung, ánh mắt Triệu Duệ cực kỳ rét lạnh.
Giờ phút này, phía trước nhất đều là cường giả Nhân tộc, vạn tộc ngược lại đều trốn hết ra đằng sau.
Y cắn răng, đừng ép ta!
Đao của Long Võ vệ chỉ giết vạn tộc cùng phản đồ, nhưng nếu các ngươi bức ta, đao của Long Võ vệ cũng có thể rơi vào trên đầu các ngươi!
Giằng co!
Vẫn có người không cam tâm di tích bị Hạ gia chiếm đoạt, cả giận nói: "Di tích này là của Hạ gia sao? Triệu Duệ, di tích là của cả Nhân tộc, đều là dựa vào cơ duyên! Hạ gia dù có chiếm được di tích thì cũng sẽ không cho Triệu Duệ ngươi!"
Ánh mắt Triệu Duệ băng hàn.
Vào lúc này, một nắm đấm từ trên trời giáng xuống, ầm ầm một tiếng, một vầng bán nguyệt rơi vỡ.
Sau một khắc, một người mập mạp đi ra.
Mang theo sát khí cùng nộ khí rõ rệt.
"Lải nhải mãi!"
Trên cánh tay Hạ Hầu gia cột miếng vải đen tế điện con của y, nhi tử Hạ Tân Y đáng thương của y.
Bình thường Hạ Hầu gia luôn mang khuôn mặt tươi cười, hôm nay lại lạnh lẽo thấu xương.
"Triệu Duệ, ngươi là phế vật sao? Còn lải nhải thì cứ giết hết!"
Hạ Hầu gia nhìn xuống tất cả mọi người bên dưới, lửa giận thao thiên nói: "Thật can đảm! Thật to gan! Các ngươi giết con ta còn dám khiêu khích Hạ gia, thật sự tưởng Hạ gia ta dễ dãi lắm à? Hôm nay ta ở đây, còn kẻ nào dám thả cái rắm thì cứ thả thử xem!"
Bốn phương đều yên ắng!
Hạ Hầu gia vừa đến, một quyền oanh sát một tôn Nhật Nguyệt Nhân tộc, y điên rồi!
Có người sợ hãi nói: "Hầu gia, ngươi. . . Ngươi giết phủ quân thống lĩnh Đại Triệu phủ. . . Ngươi. . ."
Oanh!
Hạ Hầu gia lại đấm ra một quyền, đem tôn Sơn Hải kia chia năm xẻ bảy, giọng y rét lạnh như băng: "Sao hả? Ta giết đấy! Có thể làm khó dễ được ta ư? Con ta chết rồi, các ngươi đều là tội nhân!"
Y điên rồi!
Nhân tộc cường giả dồn dập lui lại, ai ai cũng sợ hãi tột độ.
Điên rồi!
Hạ Hầu gia điên thật rồi, con của y lại không phải do Nhân tộc chúng ta giết, là do Liệp Thiên các giết, nhưng bây giờ Hạ Hầu gia chẳng để ý tới lý lẽ gì, hiện tại cứ làm trái ý y thì y đều muốn giết!
Hạ gia quả nhiên là thích giết chóc từ trong xương cốt, dù là Hạ Hầu gia nổi tiếng hòa ái thì cũng không ngoại lệ.
Hạ Hầu gia lạnh lùng nói: "Nói tiếp đi! Tiếp tục bức bách đi! Tiếp tục bao vây Long Võ vệ thử xem!"
An tĩnh!
An tĩnh tuyệt đối!
Một lát sau, có cường giả Nhân tộc cách không trầm giọng nói: "Hạ Hầu gia, chẳng qua mọi người chỉ đang hi vọng có thể cạnh tranh công bằng, mỗi người đều dựa vào cơ duyên. Có phải Hạ gia đang quá bá đạo rồi không?"
Thần quang trong mắt Hạ Hầu gia bùng nổ, y nhìn về nơi xa, lạnh lùng chất vấn: "Ta chính là bá đạo như vậy đó. Ngươi có thể làm gì? Ngươi muốn cắn ta à? Vân Dũng, hôm nay ta ở ngay đây, ngươi tới giết ta đi, giết không được thì ta sẽ đồ sát toàn bộ Vân gia, ngươi dám đến sao?"
"Không thể nói lý!"
Cường giả trong hư không than nhẹ một tiếng, không lên tiếng thêm nữa.
Hạ Tiểu Nhị điên thật rồi!
Huyền Cửu giết nhi tử của y, bức bách tới nỗi cái tên này không thèm giả vờ giả vịt nữa. Xem ra Liệp Thiên các đã chạm vào nỗi cấm kỵ của Hạ gia. Hạ Tiểu Nhị bị chúng ép tới bất chấp cả rồi.
Hắn không nói chuyện, thế nhưng, vẫn có cường giả khác lên tiếng: "Hạ gia thật sự có năng lực giữ vững di tích này à? Vô địch Nhân tộc đã cho phép vạn tộc nhập cảnh, chúng ta đã dùng danh ngạch Tinh Vũ phủ đệ ra đổi! Hạ gia bá đạo như vậy, thật sự cảm thấy vạn tộc không làm gì được Hạ gia?"
Đó là một tôn Nhật Nguyệt cửu trọng đỉnh cấp đến từ Thần tộc, giờ phút này, y ngạo nghễ đứng trên hư không, nét mặt cao ngạo mà lạnh lùng.
Thần tộc đã đến đây!
Cùng lúc đó, người tới còn có Chiến Vô Song cùng mấy vị thiên tài Thần tộc khác, từng người đứng vây quanh vị Nhật Nguyệt cửu trọng nọ, có người cười lạnh, có người đạm mạc.
Hạ gia ngăn được mọi người sao?
Di tích cũng không phải là của Hạ gia.
Đại Hạ vương không về được, bây giờ toàn bộ vô địch Nhân tộc đều đã rời đi, vạn tộc thì được vô địch Nhân tộc cho phép tiến vào đây. Hiện tại, Hạ gia dựa vào một vị Hạ Tiểu Nhị Nhật Nguyệt bát trọng mà muốn ngăn cản nhiều người như vậy?